Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục

"Chúng ta lấy t...

Yên Hỏa Thành Thành

2025-02-26 12:50:13

Khi Triệu Hằng đi tới một nửa, bỗng quay đầu lại, nhìn về phía Liễu Bình nói
với giọng hả hê: "Liễu Bình, ta nhớ rằng vừa rồi ngươi đã mời cô ấy nhập đội
rồi, đúng chứ?"
Liễu Bình không trả lời, ánh mắt rơi vào trên người Hoa Tình Không.
Nếu Hoa Tình Không vẫn không phải Hoán Linh sư, như vậy mục tiêu trong
nhiệm vụ của mình cũng không phải là cô ta.
Chắc hẳn là một người khác.
Tóm lại, hiện tại cần giải quyết vấn đề của cô nàng này trước, nhiệm vụ của
Anh linh che chở để sau đi.
Liễu Bình mỉm cười, nói với Hoa Tình Không: "Thế đấy, hiện tại cũng không
có người nào tranh giành ngươi với chúng ta, hãy làm đồng đội của chúng ta
đi."
"Bọn họ nói đều đúng cả, có thêm một đồng đội như ta là một chuyện cực kỳ
nguy hiểm, với lại ta chưa chắc đã có thể trở tahfnh một Hoán Linh sư." Hoa
Tình Không nhấn mạnh nói.
"Không vấn đề gì cả, ta chưa bao giờ gặp Linh, ta sẽ dùng toàn lực hỗ trợ
ngươi." Liễu Bình nói với vẻ thích thú.
Không nghĩ tới, trong hệ thống thẻ bài, lại có loại tồn tại này.
Cần phải hiểu rõ ràng mới được!
Hơn nữa, nếu có thể tự tay bồi dưỡng một vị Hoán Linh sư tới trưởng thành,
cũng là một chuyện rất có giá trị, trong quá trình này, mình sẽ nhận thức được
thế giới này tốt hơn.
Tiền Võ Chu nói cũng không sai.
Thật sự thì mình cũng không nhận qua bất cứ sự giáo dục nào trong Luyện
Ngục cả.
Hoa Tình Không giật mình, hỏi lại: "Ngươi thật muốn ta gia nhập sao? Ta cần
tiêu rất nhiều tiền, thường xuyên phải mua rất nhiều vật liệu."
Liễu Bình nhìn về phía Libertas.
Libertas biết hắn đang trưng cầu ý kiến của mình, nói ra: "Ta và hắn đều là chức
nghiệp cận chiến, thêm một Thuật sư triệu hoán, tức là thêm một phần lực
lượng."
Liễu Bình nói: "Rất tốt, đồng đội của ta cũng đồng ý sự gia nhập của ngươi, về
phần tiền... ta vẫn tính được là một kẻ sở trường kiếm tiền, mà lại càng ưa thích
sử dụng bọn nó hơn."
Hoa Tình Không buông thìa xuống, nhìn Liễu Bình, lại nhìn về phía Libertas.
Libertas nhìn trộm bốn phía xung quanh.
ề ấ ổ
Các đoàn đội khác đều có mấy thành viên tạo thành một tổ, vậy mà đoàn đội
mình lại chỉ có hai người, nếu không tranh thủ nắm chặt vị Thuật sư triệu hoán
này, chẳng lẽ thật muốn dựa vào hai người đánh thiên hạ sao?
Vậy cũng quá khó khăn.
Liễu Bình lại không liếc ngang liếc dọc, chỉ vươn tay ra, làm ra động tác mời
nhập bọn.
Hoa Tình Không nhìn Liễu Bình, cuối cùng bật cười.
"Được, hai tên thích ngủ nướng, ta gia nhập với các ngươi."
Cô cũng đưa tay ra vỗ vào tay Liễu Bình.
Liễu Bình cùng Libertas đều nở nụ cười, cùng nói: "Chào mừng gia nhập!"
Đúng lúc này.
Từng hàng chữ nhỏ hiện lên trong hư không:
[Long tộc chưa từng đồng hành với người bình thường...]
[Chúc mừng, ngươi hoàn thành điều kiện đặc biệt của Anh linh Andrea.]
[Bản Danh Sách sẽ rút một loại năng lực một cách ngẫu nhiên từ trên người cô
bé...]
[Năm, ]
[Bốn, ]
[Ba, ]
[Hai, ]
[Một!]
[Ngươi thu hoạch được năng lực biến chủng: Long Chú cơ sở.]
Liễu Bình ngẩn người.
Cái gì?
Không phải Hoa Tình Không là Thuật sư triệu hoán sao?
Tại sao lại...
Hoàn thành điều kiện đặc biệt chứ?

Trong phòng học.
Ông lão đứng trên bục giảng, lớn tiếng nói: "Thông qua thử thách ngày hôm
qua, những người còn ở lại lớp đã trở thành một thành viên chính thức trong
lớp, cho nên..."
"Từ giờ trở đi, các trò có thể gọi ta là: Thầy giáo Ted, ta là một học giả lịch sử
tự nhiên."
ẫ ắ ế
"Ta phụ trách dẫn dắt các trò trở thành một chức nghiệp giả chính thức của đế
quốc."
"Đối với nghề nghiệp của các trò, ta đã thống kê một lần, tình hình thực tế chính
là..."
Ông ta giảng bài ở phía trên, còn Liễu Bình ở dưới thì lại xuất thần.
Từng hàng chữ nhỏ bùng cháy vẫn dừng lại trước mắt hắn, bắt đầu giải thích
năng lực mà hắn vừa có được:
[Ngươi thu hoạch được năng lực biến chủng: "Long Chú sơ cấp.]
[Có thể sử dụng: 3 lần.]
[Khi kích hoạt năng lực này, ngươi có thể sơ bộ thể hiện ra uy nghiêm của Long
tộc, có thể làm cho tứ chi lẫn cơ bắp của kẻ địch bị chỉ định trở nên mềm yếu.]
Liễu Bình ngẩn người ra.
Hóa mềm vị trí trên người đối phương sao?
Điều này... có liên quan gì tới uy nghiêm của rồng à?
Hắn còn đang nghĩ ngợi, lại nghe được thầy Ted vỗ tay, nói:
"Ta tin tưởng các trò cũng đều thấy được, binh chủng chính thức của thành trấn
chúng ta đều xuất động, phụ trách bắt giết những ma quỷ xuất hiện tại khu vực
phụ cận."
"Nhiệm vụ ngày hôm nay của các trò, chính là tiến tới thành Sương Phong cách
nơi đây hơn hai ngàn dặm (~1000 km), tiếp nhận công tác của vệ binh thành thị,
phụ trách duy trì trị an cùng trật tự."
"Có vấn đề gì không?"
Tiền Võ Chu đứng dậy, hỏi: "Thưa thầy, chúng ta tới đó bằng cách nào?"
Thầy giáo Ted dán từng tấm thẻ bài trống lên bảng đen, nói: "Điều này trò
không cần quan tâm, máy móc sẽ tiến hành sắp xếp cùng điều phối."
"Bọn nhỏ, các trò chỉ cần tìm được đồng đội thích hợp bản thân, cộng đồng
hành động là được..."
"Tự mình thành lập đoàn đội, phối hợp hành động, hoàn thành nhiệm vụ, đối
với các trò mà nói thì đây cũng là một loại thử thách."
Đám người ngầm hiểu.
Các thiếu niên đều ngồi cạnh các đồng đội của mình.
Chỉ có Liễu Bình, Libertas và Hoa Tình Không ngồi lẻ loi trơ trọi tại hàng cuối
cùng, nhìn có vẻ khá vắng lặng.
Libertas nhỏ giọng nói: "Sớm biết ngày hôm qua không nên ngủ sớm như
vậy..."
"Ngươi là thích khách, cần nhiều đồng đội làm cái gì chứ?" Hoa Tình Không
nói.
Ừ ể ế
"Ừ, cũng phải..." Libertas nói: "Ngươi là người mới chuyển lớp, nếu như không
gia nhập với chúng ta, thì phải làm sao bây giờ?"
"Lúc đầu ta còn định hành động một mình, dù sao ta không quen bất cứ người
nào trong lớp này cả." Hoa Tình Không bình tĩnh nói.
"Có quyết đoán." Libertas dựng thẳng ngón tay cái, nói.
Tiền Võ Chu lại đứng dậy, lớn tiếng nói: "Báo cáo thầy giáo, đoàn đội của ta đã
chuẩn bị xong, có thể xuất phát bất cứ khi nào."
"Ừ, tốt, đi tới nhận lấy một tấm thẻ đoàn đội đi." Thầy giáo Ted nói.
Tiền Võ Chu đi tới bục giảng, lấy một tấm thẻ đang gắn trên bảng đen xuống.
Thầy giáo Ted nói với mọi người còn lại:
"Mỗi một thành viên trong đoàn đội đều in dấu vân tay của mình lên thẻ bài, sau
đó lấy một cái tên cho đoàn đội, máy móc sẽ đưa các trò tới thành Sương
Phong, cũng phân phối nhiệm vụ tương quan."
Tiền Võ Chu cầm thẻ bài trở về chỗ ngồi, cho các đội viên đều in dấu vân tay,
nói:
"Chúng ta lấy tên là Thắng Võ đoàn."
Trên thẻ bài truyền tới giọng điện tử lạnh lùng:
"Đã thành lập Thắng Võ đoàn, sắp tham dự công việc giữ gìn trật tự thành
Sương Phong, xin hãy phê chuẩn."
Thầy giáo Ted nói: "Phê chuẩn."
Từ trong hư không, từng chiếc ống dẫn kim loại thật dài từ hư không vươn ra
ngoài, nhanh chóng tìm ra chín thiếu niên Tiền Võ Chu, Triệu Hằng,... rồi dán
vào sau lưng bọn họ.
Ngay sau đó, quanh người chín thiếu niên này hiện lên từng khung hình màu
xám.
Lúc này, tất cả mọi người mới nhớ tới một sự kiện...
Sau khi đi vào Vĩnh Dạ, tất cả mọi người đều biến thành một tấm thẻ bài.
Giọng kim loại lạnh lùng lại vang lên lần nữa:
"Điều động đoàn đội chiến đấu thực tập: Thắng Võ."
"Mục tiêu: Thành Sương Phong."
"Đang chờ đợi tất cả mọi người sẵn sàng."
Các thiếu niên đều nhìn nhau.
Chẳng lẽ bọn họ đều phải hóa thành từng tấm thẻ bài, bị máy móc điều khiển rồi
sao?

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục

Số ký tự: 0