Nghịch Lý

.5: Đêm Yên Tĩn...

Lưu Tô

2024-08-18 16:39:35

Nhìn từ phía trước, áo sơ mi của cô để hở nửa vời, khuôn mặt tràn đầy xuân sắc ngã vào trong lòng hắn, hai tay thuộc về thiếu niên kia luồn vào trong lớp áo đan xen ở trước ngực cô, lớp vải bông thượng hạng di chuyển lên xuống theo sự xoa nắn của thiếu niên, rõ ràng đây không phải là một cảnh tượng có tính xung kích, mà là một cảnh tượng vô cùng dâm mỹ.

Tiếng sột soạt của bàn tay và chiếc áo sơ mi cọ xát ngày càng nhanh, cơ thể Lăng Tư Nam cũng di chuyển lên xuống theo động tác của hắn, phần mông không ngừng cọ vào hung khí đang dần cương cứng, như thể đang phục vụ cho hắn.

“Có muốn… hửm?... Chị?” Lăng Thanh Viễn cuối cùng cũng thu bàn tay rộng phẳng của mình lại, nắm lấy ngực của cô, ngón tay nhấn sâu vào cặp vú mềm mại, phần thịt êm dịu như bông vải lộ ra qua những kẽ tay, lấp đầy khoảng trống giữa các ngón tay, mỗi lần hắn nắm lại rồi thả ra, khối thịt mềm đó giống như những đóa hoa khép lại rồi nở ra, nở ra rồi khép lại.

“Cậu đừng, đừng nắm như thế.” Đầu vú của Lăng Tư Nam cương lên, bị hắn xoa nắn một cách thô bạo như thế, hòn đá nhỏ trên đầu nhũ của dưới tay hắn có cảm giác hơi đau, tuy rằng cảm giác hơi đau này còn kèm theo một chút kích thích, nhưng cô nhất định sẽ không thừa nhận.

Lăng Thanh Viễn cảm giác cặp ngực đầy dâm đãng của chị gái dưới tay, tâm tư dục cầu chưa thỏa mãn.

Hắn nắm lấy hai bên áo sơ mi, lột xuống dọc theo vai cô, trong màn đêm mơ hồ, xương bướm mảnh mai của cô gái khẽ nhô ra, phác họa lên hai đường vòng cung đầy quyến rũ mê hồn, đầu vai tròn vo trắng mịn, phủ một lớp trắng sứ ấm áp.

Lăng Tư Nam cảm thấy trên người ớn lạnh, hoảng sợ muốn che ngực lại, nhưng vị trí trước ngực sớm đã bị em trai độc chiếm, ấn vào như thế, ngược lại là đang đè lên tay em trai mình.

"Dù sao thì chị cũng đã cho tôi ba phút, tránh cũng vô ích, chi bằng nói cho tôi làm sao mới khiến chị thoải mái hưởng thụ không phải tốt hơn sao?" Lúc này Lăng Thanh Viễn tràn đầy khí thế, côn thịt dưới thân đã lộ ra hình thù đáng sợ, đặt phía sau mông của Lăng Tư Nam.

Lăng Tư Nam thở mạnh khi bị em trai trêu ghẹo, hơi thở run rẩy, giơ tay gọi anh: "Không, đừng..."

Mặc kệ bản thân để em trai chơi đùa với ngực mình, đã đủ xấu hổ rồi.

Giữa chị em không nên như thế này, cô sẽ không thừa nhận việc bản thân bị em trai ruột của mình mò mẫm thoải mái như thế này.

Mặc dù giấc mơ đó đã cho cô biết câu trả lời, nhưng cô không muốn phơi bày nó trước mặt Lăng Thanh Viễn.



Lăng Thanh Viễn cười nhẹ: "Nếu chị không nói, vậy tôi chỉ còn cách tự mình tìm hiểu thôi."

Ngón trỏ và ngón cái của hắn kẹp chặt đầu vú của Lăng Tư Nam, lòng bàn tay đỡ lấy bầu ngực mềm mại mà kéo ra.

Đầu vú cương thành một hạt đầu nhỏ bị đau, phần giữa bị hắn kéo ra vừa dài vừa mỏng, vốn dĩ khuôn ngực hình bán cầu bị kéo thành hình nón, cơ thể Lăng Tư Nam sợ đau cong người theo hắn, cảm giác vừa đau lại vừa sướng khiến cô không thể chịu đựng nổi mà muốn hét lên, vội vàng dùng tay đẩy hắn ra.

Lúc bị nhả ra, bầu ngực như có lực đàn hồi, dập dờn như những con sóng, hơi sưng đỏ lên.

Lăng Thanh Viễn nhìn thấy tất cả, hai mắt hắn dần sâu hơn, dục vọng gần như không khống chế được, nhưng vẫn giả vờ bình tĩnh nói: "Còn hai phút nữa."

“Cái gì?” Lăng Tư Nam bừng tỉnh lại sau cơn thở gấp: “Hai phút gì?”

“Chị đã làm gián đoạn tôi một lần.” Lăng Thanh Viễn không cảm thấy khó chịu khi bị làm phiền, mà ngược lại, hắn vui vẻ hôn lên đôi môi đang run rẩy của Lăng Tư Nam: “Cảm ơn chị gái đã thưởng.”

Lăng Tư Nam tức giận vô cùng, lúc này mới nghĩ đến lời hắn vừa nói khi nãy là gì: "Cậu cố tình làm vậy!"

“Tôi không phủ nhận.” Lăng Thanh Viễn dùng đầu lưỡi liếm mép môi, móc vào hạt châu ngay giữa môi, mỉm cười nói: “Chị ngon như vậy, ba phút làm sao đủ.”

Bần thần nhận ra mình đã bị rơi vào bẫy, Lăng Tư Nam xoay người lại, uất ức cầu xin: "Chúng ta dừng lại đi, đây đã là giới hạn rồi."

Lăng Thanh Viễn nhìn hai khối thịt trắng nõn đầy quyến rũ đang nhấp nhô trước mặt, dục vọng trong lòng không thể kìm nén được mà bắt đầu trào dâng.

Cảm giác được hướng nhìn của Lăng Thanh Viễn, Lăng Tư Nam che ngực lại.



“Lăng Tư Nam, giữa chị em mà như thế này… từ lâu đã vượt quá giới hạn rồi.” Hắn trầm giọng nói, “Dù sao thì cũng đã vượt quá rồi, quá bao nhiêu thì cũng giống nhau thôi.”

"Ngoan, chị, cho em sờ đi."

Lăng Tư Nam lắc đầu, hắn nói không sai, giữa chị em mà như thế này là đã vượt quá giới hạn từ lâu rồi.

“Chúng ta đã thỏa thuận.” Hai tay Lăng Thanh Viễn đặt ở phía trước, vẫn khoanh chân đỡ lấy bầu ngực đầy đặn của chị gái, dương vật của nam nhân từ đầu đến cuối không có dấu hiệu mềm ra, mà càng lúc càng dài hơn càng lớn hơn: "Nếu làm phiền em lần nữa, phải tăng thời gian lên đấy."

Lăng Tư Nam mím môi: "Nhưng thế này ..." Thế này vẫn chưa xong sao.

“Hóa ra chị có dục vọng mãnh liệt như thế, không có lòng tin với mình sao.” Lăng Thanh Viễn lại âm thầm gài bẫy.

"Cậu đừng nói bậy."

"Không phải sao, nếu tự tin thì ngoan ngoãn để cho tôi sờ, chỉ cần chị có thể giữ bình tĩnh, không làm phiền tôi giữa chừng thì sẽ kết thúc nhanh thôi."

Lăng Tư Nam nhìn chằm chằm vào đôi mắt bình tĩnh của hắn một lúc lâu, sau đó nghiến răng nghiến lợi.

Cô biết bản thân cũng đang khao khát em trai mình, nhưng chuyện này, cô không muốn tiếp tục nữa.

Đây là lần cuối cùng.

Nếu cô không đồng ý với hắn, thì hôm nay có làm thế nào cũng không kết thúc được, nếu đã đồng ý với hắn, nhưng cô cũng đã từng nuốt lời, cô không muốn thất hứa với hắn nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Nghịch Lý

Số ký tự: 0