Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục

Người thổi lửa...

Yên Hỏa Thành Thành

2025-02-26 12:50:13

Lúc này, Liễu Bình cũng không bị thương nên mỉm cười, ôm quyền nói: "Cám
ơn đạo hữu đã cứu giúp."
Người tu hành kia thì xua tay liên tục, nói: "Cũng không phải là ta cứu, ngươi
nằm ở đây đã ba ngày ba đêm, cũng may Hồi Sinh tán có tác dụng, nếu không
thì có lẽ ngươi sẽ không khôi phục được như này."
Hắn ta giơ chai thuốc Hồi Sinh tán ra hiệu cho Liễu Bình.
Liễu Bình yên tĩnh quan sát đối phương, bỗng cười nói: "Đạo hữu, nơi này chỉ
có một mình ngươi thôi sao? Những người khác đâu?"
"Đều đi tới tiền tuyến cả rồi, nghe nói đã xảy ra chuyện gì đó." Người tu hành
kia nói.
Liễu Bình hỏi: "Đã xảy ra chuyện gì?"
"Ta cũng không rõ lắm, nếu như ngươi đi tới nơi nhiều người thì có lẽ sẽ biết
được nguyên nhân tại sao." Đối phương nói.
"Không được, ta vẫn cảm thấy hơi váng đầu." Liễu Bình rên rỉ.
Người tu hành hơi ngẩn người, suy nghĩ một lát rồi cắm bó đuốc trên tay lên
phần đất trống cạnh cáng cứu thương của Liễu Bình.
"Vậy ngươi hãy nghỉ ngơi thêm một lát nữa đi, chờ ngươi muốn đi ra thì mang
theo bó đuốc đi ra." Người tu hành nói xong thì quay người rời đi.
Trong doanh trại, lại khôi phục sự yên tĩnh.
Liễu Bình nhìn qua bó đuốc cháy hừng hực kia, rồi đảo mắt lại nhìn về phía hư
không.
Từng hàng chữ nhỏ xuất hiện ở nơi đó:
[Màn thứ nhất.]
[Nơi này là màn mở đầu, cũng là nơi mở đầu đạo lộ do ngươi tự lựa chọn.]
[Những điểm quan trọng trong kịch bản:]
[Cuộc chiến tranh tại tiền tuyến đã sắp kết thúc, ngươi lại tỉnh lại tại nơi mộ
táng một cách không ngờ, đang gặp phải lựa chọn cho vận mệnh của bản thân.]
[Căn cứ những tin tức đã biết, nói rõ:]
[Đi báo danh tại Tiên Phong doanh sẽ thu hoạch được chiến công, từ đó sẽ thu
được danh vọng, công pháp và tài sản phong phú;]
[Đi báo danh tại Kiêu Kỵ doanh sẽ có thể kết bạn với các đệ tử của môn phái
lớn;]
[Đi báo danh tại Kho hậu bị quân giới thì có tỉ lệ khá cao thu hoạch được bảo
vật.]

[Ngươi còn cần so tài một trận với người khác.]
[Người tu hành phụ trách nơi đây sẽ căn cứ vào biểu hiện của ngươi, quyết định
ngươi sẽ đi tới nơi nào.]
[Khi ngươi đã xác định hướng đi cho bản thân, sẽ có nhắc nhở về kịch bản màn
kế tiếp cho ngươi.]
Liễu Bình đọc xong thì âm thầm hỏi: "Lần trước khi chúng ta tới nơi này, tại sao
ngươi lại không nói?"
Từng hàng chữ nhỏ cháy hừng hực xuất hiện trong hư không:
[Bản Danh Sách phải nhắc nhở ngươi một điều.]
[Kiểu chữ của Bản Danh Sách là có ngọn lửa cháy hừng hực rất lóa mắt, chỉ ta
mới có, không thể giả mạo, thấy chữ như thấy Bản Danh Sách.]
[Những dòng chữ cong vẹo khác, cũng không phải là nhắc nhở của Bản Danh
Sách.]
[Bọn chúng tới từ lệnh bài Tử Vong mà ngươi có được.]
Ánh mắt Liễu Bình ngưng lại.
Thì ra là thế.
Mọi thứ trong thế giới Tu Hành đều đã được thiết kế từ trước.
Nếu như có người bên ngoài đi tới, ngay cả hướng dẫn kỹ càng cũng đều có.
Bọn họ chỉ cần làm mọi thứ dựa theo hướng dẫn, đã có thể đi tới kịch bản tương
ứng, từ đó thu hoạch được một vài thứ từ thế giới Tu Hành.
Điều này không giống một vở kịch sao?
Bỗng nhiên...
Lại có từng hàng chữ bốc lửa hiện lên trong hư không:
[Thông báo một tình huống đặc biệt.]
[Thời không bí ẩn trước mắt đã bị phát hiện, có một tồn tại thần bí sắp xâm
nhập vào thời không hiện tại!]
Liễu Bình lập tức đứng dậy, lật tay lấy khẩu súng shotgun ra, lắp hai viên đạn
thần thánh vào trong.
Tay hắn cầm súng, cảnh giác nhìn xung quanh.
Một giây sau...
Một giọng nữ bỗng vang lên:
"Đừng khẩn trương như vậy, là ta."
Hư không vỡ vụn rồi tản đi như màn sân khấu tách ra vậy, ngay sau đó, một cô
bé có mái tóc dài xõa vai đi tới.
Cô bé có một đôi con ngươi màu đỏ tươi như hai viên đá quý vậy, nhìn chằm
chằm Liễu Bình, cũng không quay đầu lại mà vẫy vẫy tay.
Hư không phía sau cô bé khép lại.
"Hóa ra là ngươi." Liễu Bình nói.
Mình và đối phương không hận không thù, thậm chí còn chế tạo ra hai thi thể
quái vật ẩn chứa chất độc cực mạnh cho đối phương ăn nữa.
Đương nhiên...
Đối phương cũng đã nói cho mình một vài bí mật.
Cũng không biết nguyên nhân đối phương xuất hiện lần này là sao nữa.
"Lần đầu tiên chúng ta gặp mặt, ta đã từng nói với ngươi, thế giới Tu Hành chỉ
là một vở kịch mà thôi." Cô bé nói.
"Đúng vậy." Liễu Bình nói.
"Màn đầu tiên được xác định là điểm bắt đầu, mỗi một người chỉ có thể tới một
lần, mà ngươi đã xuất hiện ở nơi này lần thứ hai... điều này là một nghịch lý
không thể giải thích đối với toàn bộ thế giới Tu Hành." Cô bé lại nói.
"Ta chỉ là một tu sĩ nho nhỏ mà thôi, làm sao có được năng lực lớn như vậy
chứ?" Liễu Bình cười nói.
"Bởi vì ngươi là trường hợp ngoại lệ." Cô bé nói.
"Ngoại lệ?" Liễu Bình nói với vẻ ngạc nhiên.
Cô bé gật đầu, nói: "Đúng vậy, coi như những người tu hành thức tỉnh lần nữa
hoặc là đoạt xá, thậm chí những người chống lại kia, bọn họ tự nhận rằng thấy
rõ chân tướng, thực ra bọn họ cũng chỉ là một bộ phận trong kịch bản mà thôi,
mà ngươi lại không phải."
Liễu Bình nhớ tới những tu sĩ đã từng trợ giúp chính mình.
Thậm chí là Yêu Vương tiền nhiệm.
Còn có vị Lý sư tỷ đã từng quấn sợi tóc lên cổ tay mình nữa.
Nếu như mọi thứ đều là một phần trong kịch bản... như vậy...
"Bọn họ đều đã bị kiểm soát... vậy ta thì sao? Ta là cái gì?" Hắn hỏi.
"Ngươi là một người hoàn toàn không có trong kịch bản, ngươi đã sống lại, tạo
thành ảnh hưởng đối với kịch bản, loại ảnh hưởng này có thể lớn có thể nhỏ,
chủ yếu là... lập trường của ngươi." Cô bé nói.
"Xin lắng tai nghe." Liễu Bình nói.
Cô bé nói: "Nếu như ngươi đứng về phía Sinh giới, vậy thì hãy đi làm mọi thứ
dựa vào kịch bản do Sinh giới dựng lên, như vậy, kịch bản của thế giới Tu Hành
sẽ không thay đổi bất cứ thứ gì, một vài sai lầm sinh ra bởi vì ngươi cũng sẽ dần
dần không quan trọng nữa, có thể bỏ qua không tính."
"Nếu như ta đứng về phía thế giới Tu Hành thì sao?" Liễu Bình hỏi

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục

Số ký tự: 0