Chương 28
Dĩ Vi Nữ Linh
2024-07-24 21:04:05
Phòng hiệu trưởng,
Lúc này đây trong phòng có thầy hiệu trưởng và giám thị coi thi ngày hôm đó, còn lại thì là Lam Phong, Huy Thành, Trương Nhuệ và đám người đã bắt nạt Ý Hoan trong nhà vệ sinh.
Tất cả đều có mặt chỉ thiếu một mình Ý Hoan.
“ Hoan đâu? ’’ Lam Phong hỏi Huy Thành.
“ Ừmmm con bé mệt nên không có đi học ’’ Huy Thành như đang giấu chuyện gì đó, cứ ấp a ấp úng.
Bản thân Lam Phong cũng không nghĩ nhiều, việc trước mắt là giải quyết cho xong cái chuyện này.
“ Đây là bằng chứng em thu thập được mời thầy xem qua ’’ Lam Phong trình lên cho thầy hiệu trưởng một đoạn video tầm mấy phút với một cuộn băng camera.
Thầy hiệu trưởng coi xong thì liền trực tiếp nổi trận lôi đình.
“ Thật quá quắc mà ’’ ông tức tới nỗi đập bàn.
“ Không ngờ một đám người các em lại có thể bày trò hãm hại bạn như vậy! ’’
Nói đến đây thì Trương Nhuệ và bọn người kia cũng đủ hiểu chuyện mình làm đã bị phát hiện rồi.
“ Thầy ơi, tha cho bọn em một lần đi ạ, bọn em biết lỗi rồi ’’ cả đám mếu máu xin tha.
“ Tất cả là tại chị ta đó thầy, là chị ta xúi giục tụi em ’’ rồi cả đám chỉ vào Trương Nhuệ đang đứng sợ sệt kia.
“ Im lặng cho tôi, các em không ai thoát được đâu ’’ thầy hiệu trưởng hét lớn.
“ Còn em ’’ thầy quay qua nhìn Trương Nhuệ.
“ Từ ngày hôm nay sẽ bị đuổi học ’’ phán quyết cuối cùng của thầy giáo đối với cô ta không có gì bất ngờ, Lam Phong thấy như vậy là còn quá nhẹ cho cô ta.
“ Thầy đuổi học em? ’’ cô ta bắt đầu điên lên.
“ Thầy có biết gia đình em là ai không hả? Có tin em cho ngôi trường này tan nát không hả thầy? ’’ cô ta ỷ nhà mình có chút tiền liền không xem ai ra gì.
“ Giỏi thật ’’ Huy Thành đứng bên này vỗ tay khen ngợi.
“ Em hay lắm, tới giờ vẫn không biết hối cãi mà còn uy hiếp tôi ’’ thầy hiệu trưởng đã quá quen với cảnh con ông cháu cha này rồi.
“ Mắc gì em phải sợ! ’’ Trương Nhuệ lên tiếng.
“ Được, được tôi nói cho em biết. Nếu trường nào mà dám nhận em thì là đối đầu với trường Trung học số 1 này và cả tôi đây ’’ thầy giáo chỉ thẳng mặt cô ta nói.
“ Chỉ với nhiêu đó thôi sao? ’’ Trương Nhuệ cười nhếch mép, cô ta nghĩ chỉ cần nhà cô ta có tiền thì cái gì cũng sẽ ổn hết mà thôi.
“ Còn tôi đây, nhà họ Lam sẽ chính thức phong sát Trương gia nhỏ bé của cô kể cả trong và ngoài thành phố này ’’ lúc này Lam Phong lên tiếng.
“ Phong, anh không thể làm như vậy được ’’ cô ta bắt đầu thấy sợ rồi, ở thành phố này ai có thể đấu lại Lam gia chứ.
“ Quá muộn rồi, lúc cô ức hiếp Ý Hoan thì nên biết sẽ có kết cục như ngày hôm nay ’’ Lam Phong thẳng chân đá bay cô ta ra xa.
“ Còn mấy em thì mời phụ huynh vào gặp tôi, tôi sẽ trả các em về với gia đình. Ngôi trường này không phù hợp cho các em tiếp tục học đâu ’’
“ Thầy ơi, xin thầy tha cho bọn em lần này thôi ạ ’’ cả bọn nước mắt nước mũi tèm lem.
Rốt cuộc thì mọi chuyện cũng giải quyết xong, sau này sẽ không còn ai dám đụng đến Ý Hoan nữa.
“ Ngày mai, mày kêu em ấy đi học lại đi, mọi việc xong xuôi rồi ’’ Lam Phong vừa đi vừa nói với Huy Thành.
“ Hóa ra mày đã biết từ lâu rồi à, tại sao vẫn… ’’
“ Tránh bứt dây động rừng thôi ’’ Lam Phong hiểu Huy Thành muốn nói cái gì.
Huy Thành là đang muốn nói đến lúc ở trong nhà vệ sinh, những lời khó nghe mà anh đã nói với Ý Hoan.
“ Không sao đâu, tao sẽ đi xin lỗi em ấy ’’ cô chắc chắn sẽ hiểu cho anh mà.
“ Phong… có chuyện này tao nghĩ mày cần phải biết ’’ Ý Hoan đã dặn là anh không được nói cho Lam Phong nghe nhưng đến lúc này thì cũng nên nói thôi.
“ Thật ra… ’’ Huy Thành ấp a ấp úng.
“ Sao? Mày nói đi ’’ Lam Phong vẫn đang đợi
“ Con bé đi du học ở nước ngoài rồi ’’ Huy Thành thở dài một hơi.
Lam Phong nghe xong thì hồn bay phách lạc, ù ù lỗ tai.
“ Sao mày nói thật hả? ’’ anh không tin những gì mình nghe được.
“ Thật, sáng nay con bé ra sân bay rồi. Chắc giờ này… ’’ Huy Thành còn chưa nói hết thì Lam Phong đã chạy đi mất.
“ Phong… mày đi đâu vậy hả? ’’
Lam Phong nghe thấy những anh cũng không trả lời, trực tiếp chạy ra cổng trường bắt một chiếc taxi chạy ra sân bay.
“ Hoan… em không được đi, hãy đợi anh ’’ không ai biết lúc này Lam Phong sợ hãi như thế nào, anh cũng đang hối hận vì không giải quyết mọi chuyện sớm hơn.
Quay trở về hiện tại,
Lam Phong ngồi trong góc uống hết ly này đến ly khác nhớ về từng chuyện từng chuyện một.
“ Đúng là trêu đùa mà ’’ anh tự làm thì tự chịu thôi.
“ Sao con bé lại ở đây? ’’ Huy Thành đang ngồi uống rượu thì thấy em gái mình cũng vừa mới đi vào.
Lam Phong nghe thấy thì liền bật người dậy.
“ Cậu quản lý em ấy kiểu gì vậy hả? ’’ Lam Phong liếc Huy Thành một cái.
“ Ê cậu công tư một xíu được không, dù sao con bé cũng lớn rồi đến mấy nơi này vui chơi cũng là bình thường thôi ’’
“ Có giỏi thì cậu cản con bé lại đi ’’ Huy Thành thách thức.
“ Nhìn xem, em ấy đi với ai kìa! ’’ Lam Phong cũng vừa trông thấy một ai đó rất quen mắt.
Lúc này đây trong phòng có thầy hiệu trưởng và giám thị coi thi ngày hôm đó, còn lại thì là Lam Phong, Huy Thành, Trương Nhuệ và đám người đã bắt nạt Ý Hoan trong nhà vệ sinh.
Tất cả đều có mặt chỉ thiếu một mình Ý Hoan.
“ Hoan đâu? ’’ Lam Phong hỏi Huy Thành.
“ Ừmmm con bé mệt nên không có đi học ’’ Huy Thành như đang giấu chuyện gì đó, cứ ấp a ấp úng.
Bản thân Lam Phong cũng không nghĩ nhiều, việc trước mắt là giải quyết cho xong cái chuyện này.
“ Đây là bằng chứng em thu thập được mời thầy xem qua ’’ Lam Phong trình lên cho thầy hiệu trưởng một đoạn video tầm mấy phút với một cuộn băng camera.
Thầy hiệu trưởng coi xong thì liền trực tiếp nổi trận lôi đình.
“ Thật quá quắc mà ’’ ông tức tới nỗi đập bàn.
“ Không ngờ một đám người các em lại có thể bày trò hãm hại bạn như vậy! ’’
Nói đến đây thì Trương Nhuệ và bọn người kia cũng đủ hiểu chuyện mình làm đã bị phát hiện rồi.
“ Thầy ơi, tha cho bọn em một lần đi ạ, bọn em biết lỗi rồi ’’ cả đám mếu máu xin tha.
“ Tất cả là tại chị ta đó thầy, là chị ta xúi giục tụi em ’’ rồi cả đám chỉ vào Trương Nhuệ đang đứng sợ sệt kia.
“ Im lặng cho tôi, các em không ai thoát được đâu ’’ thầy hiệu trưởng hét lớn.
“ Còn em ’’ thầy quay qua nhìn Trương Nhuệ.
“ Từ ngày hôm nay sẽ bị đuổi học ’’ phán quyết cuối cùng của thầy giáo đối với cô ta không có gì bất ngờ, Lam Phong thấy như vậy là còn quá nhẹ cho cô ta.
“ Thầy đuổi học em? ’’ cô ta bắt đầu điên lên.
“ Thầy có biết gia đình em là ai không hả? Có tin em cho ngôi trường này tan nát không hả thầy? ’’ cô ta ỷ nhà mình có chút tiền liền không xem ai ra gì.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“ Giỏi thật ’’ Huy Thành đứng bên này vỗ tay khen ngợi.
“ Em hay lắm, tới giờ vẫn không biết hối cãi mà còn uy hiếp tôi ’’ thầy hiệu trưởng đã quá quen với cảnh con ông cháu cha này rồi.
“ Mắc gì em phải sợ! ’’ Trương Nhuệ lên tiếng.
“ Được, được tôi nói cho em biết. Nếu trường nào mà dám nhận em thì là đối đầu với trường Trung học số 1 này và cả tôi đây ’’ thầy giáo chỉ thẳng mặt cô ta nói.
“ Chỉ với nhiêu đó thôi sao? ’’ Trương Nhuệ cười nhếch mép, cô ta nghĩ chỉ cần nhà cô ta có tiền thì cái gì cũng sẽ ổn hết mà thôi.
“ Còn tôi đây, nhà họ Lam sẽ chính thức phong sát Trương gia nhỏ bé của cô kể cả trong và ngoài thành phố này ’’ lúc này Lam Phong lên tiếng.
“ Phong, anh không thể làm như vậy được ’’ cô ta bắt đầu thấy sợ rồi, ở thành phố này ai có thể đấu lại Lam gia chứ.
“ Quá muộn rồi, lúc cô ức hiếp Ý Hoan thì nên biết sẽ có kết cục như ngày hôm nay ’’ Lam Phong thẳng chân đá bay cô ta ra xa.
“ Còn mấy em thì mời phụ huynh vào gặp tôi, tôi sẽ trả các em về với gia đình. Ngôi trường này không phù hợp cho các em tiếp tục học đâu ’’
“ Thầy ơi, xin thầy tha cho bọn em lần này thôi ạ ’’ cả bọn nước mắt nước mũi tèm lem.
Rốt cuộc thì mọi chuyện cũng giải quyết xong, sau này sẽ không còn ai dám đụng đến Ý Hoan nữa.
“ Ngày mai, mày kêu em ấy đi học lại đi, mọi việc xong xuôi rồi ’’ Lam Phong vừa đi vừa nói với Huy Thành.
“ Hóa ra mày đã biết từ lâu rồi à, tại sao vẫn… ’’
“ Tránh bứt dây động rừng thôi ’’ Lam Phong hiểu Huy Thành muốn nói cái gì.
Huy Thành là đang muốn nói đến lúc ở trong nhà vệ sinh, những lời khó nghe mà anh đã nói với Ý Hoan.
“ Không sao đâu, tao sẽ đi xin lỗi em ấy ’’ cô chắc chắn sẽ hiểu cho anh mà.
“ Phong… có chuyện này tao nghĩ mày cần phải biết ’’ Ý Hoan đã dặn là anh không được nói cho Lam Phong nghe nhưng đến lúc này thì cũng nên nói thôi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“ Thật ra… ’’ Huy Thành ấp a ấp úng.
“ Sao? Mày nói đi ’’ Lam Phong vẫn đang đợi
“ Con bé đi du học ở nước ngoài rồi ’’ Huy Thành thở dài một hơi.
Lam Phong nghe xong thì hồn bay phách lạc, ù ù lỗ tai.
“ Sao mày nói thật hả? ’’ anh không tin những gì mình nghe được.
“ Thật, sáng nay con bé ra sân bay rồi. Chắc giờ này… ’’ Huy Thành còn chưa nói hết thì Lam Phong đã chạy đi mất.
“ Phong… mày đi đâu vậy hả? ’’
Lam Phong nghe thấy những anh cũng không trả lời, trực tiếp chạy ra cổng trường bắt một chiếc taxi chạy ra sân bay.
“ Hoan… em không được đi, hãy đợi anh ’’ không ai biết lúc này Lam Phong sợ hãi như thế nào, anh cũng đang hối hận vì không giải quyết mọi chuyện sớm hơn.
Quay trở về hiện tại,
Lam Phong ngồi trong góc uống hết ly này đến ly khác nhớ về từng chuyện từng chuyện một.
“ Đúng là trêu đùa mà ’’ anh tự làm thì tự chịu thôi.
“ Sao con bé lại ở đây? ’’ Huy Thành đang ngồi uống rượu thì thấy em gái mình cũng vừa mới đi vào.
Lam Phong nghe thấy thì liền bật người dậy.
“ Cậu quản lý em ấy kiểu gì vậy hả? ’’ Lam Phong liếc Huy Thành một cái.
“ Ê cậu công tư một xíu được không, dù sao con bé cũng lớn rồi đến mấy nơi này vui chơi cũng là bình thường thôi ’’
“ Có giỏi thì cậu cản con bé lại đi ’’ Huy Thành thách thức.
“ Nhìn xem, em ấy đi với ai kìa! ’’ Lam Phong cũng vừa trông thấy một ai đó rất quen mắt.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro