Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục

Tiến triển của...

Yên Hỏa Thành Thành

2025-02-26 12:50:13

Liễu Bình phát hiện mình đứng trên một hình trụ tròn rất lớn, phía trước là một
con rồng khổng lồ bị đóng băng.
Một bóng người màu đen yên lặng xuất hiện.
Không thể thấy rõ ràng hình dạng của hắn ta, chỉ có thể thấy được một con dao
nhỏ dài bằng nửa cánh tay trên tay hắn ta mà thôi.
Người này nhìn chăm chú về phía Liễu Bình, nói:
"Nếu như ngươi không học được, vậy ngươi chính là tiêu bản của ta."
"Được, thế nhưng khi ngươi thực hành cũng không thể tàng tư, ta dùng thái độ
cực kỳ chân thành tới học tập đó." Liễu Bình nói.
"Về điểm này thì ngươi có thể yên tâm đi..."
Bóng đen nói xong, đưa tay đặt ở phần sau khối băng, nhấn nhẹ xuống.
Tất cả băng sương đều hóa thành máu chảy xuống, thuận theo cột trụ tròn chảy
sạch xuống dưới.
Thi thể Long tộc hiện ra trước mặt hai người.
"Bắt đầu."
Bóng đen nói.
Vẻ mặt Liễu Bình trở nên nghiêm túc, đầu tiên là thi lễ với bóng đen, sau đó lại
thi lễ với thi thể Long tộc kia.
Bóng đen thấy thế thì âm thầm gật đầu.
Hắn ta xoay người, nhìn về phía thi thể Long tộc, nói: "Long tộc khác với
những chủng tộc khác, nơi quan trọng nhất của bọn chúng không phải là trái
tim, cũng không phải là não, về phần mạch máu, cơ bắp hay vảy ngoài cũng chỉ
đưa tới tác dụng truyền đưa lực lượng, thực ra trung tâm lực lượng chân chính
của Long tộc chính là khung xương."
Liễu Bình im lặng lắng nghe.
Bóng đen giơ đao lên, chậm rãi rạch mổ trên thi thể Long tộc, tiếp tục nói:
"Cho nên khi giải phẫu Long tộc, nếu như ngươi xuất hiện sai lầm, vậy thì thà
rằng hủy hoại cơ bắp, mạch máu hoặc nội tạng, chứ tuyệt đối đừng làm cho
khung xương bị tổn thương."
Động tác của hắn ta nhẹ nhàng lại thành thạo, bước chân di động tùy ý, giống
như là tản bộ nhàn nhã vậy.
Một lát sau...
Cạnh sườn thi thể Long tộc bị rạch ra.
Một chiếc xương cột sống thật dài hiện ra trước mắt Liễu Bình.
ố ồ ắ
"Nhìn xem, đây chính là xương cột sống của rồng, chỉ dựa vào mắt thường quan
sát thì ngươi không thể nhìn ra cái gì cả, thế nhưng nếu như chúng ta niệm chú
ngữ Long tộc..."
Bóng đen nói ra một đoạn chú ngữ tối nghĩa.
Trên xương cột sống trắng noãn, lập tức toát ra lít nha lít nhít phù văn tự nhiên,
tản ra từng đợt âm thanh tràn ngập vận luật.
"Thực sự là quá đẹp, giống như một tác phẩm nghệ thuật vậy."
Bóng đen nói với vẻ say mê.
Liễu Bình đi tới quan sát một cách tỉ mỉ, tùy ý nói: "Như vậy, lực lượng của
Long tộc tới từ khung xương toàn thân, mà xương cột sống chính là trung tâm
lực lượng toàn thân, đúng không?"
"Không sai."
"Vậy nếu như xương cột sống bị đổi đi..."
"Rồng sẽ trở nên vô dụng, dù là sống hay đã chết, cơ thể đều sẽ ở lại thời thơ
ấu, cũng không thể tăng tiến thực lực."
Bóng đen nói xong, cầm chặt dao trong tay, bắt đầu giải phẫu đầu rồng.
"Chú ý."
"Lực lượng của rồng chủ yếu lấy long văn tự nhiên ẩn chứa trong xương làm
chủ, toàn bộ hội tụ tại khoang miệng cùng xoang mũi của rồng, dùng âm thanh
để phóng ra, hình thành Long chú."
"Bọn chúng dựa theo chủng loại khác biệt, có thể phun lửa hoặc phun băng,
hoặc điều khiển những nguyên tố khác, điều này còn phải quan sát máu và đầu
lưỡi của bọn chúng, máu của con rồng này có màu tím, cho nên hệ ma pháp mà
nó am hiểu chính là không gian."
Liễu Bình nghĩ tới một chuyện, vội vàng hỏi: "Có con rồng nào am hiểu cách
điều khiển độc hay không?"
"Độc? Không, trừ khi từ khi sinh ra nó đã bị hạ độc, về sau dần dần miễn dịch,
mới có thể điều khiển nguyên tố độc." Bóng đen nói.
"Nói cách khác, ngoài độc ra, bản thân nó còn am hiểu điều khiển nguyên tố
khác nữa sao?" Liễu Bình hỏi.
"Đúng thế." Bóng đen nói.
Liễu Bình trở nên trầm tư.
Máu của Andrea rất độc.
Cô bé không chỉ bị thay đổi xương cột sống, mà khi ra đời đã bị hạ độc, sau đó
đã tới Vĩnh Dạ.
Tới cùng là kẻ nào, có thể nhẫn tâm ra tay với một đứa bé như vậy?
Bỗng nhiên, bóng đen đánh gãy suy nghĩ của Liễu Bình:
"Được rồi, hiện tại chúng ta hãy quan sát trái tim của Long tộc."
ấ ồ ẫ
"Chú ý, trái tim của nó rất mạnh mẽ hùng hồn, khi ngươi giải phẫu thì không
thể kích hoạt bất cứ lực lượng nào, nếu không trái tim của nó sẽ cảm ứng được,
sau đó sẽ phun máu tung tóe khắp nơi."
Liễu Bình nói: "Vậy à... cấu tạo của trái tim này thật sự là tinh vi..."
Bóng đen bỗng hỏi: "Ngươi thích loại trái tim này sao?"
Có vẻ như hắn ta rất có hứng thú đối với vấn đề này.
Vào thời điểm này, nếu là người khác có lẽ sẽ thuận theo lời nói của hắn ta, thế
nhưng Liễu Bình lại có chủ ý của bản thân mình.
"Không, ta lại không quá thích loại trái tim quá hùng hồn như này, ta thích
những trái tim có cấu tạo tinh vi, phức tạp hơn cơ." Liễu Bình nói.
"Vì sao?" Bóng đen hỏi.
"Sở thích cá nhân, loại trái tim đó có giá trị nghiên cứu càng cao hơn, cũng đáng
giá sưu tầm cất giữ hơn, theo quan điểm cá nhân của ta là vậy." Liễu Bình nói.
Bóng đen liếc nhìn hắn.
"Ừ, ta lại thích nhìn máu bắn tung tóe ra hơn, cho nên khá thích trái tim Long
tộc." Hắn ta nói.
"Vậy chắc hẳn ngươi rất thích mạch máu." Liễu Bình lập tức nói.
"Đúng vậy, mạch máu rất kỳ diệu, rất thú vị, ai có thể không thích mạch máu cơ
chứ?" Bóng đen nói.
"Bản thân ta lại càng thích hệ thần kinh hơn, hệ thần kinh của mỗi giống loài
đều khác nhau, ngươi có thể thông qua hệ thần kinh để cảm nhận cuộc sống bọn
chúng đã trải qua là như thế nào." Liễu Bình nói.
"Quan điểm này khá kỳ lạ, như vậy quan điểm của ngươi về khung xương là
như thế nào?" Bóng đen hỏi.
"Nếu như không tính Long tộc, ta cảm thấy khung xương là để định vị cơ quan
trong cơ thể, để cho chúng ta dễ dàng nhận biết, là sổ ghi chép thiên nhiên."
Liễu Bình nói.
"Ha ha ha..." Bóng đen cười lớn: "Không sai, quan điểm của ngươi rất thú vị."
"Xin hãy cẩn thận, hình như một đường rạch của ngài vừa rồi hơi lệch." Liễu
Bình nói.
"Chỉ lo nói chuyện với ngươi nên hơi lỗi, được rồi, chúng ta làm lại." Bóng đen
nói.
"Đúng rồi, ngươi viết nhật ký giải phẫu như thế nào?" Liễu Bình hỏi.
Bóng đen hơi ngừng tay, nói: "Thống nhất theo một cách thức, ghi chép theo
thứ tự, ngươi thì sao?"
"Ta không làm như vậy, ta vẽ." Liễu Bình nói.
"Vẽ?" Bóng đen hỏi lại.
ồ ồ ầ ồ ề
"Đúng, vẽ khung xương đồ, nội tạng đồ, thần kinh đồ,... mọi thứ đều dùng bản
vẽ để biểu thị, thế nhưng bản vẽ đầu tiên luôn là ngoại hình đặc thù của giống
loài, làm như vậy thì ta cũng không cần nhớ số thứ tự, chỉ cần quan sát trang bìa
là có thể biết được là giải phẫu loài nào." Liễu Bình nói.
"Đáng giá tham khảo." Bóng đen nói.
Hắn ta giơ dao lên, ngẫm nghĩ rồi lại buông xuống, nói:
"Mặc dù cấp bậc của ngươi rất thấp, thế nhưng ta có thể cảm giác được ngươi
và ta đều là đồng hành, hay là chúng ta ngừng lại một lát, tâm sự những tâm đắc
trong giải phẫu, thế nào?"
"Đương nhiên, hiện tại ta rất rảnh rỗi." Liễu Bình nói.
Bóng đen vẫy tay.
Thế giới lập tức biến đổi, hóa thành một căn phòng nhỏ ấm áp mà yên tĩnh.
"Mời ngồi, uống chút gì không?" Bóng đen hỏi.
"Gì cũng được, à đúng rồi, ngươi thấy nguồn gốc của lực lượng hệ thần bí như
thế nào?" Liễu Bình hỏi.
"Ta cũng đã từng nghiên cứu lĩnh vực giải phẫu học tương tự đối với một vài
giống loài nguyên sinh trong Luyện Ngục, ngươi thì sao?" Bóng đen nói.
Liễu Bình nhún vai, nói: "Thực lực của ta không bằng ngươi, thế nhưng ta đã
từng nghiên cứu giải phẫu học đối với quỷ vật của thế giới văn minh tu hành,
cũng có một vài tâm đắc."
"Quỷ vật sao? Rất tốt, hay là chúng ta trao đổi một vài kiến thức đi." Bóng đen
nói.
"Đó cũng là ý của ta." Liễu Bình hớn hở nói.
Chương 385: Ngươi hứa đi
Sân thi đấu.
"Liễu Bình đâu?" Lilith hỏi.
"Không biết, mới vừa rồ

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục

Số ký tự: 0