Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc

Chương 486.2

Hàn Trinh Trinh

2024-07-24 20:48:37

Đường Khả Hinh ôm túi giấy của mình, quay đầu nhìn Trang Hạo Nhiên, người khác có thể thật nhanh chóng đi xuống xe, mở cửa xe cho mình, cô lại cảm thấy tức giận, không muốn xuống xe. . . . . .

"Này! ! Nhanh xuống xe, thời gian của anh không nhiều lắm, đón chị ấy chậm, chị ấy sẽ tức giận . . . . . ." Trang Hạo Nhiên muốn kéo Đường Khả Hinh xuống xe.

"Không muốn! !" Đường Khả Hinh ôm váy, chính là không muốn xuống xe! !

Trang Hạo Nhiên bất đắc dĩ nhìn cô, thật sự là không có cách nào nói: "Bảo bối! Nghe lời! Nhanh xuống xe! Anh gọi tắc xi đưa em về nhà."

"Không muốn!" Đường Khả Hinh không muốn, ôm váy, đôi mắt to thật sáng, vô cùng quật cường!

Trang Hạo Nhiên đứng ở bên cửa xe, bất đắc dĩ nhìn cô, thở dài, nói: "Không nên ồn ào, được không? Nhanh xuống xe."

"Không muốn! Em muốn đi gặp chị! !" Đường Khả Hinh bướng bỉnh!

". . . . . . . . . . . ." Trang Hạo Nhiên bất đắc dĩ nhìn cô, khẽ nhăn mày, không có cách nào với cô nói: "Em đấy, em nói muốn gặp chị ấy đấy, nếu như. . . . . . Một chút nữa, em bị khi dễ. . . . . ."

"Sẽ không!" Đường Khả Hinh ngẩng đầu lên, nhìn Trang Hạo Nhiên kêu to!

". . . . . . . . . . . ." Trang Hạo Nhiên nhìn bộ dáng cô rất tức giận, đột nhiên nhăn mặt, mỉm cười, nói: "Tốt. Vậy thì đi."

Ánh mắt của Đường Khả Hinh sáng lên, lập tức kéo dây nịt an toàn, cài rất nhanh, ngoan ngoãn ôm váy trắng của mình, ngồi tại chỗ, cười thật dịu dàng động lòng người, không biết xinh đẹp đến cỡ nào!

Trang Hạo Nhiên nhìn bộ dáng cô, chợt mỉm cười, chỉ đành phải ngồi trở lại vị trí, phát động xe, nói: "Đi thôi! Một chút nữa đi qua nhìn thấy chị ấy, mặc kệ xảy ra chuyện gì, em chỉ cần nhớ, im lặng! Miệng của chị ấy độc ác đi nữa, em cũng phải im lặng! Hiểu?"

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Ừm!" Đường Khả Hinh liền vội vàng gật đầu! !

Trang Hạo Nhiên suy nghĩ một chút, ngay lập tức cầm tay lái, hơi đạp chân ga, cho xe chạy thẳng.

Đạo quán võ thuật nằm ở bên cạnh khu tòa nhà chính phủ, ba tầng lầu hết sức oai phong, bên trong thỉnh thoảng lại truyền đến từng trận tiếng la.

Trang Hạo Nhiên nhanh chóng chạy xe đến trước đạo quán, dừng xe.

Đường Khả Hinh kinh ngạc ngẩng đầu lên, nhìn tòa nhà ba tầng, ngạc nhiên hỏi Trang Hạo Nhiên. . . . . ."Chúng ta tới đây làm gì?"

Trang Hạo Nhiên cúi đầu nhìn khuôn mặt Đường Khả Hinh sững sờ, không nhịn được cười nói: "Đón chị ấy. . . . . ."

"Chị của anh tới nơi này làm gì?" Đường Khả Hinh nhìn Trang Hạo Nhiên ngạc nhiên hỏi.

Trang Hạo Nhiên không lên tiếng, chỉ mở cửa xe, nói: "Xuống đây đi, bà cô ơi, chị của anh thích võ thuật, thỉnh thoảng sẽ tới đây rèn luyện thân thể."

"Ồ. . . . . ." Đường Khả Hinh bật cười, nói: "Hiểu rồi, lúc em còn nhỏ, cha còn để cho em đi học Taekwondo. . . . . ."

Trang Hạo Nhiên từ chối cho ý kiến, chỉ đỡ cô xuống xe, cùng đi vào đạo quán gần 2000 mét vuông, nhân viên làm việc trực tiếp hướng dẫn bọn họ, nói Trang Ngải Lâm ở căn phòng thứ nhất, bên trái tại lầu ba.

Lối đi thật dài, sàn nhà bằng gỗ nguyên chất và các mặt tường, lộ ra một loại không khí thâm trầm.

Trang Hạo Nhiên và Đường Khả Hinh cùng đi lên lầu ba, đạp sàn gỗ, trải qua hành lang thật dài, rốt cuộc đã tới gian phòng thứ nhất.

Đường Khả Hinh hết sức hết sức mong đợi cũng tò mò đứng ở bên cửa, ôm váy trắng của mình, cùng Trang Hạo Nhiên nhìn vào bên trong. . . . . .

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"A . . . . . ." Một người đàn ông mặc đạo phục màu trắng, khóe miệng tràn máu, vẻ mặt khổ sở từ chính giữa đạo trường hơn 100 mét vuông, té xuống, nện ở cạnh cửa, tay đè ngực, khổ sở kêu lên.

Đường Khả Hinh nhìn anh ta, có chút hoảng sợ, lập tức ngẩng đầu lên, nhìn thấy một cô gái, tuổi chừng 30, vóc người cao gầy, dáng dấp xinh đẹp, mái tóc xoăn thật dài buộc đuôi ngựa, mặc đạo phục màu xanh dương đậm, nắm chặt hai quả đấm, lườm mắt nhìn về phía ba người đàn ông sắp đi tới, hô to một tiếng, chạy như bay đến, tung người lên, nhanh như tia chớp, hai mắt sắc bén chợt lóe, hướng trước ngực ba người đàn ông, đá liên hoàn ba cước, ở không trung xoay tròn 360 độ, xoay người giơ chân, đạp thẳng vào đầu ba người đàn ông, tiếng bốp bốp bốp vang lên!

"A, a, a! !" Ba người đàn ông đồng thời ngã trên mặt đất, khổ sở ngửa mặt, gào lên.

Con ngươi Đường Khả Hinh trừng to, không thể tin nổi há to mồm.

"A . . . . . . . . . . . " Người đàn ông cuối cùng nhào tới, giơ tay muốn so chiêu với cô! !

Trang Ngải Lâm khẽ nhíu mày, mỉm cười, trước khi người đàn ông sắp xông tới, lấy tốc độ như tia chớp, cũng lao về phía trước, lộn đầu lật 360 độ, lúc người đàn ông đến gần thì thân thể bay lên không trung, hai chân kẹp chặt cổ của anh ta, ánh mắt chợt lóe, hô to một tiếng, vặn mạnh một cái, hung ác đập người đàn ông xuống đất, cùi chỏ thụt xuống một kích trí mạng, đập giữa tim! ! !

"A . . . . . . . . . . . " Người đàn ông kia bởi vì khổ sở nôn như điên một búng máu, cuối cùng ngất xỉu.

Cả võ đường, lập tức yên tĩnh, ngoại trừ nghe thấy một chút tiếng kêu gào yếu ớt.

Đường Khả Hinh run rẩy nắm túi giấy, con ngươi muốn rớt ra, nhìn mười mấy đàn ông ngã trên mặt đất, có chút mắt hoa, có chút giãy giụa, ruột gan chấn động cũng rớt xuống rồi.

"Chị. . . . . ." Trang Hạo Nhiên thấy nhưng không thể trách, có chút bất đắc dĩ gọi nhỏ chị gái.

Trang Ngải Lâm nhanh chóng nghiêng mặt, không biết từ khi nào trong tay xuất hiện một con dao nhỏ, nhìn Trang Hạo Nhiên nóng mắt hét to: "Tại sao trễ như thế?"

Một con dao nhỏ bén nhọn, như mũi tên nhọn bay về phía trước nhanh chóng xẹt qua mặt Trang Hạo Nhiên, đâm thẳng vào trong khung cửa, lắc lư lay động sáng ở trước mặt Đường Khả Hinh, cô vừa nhìn con dao nhỏ sắc bén, cách mình cũng chỉ 3 cm, sắc mặt lập tức tái nhợt, lòng bàn tay mềm nhũn, túi giấy rơi xuống. . . . . .

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc

Số ký tự: 0