Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục

Bí ẩn

Yên Hỏa Thành Thành

2025-02-27 08:15:39

Ánh sáng cùng hơi ấm hạ xuống, hóa thành một bàn dài trước mặt mọi người.
Những món ăn ngon miệng phong phú, nóng hôi hổi bày đầy bàn dài, làm cho
người ta chỉ nhìn cũng ứa nước miếng.
Libertas bóp tắt thuốc lá, ngồi xuống trước bàn, bưng một tô mì sợi bắt đầu ăn.
Lilith thì ôm một chuỗi nho mà ăn say sưa ngon lành.
Hỏa Nha gặm một con heo sữa quay.
Liễu Bình quay đầu lại, nói với Liệt Diễm Hỏa Hầu: "Cùng ngồi ăn đi."
Liệt Diễm Hỏa Hầu cầu xin: "Đại ca, ta sai rồi, ta cũng không dám ăn nữa, ngài
tha cho ta đi."
"Được..." Liễu Bình cười hỏi: "Tình hình hiện tại của Aldrich sao rồi?"
Liệt Diễm Hỏa Hầu hơi do dự.
Trên tay Liễu Bình xuất hiện một vòng sáng thánh khiết.
Liệt Diễm Hỏa Hầu mềm chân, quỳ xuống đất, luôn miệng nói: "Đại ca, xin
ngài đừng chữa trị, hiện tại ngay cả chút sức mà ta cũng không có nữa rồi."
Liễu Bình lắc lư ngón tay.
Luồng ánh sáng thánh khiết mà ấm áp đó lượn vòng quanh đầu ngón tay của
hắn.
Liễu Bình nhẹ nhàng búng ra.
Ánh sáng thánh khiết bay ra ngoài, lơ lửng trước mặt Liệt Diễm Hỏa Hầu, tùy ý
phấp phới theo gió.
Liễu Bình nói: "Aldrich..."
Hắn nói tới đây, dừng lại.
Liệt Diễm Hỏa Hầu nhìn về đốm sáng trước mặt, cắn răng rồi nói: "Mấy ngày
trước chủ mẫu đã tới trang viên gặp hắn ta một lần, nói hắn ta là một hạt giống
có thiên phú rất tốt trong Nhân tộc, đáng giá vun trồng, hiện tại tất cả mọi người
đều nịnh bợ hắn ta."
"Hắn ta là loài người sao?" Liễu Bình hỏi.
"Đúng vậy." Liệt Diễm Hỏa Hầu nói với vẻ khó hiểu.
Thực sự thì không phải.
Aldrich đã từng không cẩn thận đứt tay, mùi máu của hắn ta đã bị Hỏa Nha ngửi
được.
Trên người hắn ta có chảy dòng máu của ma quỷ cấp cao!
Hắn ta là người của chủ mẫu!
ễ ổ ế
Vẻ mặt Liễu Bình không thay đổi, hỏi tiếp:
"Loài người mạnh nhất nơi đó là ai?"
Liệt Diễm Hỏa Hầu cũng đã nói một lần, dứt khoát tiếp tục nói thêm: "Một cặp
chị em, vượt xa phần lớn ma quỷ trong gia tộc ma quỷ, thăng lên làm Thần linh,
chấn động toàn bộ Thần trụ, chắc hẳn ngươi cũng biết tới, hai người này là
Song sinh Nữ thần Thống Khổ và Tra Tấn."
"Đương nhiên là ta biết."
Ánh mắt Liễu Bình trở nên thâm thúy.
Hóa ra vào thời điểm này, các nàng tấn thăng làm Thần linh sao...
Liệt Diễm Hỏa Hầu không phát hiện điểm gì khác lạ, tiếp tục nói: "Nữ sĩ Thống
Khổ vừa thăng lên làm Thần linh, lập tức quỳ gối trước chủ mẫu, cầu xin
chuyển hóa làm ma quỷ, hiện tại chủ mẫu còn đang suy xét; còn Nữ sĩ Tra Tấn
chính là Thánh kỵ sĩ trong Nhân tộc, thiên phú đỉnh cao, lại được phần lớn
cường giả Nhân tộc kính mến."
Liễu Bình yên lặng lắng nghe.
Yana là Thánh kỵ sĩ, là lãnh tụ trời sinh, có thể đạt được lòng tin của toàn bộ
Nhân tộc.
Những con ma quỷ kia không hãm hại nàng mới là lạ!
Về phần Nữ sĩ Thống Khổ...
Nàng ta cực kỳ thông minh.
Thế nhưng ý nghĩ chân chính của nàng ta là gì?
Liễu Bình nghĩ tới vở kịch hắc ám, cũng có một kết luận.
Đúng thế.
Cả thân thể lẫn linh hồn của nàng ta, đều đã thuộc về ma quỷ.
Liệt Diễm Hỏa Hầu cũng biết cách nhìn mặt mà nói chuyện, lập tức cầu xin: "Ta
đã nói quá nhiều chuyện, nếu như ngài không chứa chấp ta, tới khi Aldrich phát
hiện ta phản bội hắn ta, thì kết cục của ta sẽ cực kỳ thê thảm."
Liễu Bình nói: "Thôi được, ta thu hồi ngươi trước, sau đó chúng ta lại..."
Còn chưa dứt lời, dị biến xuất hiện!
Liệt Diễm Hỏa Hầu phát ra tiếng kêu thảm ngắn ngủi, toàn bộ thân thể đều cuộn
lại, lăn qua lăn lại trên mặt đất.
Trên bàn ăn, Lilith bỗng ngẩng đầu, nhìn về phía Liệt Diễm Hỏa Hầu.
"Liễu Bình!"
Nàng hét lên.
Ngay sau đó...
Lilith biến mất tại chỗ.
ố ấ ễ
Sách thẻ có tên "Con Rối Tử Vong" xuất hiện trước mặt Liễu Bình, nhanh
chóng lật mở.
"Khi nó mới có ý định phản bội Aldrich, cũng đã chết, chúng ta cần phải khống
chế nó lại, nếu không một loại thuật pháp trong thi thể của nó sẽ bị kích hoạt."
Lilith vội vã nói.
"Phải làm như thế nào?" Liễu Bình hỏi.
"Dùng hồn lực của ngươi kích hoạt sách thẻ, mặc niệm kích hoạt 'Con Rối Tử
Vong'!"
"Được."
Liễu Bình nâng sách, rót Hồn lực vào trong sách thẻ.
Hai hàng chữ nhỏ hiện lên trước mắt hắn:
[Ngươi tiêu hao 3 điểm Hồn lực, kích hoạt Con rối Tử Vong.]
[Hồn lực còn lại: 14/17.]
Sách thẻ màu đen hơi chấn động.
Một luồng sóng kỳ dị âm thầm tản ra, rơi vào người Liệt Diễm Hỏa Hầu.
Thân thể run rẩy của nó bỗng dừng lại.
"Hiện tại thi thể của nó thuộc về chúng ta, dù cho thuật pháp trong cơ thể nó
biến hóa như thế nào, cũng không thể tạo thành bất cứ tổn thương nào đối với
chúng ta cả." Lilith nói.
Ngay sau đó, một giọng nói tức giận từ trong cơ thể Liệt Diễm Hỏa Hầu truyền
ra:
"Đáng chết, chỉ một chút nữa!"
"Từ rất lâu trước, ta đã phát hiện thẻ bài của ta lần lượt biến mất, thằng trộm,
đừng để ta bắt được ngươi!"
Bụp!
Toàn thân Liệt Diễm Hỏa Hầu nổ tung, biến thành một vùng sương mù máu.
Linh hồn lẫn thân thể của nó đều không thể tiếp tục tồn tại.
Giọng nói ẩn chứa sự nuối tiếc của Lilith từ trong sách thẻ vang lên:
"Con rối bị hủy diệt, thật sự là hết cách mà, đối phương đã thiết lập một loại
thuật pháp nào đó trong cơ thể nó từ trước rồi."
"Xem ra tên kia đã phát hiện ra, thật sự là đáng tiếc." Liễu Bình nói.
Liệt Diễm Hỏa Hầu chết đi, toàn bộ sân thi đấu cũng biến mất.
Đám người phát hiện mình lại trở về Vĩnh Dạ.
Trở lại nơi có tên là "Hôi Lâm chi Thạch".
Liễu Bình phát hiện trên tay mình là sách thẻ, đứng tại cạnh một lòng sông khô
cạn.

Lilith đang đứng tại rìa sách thẻ, toàn thân tản ra luồng sáng màu xám.
Libertas và Hỏa Nha ngồi trên một tảng đá dài, đồ ăn vô cùng phong phú trước
mắt cũng biến mất tăm mất tích.
"Nó chết đi nhanh như vậy sao?"
Libertas xoa bụng, cảm thấy chưa ăn no, nói với vẻ tiếc nuối.
Hỏa Nha cũng sủa một tiếng, bộ lông toàn thân dựng đứng.
"Vừa rồi là giọng của Aldrich."
Nó nói với giọng trầm thấp.
Liễu Bình bỗng quay đầu lại, nhìn về phía nó hỏi: "Ngươi có thể nói chuyện rồi
sao?"
Hỏa Nha ngẩn ra, sau đó vui vẻ nói: "Đúng vậy, hình như huyết mạch của ta
đang tiến hóa lên một tầng cao mới, cho nên ta đã khôi phục năng lực nói
chuyện."
"Liễu Bình, ngươi cần phải chú ý hơn, Aldrich đã phát hiện thẻ bài của mình
liên tục biến mất, lần tiếp theo, hắn ta chắc chắn sẽ chuẩn bị càng nhiều thủ
đoạn ứng đối ngươi hơn."
"Ta biết." Liễu Bình nói.
Hắn quan sát cảnh tượng bốn phía.
Nơi rừng núi phía xa xa, có những tiếng vang rất nhỏ truyền tới.
"Có người đi tới, mọi người trở về sách thẻ trước, để ta tới xem xem có phải là
đám người đào vong kia không."
Liễu Bình nói.
Mọi người gật đầu, hóa thành thẻ bài, bay trở về trong sách thẻ.
Liễu Bình đi tới trước bàn giải phẫu, chạm nhẹ tới.
Toàn bộ bàn giải phẫu, kể cả Andrea đều hóa thành thẻ bài, được hắn cẩn thận
đặt vào trong một tờ sách thẻ.
Lilith bỗng lộ ra vẻ lo lắng.
Liễu Bình nhạy cảm nhận ra.
"Không sao."
Hắn thu hồi sách thẻ, lại đặt Lilith trên đỉnh đầu.
"Liễu Bình, không nên dễ dàng để lộ sách thẻ của ngươi, không nên dễ dàng
giao đấu đánh cược với người khác." Lilith nắm chặt tóc của hắn, nói.
Liễu Bình mỉm cười.
"Không sao đâu, Lilith, ta cũng không phải là thiếu niên miệng còn hôi sữa, ta
đã trải qua rất nhiều sóng to gió lớn đó."
"Thật sao?"

"Đúng, tin tưởng ta." Liễu Bình nói với vẻ tự tin.
Một lát sau...
Một đám người lần lượt xuất hiện trong Hôi Lâm chi Thạch.
Người cầm đầu quan sát Liễu Bình, cao giọng nói:
"Đứa nhóc miệng còn hôi sữa phía trước nghe đây, giơ tay lên!"

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục

Số ký tự: 0