Nghi ngờ của Gi...
Hoa Liễm Ngọc
2024-08-11 22:29:27
Từ lúc gặp mẹ con Cổ Mộc Hàn, khi trở về thì Từ Diện Tư cứ luôn tìm kiếm mọi tư liệu có liên quan đến Cổ Mộc Hàn. Lục lọi khắp các trang mạng, cuối cùng thì Từ Diện Tư cũng tìm ra được tin tức mới nhất của Cổ Mộc Hàn, cô chia sẻ khoảnh khắc vui vẻ nhất của cô và con trai khi đi dã ngoại, bên cạnh cô còn có một người đàn ông vô cùng đẹp trai.
Từ Diện Tư nhíu mày “tên đàn ông này là ai, sao lại đi bên cạnh mẹ con cô ấy?”
Tìm thêm một lúc lại có một tin tức mới nhất, đó là tin tức hôm qua “Cổ Mộc Hàn đến thăm gia đình ba mẹ nuôi, mà ba mẹ nuôi của cô là Cố Hiểu Đình và phu nhân!”
“Cổ Mộc Hàn là con gái nuôi của nhà họ Cố sao?”
Từ Diện Tư tức giận khép mạnh laptop “thật ra Cổ Mộc Hàn là ai, sao cô ta lại khiến mình thấy đau lòng mỗi khi nghĩ đến như vậy?”
Cốc…cốc…
“Vào đi!”
*Anh Tư Tư!
“Có gì không?”
*Anh sao vậy?
“Sao là sao?”
*Em là vợ sắp cưới của anh mà anh luôn cứ hững hờ và lạnh nhạt với em như vậy.
“Công việc tôi đang rất bận, nếu không có việc gì quan trọng thì em đừng đến làm phiền tôi”.
*Anh Tư Tư, vậy anh nói xem…việc đi thử áo cưới thì có quan trọng không?
Từ Diện Tư nhíu mày “Không phải đã bảo là sẽ dời hôn lễ lại rồi sao?”
*Nhưng việc chụp ảnh cưới thì vẫn phải tiến hành mà anh.
“Em có vẻ như rất vội vậy Thiên Thiên?”
Giả Thiên Thiên khẽ cười “được kết hôn với anh đương nhiên là điều mà em vội nhất mà, có ai lại không muốn được sống bên cạnh người mình yêu thương chứ”.
“Nhưng đâu phải đây là lần đầu tiên em kết hôn, sao lại khẩn trương đến như vậy?”
Giả Thiên Thiên cứng họng, cô thấy rất kinh ngạc “chẳng lẽ anh Tư Tư đã nhớ ra điều gì rồi sao? Không thể nào, rõ ràng là bác sĩ đã bảo anh ấy sẽ không bao giờ nhớ lại kia mà”.
“Em sao vậy? Nhìn em rất giống như đang rất chột dạ vậy?”
*Em…anh nói gì vậy, em sao lại chột dạ được chứ.
“Anh phải ra ngoài giải quyết công việc!”
Giả Thiên Thiên lúng túng gật đầu, lòng cô muôn vàn ngổn ngang “chuyện này là sao?”
Từ Diện Tư vừa rời đi, Giả Thiên Thiên cũng định rời đi. Mắt cô vô tình nhìn thấy hộp quà nằm trên bàn làm việc “hộp quà, đúng rồi. Chắc chắn là hộp quà này có vấn đề, từ lúc nhận hộp quà thì anh Tư Tư đã hoàn toàn thay đổi”.
Giả Thiên Thiên mở ra xem thì không khỏi chết lặng, khi nhìn thấy xấp ảnh cưới của cô và Cổ Mộc Anh “là ai…ai đã gửi những bức ảnh này cho anh Tư Tư, là ai…ai đã cố tình muốn chia cắt mình và anh Tư Tư?”
Suy nghĩ một lúc thì Giả Thiên Thiên liền nghĩ đến những cái tên vô cùng quen thuộc “là Cổ Mộc Anh sao? Ông ấy căm ghét mình nên muốn phá vỡ hạnh phúc của mình và anh Tư Tư. Không…đây không phải là tính cách của Cổ Mộc Anh!”
*Hay là Minh Nguyệt Hà, cô ta vì tương tư anh Tư Tư quá lâu, thậm chí còn lỡ mất thanh xuân vì anh Tư Tư…chính vì thế mà không cam tâm thấy mình được hạnh phúc bên anh Tư Tư. Chắc chắn là Minh Nguyệt Hà.
Giả Thiên Thiên liền đến khu biệt thự của Minh Nguyệt Hà…
Reng…
Chuông cửa vừa reo, bóng dáng xinh đẹp quyến rũ của Minh Nguyệt Hà liền xuất hiện bên cửa rào.
Giả Thiên Thiên không khỏi ngỡ ngàng khi thấy Minh Nguyệt Hà vẫn xinh đẹp và quyến rũ như nhiều năm trước, thậm chí còn gợi cảm hơn xưa.
‘Giả tiểu thư có nhã hứng vậy?’
*Có phải cô đã gửi quà mừng cưới đến cho anh Tư Tư không?
Minh Nguyệt Hà khó hiểu nhìn Giả Thiên Thiên “quà gì?”
*Cô đừng giả ngu nữa!
‘Tôi đi công tác ở nước A nửa năm nay, tôi vừa về nước hôm qua’.
*Cô nói thật chứ?
‘Tôi rảnh đâu mà đùa với cô, mà cô nói quà cưới là sao? Ai cưới?’
Giả Thiên Thiên càng ngạc nhiên hơn “Vậy là Minh Nguyệt Hà vẫn chưa hay biết gì về việc mình và anh Tư Tư chuẩn bị kết hôn. Vậy thì ai là người đã gửi đến những bức ảnh đó? Là Cổ Mộc Hàn sao? Nhưng bao nhiêu năm qua cô ta đâu thèm màng đến việc của anh Tư Tư, cũng không bao giờ xuất hiện”.
Từ Diện Tư nhíu mày “tên đàn ông này là ai, sao lại đi bên cạnh mẹ con cô ấy?”
Tìm thêm một lúc lại có một tin tức mới nhất, đó là tin tức hôm qua “Cổ Mộc Hàn đến thăm gia đình ba mẹ nuôi, mà ba mẹ nuôi của cô là Cố Hiểu Đình và phu nhân!”
“Cổ Mộc Hàn là con gái nuôi của nhà họ Cố sao?”
Từ Diện Tư tức giận khép mạnh laptop “thật ra Cổ Mộc Hàn là ai, sao cô ta lại khiến mình thấy đau lòng mỗi khi nghĩ đến như vậy?”
Cốc…cốc…
“Vào đi!”
*Anh Tư Tư!
“Có gì không?”
*Anh sao vậy?
“Sao là sao?”
*Em là vợ sắp cưới của anh mà anh luôn cứ hững hờ và lạnh nhạt với em như vậy.
“Công việc tôi đang rất bận, nếu không có việc gì quan trọng thì em đừng đến làm phiền tôi”.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
*Anh Tư Tư, vậy anh nói xem…việc đi thử áo cưới thì có quan trọng không?
Từ Diện Tư nhíu mày “Không phải đã bảo là sẽ dời hôn lễ lại rồi sao?”
*Nhưng việc chụp ảnh cưới thì vẫn phải tiến hành mà anh.
“Em có vẻ như rất vội vậy Thiên Thiên?”
Giả Thiên Thiên khẽ cười “được kết hôn với anh đương nhiên là điều mà em vội nhất mà, có ai lại không muốn được sống bên cạnh người mình yêu thương chứ”.
“Nhưng đâu phải đây là lần đầu tiên em kết hôn, sao lại khẩn trương đến như vậy?”
Giả Thiên Thiên cứng họng, cô thấy rất kinh ngạc “chẳng lẽ anh Tư Tư đã nhớ ra điều gì rồi sao? Không thể nào, rõ ràng là bác sĩ đã bảo anh ấy sẽ không bao giờ nhớ lại kia mà”.
“Em sao vậy? Nhìn em rất giống như đang rất chột dạ vậy?”
*Em…anh nói gì vậy, em sao lại chột dạ được chứ.
“Anh phải ra ngoài giải quyết công việc!”
Giả Thiên Thiên lúng túng gật đầu, lòng cô muôn vàn ngổn ngang “chuyện này là sao?”
Từ Diện Tư vừa rời đi, Giả Thiên Thiên cũng định rời đi. Mắt cô vô tình nhìn thấy hộp quà nằm trên bàn làm việc “hộp quà, đúng rồi. Chắc chắn là hộp quà này có vấn đề, từ lúc nhận hộp quà thì anh Tư Tư đã hoàn toàn thay đổi”.
Giả Thiên Thiên mở ra xem thì không khỏi chết lặng, khi nhìn thấy xấp ảnh cưới của cô và Cổ Mộc Anh “là ai…ai đã gửi những bức ảnh này cho anh Tư Tư, là ai…ai đã cố tình muốn chia cắt mình và anh Tư Tư?”
Suy nghĩ một lúc thì Giả Thiên Thiên liền nghĩ đến những cái tên vô cùng quen thuộc “là Cổ Mộc Anh sao? Ông ấy căm ghét mình nên muốn phá vỡ hạnh phúc của mình và anh Tư Tư. Không…đây không phải là tính cách của Cổ Mộc Anh!”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
*Hay là Minh Nguyệt Hà, cô ta vì tương tư anh Tư Tư quá lâu, thậm chí còn lỡ mất thanh xuân vì anh Tư Tư…chính vì thế mà không cam tâm thấy mình được hạnh phúc bên anh Tư Tư. Chắc chắn là Minh Nguyệt Hà.
Giả Thiên Thiên liền đến khu biệt thự của Minh Nguyệt Hà…
Reng…
Chuông cửa vừa reo, bóng dáng xinh đẹp quyến rũ của Minh Nguyệt Hà liền xuất hiện bên cửa rào.
Giả Thiên Thiên không khỏi ngỡ ngàng khi thấy Minh Nguyệt Hà vẫn xinh đẹp và quyến rũ như nhiều năm trước, thậm chí còn gợi cảm hơn xưa.
‘Giả tiểu thư có nhã hứng vậy?’
*Có phải cô đã gửi quà mừng cưới đến cho anh Tư Tư không?
Minh Nguyệt Hà khó hiểu nhìn Giả Thiên Thiên “quà gì?”
*Cô đừng giả ngu nữa!
‘Tôi đi công tác ở nước A nửa năm nay, tôi vừa về nước hôm qua’.
*Cô nói thật chứ?
‘Tôi rảnh đâu mà đùa với cô, mà cô nói quà cưới là sao? Ai cưới?’
Giả Thiên Thiên càng ngạc nhiên hơn “Vậy là Minh Nguyệt Hà vẫn chưa hay biết gì về việc mình và anh Tư Tư chuẩn bị kết hôn. Vậy thì ai là người đã gửi đến những bức ảnh đó? Là Cổ Mộc Hàn sao? Nhưng bao nhiêu năm qua cô ta đâu thèm màng đến việc của anh Tư Tư, cũng không bao giờ xuất hiện”.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro