Học Trường, Đừn...
2024-09-28 00:44:53
Trình Khả Hạ cụp mắt xuống, khuôn mặt cô đỏ bừng, đôi tai đỏ ửng lên, khóe mắt rũ xuống ánh mắt thất vọng tự ghét bỏ chính bản thân mình.
"Em xin lỗi, em không thể kiểm soát được bản thân."
"Em đang rất say đắm sao?"
Lúc này, một hơi thở ấm áp đến gần, một nụ hôn nhẹ nhàng đáp xuống khóe môi cô.
Trình Khả Hạ ngước nhìn anh.
Lăng Hàn Khải áp mặt vào trán cô, mặc kệ bộ phận sinh dục đang sưng tấy gào thét, dùng giọng ấm áp an ủi cô, an ủi tiểu tiên nữ của mình:
"Đừng xấu hổ, điều này là rất bình thường, anh thích nhìn em vì anh mà không nhịn được động tình, thích nhìn em vì anh mà ướt."
Lời nói nhẹ nhàng ấy có thể xoa dịu mọi mặc cảm, mọi tự ti của cô.
Thích chỉ cần từ ấy thôi cũng đủ khiến cô vui vẻ.
Trình Khả Hạ bẽn lẽn, rụt rè "Ừm" một tiếng.
Lăng Hàn Khải chu môi hôn cô một lần nữa mới đứng dậy.
Anh nắm lấy hai mắt cá chân của cô, cổ chân của cô thật sự rất nhỏ và trắng, chỉ một tay thôi là có thể nắm trọn.
Trình Khả Hạ không biết anh sẽ làm gì, chỉ thấy anh nâng chân cô lên, giữa hai chân cô lành lạnh dường như đang tiếp xúc với không khí, đang trần trụi bên ngoài.
Cô cảm nhận được anh nhìn vào chân cô liền không thể không gắng khép chúng lại, nhưng thực sự là không thể di chuyển.
Lúc này, anh một tay cầm côn thịt, một đường đi thẳng đút vào tiểu huyệt bên trong hai đùi cô.
Hai chân cô để trần, làn da man mát lành lạnh, trái ngược với nó là côn thịt của anh, nó nóng đến mức khi cọ vào đùi cô anh còn cảm thấy rùng mình.
Sau khi Lăng Hàn Khải bắt đầu nhấp hai lần, liền cảm thấy có chút không động được, anh cảm thấy hơi khó chịu.
Chỗ cô ngồi quá thấp, mà anh lại quá cao. Mỗi lần nhấp hai chân cô lại dang rộng ra.
Lăng Hàn Khải trực tiếp ôm lấy eo cô.
“Học, học trưởng?" Trình Khả Hạ kêu nhỏ lên một tiếng.
Anh mở cửa vách, đi ra ngoài đó, đặt cô lên trên phiến đá cẩm thạch trên bồn rửa.
Tấm đá lành lạnh, khiến cô co rúm rụt người lại.
Lúc này anh cởi áo khoác ra, trải lên đó sau đó lại đặt cô xuống.
Ở độ cao này, chân cô không thể chạm đất, tầm mắt của cô chỉ chạm tới cầm anh.
Sự nhẫn nại của Lăng Hàn Khải dường như đã đến giới hạn, anh nhấc chân cô lên một lần nữa đưa côn thịt tiến vào.
Đôi chân cô thẳng như cây bút tưởng chừng không có chút thịt nào nhưng thật ra lại rất khít và mềm mại, anh rút nó ra rồi nhấp vào, thoải mái đến mức không chịu được, một đường thắng đứng ma sát mạnh đến mức làm thịt bên trong hai chân cô nóng bừng lên.
Trình Khả Hạ bị anh làm đến mức đôi gò bồng đào cũng nảy tán loạn, cô ngả người ra sau, dùng hai tay nắm lấy mép tấm đá bồn rửa mới không bị anh làm đến mức trượt ra ngoài.
Nhưng thỉnh thoảng anh lại đi lạc, sẽ cọ vào tiểu huyệt cô mà khiêu khích.
"Ưm, ưm..." Thật ngứa, thật thoải mái quá đi.
Dâm thủy ồ ạt chảy ra ngoài, côn thịt ướt nhẹp khi chạm vào, do được bôi trơn nên khi đâm vào cũng dễ dàng hơn, khoái cảm cũng lớn hơn trước.
Đôi mắt Lăng Hàn Khải âm u, nhuốm đầy màu dục vọng, anh cầm côn thịt nghiêng xuống, trực tiếp cọ vào tiểu huyệt giữa hai chân cô.
Khoái cảm mãnh liệt khiến Trình Khả Hạ không khỏi rên lên, cô lập tức che miệng quay lại nhìn cánh cửa bị khuất vì sợ có người bước vào ngay lúc này.
Càng hồi hộp, cảm giác càng dữ dội, càng mãnh liệt.
Khi Lăng Hàn Khải cố ý dùng đầu côn thịt cọ xát vào hoa huyệt của cô, toàn thân run lên, một luồng nhiệt khác từ trong hoa huyệt chảy ra.
Đầu côn thịt cọ xát, khuấy động trong tiểu huyệt mềm mại của cô, lúc tiến vào dâm dịch dính nhơm nhớp, chảy dọc xuống chân cô.
Trình Khả Hạ bị anh xoay người cho đến khi hoa huyệt của cô tê rần rần, cứ lúc nào thất lưng cô mềm đi, anh lại đưa tay kéo cô lại gần.
Ngay khi anh đến gần, anh lại một lần lại một lần nhấp vào tiểu huyệt.
Cô thở hổn hển lắc đầu: "Học, học trưởng, đừng mà ... "
Càng kích tình, cô càng trở nên hấp dẫn, hai má ửng hồng, khóe mắt lấp lánh nước mắt, Lăng Hàn Khải cảm thấy anh dường như sắp đạt đến cao trào của mình.
Anh ôm đầu gối cô, đâm vào thật nhanh, nhanh đến nỗi dường như chỉ còn lại dư ảnh.
Trình Khả Hạ không thể chịu được nữa khi hoa huyệt liên tục bị anh cọ xát, cô không kìm được mà ưỡn thẳng thất lưng của mình để đáp ứng anh.
Cô vừa ưỡn người lên, anh liển nặng nề xoa nắn tiểu huyệt sưng đỏ của cô, hai mắt cô mở to, vẻ mặt thất thần, bụng dưới co thắt dữ dội, một luồng nhiệt khí tuôn ra từ tiểu huyệt của cô.
Lăng Hàn Khải gần như đâm thẳng vào tiểu huyệt, bị kích thích dữ dội, anh rùng mình mà bắn tinh.
"Em xin lỗi, em không thể kiểm soát được bản thân."
"Em đang rất say đắm sao?"
Lúc này, một hơi thở ấm áp đến gần, một nụ hôn nhẹ nhàng đáp xuống khóe môi cô.
Trình Khả Hạ ngước nhìn anh.
Lăng Hàn Khải áp mặt vào trán cô, mặc kệ bộ phận sinh dục đang sưng tấy gào thét, dùng giọng ấm áp an ủi cô, an ủi tiểu tiên nữ của mình:
"Đừng xấu hổ, điều này là rất bình thường, anh thích nhìn em vì anh mà không nhịn được động tình, thích nhìn em vì anh mà ướt."
Lời nói nhẹ nhàng ấy có thể xoa dịu mọi mặc cảm, mọi tự ti của cô.
Thích chỉ cần từ ấy thôi cũng đủ khiến cô vui vẻ.
Trình Khả Hạ bẽn lẽn, rụt rè "Ừm" một tiếng.
Lăng Hàn Khải chu môi hôn cô một lần nữa mới đứng dậy.
Anh nắm lấy hai mắt cá chân của cô, cổ chân của cô thật sự rất nhỏ và trắng, chỉ một tay thôi là có thể nắm trọn.
Trình Khả Hạ không biết anh sẽ làm gì, chỉ thấy anh nâng chân cô lên, giữa hai chân cô lành lạnh dường như đang tiếp xúc với không khí, đang trần trụi bên ngoài.
Cô cảm nhận được anh nhìn vào chân cô liền không thể không gắng khép chúng lại, nhưng thực sự là không thể di chuyển.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lúc này, anh một tay cầm côn thịt, một đường đi thẳng đút vào tiểu huyệt bên trong hai đùi cô.
Hai chân cô để trần, làn da man mát lành lạnh, trái ngược với nó là côn thịt của anh, nó nóng đến mức khi cọ vào đùi cô anh còn cảm thấy rùng mình.
Sau khi Lăng Hàn Khải bắt đầu nhấp hai lần, liền cảm thấy có chút không động được, anh cảm thấy hơi khó chịu.
Chỗ cô ngồi quá thấp, mà anh lại quá cao. Mỗi lần nhấp hai chân cô lại dang rộng ra.
Lăng Hàn Khải trực tiếp ôm lấy eo cô.
“Học, học trưởng?" Trình Khả Hạ kêu nhỏ lên một tiếng.
Anh mở cửa vách, đi ra ngoài đó, đặt cô lên trên phiến đá cẩm thạch trên bồn rửa.
Tấm đá lành lạnh, khiến cô co rúm rụt người lại.
Lúc này anh cởi áo khoác ra, trải lên đó sau đó lại đặt cô xuống.
Ở độ cao này, chân cô không thể chạm đất, tầm mắt của cô chỉ chạm tới cầm anh.
Sự nhẫn nại của Lăng Hàn Khải dường như đã đến giới hạn, anh nhấc chân cô lên một lần nữa đưa côn thịt tiến vào.
Đôi chân cô thẳng như cây bút tưởng chừng không có chút thịt nào nhưng thật ra lại rất khít và mềm mại, anh rút nó ra rồi nhấp vào, thoải mái đến mức không chịu được, một đường thắng đứng ma sát mạnh đến mức làm thịt bên trong hai chân cô nóng bừng lên.
Trình Khả Hạ bị anh làm đến mức đôi gò bồng đào cũng nảy tán loạn, cô ngả người ra sau, dùng hai tay nắm lấy mép tấm đá bồn rửa mới không bị anh làm đến mức trượt ra ngoài.
Nhưng thỉnh thoảng anh lại đi lạc, sẽ cọ vào tiểu huyệt cô mà khiêu khích.
"Ưm, ưm..." Thật ngứa, thật thoải mái quá đi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Dâm thủy ồ ạt chảy ra ngoài, côn thịt ướt nhẹp khi chạm vào, do được bôi trơn nên khi đâm vào cũng dễ dàng hơn, khoái cảm cũng lớn hơn trước.
Đôi mắt Lăng Hàn Khải âm u, nhuốm đầy màu dục vọng, anh cầm côn thịt nghiêng xuống, trực tiếp cọ vào tiểu huyệt giữa hai chân cô.
Khoái cảm mãnh liệt khiến Trình Khả Hạ không khỏi rên lên, cô lập tức che miệng quay lại nhìn cánh cửa bị khuất vì sợ có người bước vào ngay lúc này.
Càng hồi hộp, cảm giác càng dữ dội, càng mãnh liệt.
Khi Lăng Hàn Khải cố ý dùng đầu côn thịt cọ xát vào hoa huyệt của cô, toàn thân run lên, một luồng nhiệt khác từ trong hoa huyệt chảy ra.
Đầu côn thịt cọ xát, khuấy động trong tiểu huyệt mềm mại của cô, lúc tiến vào dâm dịch dính nhơm nhớp, chảy dọc xuống chân cô.
Trình Khả Hạ bị anh xoay người cho đến khi hoa huyệt của cô tê rần rần, cứ lúc nào thất lưng cô mềm đi, anh lại đưa tay kéo cô lại gần.
Ngay khi anh đến gần, anh lại một lần lại một lần nhấp vào tiểu huyệt.
Cô thở hổn hển lắc đầu: "Học, học trưởng, đừng mà ... "
Càng kích tình, cô càng trở nên hấp dẫn, hai má ửng hồng, khóe mắt lấp lánh nước mắt, Lăng Hàn Khải cảm thấy anh dường như sắp đạt đến cao trào của mình.
Anh ôm đầu gối cô, đâm vào thật nhanh, nhanh đến nỗi dường như chỉ còn lại dư ảnh.
Trình Khả Hạ không thể chịu được nữa khi hoa huyệt liên tục bị anh cọ xát, cô không kìm được mà ưỡn thẳng thất lưng của mình để đáp ứng anh.
Cô vừa ưỡn người lên, anh liển nặng nề xoa nắn tiểu huyệt sưng đỏ của cô, hai mắt cô mở to, vẻ mặt thất thần, bụng dưới co thắt dữ dội, một luồng nhiệt khí tuôn ra từ tiểu huyệt của cô.
Lăng Hàn Khải gần như đâm thẳng vào tiểu huyệt, bị kích thích dữ dội, anh rùng mình mà bắn tinh.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro