Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục

Nghi thức, đã h...

Yên Hỏa Thành Thành

2025-02-26 12:50:13

Đám ma quỷ cũng từng tổ chức một vài lần ám sát khá hiệu quả.
Thế nhưng con Miêu yêu bên người tên kỵ sĩ trưởng kia, đã đập tan toàn bộ các
cuộc ám sát này.
Nó chỉ tập trung bảo vệ Kỵ sĩ trưởng.
Chỉ ở một vài nơi đã xác định là an toàn, con mèo này mới âm thầm chạy đi nơi
khác.
Không bao lâu, nó lại trở về bên người Kỵ sĩ trưởng, đặt tên ma quỷ đang ngậm
trong miệng tại dưới chân Kỵ sĩ trưởng.
Người Kỵ sĩ trưởng kia duỗi một cái chân ra...
Dẫm lên mặt tên ma quỷ đang thoi thóp này, quan sát một cách tỉ mỉ mới nói
nhỏ: "Tên này sắp chết rồi, đổi một tên khác."
"Meo!"
Miêu yêu ngậm con ma quỷ này lên, trong nháy mắt chạy đi mất hút.
Một lát sau...
Nó lại ngậm một con ma quỷ khác, ném tới bên cạnh Kỵ sĩ trưởng.
Lần này, Kỵ sĩ trưởng hài lòng.
"Triệu Minh Quang, lấy xích chân xích tay tới đây." Hắn nói.
Một chiến sĩ chạy tới, không cần Kỵ sĩ trưởng ra lệnh cũng đã trói chặt chân tay
của ma quỷ lại, sau đó cẩn thận lấy một chiếc vòng cổ phù văn ra, tròng lên cổ
con ma quỷ này.
"Đây là vòng cổ cấm ma, nếu như nó dám làm ra bất cứ cử động không hợp lý
nào, lập tức... bùm!"
Chiến sĩ dùng giọng nói khoe công để nói, rồi nhìn về phía Kỵ sĩ trưởng với sự
mong đợi.
"Làm không tệ!"
Kỵ sĩ trưởng vỗ vai hắn ta, sau đó âm thầm kết nối với Giao diện: "Thông báo
cho hắn ta một câu: "
"Độ thiện cảm cua Kỵ sĩ trưởng đối với ngươi đã tăng lên."
Trong hư không, từng hàng chữ nhỏ xuất hiện:
[Đã thông báo xong.]
Quả nhiên, người chiến sĩ kia đưa mắt về phía hư không trước mắt.
Hắn ta nhìn chằm chằm một lát, sau đó gương mặt hiện lên nét mừng.
"Đại ca, ta còn có rất nhiều thứ này, hay là bắt tất cả những ma quỷ bị tóm về
này đeo lên vòng cổ?"

"Có thể." Kỵ sĩ trưởng nói.
Chiến sĩ ngồi xổm xuống, đeo vòng cổ lên cho những ma quỷ đang nằm trên
mặt đất.
"Nói cho hắn biết, độ thiện cảm của Kỵ sĩ trưởng lại tăng lên."
Kỵ sĩ trưởng âm thầm nói về phía hư không.
Nét mặt người chiến sĩ này lại càng tươi hơn, nhanh chóng trói hết tất cả ma
quỷ, đứng dậy, tò mò hỏi:
"Tóm chúng nó để làm cái gì? Vì sao lại không giết quách chúng nó đi?"
"Trinh sát của ta nói cho ta biết, đám ma quỷ đã hoàn thành một lần triệu hồi
với cự ly cực xa trên quảng trường thành trì, rất nhanh, sẽ có một tồn tại khủng
bố giáng lâm tại nơi này." Kỵ sĩ trưởng nói.
Đây là một chuyện quan trọng nhất trong tràng chiến đấu này.
Bởi vì những ma quỷ này còn có hi vọng có viện binh tới, cho nên từ đầu tới
cuối đều không chịu khuất phục.
Cho nên, hắn cũng không thể rút ra năng lực của Yana được.
"À, ngài muốn dùng những tù binh này làm điều kiện đàm phán!" Chiến sĩ chợt
hiểu ra, nói.
"Đừng nói nhảm, nhanh tới chỉ huy chiến đấu!" Kỵ sĩ trưởng nói.
"Rõ!" Chiến sĩ vội vàng rời đi.
Kỵ sĩ trưởng nắm chặt xiềng xích trên tay, kéo theo tám con ma quỷ, tiếp tục đi
về phía trước.
...
Ba mươi phút sau.
Liễu Bình đứng trên quảng trường thành York, toàn thân bốc lên ánh sáng hừng
hực.
"Chúc mừng các ngươi, các ngươi đã hoàn thành nhiệm vụ."
Hắn mỉm cười, nói.
Các chức nghiệp giả đều nằm ngổn ngang trên mặt đất, thở hổn hển, mỏi mệt
muốn chết.
Mặc dù cũng không bị thương...
Thế nhưng có hơn bảy trăm con ma quỷ, mỗi người trung bình đều chém giết
hai mươi mấy con, coi như là giết heo, cũng đã mệt tới không muốn động nữa
rồi.
"Kỵ sĩ trưởng đại nhân, đá... đá quý." Triệu Minh Quang thở dốc, nói.
"Là như vậy..." Liễu Bình ho nhẹ một tiếng, nói: "Quặng mỏ ở ngay ngoài
thành, xét thấy biểu hiện của các ngươi rất xuất sắc, ta dành cho các ngươi một
ể ề ề
khoảng thời gian là nửa ngày, có thể đào được bao nhiêu đá quý, đều thuộc về
các ngươi cả."
Hắn bổ sung một câu: "Triệu Minh Quang có thể đào thêm nửa giờ nữa."
Các chức nghiệp giả đều hoan hô.
Về phần Triệu Minh Quang...
Hắn ta lộ ra biểu lộ "cố gắng bấy lâu cuối cùng cũng có được thù lao phong
phú".
Liễu Bình cũng mỉm cười gật đầu.
Thực ra trữ lượng của quặng mỏ cũng đã bị đào gần cạn kiệt rồi.
Thế nhưng hắn tin tưởng, với năng lực của chức nghiệp giả, càn quét toàn bộ
quặng mỏ cũng có thể đào ra ba mươi viên, thậm chí bốn, năm mươi viên đá
quý, cũng là có khả năng.
Các chức nghiệp giả đều thích loại phần thưởng mở như này.
Cứ như vậy, mình có thể tiết kiệm sáu mươi viên đá quý rồi.
Mình cũng rất vui vẻ.
Tất cả đều vui vẻ.
Trừ việc đó ra, thông qua trận chiến này, độ thức tỉnh của Andrea đã lên tới 70%
rồi.
Lượng Hồn lực do bảy trăm con ma quỷ cung cấp, vẫn rất là khả quan.
Mọi việc đều phát triển theo phương hướng tốt.
"Kỵ sĩ trưởng đại nhân, hình như nghi thức tà ác tại nơi này đã hoàn thành, con
ma quỷ mạnh mẽ kia cũng sắp tới rồi, thật sự không cần chúng ta tiếp tục hỗ trợ
hay sao?" Triệu Minh Quang hỏi dò.
"Không cần, các ngươi đã hoàn thành nhiệm vụ, nhanh đi đào quáng đi." Liễu
Bình nói.
Đám người nháy mắt với nhau, giống như còn định hỏi dò lần nữa.
Liễu Bình nhìn về phía quảng trường, thấy được phù văn kỳ lạ đang phát sáng
lên.
Nghi thức, đã hoàn thành!
"Cho bọn họ một nhắc nhở: Nhiệm vụ tiếp theo có yêu cầu trên 30 cấp mới có
thể tham dự, nếu không, ở lại nơi này thì chỉ có một con đường chết mà thôi."
Liễu Bình nói.
[Đã nhắc nhở.] Danh Sách nói.
Ngay sau đó...
Các chức nghiệp giả vội vàng bật dậy, chạy trốn nhanh như một cơn gió.
Tốc độ của bọn họ cực nhanh, chỉ trong nháy mắt đã biến mất không thấy gì
nữa.

Giọng nói của Triệu Minh Quang truyền tới từ xa xa:
"Đại nhân, chờ chúng ta trở nên mạnh mẽ hơn, lần sau sẽ lại tới gặp ngài!"
Liễu Bình lắc đầu.
Đám người này có lai lịch rất thần bí, Danh Sách cũng không chịu nói...
Được rồi.
Chuyện tiếp sau, bọn họ thật sự không thể tham dự vào.
Hắn nhìn về phía hư không.
Từng hàng chữ nhỏ nhanh chóng xuất hiện tại nơi đó:
[Lịch sử không thể bị sửa đổi.]
[Trong dòng sông thời gian, ngày 10 tháng 12 năm 37 Ceylon lịch, là ngày mà
thành York bị hủy diệt.]
[Thời điểm hiện tại, sự kiện lịch sử đã được phán định là đã phát sinh.]
[Điều duy nhất mà ngươi có thể làm chính là tăng thêm sự kiện lịch sử mới sau
sự kiện lịch sử là thành York bị hủy diệt.]
[Bắt đầu!]

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục

Số ký tự: 0