Chủ nhân mới
Yên Hỏa Thành Thành
2025-02-26 12:50:13
Coi như tại trong dòng lịch sử dài dằng dặc, thậm chí trong toàn bộ thư viện
Hoàng gia, cũng không có bất cứ ghi chép nào cả.
Đừng nói bọn họ cảm thấy sợ hãi, ngay cả Liễu Bình cũng cảm thấy nghề
nghiệp "Thủ Ngục kỵ sĩ" quá kỳ dị cùng ác độc.
Hắn lắc đầu, ánh mắt đảo qua ba con quái vật kia.
Các ngươi giả chết trước đi, đừng đứng sau lưng ta nữa, không chỉ sẽ dọa sợ
đám học sinh kia, cũng làm cho Tiền Võ Chu sợ hãi.
Ầm! Ầm! Ầm!
Ba tiếng vang trầm vang lên liên tiếp.
Ba con quái vật ngã xuống mặt đất.
Bầu không khí nặng nề xung quanh cũng dần dần trở nên thư giãn hơn.
Tiền Võ Chu cũng lộ ra vẻ thư thái hơn, lẩm bẩm nói: "Điều khiển thi thể... hóa
ra là một loại năng lực thuộc hệ triệu hoán..."
Liễu Bình ngồi xổm trước mặt hắn ta, nói nhỏ:
"Ngươi khác biệt với những con côn trùng khác, tới cùng thì ngươi gánh vác sứ
mệnh gì chứ?"
"Giết ta đi." Tiền Võ Chu lạnh lùng nói.
Nếu đối phương chỉ có năng lực điều khiển thi thể trong thời gian ngắn, như vậy
thì cũng không cần lo lắng quá mức.
"Sau khi những con trùng khác chết đi, linh hồn sẽ dùng phương thức hiến tế
mà nổ tung ra, mà ngươi lại không sợ chuyện này, xem ra ngươi hẳn là có chuẩn
bị." Liễu Bình nói với vẻ suy tư.
Sắc mặt Tiền Võ Chu biến đổi mấy lần, không nhịn được mà hỏi: "Làm sao mà
ngươi biết? Tới cùng thì ngươi là ai?"
Liễu Bình hơi dừng lại.
"Gia tăng yêu lực gia trì cho ta." Hắn âm thầm nói.
"Được." Triệu Thiền Y lên tiếng.
Dưới sự chú ý của Tiền Võ Chu, bỗng nhiên có một bộ lông màu trắng xuất
hiện trên người Liễu Bình, hai con ngươi biến thành màu lam, hai tay hóa thành
móng vuốt sắc bén.
Liễu Bình phát ra từng tiếng cười nhẹ, nói: "Cả ngươi lẫn ta đều không phải loài
người, hay là nói thẳng ra đi... ta chỉ sợ cái tên đứng phía sau ngươi làm rối loạn
kế hoạch của ta mà thôi."
Tiền Võ Chu lại lộ ra vẻ đăm chiêu suy nghĩ.
ố
Đối phương không phải loài người.
Nói cách khác, đối phương cũng không có mâu thuẫn quá lớn đối với tồn tại
phía sau lưng mình.
Trong Vĩnh Dạ, nếu như không phải loài người... lại xâm nhập vào khu vực nội
địa loài người, hóa trang thành một tên binh lính bình thường bên trong Hoàng
thành.
Vẫn có thể trao đổi một chút, sẽ không bị trách tội.
Nghĩ tới đây, Tiền Võ Chu nói: "Từng quốc gia của loài người bên trong Vĩnh
Dạ đang bị hủy diệt liên tục, mọi linh hồn đều hóa thành phụ thuộc tồn tại vĩ đại
phía sau lưng ta, kế hoạch của ngươi là cái gì?"
"Giống như các ngươi, cho nên, ngươi và con quái vật phía sau ngươi, muốn
khai chiến với ta sao?" Liễu Bình hỏi.
"Chỉ dựa vào ngươi?" Tiền Võ Chu lộ ra vẻ khinh thường.
Ngay sau đó, từng hàng chữ nhỏ bùng cháy xuất hiện trên hư không:
[Đối phương hưởng ứng lời mời chiến đấu của ngươi.]
[Đã thỏa mãn điều kiện.]
[Là một Thủ Ngục kỵ sĩ, hình thái chuyên dụng chiến đấu: Đánh cược linh hồn
của ngươi đã mở ra.]
Liễu Bình âm thầm mỉm cười, nói:
"Phía sau ta cũng có một vị tồn tại mà các ngươi không biết... nói thẳng ra, ta
cũng giống ngươi, chỉ là tiểu binh đi mở đường mà thôi."
Vẻ mặt Tiền Võ Chu biến đổi.
Nếu như là thật, vậy thì đồng nghĩa với việc có kẻ địch mà bên mình không biết,
cũng muốn chia cắt linh hồn của quốc gia loài người này.
Chuyện này ảnh hưởng quá lớn.
Cần phải báo cáo tin tức này cho vị tồn tại vĩ đại kia ngay mới được, có lẽ nó sẽ
tha thứ cho sự thất bại của mình!
Tiền Võ Chu đang ngẫm nghĩ, lại thấy đối phương vươn tay ra, đấm mạnh một
quyền tới.
Sự đau đớn mãnh liệt truyền tới.
Ý thức dần dần ngưng kết.
"Ngươi..."
Tiền Võ Chu cố gắng phun ra một chữ, thân thể run rẩy mấy lần, bất động.
Từng hàng chữ nhỏ xuất hiện trong hư không:
[Ngươi thu hoạch được một linh hồn bên trong Vĩnh Dạ, từ giờ trở đi, nó thuộc
về ngươi, trở thành một tấm thẻ bài của ngươi, mọi hành động lẫn ý nghĩ của nó
đều phải tuân theo ý chí của ngươi.]
ề
[Ngươi thu hoạch được thẻ bài: Mộ viên Truyền lệnh quan.]
[Cấp bậc thẻ bài: 12.]
[Loại hình: cận chiến.]
[Năng lực 1: Ký sinh linh hồn.]
[Lựa chọn một linh hồn, trồng một phần nhỏ linh hồn của chủ nhân vào trong
đó, làm cho chủ nhân dần dần nuốt sạch linh hồn của đối phương, kiểm soát
mọi thứ của đối phương.]
[Khi kích hoạt năng lực này, cần mười ngày mới có thể chuẩn bị.]
[Năng lực này đã được kích hoạt, còn cần chín ngày nữa mới có thể kích hoạt
lần tiếp theo.]
[Năng lực 2: Vạn Lý Quy Hồn.]
[Sau khi chết, linh hồn bay trở về vị trí của chủ nhân.]
Toàn bộ chữ nhỏ hiện xong.
Tiền Võ Chu bỗng nhiên mở to mắt, bò dậy, lớn tiếng nói:
"Chủ nhân vĩ đại, ta có chuyện muốn báo cáo cho ngài biết, ta đảm bảm chuyện
này..."
Giọng nói của hắn ta bỗng im bặt đi.
Nơi này vẫn là khu huấn luyện chiếu đấu của Học viện Hoàng gia.
Không thể nào.
Mình vừa chết, sẽ kích hoạt Vạn Lý Quy Hồn mà...
Làm sao vẫn không bay trở về?
Tiền Võ Chu cảm thấy rất khó hiểu.
Bỗng nhiên, từ bên ngoài truyền tới từng đợt tiếng hoan hô của loài người.
Liễu Bình liếc nhìn cảnh tượng bên ngoài.
Trên bầu trời, côn trùng đã càng ngày càng ít.
Loài người đã phong ấn toàn bộ Học viện Hoàng gia lại, không cho bất cứ con
quái vật nào rời đi cả, sau đó triển khai đồ sát phạm vi lớn.
Hiện tại, trận chiến này đang từ từ đi về hướng thắng lợi.
Liễu Bình ngẫm nghĩ, tùy ý vung tay lên.
Bụp! Bụp! Bụp! Bụp!
Ba con quái vật đang nằm trên đất giả chết, cùng với Tiền Võ Chu đang khó
hiểu đồng thời hóa thành thẻ bài, rơi vào trong tay Liễu Bình.
Liễu Bình cúi đầu quan sát tấm thẻ bài trong tay, lộ ra vẻ suy tư.
Có lẽ Tiền Võ Chu vừa về tới Hoàng thành, lập tức tìm tới mình gây chuyện,
chính là chuyện mà hắn ta vẫn muốn làm.
ắ
Bởi vì hắn ta cực kỳ oán hận vận mệnh.
Mà sứ mệnh chân chính của hắn ta, chính là vì kích hoạt năng lực kia...
Ký sinh linh hồn.
Nói cách khác, trận chiến tranh với quy mô lớn bên ngoài, chỉ là một sự ngụy
trang.
Chủ nhân của Tiền Võ Chu đã ký sinh vào một linh hồn loài người nào đó.
Thế nhưng may mắn nhất chính là...
Mình lại là chủ nhân mới của hắn ta
Hoàng gia, cũng không có bất cứ ghi chép nào cả.
Đừng nói bọn họ cảm thấy sợ hãi, ngay cả Liễu Bình cũng cảm thấy nghề
nghiệp "Thủ Ngục kỵ sĩ" quá kỳ dị cùng ác độc.
Hắn lắc đầu, ánh mắt đảo qua ba con quái vật kia.
Các ngươi giả chết trước đi, đừng đứng sau lưng ta nữa, không chỉ sẽ dọa sợ
đám học sinh kia, cũng làm cho Tiền Võ Chu sợ hãi.
Ầm! Ầm! Ầm!
Ba tiếng vang trầm vang lên liên tiếp.
Ba con quái vật ngã xuống mặt đất.
Bầu không khí nặng nề xung quanh cũng dần dần trở nên thư giãn hơn.
Tiền Võ Chu cũng lộ ra vẻ thư thái hơn, lẩm bẩm nói: "Điều khiển thi thể... hóa
ra là một loại năng lực thuộc hệ triệu hoán..."
Liễu Bình ngồi xổm trước mặt hắn ta, nói nhỏ:
"Ngươi khác biệt với những con côn trùng khác, tới cùng thì ngươi gánh vác sứ
mệnh gì chứ?"
"Giết ta đi." Tiền Võ Chu lạnh lùng nói.
Nếu đối phương chỉ có năng lực điều khiển thi thể trong thời gian ngắn, như vậy
thì cũng không cần lo lắng quá mức.
"Sau khi những con trùng khác chết đi, linh hồn sẽ dùng phương thức hiến tế
mà nổ tung ra, mà ngươi lại không sợ chuyện này, xem ra ngươi hẳn là có chuẩn
bị." Liễu Bình nói với vẻ suy tư.
Sắc mặt Tiền Võ Chu biến đổi mấy lần, không nhịn được mà hỏi: "Làm sao mà
ngươi biết? Tới cùng thì ngươi là ai?"
Liễu Bình hơi dừng lại.
"Gia tăng yêu lực gia trì cho ta." Hắn âm thầm nói.
"Được." Triệu Thiền Y lên tiếng.
Dưới sự chú ý của Tiền Võ Chu, bỗng nhiên có một bộ lông màu trắng xuất
hiện trên người Liễu Bình, hai con ngươi biến thành màu lam, hai tay hóa thành
móng vuốt sắc bén.
Liễu Bình phát ra từng tiếng cười nhẹ, nói: "Cả ngươi lẫn ta đều không phải loài
người, hay là nói thẳng ra đi... ta chỉ sợ cái tên đứng phía sau ngươi làm rối loạn
kế hoạch của ta mà thôi."
Tiền Võ Chu lại lộ ra vẻ đăm chiêu suy nghĩ.
ố
Đối phương không phải loài người.
Nói cách khác, đối phương cũng không có mâu thuẫn quá lớn đối với tồn tại
phía sau lưng mình.
Trong Vĩnh Dạ, nếu như không phải loài người... lại xâm nhập vào khu vực nội
địa loài người, hóa trang thành một tên binh lính bình thường bên trong Hoàng
thành.
Vẫn có thể trao đổi một chút, sẽ không bị trách tội.
Nghĩ tới đây, Tiền Võ Chu nói: "Từng quốc gia của loài người bên trong Vĩnh
Dạ đang bị hủy diệt liên tục, mọi linh hồn đều hóa thành phụ thuộc tồn tại vĩ đại
phía sau lưng ta, kế hoạch của ngươi là cái gì?"
"Giống như các ngươi, cho nên, ngươi và con quái vật phía sau ngươi, muốn
khai chiến với ta sao?" Liễu Bình hỏi.
"Chỉ dựa vào ngươi?" Tiền Võ Chu lộ ra vẻ khinh thường.
Ngay sau đó, từng hàng chữ nhỏ bùng cháy xuất hiện trên hư không:
[Đối phương hưởng ứng lời mời chiến đấu của ngươi.]
[Đã thỏa mãn điều kiện.]
[Là một Thủ Ngục kỵ sĩ, hình thái chuyên dụng chiến đấu: Đánh cược linh hồn
của ngươi đã mở ra.]
Liễu Bình âm thầm mỉm cười, nói:
"Phía sau ta cũng có một vị tồn tại mà các ngươi không biết... nói thẳng ra, ta
cũng giống ngươi, chỉ là tiểu binh đi mở đường mà thôi."
Vẻ mặt Tiền Võ Chu biến đổi.
Nếu như là thật, vậy thì đồng nghĩa với việc có kẻ địch mà bên mình không biết,
cũng muốn chia cắt linh hồn của quốc gia loài người này.
Chuyện này ảnh hưởng quá lớn.
Cần phải báo cáo tin tức này cho vị tồn tại vĩ đại kia ngay mới được, có lẽ nó sẽ
tha thứ cho sự thất bại của mình!
Tiền Võ Chu đang ngẫm nghĩ, lại thấy đối phương vươn tay ra, đấm mạnh một
quyền tới.
Sự đau đớn mãnh liệt truyền tới.
Ý thức dần dần ngưng kết.
"Ngươi..."
Tiền Võ Chu cố gắng phun ra một chữ, thân thể run rẩy mấy lần, bất động.
Từng hàng chữ nhỏ xuất hiện trong hư không:
[Ngươi thu hoạch được một linh hồn bên trong Vĩnh Dạ, từ giờ trở đi, nó thuộc
về ngươi, trở thành một tấm thẻ bài của ngươi, mọi hành động lẫn ý nghĩ của nó
đều phải tuân theo ý chí của ngươi.]
ề
[Ngươi thu hoạch được thẻ bài: Mộ viên Truyền lệnh quan.]
[Cấp bậc thẻ bài: 12.]
[Loại hình: cận chiến.]
[Năng lực 1: Ký sinh linh hồn.]
[Lựa chọn một linh hồn, trồng một phần nhỏ linh hồn của chủ nhân vào trong
đó, làm cho chủ nhân dần dần nuốt sạch linh hồn của đối phương, kiểm soát
mọi thứ của đối phương.]
[Khi kích hoạt năng lực này, cần mười ngày mới có thể chuẩn bị.]
[Năng lực này đã được kích hoạt, còn cần chín ngày nữa mới có thể kích hoạt
lần tiếp theo.]
[Năng lực 2: Vạn Lý Quy Hồn.]
[Sau khi chết, linh hồn bay trở về vị trí của chủ nhân.]
Toàn bộ chữ nhỏ hiện xong.
Tiền Võ Chu bỗng nhiên mở to mắt, bò dậy, lớn tiếng nói:
"Chủ nhân vĩ đại, ta có chuyện muốn báo cáo cho ngài biết, ta đảm bảm chuyện
này..."
Giọng nói của hắn ta bỗng im bặt đi.
Nơi này vẫn là khu huấn luyện chiếu đấu của Học viện Hoàng gia.
Không thể nào.
Mình vừa chết, sẽ kích hoạt Vạn Lý Quy Hồn mà...
Làm sao vẫn không bay trở về?
Tiền Võ Chu cảm thấy rất khó hiểu.
Bỗng nhiên, từ bên ngoài truyền tới từng đợt tiếng hoan hô của loài người.
Liễu Bình liếc nhìn cảnh tượng bên ngoài.
Trên bầu trời, côn trùng đã càng ngày càng ít.
Loài người đã phong ấn toàn bộ Học viện Hoàng gia lại, không cho bất cứ con
quái vật nào rời đi cả, sau đó triển khai đồ sát phạm vi lớn.
Hiện tại, trận chiến này đang từ từ đi về hướng thắng lợi.
Liễu Bình ngẫm nghĩ, tùy ý vung tay lên.
Bụp! Bụp! Bụp! Bụp!
Ba con quái vật đang nằm trên đất giả chết, cùng với Tiền Võ Chu đang khó
hiểu đồng thời hóa thành thẻ bài, rơi vào trong tay Liễu Bình.
Liễu Bình cúi đầu quan sát tấm thẻ bài trong tay, lộ ra vẻ suy tư.
Có lẽ Tiền Võ Chu vừa về tới Hoàng thành, lập tức tìm tới mình gây chuyện,
chính là chuyện mà hắn ta vẫn muốn làm.
ắ
Bởi vì hắn ta cực kỳ oán hận vận mệnh.
Mà sứ mệnh chân chính của hắn ta, chính là vì kích hoạt năng lực kia...
Ký sinh linh hồn.
Nói cách khác, trận chiến tranh với quy mô lớn bên ngoài, chỉ là một sự ngụy
trang.
Chủ nhân của Tiền Võ Chu đã ký sinh vào một linh hồn loài người nào đó.
Thế nhưng may mắn nhất chính là...
Mình lại là chủ nhân mới của hắn ta
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro