Người Tình Hai Mặt Của Tướng Quân Sát Thần
Chương 30
Trương Đại Cát
2024-07-17 14:08:59
"Đại ca cần gì tức giận thế chứ, nóng giận có hại cho sức khỏe lắm đó."
Nhân vật chính "Hoa Hiểu Chu" của lễ đại hôn ngày mai uể oải nhìn đống chén đĩa bừa bộn trước mặt.
Y là nhân vật chính của lễ thành thân ngày mai, nhưng cũng không phải nhân vật chính.
Gả cho Kính Vương Đường Cảnh Văn phải là quý công tử ca nhi của Hầu phủ chứ không phải người qua đường A không rõ lai lịch như y.
Y vốn đi theo cha mẹ về nhà đón Nhị đệ, không hiểu sao gặp phải núi lở, cả người bị vùi xuống đất.
Thảm họa này thật sự rất kỳ quặc, ngay cả la bàn của y cũng không dò được, cứ thế xảy ra đột ngột.
Khi y tỉnh lại thì tay chân bủn rủn, bị xem như món hàng ném vào phủ này, trở thành thế thân cho kẻ khác.
Y ở trong phòng mấy ngày, sống nhờ quà vặt điểm tâm mà cậu nhóc Hoa Trân đem tới, cuối cùng vào đêm trước ngày thành thân bị phát hiện là kẻ giả mạo.
Hoa Hiểu Tư nhìn y chằm chằm không nói một lời, như sợ tình hình chưa đủ nghiêm trọng, Hoa Hiểu Chu còn nở nụ cười khinh khỉnh.
"Ngày đại hỉ của Kính Vương và công tử quý phủ đã gần kề, nếu xảy ra sự cố gì bất ngờ thì cả ngươi và ta đều không thoát khỏi liên quan đâu."
"Tên kia ở đâu?"
Nhìn gương mặt giống đệ đệ mình đến bảy phần này, Hoa Hiểu Tư chỉ thấy máu dồn hết lên đầu, hắn chinh chiến bên ngoài quá lâu nên hoàn toàn không hiểu thanh niên nam nữ quý tộc thời nay nông nổi đến mức nào.
Đây chính là liên hôn với Hoàng gia, thay xà đổi cột là tội nặng bị chém đầu, nếu sơ ý phạm lỗi gì sẽ liên lụy cả nhà chịu tội, ngay cả súc sinh trong ổ chó chuồng heo cũng không thoát khỏi liên quan.
"Hỏi hay thật." Mặt mũi đại mỹ nhân đầy vẻ vô tội đáng thương, "Ta cũng muốn biết tên kia ở đâu lắm. Đang yên đang lành tự dưng ta bị bắt trói đến đây, ngươi còn đến hỏi khổ chủ như ta tên kia ở đâu nữa à."
Hoa Hiểu Tư vốn nóng tính nên không chịu nổi kiểu móc mỉa này, lập tức nổi giận đùng đùng, nhưng hắn chưa kịp giơ tay lên thì đã bị người vội vã chạy đến kéo ra.
"Tướng quân đợi đã!"
Dư Dục ôm chặt cánh tay phải của Hoa Hiểu Tư, sợ hắn tức giận chém người. Tính tình đại tướng quân này quá mức cương trực, cứng quá thì dễ gãy, lúc nổi nóng khó tránh khỏi phạm sai lầm, nếu vậy sẽ rất khó giải quyết hậu quả.
"Cá ngốc? Sao ngươi cũng đến đây vậy!"
"Tướng quân......" Dư Dục hít sâu mấy hơi rồi khẩn trương nói, "Tráo người thành thân tất nhiên là tội không thể tha, nhưng nếu tân lang biến mất, giỡn mặt với Hoàng gia sẽ bị tru di cửu tộc đó. Thôi thì phóng lao phải theo lao, nhờ vị công tử này thuận nước đẩy thuyền hoàn thành đại hôn ngày mai trước đi, đợi Hoàng thượng và Hoàng hậu về kinh thành rồi tính tiếp."
Bình tĩnh lại đi, y không muốn thủ tiết đâu!
Ngư Ngư sốt ruột.
Nhân vật chính "Hoa Hiểu Chu" của lễ đại hôn ngày mai uể oải nhìn đống chén đĩa bừa bộn trước mặt.
Y là nhân vật chính của lễ thành thân ngày mai, nhưng cũng không phải nhân vật chính.
Gả cho Kính Vương Đường Cảnh Văn phải là quý công tử ca nhi của Hầu phủ chứ không phải người qua đường A không rõ lai lịch như y.
Y vốn đi theo cha mẹ về nhà đón Nhị đệ, không hiểu sao gặp phải núi lở, cả người bị vùi xuống đất.
Thảm họa này thật sự rất kỳ quặc, ngay cả la bàn của y cũng không dò được, cứ thế xảy ra đột ngột.
Khi y tỉnh lại thì tay chân bủn rủn, bị xem như món hàng ném vào phủ này, trở thành thế thân cho kẻ khác.
Y ở trong phòng mấy ngày, sống nhờ quà vặt điểm tâm mà cậu nhóc Hoa Trân đem tới, cuối cùng vào đêm trước ngày thành thân bị phát hiện là kẻ giả mạo.
Hoa Hiểu Tư nhìn y chằm chằm không nói một lời, như sợ tình hình chưa đủ nghiêm trọng, Hoa Hiểu Chu còn nở nụ cười khinh khỉnh.
"Ngày đại hỉ của Kính Vương và công tử quý phủ đã gần kề, nếu xảy ra sự cố gì bất ngờ thì cả ngươi và ta đều không thoát khỏi liên quan đâu."
"Tên kia ở đâu?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhìn gương mặt giống đệ đệ mình đến bảy phần này, Hoa Hiểu Tư chỉ thấy máu dồn hết lên đầu, hắn chinh chiến bên ngoài quá lâu nên hoàn toàn không hiểu thanh niên nam nữ quý tộc thời nay nông nổi đến mức nào.
Đây chính là liên hôn với Hoàng gia, thay xà đổi cột là tội nặng bị chém đầu, nếu sơ ý phạm lỗi gì sẽ liên lụy cả nhà chịu tội, ngay cả súc sinh trong ổ chó chuồng heo cũng không thoát khỏi liên quan.
"Hỏi hay thật." Mặt mũi đại mỹ nhân đầy vẻ vô tội đáng thương, "Ta cũng muốn biết tên kia ở đâu lắm. Đang yên đang lành tự dưng ta bị bắt trói đến đây, ngươi còn đến hỏi khổ chủ như ta tên kia ở đâu nữa à."
Hoa Hiểu Tư vốn nóng tính nên không chịu nổi kiểu móc mỉa này, lập tức nổi giận đùng đùng, nhưng hắn chưa kịp giơ tay lên thì đã bị người vội vã chạy đến kéo ra.
"Tướng quân đợi đã!"
Dư Dục ôm chặt cánh tay phải của Hoa Hiểu Tư, sợ hắn tức giận chém người. Tính tình đại tướng quân này quá mức cương trực, cứng quá thì dễ gãy, lúc nổi nóng khó tránh khỏi phạm sai lầm, nếu vậy sẽ rất khó giải quyết hậu quả.
"Cá ngốc? Sao ngươi cũng đến đây vậy!"
"Tướng quân......" Dư Dục hít sâu mấy hơi rồi khẩn trương nói, "Tráo người thành thân tất nhiên là tội không thể tha, nhưng nếu tân lang biến mất, giỡn mặt với Hoàng gia sẽ bị tru di cửu tộc đó. Thôi thì phóng lao phải theo lao, nhờ vị công tử này thuận nước đẩy thuyền hoàn thành đại hôn ngày mai trước đi, đợi Hoàng thượng và Hoàng hậu về kinh thành rồi tính tiếp."
Bình tĩnh lại đi, y không muốn thủ tiết đâu!
Ngư Ngư sốt ruột.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro