Người Cá Medusa

Dục vọng tự hủy

Thâm Hải Tiên Sinh

2024-11-20 01:13:47

Trung - Việt: Linh Thần

(Má, cuộc đời Celuecus cứ khổ vcl ra ấy...)

- --

Celuecus nhìn anh từ xa, bóng dáng đeo đầy trang sức ấy vây quanh trứng rồng dường như đang xem nó là trung tâm vũ trụ, tư thế múa của Keto rất ưu mỹ, nhưng cũng khiến hắn thấy nhức mắt vô cùng. Celuecus vô thức dời tầm mắt, nhưng thấy bóng dáng trên tế đàn ấy chợt ngã xuống, con ngươi co lại. Những vũ công người cá hoảng hốt kêu lên rồi vây quanh: “Đại tế tư!”



Xung quanh náo loạn.

Đồng thời trung tâm tế đàn cũng truyền đến tiếng “răng rắc”, trứng rồng nứt ra một kẽ hở. Tiếng kêu hoảng hốt chuyển thành tiếng hoan hô. Bóng dáng ấy được nâng lên, bím tóc dài nặng trĩu nằm sau cổ anh, tấm lưng cong cong, trông thật sự giống một... tế phẩm xinh đẹp... một vật tế bị khóa lại trong lớp lớp xiềng xích của sứ mệnh.

Hô hấp Celuecus nặng nề.

Keto hít thở khó khăn, được nâng lên đài cao sau trứng rồng, anh miễn cưỡng chống đỡ cơ thể đau đớn đứng thẳng lên, đối diện với ánh mắt dâm dục của Isis ở Vương tọa đối diện, thái độ nghiêm trang đặt bàn tay có màng lên trước ngực, sau đó nhìn xuống dưới: “Rồng con thức tỉnh rồi... lễ tế bắt đầu.”

Một tiếng ốc ra hiệu huýt dài vang vọng khắp trời biển, bóng dáng những dũng sĩ người cá từng trải qua kỳ thi đuổi rồng lóe lên như tia chớp lao vào trong sóng cả.

Keto ở trên tế đàn nín thở, ánh mắt dõi theo bóng dáng vàng kim giữ bầy cá voi, trái tim vọt lên cổ họng. Đuôi cá dị thường không nguyên vẹn ấy khiến hậu duệ của anh khó giữ thăng bằng trong sóng biển dồn dập của Cực Bắc, lúc lao vào giữa đàn cá voi đã chẳng còn thấy tăm hơi, không ít người cá muốn bắt cá voi con đã bị cá voi trưởng thành hất văng không thương tiếc, cũng không thiếu người bị kích dài đâm xuyên cơ thể chết thảm tại chỗ, chỉ có Moloer nhảy lên nhảy xuống giữa bầy cá heo rất điêu luyện, vận dụng kỹ năng điều khiển dòng nước một cách hoàn hảo, chẳng mấy chốc hắn ta đã bắt một con cá voi con bay vọt lên trong tiếng ngạc nhiên tán thán.

Một vòng cung vàng kim vọt ra khỏi mặt nước, hỏa diệm quẹt qua lưng Moloer! Moloer hét thảm một tiếng rơi vào trong nước, cá voi con trong tay buông lỏng ra, bị bóng dáng vàng kim xuất hiện đột ngột ấy cướp lấy trong không trung!

Tất cả người cá đều mở to mắt, cả hòn đảo bùng nổ tiếng hô dữ dội.

Tiếng ngạc nhiên, tiếng khen thưởng, tiếng quở trách, tiếng thảo luận lẫn lộn.

“Nhóc con dị dạng kia lợi hại thật!”

“Tên đê hèn vô liêm sỉ!”

“Ai bắt được cá voi con thì là người thắng, vốn dĩ săn bắt chính là cạnh tranh tàn khốc! Cá lớn nuốt cá bé chính là truyền thống tộc ta, ta thấy hắn có phong thái hậu duệ Vương thất nhất!”

“Cái này không công bằng! Sao trong hậu duệ Vương thất lại có tồn tại nham hiểm như vậy!”

“Làm vậy trong bầy cá voi, hắn muốn giết anh em của mình sao?”

Ngón tay đâm vào lòng bàn tay, trái tim Keto thắt lại nhìn bóng dáng vàng kim lướt qua mặt biển, đáp xuống tế đàn, dừng trước mặt anh, nhìn anh bằng đôi mắt xanh lục ẩn chứa dã tính, rạp người xuống, dâng trái tim đẫm máu đến trước mặt anh, giống như dâng khát vọng và thù hận chưa từng nói rõ được.

Sống lưng ập đến cơn đau nhói, giống như bị bọ cạp biển bò qua, bím tóc nặng trĩu chợt xõa ra, bông tuyết điểm xuyết trên tóc đều rơi xuống, vụ vỡ rơi khắp tế đàn, mái tóc bạc xõa ra, hệt như một dải Ngân hà, lẫn với những ngôi sao băng rơi xuống khắp trời, phủ đầy cơ thể hậu duệ trước mặt và anh, ánh sáng chiếu vào mắt.

Keto sững sờ nhìn hắn, nhìn trái tim hắn dâng lên trước mặt, cũng thấy... sườn bị kích cá voi đâm bị thương vì bắt cá voi con, và cả bọ cạp biển không kịp trốn trên mái tóc xõa ra.

Trái tim anh chấn động, rồi thắt lại.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Celuecus nhìn anh chăm chú, nhìn vào tồn tại hắn căm hận, lại hấp dẫn hắn, khiến hắn nảy sinh khát vọng, tìm kiếm, đào bới gì đó trong đôi mắt nhạt màu gần trong gang tấc. Hắn không biết rốt cuộc mình muốn tìm kiếm điều gì từ đôi mắt ấy, là sự công nhận ư, là sự tán thưởng ư, hay là hồi đáp gì đó?

Rõ ràng đã biết anh chẳng cho hắn được gì, nhưng vẫn muốn thăm dò tìm tòi.

Rốt cuộc là vì sao.

Hắn mê muội, đột nhiên hoảng sợ.

Chẳng lẽ... hắn thích Keto rồi sao?

Isis nhướng mày, ánh mắt tối tăm quan sát bóng dáng trên tế đàn.

Đột nhiên cảm nhận được tia lạnh lẽo, Keto nhìn về phía Vương tọa, bất chợt đối diện với ánh mắt trói buộc, trái tim nảy lên thật mạnh.

Anh nhắm mắt vươn tay... đẩy Celuecus xuống tế đàn: “Ta không chấp nhận hiến tế của ngươi. Ngươi có thủ đoạn bỉ ổi, không có tư cách.”

Celuecus mở to mắt, rơi xuống khỏi tế đàn, quên cả việc dang vây cánh ra, cơ thể va mạnh vào trong nước biển lạnh băng, hệt như rơi vào vực sâu vạn trượng. Hắn nhìn chăm chăm bóng dáng tít trên cao, từ từ nhếch môi.

Sao hắn lại... lầm tưởng mình thích tồn tại máu lạnh này kia chứ?

Cực kỳ vô lý.

Dù hắn làm gì... hắn nên lạnh lùng nhìn đôi phụ tử kia chia nhau ăn sạch tế phẩm Keto này thế nào... anh đáng đời.



“Celuecus!” Keto hoảng hốt bừng tỉnh.

“Đại tế tư, ngài lại gặp ác mộng rồi.” Aamon lo lắng khẽ vỗ lưng anh, Keto nắm cổ tay anh, hạ giọng hỏi: “Tìm được chưa?”

Aamon lắc đầu: “Chưa.”

Đáy lòng Keto chùng xuống. Khác với lần trước, lần này, tất cả sứa giám sát đều không tìm được tung tích của Celuecus. Hắn mất tích rồi, sau lễ săn bắt... đã tròn bảy ngày không có tin tức gì.

Nếu là trước kia, anh vẫn có thể xin sự giúp đỡ của sứa trật tự, nhưng bây giờ sứa trật tự đang ngủ đông sau khi giúp anh giải trừ lời nguyền, anh cũng không còn cách nào.

Qua một đoạn thời gian nữa, lễ trưởng thành của Celuecus và Moloer đến rồi, sau đó, chức trách người dẫn dắt của anh sẽ kết thúc... sau đó, anh sẽ không còn cơ hội tiếp xúc gần với hậu duệ của anh nữa.

Chắc chắn hắn hận anh thấu xương mới biến mất hoàn toàn như vậy.

Đúng vậy, anh đã tự tay đẩy hắn xuống tế đàn, đẩy hắn vào vực sâu của sự sỉ nhục, khiến hắn thành trò cười của cả Tinh quốc, bào phụ như anh tàn nhẫn vô cùng.

Sứa giám sát không tìm được hắn, cuối cùng nhóc con này đi đâu?

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Keto nhắm mắt vào rồi lại mở ra, ánh mắt mạnh mẽ.

“Aamon, hôm nay có ai đến thăm cũng nói ta bệnh đang nghỉ ngơi, ta ra ngoài thành một chuyến.”

Ngoài Vương thành sao Hải Vương, hang động nô lệ nơi nào đó.

Trong hang động to lớn sâu thẳm tỏa ra mùi hương mờ ám, tiếng rên rỉ những người cá giao phối lọt ra từ kẽ hở và ngóc ngách, gần như có thể thấy đuôi cá quấn quýt ở mọi nơi, đây là thế giới trụy lạc đầy tình dục.

“Ngươi xác định muốn chọn bạn đời ở đây sao?” Charon hơi do dự quay lại: “Ngươi là hậu duệ Vương thất, không sợ vấy bẩn huyết thống Vương thất sao?”

Huyết thống Hoàng thất? Celuecus trào phúng nhếch mép, trên người hắn có chảy dòng máu Vương thất gì đâu, nếu có thể vấy bẩn dòng máu lạnh lùng Keto di truyền cho hắn thì lại tốt quá.

“A, hậu duệ Vương tộc trẻ tuổi thật sự vừa đáng yêu lại tuấn tú...” Người cá giống cái kiều diễm rực rỡ màu sắc vây quanh đánh giá hắn từ trên xuống dưới, bàn tay có màng cầm quạt làm từ rêu đỏ khẽ lướt qua đuôi vàng kim của hắn: “Vì sao ngươi lại muốn đến đây chọn bạn đời, vẫn chưa đến kỳ động dục nhỉ? Lần đầu sao? Ngươi muốn nô lệ thế nào? Giống đực hay giống cái?”

“Không quan trọng.” Celuecus lạnh lùng đáp. Chỉ cần... có thể khiến cơ thể hắn quên đi cảm nhận cám dỗ của tên máu lạnh kia là đủ rồi.

“Thế...”

“Trưởng thành.” Hắn vô thức nói: “Giống đực.”

“Gống đực trưởng thành?” Giọng điệu con buôn nô lệ trở nên kỳ lạ, hình như không thể tin nổi khẩu vị của hắn: “Ngươi muốn kiểu cường tráng, hay là...”

“Gầy một chút, đừng già quá.” Tuổi tác cỡ cỡ Keto là được. Hắn dừng lại, rồi hỏi: “Ở chỗ ngươi có... người cá sáng thế không?”

Con buôn nô lệ bật cười: “Ngài đùa gì vậy, sao chỗ ta có tồn tại quý hiếm như vậy được? Nhưng nếu ngươi muốn tìm người cá giống đực mà có vẻ ngoài xinh đẹp như giống cái thì có một.”



Đèn dầu cá màu nhạt đặt dọc đường đi như mê cung, những rạn san hô đỏ thấp thoáng ở không gian sâu nhất trong hang động này. Celuecus vén một bụi san hô ra nhìn vào, một bóng dáng thon dài nghiêng đầu sang, giữa mái tóc màu vàng nhạt lộ ra gương mặt xinh đẹp hơn cả giống cái.

Nhìn kìa, muốn tìm được một bạn đời giống đực trưởng thành xinh đẹp chẳng khó chút nào. Celuecus bơi vào, nô lệ hắn chọn bơi quanh hắn, nhìn hắn từ trên xuống dưới bằng đôi mắt dịu dàng, chậm rãi dán sát, đuôi cá quấn lấy đuôi hắn, khẽ cọ cọ tỏ ý trêu ghẹo.

“Hình như ngươi không có kinh nghiệm... là lần đầu nhỉ?” Hai tay nô lên quấn lấy cơ thể hắn như rắn nước, một mùi hương ngọt đến phát ngấy lọt vào khoang mũi của hắn: “Ngươi muốn giao phối luôn luôn hay chơi trước một chút... chúng ta có cần hôn không?”

Cơ thể Celuecus căng cứng, hơi muốn nôn. Thấy hắn không có phản ứng gì, nô lệ cúi đầu khẽ cắn lên yết hầu hắn, bàn tay có màng lần dò xuống dưới.

Hắn cau mày, kiên nhẫn không nhúc nhích, thử thả lỏng hơn, nhưng dù đối phương làm sao, lần sờ khiêu khích ra sao, màng vảy vẫn im ỉm chẳng động tĩnh gì.

“Quả nhiên là lần đầu, nhóc con chưa đến kỳ động dục nữa...” Nô lệ khẽ cười, hỏi bên tai hắn: “Muốn dùng chút thảo dược kích tình không?”

Một cây thực vật tỏa ra mùi hương nồng nậc được đưa đến trước mặt hắn, Celuecus do dự chốc lát, hé miệng, nuốt xuống sạch.

Chẳng mấy chốc cơ thể hắn đã nóng lên.

- -Hết chương 90--

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Người Cá Medusa

Số ký tự: 0