Mỗi Một Nụ Hôn...
2024-09-28 00:44:53
Trình Khả Hạ hơi không chịu nổi cách hôn hung tàn như vậy, ngoại trừ đau đớn thì không có cảm giác tuyệt vời nào cả.
Cô không nhịn được mà bắt đầu giãy dụa.
Nhưng mà cô càng giãy dụa thì càng chứng minh cho suy đoán của Lăng Hàn Khai.
Cô quả nhiên là thích Giản Tùng Dương của Bộ Ngoại giao, cho nên mới kháng cự anh như vậy.
Rốt cuộc anh thua ở chỗ nào?
Anh nắm cả eo cô để thay đổi phương hướng, ép cô lên trên thân cây nhãn hương.
Vỏ cây thô ráp làm cho Trình Khả Hạ nhíu mày lại.
Lăng Hàn Khai thu hết biểu cảm của cô vào trong mắt, đôi mắt trầm lạnh lại, kéo phần áo của váy cô, làm lộ ra một nửa vòng eo trắng thon nhỏ của cô, anh trực tiếp luồn tay vào bên trong, nắm lấy ngực cô mà vuốt ve.
Sức lực mạnh không nể nang gì, càng không hề có sự thương tiếc nào, Trình Khả Hạ bị anh vuốt đau, một cảm giác kỳ lạ dâng lên, núm vú nhanh chóng dựng đứng lên trong những cú gảy thô lỗ của anh.
Rốt cục Lăng Hàn Khai cũng buông đôi môi của cô ra, Trình Khả Hạ thở dốc kịch liệt, cũng muốn hỏi anh đã xảy ra chuyện gì, anh lại lập tức hôn lên mặt cô, vành tai cô, cổ của cô, uốn lượn xuống một đường, giống như muốn lưu lại những dấu vết trên người cô, mỗi một cái hôn đều vô cùng nóng bỏng.
Lăng Hàn Khai cắn lên xương quai xanh của cô, khơi dậy một dòng điện cực nhỏ trên da thịt, những nơi được đầu lưỡi và răng lướt qua đều vừa ngứa vừa tê, Trình Khả Hạ khó có thể kìm chế được mà thở gấp: "Ưm a... Học trưởng anh... " Làm sao vậy?
Lúc này trước ngực được buông lỏng, cô còn chưa kịp phản ứng gì, anh đã trực tiếp kéo hết bra và áo của cô lên trên.
Cảm giác mát lạnh ập tới, cô run nhẹ lên, da thịt trắng như tuyết nổi da gà, nhưng cả người cô nhanh chóng chuẩn bị phải bốc hỏa lên rồi.
Anh trực tiếp nằm ở trước ngực cô, ngậm lấy núm vú cô.
Trình Khả Hạ trừng lớn ánh mất, hai tay bắt lấy bờ vai của anh theo bản năng, cả ngón chân cũng không nhịn được mà cuộn lại.
Môi và lưỡi khác với bàn tay, đâm chọc một cách mềm mại, quét qua núm vú nhạy cảm của cô, từng đợt ngứa đánh sâu vào cô liên tục như sóng biển.
Cô không nhịn được đẩy anh ra.
Răng nanh anh cắn vào núm vú cô, bị cô đẩy, không kiềm chế sức lực nữa, cắn mạnh vào núm vú làm cô đau đến mức kêu lên.
Lăng Hàn Khai hơi buông ra, không còn chút lý trí nào dưới cơn tức giận, nhưng vẫn bị tiếng kêu đau của cô kéo lại một chút thương tiếc, nhưng giọng nói vẫn lạnh lùng cứng rắn: "Đừng lộn
xộn."
Trình Khả Hạ hơi tủi thân, rõ ràng anh đã bắt nạt cô trước mà không một lời giải thích, bay giờ còn trách cô nữa.
Rốt cuộc là anh làm sao thế?
Nhưng cô không có cách nào tập trung sự chú ý mà hỏi, điểm nhạy cảm cả người cô đều tụ tập vào trong miệng anh.
Anh giống như đang mút kem, ra sức ăn núm vú vào miệng, núm vú không chịu nổi anh mút mà sưng đỏ đứng thẳng lên, cô khó chịu kháng nghị thì anh mới buông ta.
Cô nghĩ đã xong rồi, nhưng giây tiếp theo, anh ngậm lấy thịt chỗ liên tiếp với đầu vú vào miệng, vừa gặm vừa cần vừa mút, đầu lưỡi cuốn đảo quanh núm vú, vừa cảm thấy hơi đau vừa cảm thấy thoải mái không kể siết.
Bên ngực còn lại cũng bị anh nắm trong tay, xoa bóp thật mạnh.
Kích thích hai bên, khoái cảm ập đến hết đợt này đến đợt khác, nơi ấy ở bụng dâng lên một cảm giác trống rỗng, vừa tê vừa ngứa.
Ngứa giống như bị hàng ngàn hàng vạn con kiến cn rỉa, cô không khỏi khép hai chân lại, đùi phải nâng lên rồi xoa đùi, giống như làm vậy thì có thể chống cự lại cơn ngứa đang ngày càng mãnh liệt trong cơ thể.
Núm vú bị đầu lưỡi anh cuốn lấy khiêu khích, tiếng rên rỉ của Trình Khả Hạ dồn dập, đùi phải không kiểm soát được mà đưa lên phía trước, lập tức đụng phải chân anh.
Người đang vùi đầu vào ngực cô kia dừng lại, ngẩng đầu, đôi mắt đen như mây mù cuồn cuộn nhìn cô, Trình Khả Hạ không dám đối diện với anh, quay đầu đi chỗ khác trong cô thức.
Bàn tay đang vuốt ve núm vú của cô buông lỏng, chuyển sang vén váy cô, sờ soạng vào chân tâm của cô.
Trình Khả Hạ hoảng hốt: "Không được..."
Anh không thèm để ý đến sự kháng cự của cô, tách chân cô ra, mạnh mẽ dò xét vào bên trong.
Nơi đó đã ẩm ướt nhầy dính rồi.
Anh khẽ cười khúc khích.
Cô không nhịn được mà bắt đầu giãy dụa.
Nhưng mà cô càng giãy dụa thì càng chứng minh cho suy đoán của Lăng Hàn Khai.
Cô quả nhiên là thích Giản Tùng Dương của Bộ Ngoại giao, cho nên mới kháng cự anh như vậy.
Rốt cuộc anh thua ở chỗ nào?
Anh nắm cả eo cô để thay đổi phương hướng, ép cô lên trên thân cây nhãn hương.
Vỏ cây thô ráp làm cho Trình Khả Hạ nhíu mày lại.
Lăng Hàn Khai thu hết biểu cảm của cô vào trong mắt, đôi mắt trầm lạnh lại, kéo phần áo của váy cô, làm lộ ra một nửa vòng eo trắng thon nhỏ của cô, anh trực tiếp luồn tay vào bên trong, nắm lấy ngực cô mà vuốt ve.
Sức lực mạnh không nể nang gì, càng không hề có sự thương tiếc nào, Trình Khả Hạ bị anh vuốt đau, một cảm giác kỳ lạ dâng lên, núm vú nhanh chóng dựng đứng lên trong những cú gảy thô lỗ của anh.
Rốt cục Lăng Hàn Khai cũng buông đôi môi của cô ra, Trình Khả Hạ thở dốc kịch liệt, cũng muốn hỏi anh đã xảy ra chuyện gì, anh lại lập tức hôn lên mặt cô, vành tai cô, cổ của cô, uốn lượn xuống một đường, giống như muốn lưu lại những dấu vết trên người cô, mỗi một cái hôn đều vô cùng nóng bỏng.
Lăng Hàn Khai cắn lên xương quai xanh của cô, khơi dậy một dòng điện cực nhỏ trên da thịt, những nơi được đầu lưỡi và răng lướt qua đều vừa ngứa vừa tê, Trình Khả Hạ khó có thể kìm chế được mà thở gấp: "Ưm a... Học trưởng anh... " Làm sao vậy?
Lúc này trước ngực được buông lỏng, cô còn chưa kịp phản ứng gì, anh đã trực tiếp kéo hết bra và áo của cô lên trên.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cảm giác mát lạnh ập tới, cô run nhẹ lên, da thịt trắng như tuyết nổi da gà, nhưng cả người cô nhanh chóng chuẩn bị phải bốc hỏa lên rồi.
Anh trực tiếp nằm ở trước ngực cô, ngậm lấy núm vú cô.
Trình Khả Hạ trừng lớn ánh mất, hai tay bắt lấy bờ vai của anh theo bản năng, cả ngón chân cũng không nhịn được mà cuộn lại.
Môi và lưỡi khác với bàn tay, đâm chọc một cách mềm mại, quét qua núm vú nhạy cảm của cô, từng đợt ngứa đánh sâu vào cô liên tục như sóng biển.
Cô không nhịn được đẩy anh ra.
Răng nanh anh cắn vào núm vú cô, bị cô đẩy, không kiềm chế sức lực nữa, cắn mạnh vào núm vú làm cô đau đến mức kêu lên.
Lăng Hàn Khai hơi buông ra, không còn chút lý trí nào dưới cơn tức giận, nhưng vẫn bị tiếng kêu đau của cô kéo lại một chút thương tiếc, nhưng giọng nói vẫn lạnh lùng cứng rắn: "Đừng lộn
xộn."
Trình Khả Hạ hơi tủi thân, rõ ràng anh đã bắt nạt cô trước mà không một lời giải thích, bay giờ còn trách cô nữa.
Rốt cuộc là anh làm sao thế?
Nhưng cô không có cách nào tập trung sự chú ý mà hỏi, điểm nhạy cảm cả người cô đều tụ tập vào trong miệng anh.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Anh giống như đang mút kem, ra sức ăn núm vú vào miệng, núm vú không chịu nổi anh mút mà sưng đỏ đứng thẳng lên, cô khó chịu kháng nghị thì anh mới buông ta.
Cô nghĩ đã xong rồi, nhưng giây tiếp theo, anh ngậm lấy thịt chỗ liên tiếp với đầu vú vào miệng, vừa gặm vừa cần vừa mút, đầu lưỡi cuốn đảo quanh núm vú, vừa cảm thấy hơi đau vừa cảm thấy thoải mái không kể siết.
Bên ngực còn lại cũng bị anh nắm trong tay, xoa bóp thật mạnh.
Kích thích hai bên, khoái cảm ập đến hết đợt này đến đợt khác, nơi ấy ở bụng dâng lên một cảm giác trống rỗng, vừa tê vừa ngứa.
Ngứa giống như bị hàng ngàn hàng vạn con kiến cn rỉa, cô không khỏi khép hai chân lại, đùi phải nâng lên rồi xoa đùi, giống như làm vậy thì có thể chống cự lại cơn ngứa đang ngày càng mãnh liệt trong cơ thể.
Núm vú bị đầu lưỡi anh cuốn lấy khiêu khích, tiếng rên rỉ của Trình Khả Hạ dồn dập, đùi phải không kiểm soát được mà đưa lên phía trước, lập tức đụng phải chân anh.
Người đang vùi đầu vào ngực cô kia dừng lại, ngẩng đầu, đôi mắt đen như mây mù cuồn cuộn nhìn cô, Trình Khả Hạ không dám đối diện với anh, quay đầu đi chỗ khác trong cô thức.
Bàn tay đang vuốt ve núm vú của cô buông lỏng, chuyển sang vén váy cô, sờ soạng vào chân tâm của cô.
Trình Khả Hạ hoảng hốt: "Không được..."
Anh không thèm để ý đến sự kháng cự của cô, tách chân cô ra, mạnh mẽ dò xét vào bên trong.
Nơi đó đã ẩm ướt nhầy dính rồi.
Anh khẽ cười khúc khích.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro