Muốn Đè Cô Lại...
2024-09-28 00:44:53
Trình Khả Hạ nằm trên giường lăn qua lộn lại mấy vòng, cuối cùng cô vẫn bấm vào hình đại diện của Lăng Hàn Khai, trong lòng không ngừng lặp đi lặp lại bản thảo, sau đó mới chuẩn bị gõ chữ.
[Hạ Trong Mùa Hạ: Đàn anh nè, xin lỗi anh, em hiểu lầm anh rồi.]
Lần này cô lại gửi thêm một cái meme nhân vật hoạt hình tóc dài để thể hiện lời xin lỗi.
Một phút sau, cô nhận được tin nhắn của anh.
[L: Áy náy lắm à?]
[Hạ Trong Mùa Hạ: Vô cùng, cực kỳ, rất rất là áy náy luôn!]
Cô không nên nghi ngờ nhân phẩm của đàn anh Lăng, sỉ nhục nhân cách của anh.
Đàn anh chắc chắn rất thất vọng về cô.
Lăng Hàn Khai nhìn chằm chằm cái meme nhân vật hoạt hình tóc dài đang gật đầu như giã tỏi trên màn hình, giống như đang nhìn thấy dáng vẻ cô rưng rưng nước mắt.
Anh nhếch môi, gõ chữ bằng một tay.
Ngay lúc Trình Khả Hạ đang tự trách bản thân, màn hình lại sáng lên.
Cô vội vàng mở máy.
[L: Vậy thì phạt em mời anh đi xem phim.]
Đôi mắt Trình Khả Hạ phút chốc sáng lên, đây nào phải trừng phạt, rõ ràng là phần thưởng mới đúng!
Nhưng vẫn phải giữ kẽ một chút mới được.
[Hạ Trong Mùa Hạ: Dạ được, đàn anh thích xem phim điện ảnh nào ạ? Em sẽ mua vé ngay.]
[L: Không cần phiền phức như vậy, cứ dùng hai chiếc vé trong tay em đi.]
Tình Khả Hạ lập tức xuống giường lục lọi vé phim điện ảnh trong túi ra, thời gian là tám giờ tối ngày mai.
Cô chụp vé lại gửi qua cho anh.
[L: Sáu giờ tối mai, chờ anh trước cổng khu sinh hoạt.]
[Hạ Trong Mùa Hạ: Được rồi.]
Chẳng bao lâu sau, anh lại gửi cho cô một tin nhấn "Ngủ ngon".
Hai chữ ngủ ngon này, trong rất nhiều câu chuyện tình yêu mà cô đã từng nghe, đại diện cho yêu thích, yêu thích mới nói "Ngủ ngon" với người kia, nếu không chỉ là một câu "Nghỉ ngơi sớm đi" theo khuôn phép cũ.
Vành tai cô đỏ ửng lên, cũng gửi lại một câu “Ngủ ngon".
Mãi đến khi điện thoại tắt màn hình, cô vẫn có cảm giác không chân thực, cứ như đi trên mây.
Cô sắp được đi xem phim với đàn anh Lăng rồi.
Còn là một bộ phim điện ảnh về tình yêu.
Giống như đang... Hẹn hò vậy đó.
Trình Khả Hạ nằm trên giường, không nhịn được lấy chăn trùm kín đầu, lén cười ra tiếng.
Cô muốn ngủ sớm một chút, để giữ trạng thái tốt nhất cho ngày mai.
Cô nhắm mắt lại, chuẩn bị đi ngủ.
Năm phút sau, cô mở mắt ra, còn chưa chọn quần áo và giày dép để mai đi chơi, cũng chưa nghĩ ra phải làm kiểu tóc như thế nào.
Cô lập tức ngồi dậy, xuống giường, mở tủ quần áo ra.
Kết quả của một đêm bận rộn là, ngày hôm sau cô dậy trễ.
Chiều hôm nay cô còn có ba tiết, tan học xong cũng đã năm giờ rưỡi, cô chầm chậm đi tới cổng khu sinh hoạt, còn chưa đến sáu giờ, nhưng từ xa xa cô đã nhìn thấy người đang đứng bên lề đường.
Anh mặc một chiếc áo khoác mỏng cổ đứng màu đen, áo khoác chưa kéo lên hết, anh cho hai tay vào túi quần, nhìn con đường người qua kẻ lại, dáng vẻ biếng nhác nhàn nhã.
Mặc dù anh cũng chẳng khác gì thường ngày, nhưng Trình Khả Hạ loáng thoáng cảm nhận được hôm nay tâm trạng của anh rất tốt.
Có lẽ anh cảm nhận được điều gì đó, bèn nghiêng người qua, lập tức nhìn thấy cô.
Không đợi cô đi tới, anh đã sải đôi chân dài đi về phía cô.
Anh thật sự rất cao, Trình Khả Hạ phải ngẩng mặt lên mới có thể nói chuyện với anh: "Đàn anh đợi có lâu không ạ?”
Lăng Hàn Khai nhìn quần áo của cô, hôm nay cô mặc một chiếc váy yếm buộc eo, kiểu đầm babydoll, trên cổ áo là món trang sức hình nơ bướm, ngập tràn hương vị tương trẻ của sinh viên
mới.
Tóc dài hơi xoăn xõa ra ở sau gáy, một chiếc kẹp tóc nơ bản to cài trong mái tóc, xinh xắn gọn gàng mà lại thời trang.
Khắp cả người đều toát lên cảm giác xinh đẹp rạng rời khiến người ta lóa mắt.
Anh mấp máy đôi môi mỏng: "Mới đến không lâu, đi thôi, trước tiên đi ăn gì đó đã."
“Dạ." Cô ngoan ngoãn trả lời, sau đó đi tới bên cạnh anh.
Ánh hoàng hôn vàng cam bao phủ lấy người cô, giống như có một quầng sáng dịu dàng dát lên người cô, gương mặt nhỏ nhắn trắng nõn, đôi mắt long lanh sáng ngời, cánh môi đỏ hồng mang theo nét cười ngọt ngào, thật sự rất ngoan ngoãn, rất dễ khiến
người ta nảy sinh ý nghĩ muốn bắt nạt cô.
Trình Khả Hạ lại thấy tay mình ngứa ngáy, anh rất muốn xoa đầu cô, nắn nắn gương mặt nhỏ nhắn trắng mịn của cô, thậm chí còn muốn đè cô lại mà hung hăng bắt nạt.
[Hạ Trong Mùa Hạ: Đàn anh nè, xin lỗi anh, em hiểu lầm anh rồi.]
Lần này cô lại gửi thêm một cái meme nhân vật hoạt hình tóc dài để thể hiện lời xin lỗi.
Một phút sau, cô nhận được tin nhắn của anh.
[L: Áy náy lắm à?]
[Hạ Trong Mùa Hạ: Vô cùng, cực kỳ, rất rất là áy náy luôn!]
Cô không nên nghi ngờ nhân phẩm của đàn anh Lăng, sỉ nhục nhân cách của anh.
Đàn anh chắc chắn rất thất vọng về cô.
Lăng Hàn Khai nhìn chằm chằm cái meme nhân vật hoạt hình tóc dài đang gật đầu như giã tỏi trên màn hình, giống như đang nhìn thấy dáng vẻ cô rưng rưng nước mắt.
Anh nhếch môi, gõ chữ bằng một tay.
Ngay lúc Trình Khả Hạ đang tự trách bản thân, màn hình lại sáng lên.
Cô vội vàng mở máy.
[L: Vậy thì phạt em mời anh đi xem phim.]
Đôi mắt Trình Khả Hạ phút chốc sáng lên, đây nào phải trừng phạt, rõ ràng là phần thưởng mới đúng!
Nhưng vẫn phải giữ kẽ một chút mới được.
[Hạ Trong Mùa Hạ: Dạ được, đàn anh thích xem phim điện ảnh nào ạ? Em sẽ mua vé ngay.]
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
[L: Không cần phiền phức như vậy, cứ dùng hai chiếc vé trong tay em đi.]
Tình Khả Hạ lập tức xuống giường lục lọi vé phim điện ảnh trong túi ra, thời gian là tám giờ tối ngày mai.
Cô chụp vé lại gửi qua cho anh.
[L: Sáu giờ tối mai, chờ anh trước cổng khu sinh hoạt.]
[Hạ Trong Mùa Hạ: Được rồi.]
Chẳng bao lâu sau, anh lại gửi cho cô một tin nhấn "Ngủ ngon".
Hai chữ ngủ ngon này, trong rất nhiều câu chuyện tình yêu mà cô đã từng nghe, đại diện cho yêu thích, yêu thích mới nói "Ngủ ngon" với người kia, nếu không chỉ là một câu "Nghỉ ngơi sớm đi" theo khuôn phép cũ.
Vành tai cô đỏ ửng lên, cũng gửi lại một câu “Ngủ ngon".
Mãi đến khi điện thoại tắt màn hình, cô vẫn có cảm giác không chân thực, cứ như đi trên mây.
Cô sắp được đi xem phim với đàn anh Lăng rồi.
Còn là một bộ phim điện ảnh về tình yêu.
Giống như đang... Hẹn hò vậy đó.
Trình Khả Hạ nằm trên giường, không nhịn được lấy chăn trùm kín đầu, lén cười ra tiếng.
Cô muốn ngủ sớm một chút, để giữ trạng thái tốt nhất cho ngày mai.
Cô nhắm mắt lại, chuẩn bị đi ngủ.
Năm phút sau, cô mở mắt ra, còn chưa chọn quần áo và giày dép để mai đi chơi, cũng chưa nghĩ ra phải làm kiểu tóc như thế nào.
Cô lập tức ngồi dậy, xuống giường, mở tủ quần áo ra.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Kết quả của một đêm bận rộn là, ngày hôm sau cô dậy trễ.
Chiều hôm nay cô còn có ba tiết, tan học xong cũng đã năm giờ rưỡi, cô chầm chậm đi tới cổng khu sinh hoạt, còn chưa đến sáu giờ, nhưng từ xa xa cô đã nhìn thấy người đang đứng bên lề đường.
Anh mặc một chiếc áo khoác mỏng cổ đứng màu đen, áo khoác chưa kéo lên hết, anh cho hai tay vào túi quần, nhìn con đường người qua kẻ lại, dáng vẻ biếng nhác nhàn nhã.
Mặc dù anh cũng chẳng khác gì thường ngày, nhưng Trình Khả Hạ loáng thoáng cảm nhận được hôm nay tâm trạng của anh rất tốt.
Có lẽ anh cảm nhận được điều gì đó, bèn nghiêng người qua, lập tức nhìn thấy cô.
Không đợi cô đi tới, anh đã sải đôi chân dài đi về phía cô.
Anh thật sự rất cao, Trình Khả Hạ phải ngẩng mặt lên mới có thể nói chuyện với anh: "Đàn anh đợi có lâu không ạ?”
Lăng Hàn Khai nhìn quần áo của cô, hôm nay cô mặc một chiếc váy yếm buộc eo, kiểu đầm babydoll, trên cổ áo là món trang sức hình nơ bướm, ngập tràn hương vị tương trẻ của sinh viên
mới.
Tóc dài hơi xoăn xõa ra ở sau gáy, một chiếc kẹp tóc nơ bản to cài trong mái tóc, xinh xắn gọn gàng mà lại thời trang.
Khắp cả người đều toát lên cảm giác xinh đẹp rạng rời khiến người ta lóa mắt.
Anh mấp máy đôi môi mỏng: "Mới đến không lâu, đi thôi, trước tiên đi ăn gì đó đã."
“Dạ." Cô ngoan ngoãn trả lời, sau đó đi tới bên cạnh anh.
Ánh hoàng hôn vàng cam bao phủ lấy người cô, giống như có một quầng sáng dịu dàng dát lên người cô, gương mặt nhỏ nhắn trắng nõn, đôi mắt long lanh sáng ngời, cánh môi đỏ hồng mang theo nét cười ngọt ngào, thật sự rất ngoan ngoãn, rất dễ khiến
người ta nảy sinh ý nghĩ muốn bắt nạt cô.
Trình Khả Hạ lại thấy tay mình ngứa ngáy, anh rất muốn xoa đầu cô, nắn nắn gương mặt nhỏ nhắn trắng mịn của cô, thậm chí còn muốn đè cô lại mà hung hăng bắt nạt.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro