Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục

Thu phục

Yên Hỏa Thành Thành

2025-02-26 12:50:13

Bụi mù lắng lại.
Chiến sĩ khiêng kiếm, kéo theo tên ma quỷ như chó chết đi tới trước mặt Liễu
Bình.
"Kỵ sĩ trưởng đại nhân, đây là tù binh mà ngài muốn."
Hắn ta ném Lãnh chúa ma quỷ tới trước mặt Liễu Bình.
Lãnh chúa ma quỷ đã hấp hối, hai tay hai chân đều gãy mất, nơi cổ họng bị một
mũi kiếm sắc bén kề sát, ngay cả cử động cũng không dám.
Liễu Bình tức giận nói: "Tại sao ngươi lại đánh nó thảm như vậy, thực ra nó là
một tên ma quỷ không tệ lắm, sớm muộn cũng sẽ tỉnh ngộ lại mà sửa chữa
những sai lầm khi trước."
Chiến sĩ ngẩn người.
Ma quỷ?
Tỉnh ngộ và sửa chữa những sai lầm khi trước?
Hai tay Liễu Bình hiện ra một luồng sáng ấp áp mà thần thánh, hạ xuống trên
người của Lãnh chúa ma quỷ.
Vết thương trên người Lãnh chúa ma quỷ lành lại với tốc độ có thể nhìn thấy
bằng mắt thường, ngay cả chân tay đã gãy mất cũng đã nối lại với nhau, khôi
phục như ban đầu.
Đây là một loại pháp thuật điều trị khủng bố như Thần kỹ!
Lãnh chúa ma quỷ cũng sợ ngây người.
Liễu Bình ngồi xổm xuống, nhỏ giọng nói: "Làm một con người hoàn toàn mới,
được chứ?"
Hắn nhấc đầu của ma quỷ lên, làm cho cái cổ của ma quỷ dán sát lưỡi kiếm sắc
bén, lại bị cắt ra một vết rách.
Nếu như lúc này, Liễu Bình lại dùng sức lớn hơn thì cả cái đầu của ma quỷ sẽ bị
lưỡi kiếm cắt đứt.
"...Được." Lãnh chúa ma quỷ miễn cưỡng nói.
"Vậy... coi như ngươi chịu thua?" Liễu Bình lại hỏi.
"Được." Lãnh chúa ma quỷ bật thốt lên.
Liễu Bình buông hai tay ra.
Ma quỷ lập tức ngã xuống mặt đất, vết thương trên cổ cũng trào máu ra.
Từng hàng chữ nhỏ nhanh chóng xuất hiện:
[Đối phương đã nhận thua.]
[Từ giờ phút này, linh hồn của nó đã thuộc về ngươi rồi.]

Xong rồi!
Liễu Bình đứng dậy, nói với người chiến sĩ kia: "Chuyện nơi đây đã kết thúc,
ngươi trở về đi."
Chiến sĩ liếc nhìn ma quỷ, lại nhìn về phía Liễu Bình, bỗng mỉm cười nói: "Kỵ
sĩ trưởng đại nhân, không biết nhiệm vụ vòng sau..."
"Ngươi đã hoàn thành bước đầu tiên, chờ thời điểm thích hợp, ta sẽ lại kêu gọi
ngươi tới đây." Liễu Bình nói.
"Vậy tên ma quỷ này thì sao? Nó rất xảo quyệt, ta sợ nó sẽ gây hại cho ngài."
"Không sao, nó đã thay đổi làm con người mới, ta còn muốn hỏi nó về tình
huống liên quan tới cuộc chiến tranh này là như thế nào nữa."
Liễu Bình vỗ vai Lãnh chúa ma quỷ, tự mình đỡ nó dậy, rồi đỡ nó ngồi trên một
ụ đá cạnh đó.
"Ngươi nghỉ ngơi một lát đi, chúng ta lại trò chuyện sau cũng được." Liễu Bình
nói với vẻ quan tâm.
Lãnh chúa ma quỷ im lặng một giây, bỗng duỗi móng vuốt sắc bén của mình ra,
kề sát cổ Liễu Bình.
"Hai người các ngươi không được nhúc nhích, nếu không ta sẽ giết hắn!"
Lãnh chúa ma quỷ quát lớn với Triệu Thiền Y cùng chiến sĩ.
Thế nhưng ngay sau đó...
Một cảm giác đau đớn vượt xa ngôn ngữ có thể miêu tả xuất hiện, lan tràn khắp
cơ thể của Lãnh chúa ma quỷ.
Nó kêu thảm một tiếng, ngã xuống mặt đất, lăn lộn khoảng bảy tám phút thì cơn
đau kia mới dần dần biến mất.
Lãnh chúa ma quỷ nằm yên bất động, một lúc lâu sau mới hiểu được tình trạng
hiện tại của mình.
Liễu Bình lại ngồi xổm xuống, hỏi với vẻ quan tâm: "Có sao hay không?"
Hắn lại dìu Lãnh chúa ma quỷ dậy, đỡ nó tới ụ đá khi trước rồi ra hiệu cho nó
ngồi xuống, sau đó hỏi: "Ngươi nghỉ ngơi một lát đi, sau đó chúng ta tâm sự
chứ?"
Lãnh chúa ma quỷ nhìn hắn, chỉ cảm thấy sự sợ hãi lấp đầy nội tâm.
Đã xảy ra chuyện gì vậy?
"Ngươi muốn như thế nào mới có thể thả ta một con đường sống?" Nó khàn
giọng hỏi.
"Nói bí mật của ngươi ra, đừng nên giấu diếm, ta biết ngươi không phải là ma
quỷ bình thường, nếu không cũng không có khả năng đánh với hai người chiến
hữu của ta lâu tới như vậy." Liễu Bình nói.
"Hóa ra là chuyện này..." Ma quỷ lộ ra nụ cười xảo quyệt, nói: "Ta có thể nói
cho ngươi biết, chỉ sợ ngươi nghe được lại hối hận vì đã biết bí mật này mà
thôi."
"Không có chuyện gì, nói đi... chờ đã."
Liễu Bình nhìn về phía chiến sĩ.
Tên chiến sĩ kia vẫn yên lặng quan sát cảnh tượng này, tay cầm kiếm không
khỏi run lên.
Một con Lãnh chúa ma quỷ cấp cao, tới trong tay một kỵ sĩ cấp thấp, lại biến
thành tình trạng phải dùng tình báo để đổi lấy cơ hội sống sót nữa.
Chuyện gì vừa mới xảy ra vậy?
Quan trọng nhất chính là, ngay cả mình cũng không biết thủ đoạn mà Kỵ sĩ
trưởng đã dùng là gì.
Chiến sĩ đang nghĩ ngợi, bỗng nhiên thấy được từng hàng chữ nhỏ xuất hiện
trong hư không:
[Nhiệm vụ chi nhánh xuất hiện.]
[Trên người Lãnh chúa ma quỷ này ẩn chứa một bí mật không rõ.]
[Ngươi có thể lựa chọn một trong hai phương án như sau: ]
[Một: Cầm Thiên Thanh mâu bị phong ấn, tạm thời rời khỏi thế giới này, chờ
Kỵ sĩ trưởng triệu hoán lần tới.]
[Hai: Lắng nghe bí mật trên người Lãnh chúa ma quỷ cùng với Kỵ sĩ trưởng, từ
đó có thể tiến thêm một bước biết được điều kiện giải phong của Thiên Thanh
mâu.]
Chiến sĩ đọc rất nhanh.
Chuyện này, cần chọn gì khác sao?
Hắn ta nhỏ giọng nói: "Ta chọn phương án hai."
Vừa dứt lời, Kỵ sĩ trưởng nói với giọng nghiêm túc: "Chiến sĩ anh dũng, tình
huống tiếp theo sẽ càng ngày càng gian nan, ngươi sẽ ở lại tìm hiểu chân tướng
mọi chuyện với ta, hay là trở về nghỉ ngơi?"
"Đại nhân, chiến tranh còn chưa kết thúc, làm sao mà ta có thể rời khỏi chứ? Ta
sẽ theo ngài." Chiến sĩ xúc động nói.

"Ta tới từ Giám Sát hội."
Lãnh chúa ma quỷ nói.
Rất lâu về sau, Liễu Bình mới biết được trọng lượng của ba chữ "Giám Sát hội"
này lớn tới mức nào.
Thế nhưng hiện tại, trong thời đại quá khứ của vương quốc Ceylon, vào giờ
phút này, là lần đầu tiên trong cuộc đời mà hắn nghe tới ba chữ này.
Cho nên hắn hỏi: "Giám Sát hội là cái gì?"
ế
"Ngay cả Giám Sát hội mà ngươi cũng không biết..." Lãnh chúa ma quỷ bật
cười, trên mặt xuất hiện vẻ khinh thường, tiếp tục nói:
"Như vậy, ngươi cũng không biết tù phạm sao?"
"Không biết." Liễu Bình trả lời thật lòng.
"Ta khuyên ngươi một lần cuối cùng, thả ta đi." Lãnh chúa ma quỷ nói.
"Ta thả ngươi, ngươi sẽ thả ta sao?" Liễu Bình hỏi.
"Sẽ." Lãnh chúa ma quỷ nói.
Liễu Bình nhíu mày.
Linh hồn của con ma quỷ này sinh ra một luồng gợn sóng nhỏ.
Nó đang nói dối.
"Cho ta biết mọi chuyện về Giám Sát hội, có lẽ ta sẽ suy xét việc thả ngươi đi."
Liễu Bình nói.
"Giám Sát hội là một hội liên hiệp phụ trách việc tìm kiếm, giám thị, tiêu diệt tù
phạm, bên trong có các đại nhân vật có máu mặt, nhóc con, ta khuyên ngươi hãy
thả ta rời đi, nếu không ngươi sẽ không sống được lâu đâu." Lãnh chúa ma quỷ
nói.
"Tù phạm là cái gì?" Liễu Bình hỏi với vẻ hứng thú dạt dào.
"Một loại tồn tại rất hiếm gặp, coi như thành viên thuộc Giám Sát hội, cũng có
rất nhiều người chưa từng thấy qua bọn chúng... tù phạm thường thường tồn tại
ở những thế giới Danh Sách vừa mới rơi vào Vĩnh Dạ, nhiệm vụ của chúng ta
chính là tiến vào những thế giới Danh Sách này, xem xét có tình huống dị
thường nào hay không." Lãnh chúa ma quỷ trả lời.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục

Số ký tự: 0