Người Định Mệnh Của Tôi Là Tinh Linh Mạnh Nhất
Nước mắt của Alivera
Đồng Niên
2024-07-19 16:47:29
Nghe tiếng nói nho nhỏ của Osha nhưng lại đầy sự hối thúc, Mã Tư Lạc vô cùng ngạc nhiên rồi nhanh chân đưa quả cầu đến cho cậu. Osha ôm quả cầu vào lòng, một vầng sáng ấm áp từ từ tiến vào trong cơ thể của cậu. Cho đến khi quả cầu hoàn toàn biến mất, Osha thỏa mãn thở dài một tiếng, ngồi dậy vươn vai.
Tuy không biết quả cầu vừa rồi là gì nhưng thật sự rõ ràng, nó giúp tinh linh khỏe lên trông thấy. Tuy rằng Lôi ấn vẫn mờ nhạt nhưng tình trạng đã tốt hơn rất nhiều so với mấy ngày trước. “La Đồng không lừa mình, Osha thật sự rất thích quả cầu này!”, Tư Thiết nghĩ thầm trong lòng.
“Các người lấy giọt lệ này ở đâu thế?” – Osha lên tiếng
“Là một người ở Bolia đã đưa nó cho tôi, 3 ngày nữa cậu ấy muốn gặp để chữa thương cho cậu” – Tư Thiết lên tiếng giải thích.
“Nếu cậu cảm thấy không an tâm ta có thể từ chối cuộc gặp này” – Mã Tư Lạc tiếp lời
“Không, ta muốn gặp người đó. Trên người cậu ta có máu của Ligan” – Osha khẳng định. Nói xong Osha lại nằm xuống và dần chìm vào giấc ngủ, không giải thích thêm bất cứ điều gì cho hai người còn lại.
Osha biết thứ vừa rồi là nước mắt của Điện Hạ, có tác dụng thanh tẩy tội lỗi cho tinh linh. Tuy không phải là thuốc nhưng nó còn có giá trị hơn rất nhiều với các tinh linh như cậu.
Ba ngày trôi qua nhanh chóng, Khương Đồng đã tham quan rất nhiều nơi ở thành phố Oska cũng như tìm hiểu rất nhiều thứ được bán tại nơi này. Thảo dược vẫn là thứ được nhiều thợ săn bán nhất, giá ở đây cũng tốt hơn rất nhiều so với quê hương của cậu. Ngày hẹn cuối cùng cũng đến, Khương Đồng đợi Tư Thiết xuất hiện, rồi cùng di chuyển đến một nơi khác. Ngồi trên xe bay, tâm trạng của Tư Thiết có vẻ đã thoải mái hơn rất nhiều so với mấy hôm trước.
“Quả cầu pha lê hôm trước tôi đưa, dùng có tốt không?” – chính Khương Đồng cũng không biết quả cầu đó là gì, tuy nhiên đồ của Alivera đưa thì hẳn là thứ tốt với tinh linh.
“Ừm, rất tốt. Cám ơn cậu” – Tư Thiết mỉm cười trả lời. Ba ngày nay Osha vẫn ngủ, tuy nhiên thần sắc trên gương mặt đã thoải mái hơn rất nhiều.
Sau 30 phút di chuyển, Khương Đồng được Tư thiết đưa đến một nơi có từ trường năng lượng rất mạnh mẽ. Một cái tháp như kim tự tháp cổ xưa nhưng lại nhỏ hơn, độ cao chót ngót chọc thẳng lên trời, bầu trời trên đỉnh tháp luôn thấp thoảng những tia sét vô cùng dữ tợn. Nếu không phải thể chất của cậu đã được cường hóa lên cấp 5, e là rất khó đặt chân đến nơi này. Các pháp sư cấp thấp hơn có lẽ đã phải bỏ mạng trước khi vào được tháp.
“Đây là Lôi Tháp, là nơi tu luyện của các pháp sư hệ Lôi, tinh linh đang ở trong. Chúng ta vào thôi” – Nói rồi Tư Thiết dẫn đường cho Khương Đồng đi vào tháp. Một lần nữa, Tư thiết khẳng định chàng trai bí ẩn này hoàn toàn không phải là một pháp sư bình thường, ít nhất cậu ấy cũng phải cấp 4 trung kì mới có thể tiến vào khu vực này.
Khi vào tháp, họ đi lên tầng trên bằng các bậc thang hình xoắn ốc không có điểm dừng. Bên tai không ngừng có tiếng sét đánh làm tâm lí của Khương Đồng cũng khá nặng nề. Khi họ đi qua tầng thứ 7, bước chân Khương Đồng bắt đầu cảm thấy nặng nề hơn, cậu có thể cảm nhận được năng lượng trong cơ thể đang thoát ra ngoài. Cậu dừng lại, đôi mắt thể hiện rõ sự chất vấn với người đang đi phía trước. Tư Thiết không nghe thấy tiếng bước chân của cậu nữa nên cũng dần bước chân, quay lại đối diện đôi mắt khá tức giận của Khương Đồng. Anh xấu hổ giải thích.
“Tôi thực sự không có ý gì cả, tinh linh đúng thật là đang ở đây. Vì nơi này gần như chỉ phù hợp với người tu hệ Lôi nên các pháp sư hệ khác vào đây sẽ hơi vất vả một chút. Nhưng tôi đảm bảo cậu sẽ ra ngoài an toàn” – Tư Thiết không muốn Khương Đồng hiểu lầm mình không có thiện chí.
“Chúng ta phải lên đến tầng mấy?” – Khương Đồng không phản ứng với lời giải thích của Tư Thiết
“Sắp đến rồi, còn 3 tầng nữa thôi” – Tư Thiết cười cổ vũ rồi tiếp tục đi lên
Tại tầng 10 quả thật có một tinh linh đang chờ ở đấy. Dù có hình dạng ấu niên như một đứa trẻ sơ sinh, nhưng quả thật là một tinh linh rất đẹp. Cậu có mái tóc ngang vai màu đen tím, mang một bộ trang phục cầu kì và 4 cái lắc ở tứ chi, ở giữa còn trang phục còn thêu hình lôi ấn như ở trán, rất diễm lệ. Giữa lôi ấn, Khương Đồng còn nhận ra thú ấn của Alivera. Trong lòng như đã có câu trả lời, đây là tinh linh Osha của hoàng tộc.
Khương Đồng gần như đang đấu tranh tư tưởng, hoàng tộc cũng có liên quan đến cái chết của cha cậu là Khương Nhân, nhưng Osha là tinh linh, là thần dân của Alivera. Cậu không có quyền từ chối giúp đỡ các tinh linh, vì đây cũng là nguyện vọng của Alivera. Tư Thiết nhìn cậu thất thần, gọi tên cậu
“La Đồng, đây là tinh linh của gia tộc chúng tôi”
Khương Đồng bừng tỉnh, nuốt nghẹn những điều muốn hỏi. Cậu bước đến gần tinh linh hơn, cảm nhận được hơi thở yếu ớt của Osha. Osha là tinh linh đứng đầu nguyên tố lôi, là tinh linh được khai sinh từ thời khai nguyên ở Bolia, nếu ở hình dạng này, đồng nghĩa với việc nó sắp đối diện với cái chết. Khương Đồng không nghĩ nhiều nữa, lấy từ không gian lọ máu của Ligan rồi cho Osha uống. Vết thương của Osha khác rất nhiều so với Lucas, nên không thể dùng vài giọt được. Khương Đồng đã cho cậu uống nửa lọ máu. Tư Thiết căng thẳng nhìn Khương Đồng từ từ cho Osha dùng máu, rồi từ lo lắng chuyển sang kinh ngạc khi lôi ấn trên trán dần đậm màu hơn. Cảm nhận năng lượng lôi ở trong tháp dao động vô cùng lớn, Tư Thiết càng tin chắc, thứ Khương Đồng cho Osha uống, thật sự là máu của Ligan. Osha cuối cùng đã được cứu.
Tuy không biết quả cầu vừa rồi là gì nhưng thật sự rõ ràng, nó giúp tinh linh khỏe lên trông thấy. Tuy rằng Lôi ấn vẫn mờ nhạt nhưng tình trạng đã tốt hơn rất nhiều so với mấy ngày trước. “La Đồng không lừa mình, Osha thật sự rất thích quả cầu này!”, Tư Thiết nghĩ thầm trong lòng.
“Các người lấy giọt lệ này ở đâu thế?” – Osha lên tiếng
“Là một người ở Bolia đã đưa nó cho tôi, 3 ngày nữa cậu ấy muốn gặp để chữa thương cho cậu” – Tư Thiết lên tiếng giải thích.
“Nếu cậu cảm thấy không an tâm ta có thể từ chối cuộc gặp này” – Mã Tư Lạc tiếp lời
“Không, ta muốn gặp người đó. Trên người cậu ta có máu của Ligan” – Osha khẳng định. Nói xong Osha lại nằm xuống và dần chìm vào giấc ngủ, không giải thích thêm bất cứ điều gì cho hai người còn lại.
Osha biết thứ vừa rồi là nước mắt của Điện Hạ, có tác dụng thanh tẩy tội lỗi cho tinh linh. Tuy không phải là thuốc nhưng nó còn có giá trị hơn rất nhiều với các tinh linh như cậu.
Ba ngày trôi qua nhanh chóng, Khương Đồng đã tham quan rất nhiều nơi ở thành phố Oska cũng như tìm hiểu rất nhiều thứ được bán tại nơi này. Thảo dược vẫn là thứ được nhiều thợ săn bán nhất, giá ở đây cũng tốt hơn rất nhiều so với quê hương của cậu. Ngày hẹn cuối cùng cũng đến, Khương Đồng đợi Tư Thiết xuất hiện, rồi cùng di chuyển đến một nơi khác. Ngồi trên xe bay, tâm trạng của Tư Thiết có vẻ đã thoải mái hơn rất nhiều so với mấy hôm trước.
“Quả cầu pha lê hôm trước tôi đưa, dùng có tốt không?” – chính Khương Đồng cũng không biết quả cầu đó là gì, tuy nhiên đồ của Alivera đưa thì hẳn là thứ tốt với tinh linh.
“Ừm, rất tốt. Cám ơn cậu” – Tư Thiết mỉm cười trả lời. Ba ngày nay Osha vẫn ngủ, tuy nhiên thần sắc trên gương mặt đã thoải mái hơn rất nhiều.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sau 30 phút di chuyển, Khương Đồng được Tư thiết đưa đến một nơi có từ trường năng lượng rất mạnh mẽ. Một cái tháp như kim tự tháp cổ xưa nhưng lại nhỏ hơn, độ cao chót ngót chọc thẳng lên trời, bầu trời trên đỉnh tháp luôn thấp thoảng những tia sét vô cùng dữ tợn. Nếu không phải thể chất của cậu đã được cường hóa lên cấp 5, e là rất khó đặt chân đến nơi này. Các pháp sư cấp thấp hơn có lẽ đã phải bỏ mạng trước khi vào được tháp.
“Đây là Lôi Tháp, là nơi tu luyện của các pháp sư hệ Lôi, tinh linh đang ở trong. Chúng ta vào thôi” – Nói rồi Tư Thiết dẫn đường cho Khương Đồng đi vào tháp. Một lần nữa, Tư thiết khẳng định chàng trai bí ẩn này hoàn toàn không phải là một pháp sư bình thường, ít nhất cậu ấy cũng phải cấp 4 trung kì mới có thể tiến vào khu vực này.
Khi vào tháp, họ đi lên tầng trên bằng các bậc thang hình xoắn ốc không có điểm dừng. Bên tai không ngừng có tiếng sét đánh làm tâm lí của Khương Đồng cũng khá nặng nề. Khi họ đi qua tầng thứ 7, bước chân Khương Đồng bắt đầu cảm thấy nặng nề hơn, cậu có thể cảm nhận được năng lượng trong cơ thể đang thoát ra ngoài. Cậu dừng lại, đôi mắt thể hiện rõ sự chất vấn với người đang đi phía trước. Tư Thiết không nghe thấy tiếng bước chân của cậu nữa nên cũng dần bước chân, quay lại đối diện đôi mắt khá tức giận của Khương Đồng. Anh xấu hổ giải thích.
“Tôi thực sự không có ý gì cả, tinh linh đúng thật là đang ở đây. Vì nơi này gần như chỉ phù hợp với người tu hệ Lôi nên các pháp sư hệ khác vào đây sẽ hơi vất vả một chút. Nhưng tôi đảm bảo cậu sẽ ra ngoài an toàn” – Tư Thiết không muốn Khương Đồng hiểu lầm mình không có thiện chí.
“Chúng ta phải lên đến tầng mấy?” – Khương Đồng không phản ứng với lời giải thích của Tư Thiết
“Sắp đến rồi, còn 3 tầng nữa thôi” – Tư Thiết cười cổ vũ rồi tiếp tục đi lên
Tại tầng 10 quả thật có một tinh linh đang chờ ở đấy. Dù có hình dạng ấu niên như một đứa trẻ sơ sinh, nhưng quả thật là một tinh linh rất đẹp. Cậu có mái tóc ngang vai màu đen tím, mang một bộ trang phục cầu kì và 4 cái lắc ở tứ chi, ở giữa còn trang phục còn thêu hình lôi ấn như ở trán, rất diễm lệ. Giữa lôi ấn, Khương Đồng còn nhận ra thú ấn của Alivera. Trong lòng như đã có câu trả lời, đây là tinh linh Osha của hoàng tộc.
Khương Đồng gần như đang đấu tranh tư tưởng, hoàng tộc cũng có liên quan đến cái chết của cha cậu là Khương Nhân, nhưng Osha là tinh linh, là thần dân của Alivera. Cậu không có quyền từ chối giúp đỡ các tinh linh, vì đây cũng là nguyện vọng của Alivera. Tư Thiết nhìn cậu thất thần, gọi tên cậu
“La Đồng, đây là tinh linh của gia tộc chúng tôi”
Khương Đồng bừng tỉnh, nuốt nghẹn những điều muốn hỏi. Cậu bước đến gần tinh linh hơn, cảm nhận được hơi thở yếu ớt của Osha. Osha là tinh linh đứng đầu nguyên tố lôi, là tinh linh được khai sinh từ thời khai nguyên ở Bolia, nếu ở hình dạng này, đồng nghĩa với việc nó sắp đối diện với cái chết. Khương Đồng không nghĩ nhiều nữa, lấy từ không gian lọ máu của Ligan rồi cho Osha uống. Vết thương của Osha khác rất nhiều so với Lucas, nên không thể dùng vài giọt được. Khương Đồng đã cho cậu uống nửa lọ máu. Tư Thiết căng thẳng nhìn Khương Đồng từ từ cho Osha dùng máu, rồi từ lo lắng chuyển sang kinh ngạc khi lôi ấn trên trán dần đậm màu hơn. Cảm nhận năng lượng lôi ở trong tháp dao động vô cùng lớn, Tư Thiết càng tin chắc, thứ Khương Đồng cho Osha uống, thật sự là máu của Ligan. Osha cuối cùng đã được cứu.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro