Người Tình Bí Ẩn: Boss Mượn Cái Thai
Thật Trùng Hợp
CTT
2024-11-23 00:47:08
Thẩm Vu Quy bỗng thấy tức giận, trước giờ chưa từng chịu thiệt điều gì, cô cũng nói thẳng: “Vậy nếu em trả lời đúng thì thầy có thể ăn tối với em không? Em có vài vấn đề về môn học muốn thỉnh giáo thầy Phí”
Phí Nam Thành: …
Thẩm Vu Quy không cho anh có cơ hội từ chối, trực tiếp hỏi: “Là câu hỏi lựa chọn hay câu hỏi phán đoán ạ?”
Hai loại này đều dự vào may mắn để đoán, vậy nhưng.. với thể chất xui xẻo của cô, cô không thể nào đoán đúng được.
Tất cả sinh viên trong lớp lúc này đều đang ngây ra như phỗng.
Trước giờ chưa từng gặp nữ sinh viên nào to gan như vậy! Dám bàn điều kiện với thầy Phí!
Thầy Phí chính là trùm thương nghiệp ở thành phố S này. Nếu không phải vì trường đại học Hoa Hạ là trường cũ của thầy thì làm sao mà mời được nhân vật như thầy đến làm giảng viên danh dự!
Phí Nam Thành trong mắt lóe lên tia âm u, trước mặt bao nhiêu sinh viên như vậy, muốn cô lần sau không đến lớp này nữa, ít nhất thì lần sau anh lên lớp, cô sẽ không làm anh phân tâm được.
Các sinh viên có lẽ không nhìn ra, nhưng bản thân anh rõ ràng cảm nhận được hôm nay trong lúc giảng, anh có ngừng lại mấy lần, đều là do bị con ma lem này quấy nhiễu.
Nghe cô hỏi như vậy, Phí Nam Thành nhướn mày “một câu lựa chọn, một câu hỏi đáp”
Còn có câu hỏi đáp?
Câu phán đoán còn có thể đoán một chút, còn câu hỏi đáp…
Thẩm Vu Quy thấy đau đầu, nhưng mà đối mặt với ánh nhìn của Phí Nam Thành, cô lập tức đứng thẳng người lên.
Cho dù có thật sự không biết thì cũng không được tỏ ra lo sợ!
Cô giả vờ ung dung, giọng nói mềm mại: “Mời thầy hỏi ạ!”
Giọng nói Phí Nam Thành không nhanh không chậm: “Sự khác nhau giữa tiền tệ và thu nhập là tiền tệ là lưu lượng, còn thu nhập là tồn lượng, đúng hay sai?”
Đám sinh viên cười đầy thiện ý, đây chính là câu hỏi cơ bản nhất về môn tài chính.
Thẩm Vu Quy lại cảm thấy rối tung cả đầu.
Tiền tệ và thu nhập, lưu lượng và tồn lượng, cái quái gì thế!
Thẩm Vu Quy vặn vặn ngón tay, là đúng hay là sai đây?
Rõ ràng là tỉ lệ đúng là 50%, nhưng cô chọn đúng sai chưa từng đoán đúng. Trong cuộc đời của cô tổng kết lại chỉ có tám chữ: chỉ dựa thực lực, không có may mắn!
Thẩm Vu Quy cười giễu chính mình, rồi ngẩng phắt đầu lên: “Em chọn sai!”
Sai thì sai đi!
Cùng lắm là…. Cô đổi cách khác để theo đuổi người ta thôi!
Nhưng không ngờ vừa trả lời xong, tất cả các sinh viên đều bất ngờ: “Đúng rồi!”
Thẩm Vu Quy: ??
Đoán đúng rồi? Sao lại thế được!
Cô không tin được nhìn mọi người xung quanh, thấy mọi người không giống như đang nói đùa, lúc này mới vui mừng nhìn Phí Nam Thành: “Em chọn đúng rồi!”
Phí Nam Thành khinh thường nhướn mày.
Anh đúng là không nhìn ra, là cô ấy đoán!
Cho dù khuôn mặt bị một vết bớt màu xanh che bớt, nhưng vẻ mặt hình như hơi vui mừng quá thì phải.
Anh buông mắt, gật đầu: “Vậy thì câu thứ hai, mời em miêu tả đơn giản về án lệ kinh điển nhất của môn tài chính: Soros bán khống đồng bảng Anh!”
Câu hỏi vừa rồi còn có thể đoán được, đúng là vì cô may mắn, còn câu hỏi này, dù sao thì cô cũng không trả lời được.
Quả nhiên, cô gái đã mông lung rồi.
Sự nghi hoặc trong mắt cô khiến cho khóe môi Phí Nam Thành từ từ cong lên.
Thẩm Vu Quy không biết làm thế nào, chớp chớp mắt.
Đây là câu hỏi gì? Soros là gì?
Sao cô có cảm giác, đến câu hỏi cô cũng không hiểu.
Đột nhiên nhớ đến điều gì đó, vẻ mặt sửng sốt: “Thầy đang nói đến vụ Soros xảy ra năm 1992 sao?”
Phí Nam Thành bất ngờ: “Em biết sao?”
Thẩm Vu Quy gật gật đầu, đương nhiên là cô biết, bởi vì đây là chuyện mà người đó nói với cô nhiều nhất trong lúc rảnh rỗi!
Anh ấy luôn trầm mặc ít nói, chuyện khác rất ít khi tâm sự, có lúc, quả là cô quá cô đơn, quá cô độc, nên mới ép anh ấy mở miệng, anh không biết nói chuyện gì nên kể cho cô nghe câu chuyện này.
Phí Nam Thành: …
Thẩm Vu Quy không cho anh có cơ hội từ chối, trực tiếp hỏi: “Là câu hỏi lựa chọn hay câu hỏi phán đoán ạ?”
Hai loại này đều dự vào may mắn để đoán, vậy nhưng.. với thể chất xui xẻo của cô, cô không thể nào đoán đúng được.
Tất cả sinh viên trong lớp lúc này đều đang ngây ra như phỗng.
Trước giờ chưa từng gặp nữ sinh viên nào to gan như vậy! Dám bàn điều kiện với thầy Phí!
Thầy Phí chính là trùm thương nghiệp ở thành phố S này. Nếu không phải vì trường đại học Hoa Hạ là trường cũ của thầy thì làm sao mà mời được nhân vật như thầy đến làm giảng viên danh dự!
Phí Nam Thành trong mắt lóe lên tia âm u, trước mặt bao nhiêu sinh viên như vậy, muốn cô lần sau không đến lớp này nữa, ít nhất thì lần sau anh lên lớp, cô sẽ không làm anh phân tâm được.
Các sinh viên có lẽ không nhìn ra, nhưng bản thân anh rõ ràng cảm nhận được hôm nay trong lúc giảng, anh có ngừng lại mấy lần, đều là do bị con ma lem này quấy nhiễu.
Nghe cô hỏi như vậy, Phí Nam Thành nhướn mày “một câu lựa chọn, một câu hỏi đáp”
Còn có câu hỏi đáp?
Câu phán đoán còn có thể đoán một chút, còn câu hỏi đáp…
Thẩm Vu Quy thấy đau đầu, nhưng mà đối mặt với ánh nhìn của Phí Nam Thành, cô lập tức đứng thẳng người lên.
Cho dù có thật sự không biết thì cũng không được tỏ ra lo sợ!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cô giả vờ ung dung, giọng nói mềm mại: “Mời thầy hỏi ạ!”
Giọng nói Phí Nam Thành không nhanh không chậm: “Sự khác nhau giữa tiền tệ và thu nhập là tiền tệ là lưu lượng, còn thu nhập là tồn lượng, đúng hay sai?”
Đám sinh viên cười đầy thiện ý, đây chính là câu hỏi cơ bản nhất về môn tài chính.
Thẩm Vu Quy lại cảm thấy rối tung cả đầu.
Tiền tệ và thu nhập, lưu lượng và tồn lượng, cái quái gì thế!
Thẩm Vu Quy vặn vặn ngón tay, là đúng hay là sai đây?
Rõ ràng là tỉ lệ đúng là 50%, nhưng cô chọn đúng sai chưa từng đoán đúng. Trong cuộc đời của cô tổng kết lại chỉ có tám chữ: chỉ dựa thực lực, không có may mắn!
Thẩm Vu Quy cười giễu chính mình, rồi ngẩng phắt đầu lên: “Em chọn sai!”
Sai thì sai đi!
Cùng lắm là…. Cô đổi cách khác để theo đuổi người ta thôi!
Nhưng không ngờ vừa trả lời xong, tất cả các sinh viên đều bất ngờ: “Đúng rồi!”
Thẩm Vu Quy: ??
Đoán đúng rồi? Sao lại thế được!
Cô không tin được nhìn mọi người xung quanh, thấy mọi người không giống như đang nói đùa, lúc này mới vui mừng nhìn Phí Nam Thành: “Em chọn đúng rồi!”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Phí Nam Thành khinh thường nhướn mày.
Anh đúng là không nhìn ra, là cô ấy đoán!
Cho dù khuôn mặt bị một vết bớt màu xanh che bớt, nhưng vẻ mặt hình như hơi vui mừng quá thì phải.
Anh buông mắt, gật đầu: “Vậy thì câu thứ hai, mời em miêu tả đơn giản về án lệ kinh điển nhất của môn tài chính: Soros bán khống đồng bảng Anh!”
Câu hỏi vừa rồi còn có thể đoán được, đúng là vì cô may mắn, còn câu hỏi này, dù sao thì cô cũng không trả lời được.
Quả nhiên, cô gái đã mông lung rồi.
Sự nghi hoặc trong mắt cô khiến cho khóe môi Phí Nam Thành từ từ cong lên.
Thẩm Vu Quy không biết làm thế nào, chớp chớp mắt.
Đây là câu hỏi gì? Soros là gì?
Sao cô có cảm giác, đến câu hỏi cô cũng không hiểu.
Đột nhiên nhớ đến điều gì đó, vẻ mặt sửng sốt: “Thầy đang nói đến vụ Soros xảy ra năm 1992 sao?”
Phí Nam Thành bất ngờ: “Em biết sao?”
Thẩm Vu Quy gật gật đầu, đương nhiên là cô biết, bởi vì đây là chuyện mà người đó nói với cô nhiều nhất trong lúc rảnh rỗi!
Anh ấy luôn trầm mặc ít nói, chuyện khác rất ít khi tâm sự, có lúc, quả là cô quá cô đơn, quá cô độc, nên mới ép anh ấy mở miệng, anh không biết nói chuyện gì nên kể cho cô nghe câu chuyện này.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro