chương 35
Thời Câm
2024-08-31 08:40:42
Lá gan của Trì Yên không lớn, lúc học đại học trong phòng ngủ có người
xem phim kinh dị, còn nhiệt tình mời cô cùng xem, Trì Yên trước nay cũng chưa dám liếc xem dù chỉ một cái.
Tim cô đập bình bịch, trong đầu lập tức bị một sợi dây kéo căng trong đầu cô, cung phản xạ cũng kéo dài ra, phải qua mấy giây mới phát hiện hành động của bản thân hình như hơi kích động quá mức.
Cánh tay đàn ông vòng qua eo cô, động tác không lớn, nhìn qua giống như là phản xạ tự nhiên vậy.
Bên tai vẫn còn tiếng hít thở dồn dập của chính mình, cùng với giọng nố kinh ngạc cực kì của Khương Vận: "Tiểu Trì, em đang làm gì vậy?"
Lúc này Trì Yên mới phản ứng lại, lập tức buông tay đang túm chặt cổ tay áo sơ mi của Khương Dịch ra.
Cô nắm chặt bàn tay, giọng nói vẫn run run, liếc nhanh nhìn Khương Dịch rồi lại vội vã rời tầm mắt, bày ra bộ dạng cực kì chột dạ, ngại ngùng về hành động lỗ mãng ban nãy, "Ngại quá Khương tổng..... Tôi không cố ý đâu!"
Khương Dịch dừng mắt trên người cô, một lúc lâu sau cũng không thu lại.
Cô nhóc này ngược lại diễn cũng được đấy.
Ánh mắt ánh sâu thẳm tỏa cả ra hơi nóng, Trì Yên bị anh nhìn đến cả người đều không tự nhiên, hơn nước trước mắt còn có tấm ảnh khủng bố như thế liên tục ẩn hiện trước mắt.
Trì Yên nhắm mắt lại, sau đó lại mở ra.
Lại sau đó, cô nhìn đến vị trí đối diện, lưng Khương Vận tựa vào ghế, hai tay ôm ngực. Khóe môi chị mím thẳng, nhìn cô một cái, lại nhìn Khương Dịch một cái.
Trì Yên cảm thấy cứ bị chị nhìn như thế sớm muộn gì cũng sẽ bị lộ tẩy, vì để dời lực chú ý của chị Khương Vận, đôi mày nhíu chặt, hồn vẫn chưa về đã nhìn đến cái di động bị cô ném lên bàn.
Quả nhiên lực chú ý của Khương Vận nhanh chóng rời đi: "Nhìn gì thế?"
Chị duỗi tay về phía Trì Yên “Đưa di động cho chị, chị xem một cái.”
Trì Yên đưa điện thoại qua, đặc biệt thiện ý nhắc nhở chị một câu: “ Chị Khương Vận, chị phải chuẩn bị tâm lý thật tốt đấy.”
Khương Vận bị cô chọc cười, click mở màn hình, chỉ nhìn thoáng qua, mày đã gắt gao nhíu lại, thấp giọng mắng một câu.
Rõ ràng tâm lí của chị so với Trì Yên mạnh hơn nhiều, Trì Yên nhìnohanr ứng của chị là có thể biết được rồi.
Khương Vận giương mắt nhìn Khương Dịch, sau đó lại thu mắt lại, xem xem ai là người gửi tin cho Trì Yên.
Nặc danh.
Khương Dịch rốt cuộc mở miệng: “Chị, sao vậy?”
“Có người gửi cho Tiểu Trì một bức ảnh đe dọa,” Khương Vận đặt điện thoại lên bàn, quay đầu nhìn về phía Trì Yên: “Tiểu Trì em cẩn thận ngẫm lại xem, gần đây có ở trước mặt công chúng đắc tội minh tinh nào nên chọc tới fans của người đó không?”
Trì Yên nhanh chóng lắc đầu.
Cô không phải là người nóng tính, lúc quay phim, ở chung với mọi người cũng không tệ lắm, càng đừng nói là ở trước mặt công chúng làm gì, giả như có thật sự không hợp, ngoài cũng phải chỉ cho qua mà thôi
Hai tay Trì Yên đều đặt dưới gầm bàn lại bị tay Khương Dịch kéo qua, niết nhẹ từng ngón, từng ngón tay.
Trái tim xao động bất an của cô gần như ngay lập tức mà bình tĩnh trở lại.
“Nếu không thì gần đây có thân cận quá mức với nam minh tinh nào không, fans của cậu ta hoặc fans của em không hài lòng, vì thế mới gửi kiểu ảnh này đến dọa em.”
Phía dưới gầm bàn, lực tay anh vô thức tăng lên, Trì Yên rầu rĩ hừ một tiếng, Khương Vận hồ nghi liếc nhìn cô một cái: “Sao vậy?”
Trì Yên lắc lắc đầu, “Duy nhất chỉ từng có chút quan hệ với Lục Chi Nhiên, nhưng mà cũng là chuyện cách đây một thời gian rồi ạ.”
Trong khoảng thời gian này tuy rằng lúc quay phim cô cũng phải có mấy cảnh tình cảm, nhưng vì chưa phát sóng nên căn bản không có nhiều fans CP.
Trì Yên cũng không nghĩ ra.
Ngón tay Khương Vận gõ gõ lên bàn, lấy điện thoại gọi người kiểm tra IP gửi ảnh đến trước.
Rất nhanh đã có kết quả, người nọ dùng phần mềm cut IP.
Vì thế, thân phận của người nọ hoàn toàn không có dấu tích.
Khương Vận cũng đã không ít lần gặp loại chuyện này, chị mang nhiều nghệ sĩ như vậy, hơn nữa phần lớn bọn họ đều có danh khí không nhỏ, gặp đủ các loại fans bạn gái, bạn trai, não tàn, biến thái cả rồi, cũng thường xuyên nhận được thư đe dọa các loại.
Một lần nghiêm trọng nhất, nữ minh tinh theo cô nhận được một con bút bê Tây Dương đầy máu.
Nữ tinh kia trực tiếp bị dọa đến ngất xỉu.
Cuối cùng điều tra rõ mới biết được, nguyên nhân bị đe dọa là bởi vì lúc nữ tinh kia ghi hình một tiết mục, chắn màn ảnh của idol nhà người ta.
Khương Vận cúi người nghiêng sang một chút, “Tiểu Trì, nghĩ cẩn thận lại một chút, nghĩ từ mấy ngày nay đi.”
“Ai cũng không được bỏ qua, tính cả người em lơ đãng dẫm chân phải luôn, đều phải một năm một mười nói ra hết.”
Chị nói xong nhìn Khương Dịch, lại lần nữa lặp lại: “Tiểu Dịch, em vội thì có thể đi trước.”
“Em không vội.”
“……”
Khương Vận dứt khoát không để ý đến anh nữa, đem toàn bộ lực chú ý đặt lên chuyện này.
Trì Yên chỉ kém mỗi việc mấy ngày nay ăn gì đều nói ra hết, ra sức suy nghĩ thật nhanh, cũng không nghĩ được mình đắc tội ai cả.
Cô cùng Khương Vận mắt to trừng mắt nhỏ.
Vẫn là Khương Dịch bên người nói một câu: “Weibo.”
Trì Yên quay đầu nhìn anh.
Anh cũng vừa vặn đang nhìn cô, đôi mắt đen láy sáng ngời, Trì Yên sợ Khương Vận nhìn ra manh mối, vội vàng chuyển tầm mắt, Khương Vận đã đưa di động của cô tới: "Tự em xem xem có gì khác thường không."
Trì Yên muốn đưa tay ra nhận, hai tay lại đều bị Khương Dịch nắm, mười ngón tay đan vào nhau, Khương Dịch căn bản không có ý định muốn buông ra.
Mãi đến khi Khương Vận gọi cô thêm một câu nữa, cuối cùng Khương Dịch mới buông tay, Trì Yên mặt không đổi sắc cầm lấy điện thoại, ngựa quen đường cũ mở Weibo ra, click mở chủ trang của mình kéo xuống.
Lúc nhìn đến cái thứ nhất, cô hơi sủng sốt một chút.
Trì Yên khẩn trương, miệng đắng lưỡi khô, cô khẽ liếm môi dưới, vừa vặn nhìn thấy một ly trà đẩy đẩy về phía chỗ cô. “Chị Khương Vận, hình như em biết là ai rồi.”
Trì Yên càng cảm thấy khát nước, cầm chén trà kia lên nhẹ nhấp một ngụm.
Khương Vận ho nhẹ một tiếng, không lập tức hỏi cô là ai, chỉ nhíu mày nhìn Khương Dịch: “Khương Dịch, em thành thật chút đi.”
Dứt lời chị mới quay đầu hỏi Trì Yên: “Là ai?”
“Chị Khương Vận, chị còn nhớ rõ người mới lần trước cùng em ký hợp đồng không?”
“Hai người quen nhau à?”
Khương Vận nhớ rõ, lần trước hai người các cô còn chẳng nói với nhau câu nào cả.
Trì Yên gật gật đầu, “Bạn học trung học.”
Cô cũng biết có một số việc giấu không được, nhẹ nhàng bâng quơ dùng bốn chữ "Bạo lực học đường" kia khái quát quãng thời gian đã qua, cô đặt điện thoại trên bàn, ngón tay lướt nhẹ trên màn hình, "Lần trước gặp nhau, cô ấy bảo em đừng nói chuyện này ra"
Trì Yên quả thật không định nói ra, ít nhất trước khi biết mấy kẻ kia là ai thì sẽ không nói ra.
Nhưng thật trùng hợp, đêm qua cô lại chia sẻ chủ đề này lên Weibo.
Đại khái là bị Đỗ Vũ Nhu nhìn thấy rồi.
Khương Vận hỏi cô: "Gọi là Đỗ gì ấy nhỉ?"
“Đỗ Vũ Nhu.”
Khương Vận: “Tiểu Dịch, em giúp chị tra……”
“23 tuổi, bằng cấp cao trung, sau khi nghỉ học trung học thì không học tốt lắm, trạng thái tâm lý và tinh thần đều có vấn đề. Nửa năm trước được một lão tổng họ Vương bao dưỡng, lần trước nhận được vai nữ chính của một bộ phim.”
Khương Vận sửng sốt một chút.
“Em có ý với cô ta à? ”
“Chị, chị cảm thấy có khả năng không?”
Khương Dịch cười một chút, “Còn không bằng chị nói em có ý Trì tiểu thư thì hơn.”
“Đừng nói lung tung.”
Khương Vận hung ác liếc anh một cái, “Nói tinh thần có vấn đề, vậy quả thật có thể là cô ta.”
Chị cũng không ngờ Trì Yên sẽ gặp phải loại người này, định trấn an vỗ vỗ tay Trì Yên, “Mấy ngày nay chú ý an toàn, trong khoảng thời gian này chị cũng không sắp xếp thêm gì cho em, ngoại trừ phim trường và nhà ra, không được đi đâu cả đấy.”
“Đúng rồi, địa chỉ nhà em là ở đâu?”
Trì Yên báo địa điểm.
“Nghe có chút quen, haizz, di động phải mở 24 giờ đấy, không cần tùy tiện nhận điện thoại của người lạ, có việc thì gọi cho chị.”
Trì Yên đặc biệt phối hợp gật đầu.
“Đúng rồi, chắc em không có bạn trai đúng không?”
Trì Yên: “…… Không có ạ.”
“Có cũng không cần gạt chị, bây giờ có bạn trai chị cũng sẽ ép hai đứa chia tay đâu.”
Nghe ý này của Khương Vận, khả năng sau thời kì nguy cơ này, giống như sẽ cưỡng chế bọn họ chia tay ấy.
Trì Yên lắc lắc đầu: “Thật sự không có.”
“Nếu không chị đến ở với em mấy ngày được không?”
Trì Yên thiếu chút nữa bị sặc nước miếng, cô nâng nâng mắt, thoáng nhìn nghiêng đầu nhìn Khương Dịch bên kia, cằm khẽ nâng, khóe miệng và độ cung sườn mặt đều rất đẹp, vừa gợi cảm, lại vừa cấm dục.
Cô véo nhẹ một cái lên đùi anh, "Không cần đâu chị Khương Vận, nhà em còn có người giúp việc mà."
Lúc này Khương Vận mới yên lòng, chị nhìn thời gian “Ở lại cùng ăn cơm chứ?”
“Hôm nay không được rồi, chị và Khương tổng tiếp tục công việc đi ạ.”
Trì Yên đứng dậy, góc váy bị anh không cẩn thận làm nhăn một góc, cô lại bất động thanh sắc vuốt phẳng lại, cầm lấy di động muốn đi ra ngoài.
“Khương tổng, nhờ anh một chút.”
Khương Dịch đứng dậy tránh ra, khóe miệng hơi câu lên nhìn cô cười nhẹ.
Trì Yên nói xong lời tạm biệt với hai người, sau khi bị Khương Dịch câu ra một thân phát hỏa, vội vã chạy trối chết.
Cửa mở một cái chớp mắt sau lại khép lại lần nữa, Khương Vận mới hơi dùng lực gõ mặt bàn: “Tiểu Dịch, thấy em nghĩ thông suốt rồi, thân là chị gái tuy rằng rất vui vẻ, nhưng em đừng động tâm với Tiểu Trì ”
“Chị không chấp nhận để nghệ sĩ trong tay mình ngủ cùng người khác để thành danh đâu.”
Khương Vận ngụ ý là: Em chết tâm này đi.
Khương Dịch đương nhiên biết ý chị, anh cũng không giải thích nhiều.
Trì Yên nguyện ý diễn, thế thì anh sẽ bồi cô diễn mấy ngày vậy.
Khương Vận mày nhíu lại buông ra, nhưng mấy giây sau lại nhăn chặt, "Em nói trạng thái tinh thần của Đỗ Vũ Nhu có vấn đề, có chứng cứ trực tiếp không?"
Khương Dịch: “Vương tổng nói từng thấy bệnh án của cô ta, nhưng do cô ta khá xinh đẹp lại biết nghe lời, trước đây cũng không đặt chuyện này ở trong lòng.”
Khương Vận gật gật đầu: “Thế chuyện cô ta bị bao nuôi kia ở đâu ra?”
Khương Dịch kéo khóe miệng cười, đáy mắt có đen đặc lướt qua: “Chị, nếu là em lấy được chứng cứ ——”
Đáy mắt anh mang theo nửa phần ý cười, nhìn qua càng sâu không thấy đáy, “Chị nói báo đáp thế nào đây? Có thể để Tiểu Trì nguyện ý bồi em một đêm không?”
Tim cô đập bình bịch, trong đầu lập tức bị một sợi dây kéo căng trong đầu cô, cung phản xạ cũng kéo dài ra, phải qua mấy giây mới phát hiện hành động của bản thân hình như hơi kích động quá mức.
Cánh tay đàn ông vòng qua eo cô, động tác không lớn, nhìn qua giống như là phản xạ tự nhiên vậy.
Bên tai vẫn còn tiếng hít thở dồn dập của chính mình, cùng với giọng nố kinh ngạc cực kì của Khương Vận: "Tiểu Trì, em đang làm gì vậy?"
Lúc này Trì Yên mới phản ứng lại, lập tức buông tay đang túm chặt cổ tay áo sơ mi của Khương Dịch ra.
Cô nắm chặt bàn tay, giọng nói vẫn run run, liếc nhanh nhìn Khương Dịch rồi lại vội vã rời tầm mắt, bày ra bộ dạng cực kì chột dạ, ngại ngùng về hành động lỗ mãng ban nãy, "Ngại quá Khương tổng..... Tôi không cố ý đâu!"
Khương Dịch dừng mắt trên người cô, một lúc lâu sau cũng không thu lại.
Cô nhóc này ngược lại diễn cũng được đấy.
Ánh mắt ánh sâu thẳm tỏa cả ra hơi nóng, Trì Yên bị anh nhìn đến cả người đều không tự nhiên, hơn nước trước mắt còn có tấm ảnh khủng bố như thế liên tục ẩn hiện trước mắt.
Trì Yên nhắm mắt lại, sau đó lại mở ra.
Lại sau đó, cô nhìn đến vị trí đối diện, lưng Khương Vận tựa vào ghế, hai tay ôm ngực. Khóe môi chị mím thẳng, nhìn cô một cái, lại nhìn Khương Dịch một cái.
Trì Yên cảm thấy cứ bị chị nhìn như thế sớm muộn gì cũng sẽ bị lộ tẩy, vì để dời lực chú ý của chị Khương Vận, đôi mày nhíu chặt, hồn vẫn chưa về đã nhìn đến cái di động bị cô ném lên bàn.
Quả nhiên lực chú ý của Khương Vận nhanh chóng rời đi: "Nhìn gì thế?"
Chị duỗi tay về phía Trì Yên “Đưa di động cho chị, chị xem một cái.”
Trì Yên đưa điện thoại qua, đặc biệt thiện ý nhắc nhở chị một câu: “ Chị Khương Vận, chị phải chuẩn bị tâm lý thật tốt đấy.”
Khương Vận bị cô chọc cười, click mở màn hình, chỉ nhìn thoáng qua, mày đã gắt gao nhíu lại, thấp giọng mắng một câu.
Rõ ràng tâm lí của chị so với Trì Yên mạnh hơn nhiều, Trì Yên nhìnohanr ứng của chị là có thể biết được rồi.
Khương Vận giương mắt nhìn Khương Dịch, sau đó lại thu mắt lại, xem xem ai là người gửi tin cho Trì Yên.
Nặc danh.
Khương Dịch rốt cuộc mở miệng: “Chị, sao vậy?”
“Có người gửi cho Tiểu Trì một bức ảnh đe dọa,” Khương Vận đặt điện thoại lên bàn, quay đầu nhìn về phía Trì Yên: “Tiểu Trì em cẩn thận ngẫm lại xem, gần đây có ở trước mặt công chúng đắc tội minh tinh nào nên chọc tới fans của người đó không?”
Trì Yên nhanh chóng lắc đầu.
Cô không phải là người nóng tính, lúc quay phim, ở chung với mọi người cũng không tệ lắm, càng đừng nói là ở trước mặt công chúng làm gì, giả như có thật sự không hợp, ngoài cũng phải chỉ cho qua mà thôi
Hai tay Trì Yên đều đặt dưới gầm bàn lại bị tay Khương Dịch kéo qua, niết nhẹ từng ngón, từng ngón tay.
Trái tim xao động bất an của cô gần như ngay lập tức mà bình tĩnh trở lại.
“Nếu không thì gần đây có thân cận quá mức với nam minh tinh nào không, fans của cậu ta hoặc fans của em không hài lòng, vì thế mới gửi kiểu ảnh này đến dọa em.”
Phía dưới gầm bàn, lực tay anh vô thức tăng lên, Trì Yên rầu rĩ hừ một tiếng, Khương Vận hồ nghi liếc nhìn cô một cái: “Sao vậy?”
Trì Yên lắc lắc đầu, “Duy nhất chỉ từng có chút quan hệ với Lục Chi Nhiên, nhưng mà cũng là chuyện cách đây một thời gian rồi ạ.”
Trong khoảng thời gian này tuy rằng lúc quay phim cô cũng phải có mấy cảnh tình cảm, nhưng vì chưa phát sóng nên căn bản không có nhiều fans CP.
Trì Yên cũng không nghĩ ra.
Ngón tay Khương Vận gõ gõ lên bàn, lấy điện thoại gọi người kiểm tra IP gửi ảnh đến trước.
Rất nhanh đã có kết quả, người nọ dùng phần mềm cut IP.
Vì thế, thân phận của người nọ hoàn toàn không có dấu tích.
Khương Vận cũng đã không ít lần gặp loại chuyện này, chị mang nhiều nghệ sĩ như vậy, hơn nữa phần lớn bọn họ đều có danh khí không nhỏ, gặp đủ các loại fans bạn gái, bạn trai, não tàn, biến thái cả rồi, cũng thường xuyên nhận được thư đe dọa các loại.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Một lần nghiêm trọng nhất, nữ minh tinh theo cô nhận được một con bút bê Tây Dương đầy máu.
Nữ tinh kia trực tiếp bị dọa đến ngất xỉu.
Cuối cùng điều tra rõ mới biết được, nguyên nhân bị đe dọa là bởi vì lúc nữ tinh kia ghi hình một tiết mục, chắn màn ảnh của idol nhà người ta.
Khương Vận cúi người nghiêng sang một chút, “Tiểu Trì, nghĩ cẩn thận lại một chút, nghĩ từ mấy ngày nay đi.”
“Ai cũng không được bỏ qua, tính cả người em lơ đãng dẫm chân phải luôn, đều phải một năm một mười nói ra hết.”
Chị nói xong nhìn Khương Dịch, lại lần nữa lặp lại: “Tiểu Dịch, em vội thì có thể đi trước.”
“Em không vội.”
“……”
Khương Vận dứt khoát không để ý đến anh nữa, đem toàn bộ lực chú ý đặt lên chuyện này.
Trì Yên chỉ kém mỗi việc mấy ngày nay ăn gì đều nói ra hết, ra sức suy nghĩ thật nhanh, cũng không nghĩ được mình đắc tội ai cả.
Cô cùng Khương Vận mắt to trừng mắt nhỏ.
Vẫn là Khương Dịch bên người nói một câu: “Weibo.”
Trì Yên quay đầu nhìn anh.
Anh cũng vừa vặn đang nhìn cô, đôi mắt đen láy sáng ngời, Trì Yên sợ Khương Vận nhìn ra manh mối, vội vàng chuyển tầm mắt, Khương Vận đã đưa di động của cô tới: "Tự em xem xem có gì khác thường không."
Trì Yên muốn đưa tay ra nhận, hai tay lại đều bị Khương Dịch nắm, mười ngón tay đan vào nhau, Khương Dịch căn bản không có ý định muốn buông ra.
Mãi đến khi Khương Vận gọi cô thêm một câu nữa, cuối cùng Khương Dịch mới buông tay, Trì Yên mặt không đổi sắc cầm lấy điện thoại, ngựa quen đường cũ mở Weibo ra, click mở chủ trang của mình kéo xuống.
Lúc nhìn đến cái thứ nhất, cô hơi sủng sốt một chút.
Trì Yên khẩn trương, miệng đắng lưỡi khô, cô khẽ liếm môi dưới, vừa vặn nhìn thấy một ly trà đẩy đẩy về phía chỗ cô. “Chị Khương Vận, hình như em biết là ai rồi.”
Trì Yên càng cảm thấy khát nước, cầm chén trà kia lên nhẹ nhấp một ngụm.
Khương Vận ho nhẹ một tiếng, không lập tức hỏi cô là ai, chỉ nhíu mày nhìn Khương Dịch: “Khương Dịch, em thành thật chút đi.”
Dứt lời chị mới quay đầu hỏi Trì Yên: “Là ai?”
“Chị Khương Vận, chị còn nhớ rõ người mới lần trước cùng em ký hợp đồng không?”
“Hai người quen nhau à?”
Khương Vận nhớ rõ, lần trước hai người các cô còn chẳng nói với nhau câu nào cả.
Trì Yên gật gật đầu, “Bạn học trung học.”
Cô cũng biết có một số việc giấu không được, nhẹ nhàng bâng quơ dùng bốn chữ "Bạo lực học đường" kia khái quát quãng thời gian đã qua, cô đặt điện thoại trên bàn, ngón tay lướt nhẹ trên màn hình, "Lần trước gặp nhau, cô ấy bảo em đừng nói chuyện này ra"
Trì Yên quả thật không định nói ra, ít nhất trước khi biết mấy kẻ kia là ai thì sẽ không nói ra.
Nhưng thật trùng hợp, đêm qua cô lại chia sẻ chủ đề này lên Weibo.
Đại khái là bị Đỗ Vũ Nhu nhìn thấy rồi.
Khương Vận hỏi cô: "Gọi là Đỗ gì ấy nhỉ?"
“Đỗ Vũ Nhu.”
Khương Vận: “Tiểu Dịch, em giúp chị tra……”
“23 tuổi, bằng cấp cao trung, sau khi nghỉ học trung học thì không học tốt lắm, trạng thái tâm lý và tinh thần đều có vấn đề. Nửa năm trước được một lão tổng họ Vương bao dưỡng, lần trước nhận được vai nữ chính của một bộ phim.”
Khương Vận sửng sốt một chút.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Em có ý với cô ta à? ”
“Chị, chị cảm thấy có khả năng không?”
Khương Dịch cười một chút, “Còn không bằng chị nói em có ý Trì tiểu thư thì hơn.”
“Đừng nói lung tung.”
Khương Vận hung ác liếc anh một cái, “Nói tinh thần có vấn đề, vậy quả thật có thể là cô ta.”
Chị cũng không ngờ Trì Yên sẽ gặp phải loại người này, định trấn an vỗ vỗ tay Trì Yên, “Mấy ngày nay chú ý an toàn, trong khoảng thời gian này chị cũng không sắp xếp thêm gì cho em, ngoại trừ phim trường và nhà ra, không được đi đâu cả đấy.”
“Đúng rồi, địa chỉ nhà em là ở đâu?”
Trì Yên báo địa điểm.
“Nghe có chút quen, haizz, di động phải mở 24 giờ đấy, không cần tùy tiện nhận điện thoại của người lạ, có việc thì gọi cho chị.”
Trì Yên đặc biệt phối hợp gật đầu.
“Đúng rồi, chắc em không có bạn trai đúng không?”
Trì Yên: “…… Không có ạ.”
“Có cũng không cần gạt chị, bây giờ có bạn trai chị cũng sẽ ép hai đứa chia tay đâu.”
Nghe ý này của Khương Vận, khả năng sau thời kì nguy cơ này, giống như sẽ cưỡng chế bọn họ chia tay ấy.
Trì Yên lắc lắc đầu: “Thật sự không có.”
“Nếu không chị đến ở với em mấy ngày được không?”
Trì Yên thiếu chút nữa bị sặc nước miếng, cô nâng nâng mắt, thoáng nhìn nghiêng đầu nhìn Khương Dịch bên kia, cằm khẽ nâng, khóe miệng và độ cung sườn mặt đều rất đẹp, vừa gợi cảm, lại vừa cấm dục.
Cô véo nhẹ một cái lên đùi anh, "Không cần đâu chị Khương Vận, nhà em còn có người giúp việc mà."
Lúc này Khương Vận mới yên lòng, chị nhìn thời gian “Ở lại cùng ăn cơm chứ?”
“Hôm nay không được rồi, chị và Khương tổng tiếp tục công việc đi ạ.”
Trì Yên đứng dậy, góc váy bị anh không cẩn thận làm nhăn một góc, cô lại bất động thanh sắc vuốt phẳng lại, cầm lấy di động muốn đi ra ngoài.
“Khương tổng, nhờ anh một chút.”
Khương Dịch đứng dậy tránh ra, khóe miệng hơi câu lên nhìn cô cười nhẹ.
Trì Yên nói xong lời tạm biệt với hai người, sau khi bị Khương Dịch câu ra một thân phát hỏa, vội vã chạy trối chết.
Cửa mở một cái chớp mắt sau lại khép lại lần nữa, Khương Vận mới hơi dùng lực gõ mặt bàn: “Tiểu Dịch, thấy em nghĩ thông suốt rồi, thân là chị gái tuy rằng rất vui vẻ, nhưng em đừng động tâm với Tiểu Trì ”
“Chị không chấp nhận để nghệ sĩ trong tay mình ngủ cùng người khác để thành danh đâu.”
Khương Vận ngụ ý là: Em chết tâm này đi.
Khương Dịch đương nhiên biết ý chị, anh cũng không giải thích nhiều.
Trì Yên nguyện ý diễn, thế thì anh sẽ bồi cô diễn mấy ngày vậy.
Khương Vận mày nhíu lại buông ra, nhưng mấy giây sau lại nhăn chặt, "Em nói trạng thái tinh thần của Đỗ Vũ Nhu có vấn đề, có chứng cứ trực tiếp không?"
Khương Dịch: “Vương tổng nói từng thấy bệnh án của cô ta, nhưng do cô ta khá xinh đẹp lại biết nghe lời, trước đây cũng không đặt chuyện này ở trong lòng.”
Khương Vận gật gật đầu: “Thế chuyện cô ta bị bao nuôi kia ở đâu ra?”
Khương Dịch kéo khóe miệng cười, đáy mắt có đen đặc lướt qua: “Chị, nếu là em lấy được chứng cứ ——”
Đáy mắt anh mang theo nửa phần ý cười, nhìn qua càng sâu không thấy đáy, “Chị nói báo đáp thế nào đây? Có thể để Tiểu Trì nguyện ý bồi em một đêm không?”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro