Ngọc Hợp Thành Đôi
Đánh giá:
9.6
/10 từ 42 lượt
Đọc truyện Ngọc Hợp Thành Đôi ra chương mới nhất Chương 231, 232, 233 - DocTruyen.Pro.
Thể loại: cổ đại, vả mặt truy thê, song khiết.
Đặng Như Uẩn xuất thân từ chốn quê mùa, gia cảnh bần hàn, ai ai cũng nói rằng nàng thật may mắn khi có thể gả cho vị tướng quân trẻ tuổi nhất của Tây An phủ, chẳng khác gì miếng bánh từ trên trời rơi xuống, thiên hạ đâu có mấy ai được cái phúc lớn như vậy?
Đặng Như Uẩn nghe những lời ấy chỉ khẽ cười mà không hề giải thích gì.
Phu quân của nàng quả thật tương lai rộng mở, tuổi còn trẻ đã tự mình nắm quyền binh, hắn cũng anh tuấn thần võ, cưỡi ngựa đi qua phố phường không ai là không ngước mắt nhìn thêm vài lần.
Đặng Như Uẩn cũng từng đứng ven đường ngưỡng vọng hắn, cũng từng nhìn thấy hắn đội mũ hồng anh ngồi cao trên lưng ngựa, khải hoàn trở về khiến nàng choáng ngợp, cũng từng vì hắn mà lòng thiếu nữ khẽ rung động...
Nay nàng đã gả cho hắn, người đời ganh tỵ không ngớt đều nói nàng gặp vận may hiếm có.
Nhưng chỉ có nàng biết mỗi khi hắn khải hoàn trở về sau một trận chiến, vừa từ trong đám đông liếc mắt đầu tiên đã tìm thấy nàng, ánh mắt sáng lên mà bước nhanh đến thì nàng lại lặng lẽ lùi lại, lui về phía sau của đám người.
Nữ tử quê mùa như nàng làm sao có thể thật sự trở thành thê tử của một vị tướng quân trẻ tuổi có tiền đồ rộng mở đến vậy?
Đây chẳng qua chỉ là một khế ước, một khế ước mà ngay cả hắn cũng không biết.
Ngày thành khế ước, hai người kết duyên phu thê; khi khế ước chấm dứt, nàng sẽ như đã định mà hòa ly, nàng sẽ để lại thư hòa ly rời khỏi cuộc đời của hắn, lặng lẽ chìm vào biển người.
* Năm ấy, Đặng Như Uẩn hai tay trắng trơn, nghèo nàn cơ cực, nàng không có cách nào nuôi dưỡng ngoại tổ mẫu già yếu, cũng không có tiền chữa bệnh cho di mẫu bị gãy chân, lại còn bị tên công tử bột của nhà hào phú ở quê chực chờ gây họa.
Đúng lúc ấy, lão phu nhân của phủ tướng quân đột nhiên đến tìm nàng, lão phu nhân hỏi nàng có bằng lòng "gả" vào Đằng gia ba năm hay không, chỉ cần mọi việc diễn ra thuận lợi, nàng sẽ được nhà họ Đằng che chở và nhận được một số tiền lớn.
Như thể trong cơn gió tuyết có kẻ mang áo bông đến cho người đang lạnh cóng, Đặng Như Uẩn không do dự mà gật đầu chấp thuận vì nàng cần số tiền ấy.
Tóm tắt: tiểu tướng quân của gia tộc thế phiệt x tiểu dược nương bình dân. Nữ chính gặp phải biến cố, rơi vào hoàn cảnh trăm bề khổ cực buộc phải chấp nhận bị mẫu thân của nam chính mua về làm thê tử để thay nam chính gánh hạn, ban đầu nam chính hiểu lầm nữ chính nên không đối đãi tử tế với nàng, nhưng về sau phát hiện nữ chính thông minh kiên cường, độc lập và có chủ kiến như một chú chim sẻ nhỏ dễ thương. Hắn cũng biết được quá khứ đáng thương của nữ chính, từ chỗ thương xót mà không kiềm chế được tình cảm của mình, nhưng nữ chính vì đã ký khế ước với mẫu thân của nam chính, mặc dù từ nhỏ đã ngưỡng mộ hắn, nàng vẫn phải lần lượt nhẫn nhịn nỗi đau mà đẩy hắn ra xa...
Thể loại: cổ đại, vả mặt truy thê, song khiết.
Đặng Như Uẩn xuất thân từ chốn quê mùa, gia cảnh bần hàn, ai ai cũng nói rằng nàng thật may mắn khi có thể gả cho vị tướng quân trẻ tuổi nhất của Tây An phủ, chẳng khác gì miếng bánh từ trên trời rơi xuống, thiên hạ đâu có mấy ai được cái phúc lớn như vậy?
Đặng Như Uẩn nghe những lời ấy chỉ khẽ cười mà không hề giải thích gì.
Phu quân của nàng quả thật tương lai rộng mở, tuổi còn trẻ đã tự mình nắm quyền binh, hắn cũng anh tuấn thần võ, cưỡi ngựa đi qua phố phường không ai là không ngước mắt nhìn thêm vài lần.
Đặng Như Uẩn cũng từng đứng ven đường ngưỡng vọng hắn, cũng từng nhìn thấy hắn đội mũ hồng anh ngồi cao trên lưng ngựa, khải hoàn trở về khiến nàng choáng ngợp, cũng từng vì hắn mà lòng thiếu nữ khẽ rung động...
Nay nàng đã gả cho hắn, người đời ganh tỵ không ngớt đều nói nàng gặp vận may hiếm có.
Nhưng chỉ có nàng biết mỗi khi hắn khải hoàn trở về sau một trận chiến, vừa từ trong đám đông liếc mắt đầu tiên đã tìm thấy nàng, ánh mắt sáng lên mà bước nhanh đến thì nàng lại lặng lẽ lùi lại, lui về phía sau của đám người.
Nữ tử quê mùa như nàng làm sao có thể thật sự trở thành thê tử của một vị tướng quân trẻ tuổi có tiền đồ rộng mở đến vậy?
Đây chẳng qua chỉ là một khế ước, một khế ước mà ngay cả hắn cũng không biết.
Ngày thành khế ước, hai người kết duyên phu thê; khi khế ước chấm dứt, nàng sẽ như đã định mà hòa ly, nàng sẽ để lại thư hòa ly rời khỏi cuộc đời của hắn, lặng lẽ chìm vào biển người.
* Năm ấy, Đặng Như Uẩn hai tay trắng trơn, nghèo nàn cơ cực, nàng không có cách nào nuôi dưỡng ngoại tổ mẫu già yếu, cũng không có tiền chữa bệnh cho di mẫu bị gãy chân, lại còn bị tên công tử bột của nhà hào phú ở quê chực chờ gây họa.
Đúng lúc ấy, lão phu nhân của phủ tướng quân đột nhiên đến tìm nàng, lão phu nhân hỏi nàng có bằng lòng "gả" vào Đằng gia ba năm hay không, chỉ cần mọi việc diễn ra thuận lợi, nàng sẽ được nhà họ Đằng che chở và nhận được một số tiền lớn.
Như thể trong cơn gió tuyết có kẻ mang áo bông đến cho người đang lạnh cóng, Đặng Như Uẩn không do dự mà gật đầu chấp thuận vì nàng cần số tiền ấy.
Tóm tắt: tiểu tướng quân của gia tộc thế phiệt x tiểu dược nương bình dân. Nữ chính gặp phải biến cố, rơi vào hoàn cảnh trăm bề khổ cực buộc phải chấp nhận bị mẫu thân của nam chính mua về làm thê tử để thay nam chính gánh hạn, ban đầu nam chính hiểu lầm nữ chính nên không đối đãi tử tế với nàng, nhưng về sau phát hiện nữ chính thông minh kiên cường, độc lập và có chủ kiến như một chú chim sẻ nhỏ dễ thương. Hắn cũng biết được quá khứ đáng thương của nữ chính, từ chỗ thương xót mà không kiềm chế được tình cảm của mình, nhưng nữ chính vì đã ký khế ước với mẫu thân của nam chính, mặc dù từ nhỏ đã ngưỡng mộ hắn, nàng vẫn phải lần lượt nhẫn nhịn nỗi đau mà đẩy hắn ra xa...
Danh sách chương truyện Ngọc Hợp Thành Đôi
Danh sách chương truyện Ngọc Hợp Thành Đôi
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180