Gia Đình Hạnh P...
2024-11-24 07:47:20
Quyển 1: Ác Ma Sẽ Lộ Diện
Trái tim của 056 cảm thấy bất ổn, nó nhìn tới ngôi mộ chỗ cô gái xuất hiện.
Ả đã chết hơn trăm năm rồi, với bà tổ này, ma thắt cổ chỉ là một thằng nhãi thôi.
Lúc chọn đối tượng để đốt tiền, Bạch Sương Hành đã cố tình chọn thời đại sống – chết.
Ai lại như thế chứ!
Cốt truyện vốn hoàn hảo không có khuyết điểm lại không may xuất hiện một vết nứt.
Ma thắt cổ sững sờ chốc lát, cuối cùng cũng hiểu được những gì đang xảy ra, trên mặt nó nổi đầy gân xanh: “Khốn kiếp —”
Chưa kịp dứt lời, một ngôi mộ khác bên trái lại bất ngờ bốc lên luồng khói đỏ.
Lần này nó ngu hết cả người.
Khói bốc lên từ từ phác họa ra hình dạng của một người phụ nữ tóc ngắn chừng 30 tuổi.
Nhìn lại dưới đất trước bia mộ, rõ ràng là có dấu vết từng đốt giấy.
Nó nhớ rồi.
Trong bao lì xì của nó có rất nhiều tờ tiền giấy —
Con nhỏ ác độc này đã đốt các tờ tiền này trước những ngôi mộ khác nhau!!!
“Kết âm hôn với ta.”
Ma nữ mới xuất hiện tỏ vẻ không vui, trong mắt không hề che giấu vẻ chán ghét: “Ta đã đồng ý chưa hả?”
Ma nữ tóc dài lạnh lùng cười: “Ồ, hóa ra không phải chỉ có mình ta à?”
… Chuyện gì thế này!!!
Trước có sói, sau có hổ, cốt truyện sụp đổ thành từng mảnh, ma thắt cổ gần như suy sụp, trơ mắt nhìn thấy trong phần mộ lại xuất hiện thêm hai người phụ nữ trung niên, một ông già hơn 70 tuổi và một bà lão mặt mày cau có nữa.
Chẳng ai thích bị ép cưới hết, cũng chẳng ai muốn thấy người cầu hôn mình cùng lúc cầu hôn với nhiều người.
“Không phải tôi…”
Ma thắt cổ run lẩy bẩy, trợn tròn mắt nhìn sang Bạch Sương Hành: “Là nó, đều do nó cả!”
“Ê, đừng có đổ oan cho ta.”
Bạch Sương Hành nhíu mày, giọng điệu bình tĩnh: “Chỉ có mi mới tự làm vụ môi giới âm hôn được thôi. Hơn nữa —”
Cô cười: “Việc cần thiết nhất là kết thúc mấy mối hôn sự này mà đúng không? Theo ta biết, muốn kết thúc âm hôn thì phải trả lại lì xì, hoặc là…”
Hoặc là khiến hồn ma đã kết hôn với mình hồn phi phách tán.
“Tôi hiểu rồi.”
Văn Sở Sở thán phục: “Dùng cách của ma để đánh thắng ma, dùng ác ma để đối phó ác ma, sao lại quên cách lấy độc trị độc này được nhỉ.”
“Mấy hồn ma mới nhảy ra khi nãy khiến tôi nhớ tới một câu thơ.”
Từ Thanh Xuyên không kìm được mà suy nghĩ: “Lửa đồng khó đốt cỏ xanh, gió xuân hây hẩy lại sanh nở đầy*, đúng là mọc lên như nấm ấy nhỉ.”
(*) Trích từ bài thơ Phú Đắc: Cỏ Trên Cao Nguyên Xưa Đưa Tiễn – Bạch Cư Dị.
056: …
Bạch Sương Hành thì khỏi nói, nhưng hai người có thể nào nghiêm túc tí không hả? Đây là tình huống để tán dóc à???
Giờ đã xuất hiện sáu hồn ma rồi, oán khí cực nặng, cứ như đàn sói vây quanh
Ma thắt cổ lùi ra sau từng bước, ánh mắt thoáng nhìn qua, thấy trong đống tro tàn ở một góc khác và chữ khắc trên bia mộ.
Khựng lại một giây, hắn tuyệt vọng quay lại, nhìn tới phía Bạch Sương Hành.
Hai mắt nó ửng đỏ, trong mắt lộ ra bốn chữ to đùng.
— Con nhỏ tàn ác.
Ngay sau đó, trong nghĩa trang vang lên tiếng gầm giận dữ, một giọng nam trầm thô kệch vang lên: “Má nó, đứa nào đốt tiền âm hôn cho ông đây hả?”
Bóng dáng một người đàn ông như ngọn núi xuất hiện, cực kỳ vạm vỡ, mang đầy tính uy hiếp.
Ước tính chiều cao chắc khoảng chừng 2m.
Gió đêm thoáng qua khiến thân hình đang lung lay của ma thắt cổ liêu phiêu theo gió.
Nhìn cô dâu (hoặc chú rể) cuối cùng cao lớn, cơ bắp cuồn cuộn, một giọt nước mắt lặng lẽ trượt xuống khóe mắt nó.
Những ác ma bị ép kết hôn đều sát khí ngút trời, chỉ muốn xé xác đối tượng minh hôn của mình ra thành từng mảnh.
Chỉ có ông già hơn 70 tuổi kia là hơi đỏ mặt, nhìn bao lì xì cầu hôn trước bia mộ của mình chằm chằm, đau lòng nói: “Thói đời kỳ lạ thật… Nhóc con, sở thích của mi cũng lạ thật đấy!”
Ma thắt cổ: …
Thôi, cho nó chết mịa luôn đi.
Bảy hồn ma đều lộ ra sát khí, tiếng hệ thống cũng vang lên.
[Ding dong! Chúc mừng người khiêu chiến đã hoàn thành 2/4 nhiệm vụ chính.]
[Mời người khiêu chiến có đóng góp cao nhất, Bạch Sương Hành, chọn tiêu đề cho phần thứ hai.]
[Dưới đây là các tên đề cử cho ngài:]
[“Tôi Không Phải Ngựa Giống”, “Những Người Vợ Đáng Sợ Của Tôi”, “Câu Chuyện Nhỏ Về Minh Hôn”…]
056 cạn lời.
Nếu nó có hình dạng người, chắc chắn giờ mặt đã xanh mét rồi.
Cái quái quỷ gì đây? Bút Tiên đáng thất vọng kia đã bỏ chạy theo đam mê rồi, giờ tới phần này cũng trở thành một bộ phim tình cảm rồi hả?
Nó muốn quay phim kinh dị mà!
[Cô — —]
Nó tức tới mức đau tim, nhưng lại chẳng thể tìm ra được khuyết điểm nào.
Dù là trình tự hay cách thức giải quyết, hành vi của Bạch Sương Hành đều nằm trong phạm vi quy tắc hết.
“Chẳng phải cô đơn muốn tìm người ở bên hay sao?”
Bạch Sương Hành nhún vai vô tội, chọn tiêu đề phụ mà mình thích: “Có nhiều hồn ma thế này ở bên cạnh, nó không phải cô đơn nữa rồi.”
Nó một mình, nó cô đơn lạnh lẽo, nó bảo mình rất đáng thương mà.
Bởi vậy Bạch Sương Hành cho ma thắt cổ một lèo bảy mối âm hôn luôn, để nó có bảy người yêu ở bên cạnh như hình với bóng.
Rất logic, rất hợp lý.
056: …
Hợp lý mới là lạ ấy!!!
Đầu nó ong hết cả lên, nó tức giận ngước mắt lên, vừa lúc nhìn thấy tiêu đề mà Bạch Sương Hành chọn.
Trong nghĩa địa cuồn cuộn oán khí, một đám ác linh lũ lượt kéo tới, tiếng khóc và cầu xin tha thứ của ma thắt cổ nghe cực kỳ bi thảm.
Cùng lúc đó, tiêu đề phụ nhàn nhã nổi lên, yên bình và ấm áp, tràn đầy năng lượng tích cực.
— Gia Đình Hạnh Phúc: Chẳng Còn Ai Cô Đơn.
Trái tim của 056 cảm thấy bất ổn, nó nhìn tới ngôi mộ chỗ cô gái xuất hiện.
Ả đã chết hơn trăm năm rồi, với bà tổ này, ma thắt cổ chỉ là một thằng nhãi thôi.
Lúc chọn đối tượng để đốt tiền, Bạch Sương Hành đã cố tình chọn thời đại sống – chết.
Ai lại như thế chứ!
Cốt truyện vốn hoàn hảo không có khuyết điểm lại không may xuất hiện một vết nứt.
Ma thắt cổ sững sờ chốc lát, cuối cùng cũng hiểu được những gì đang xảy ra, trên mặt nó nổi đầy gân xanh: “Khốn kiếp —”
Chưa kịp dứt lời, một ngôi mộ khác bên trái lại bất ngờ bốc lên luồng khói đỏ.
Lần này nó ngu hết cả người.
Khói bốc lên từ từ phác họa ra hình dạng của một người phụ nữ tóc ngắn chừng 30 tuổi.
Nhìn lại dưới đất trước bia mộ, rõ ràng là có dấu vết từng đốt giấy.
Nó nhớ rồi.
Trong bao lì xì của nó có rất nhiều tờ tiền giấy —
Con nhỏ ác độc này đã đốt các tờ tiền này trước những ngôi mộ khác nhau!!!
“Kết âm hôn với ta.”
Ma nữ mới xuất hiện tỏ vẻ không vui, trong mắt không hề che giấu vẻ chán ghét: “Ta đã đồng ý chưa hả?”
Ma nữ tóc dài lạnh lùng cười: “Ồ, hóa ra không phải chỉ có mình ta à?”
… Chuyện gì thế này!!!
Trước có sói, sau có hổ, cốt truyện sụp đổ thành từng mảnh, ma thắt cổ gần như suy sụp, trơ mắt nhìn thấy trong phần mộ lại xuất hiện thêm hai người phụ nữ trung niên, một ông già hơn 70 tuổi và một bà lão mặt mày cau có nữa.
Chẳng ai thích bị ép cưới hết, cũng chẳng ai muốn thấy người cầu hôn mình cùng lúc cầu hôn với nhiều người.
“Không phải tôi…”
Ma thắt cổ run lẩy bẩy, trợn tròn mắt nhìn sang Bạch Sương Hành: “Là nó, đều do nó cả!”
“Ê, đừng có đổ oan cho ta.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bạch Sương Hành nhíu mày, giọng điệu bình tĩnh: “Chỉ có mi mới tự làm vụ môi giới âm hôn được thôi. Hơn nữa —”
Cô cười: “Việc cần thiết nhất là kết thúc mấy mối hôn sự này mà đúng không? Theo ta biết, muốn kết thúc âm hôn thì phải trả lại lì xì, hoặc là…”
Hoặc là khiến hồn ma đã kết hôn với mình hồn phi phách tán.
“Tôi hiểu rồi.”
Văn Sở Sở thán phục: “Dùng cách của ma để đánh thắng ma, dùng ác ma để đối phó ác ma, sao lại quên cách lấy độc trị độc này được nhỉ.”
“Mấy hồn ma mới nhảy ra khi nãy khiến tôi nhớ tới một câu thơ.”
Từ Thanh Xuyên không kìm được mà suy nghĩ: “Lửa đồng khó đốt cỏ xanh, gió xuân hây hẩy lại sanh nở đầy*, đúng là mọc lên như nấm ấy nhỉ.”
(*) Trích từ bài thơ Phú Đắc: Cỏ Trên Cao Nguyên Xưa Đưa Tiễn – Bạch Cư Dị.
056: …
Bạch Sương Hành thì khỏi nói, nhưng hai người có thể nào nghiêm túc tí không hả? Đây là tình huống để tán dóc à???
Giờ đã xuất hiện sáu hồn ma rồi, oán khí cực nặng, cứ như đàn sói vây quanh
Ma thắt cổ lùi ra sau từng bước, ánh mắt thoáng nhìn qua, thấy trong đống tro tàn ở một góc khác và chữ khắc trên bia mộ.
Khựng lại một giây, hắn tuyệt vọng quay lại, nhìn tới phía Bạch Sương Hành.
Hai mắt nó ửng đỏ, trong mắt lộ ra bốn chữ to đùng.
— Con nhỏ tàn ác.
Ngay sau đó, trong nghĩa trang vang lên tiếng gầm giận dữ, một giọng nam trầm thô kệch vang lên: “Má nó, đứa nào đốt tiền âm hôn cho ông đây hả?”
Bóng dáng một người đàn ông như ngọn núi xuất hiện, cực kỳ vạm vỡ, mang đầy tính uy hiếp.
Ước tính chiều cao chắc khoảng chừng 2m.
Gió đêm thoáng qua khiến thân hình đang lung lay của ma thắt cổ liêu phiêu theo gió.
Nhìn cô dâu (hoặc chú rể) cuối cùng cao lớn, cơ bắp cuồn cuộn, một giọt nước mắt lặng lẽ trượt xuống khóe mắt nó.
Những ác ma bị ép kết hôn đều sát khí ngút trời, chỉ muốn xé xác đối tượng minh hôn của mình ra thành từng mảnh.
Chỉ có ông già hơn 70 tuổi kia là hơi đỏ mặt, nhìn bao lì xì cầu hôn trước bia mộ của mình chằm chằm, đau lòng nói: “Thói đời kỳ lạ thật… Nhóc con, sở thích của mi cũng lạ thật đấy!”
Ma thắt cổ: …
Thôi, cho nó chết mịa luôn đi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bảy hồn ma đều lộ ra sát khí, tiếng hệ thống cũng vang lên.
[Ding dong! Chúc mừng người khiêu chiến đã hoàn thành 2/4 nhiệm vụ chính.]
[Mời người khiêu chiến có đóng góp cao nhất, Bạch Sương Hành, chọn tiêu đề cho phần thứ hai.]
[Dưới đây là các tên đề cử cho ngài:]
[“Tôi Không Phải Ngựa Giống”, “Những Người Vợ Đáng Sợ Của Tôi”, “Câu Chuyện Nhỏ Về Minh Hôn”…]
056 cạn lời.
Nếu nó có hình dạng người, chắc chắn giờ mặt đã xanh mét rồi.
Cái quái quỷ gì đây? Bút Tiên đáng thất vọng kia đã bỏ chạy theo đam mê rồi, giờ tới phần này cũng trở thành một bộ phim tình cảm rồi hả?
Nó muốn quay phim kinh dị mà!
[Cô — —]
Nó tức tới mức đau tim, nhưng lại chẳng thể tìm ra được khuyết điểm nào.
Dù là trình tự hay cách thức giải quyết, hành vi của Bạch Sương Hành đều nằm trong phạm vi quy tắc hết.
“Chẳng phải cô đơn muốn tìm người ở bên hay sao?”
Bạch Sương Hành nhún vai vô tội, chọn tiêu đề phụ mà mình thích: “Có nhiều hồn ma thế này ở bên cạnh, nó không phải cô đơn nữa rồi.”
Nó một mình, nó cô đơn lạnh lẽo, nó bảo mình rất đáng thương mà.
Bởi vậy Bạch Sương Hành cho ma thắt cổ một lèo bảy mối âm hôn luôn, để nó có bảy người yêu ở bên cạnh như hình với bóng.
Rất logic, rất hợp lý.
056: …
Hợp lý mới là lạ ấy!!!
Đầu nó ong hết cả lên, nó tức giận ngước mắt lên, vừa lúc nhìn thấy tiêu đề mà Bạch Sương Hành chọn.
Trong nghĩa địa cuồn cuộn oán khí, một đám ác linh lũ lượt kéo tới, tiếng khóc và cầu xin tha thứ của ma thắt cổ nghe cực kỳ bi thảm.
Cùng lúc đó, tiêu đề phụ nhàn nhã nổi lên, yên bình và ấm áp, tràn đầy năng lượng tích cực.
— Gia Đình Hạnh Phúc: Chẳng Còn Ai Cô Đơn.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro