Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc

Hạ mình

Hàn Trinh Trinh

2024-07-24 20:48:37

Phòng làm việc tổng giám đốc tập đoàn Hoàn Cầu!

Hơn mười cán bộ cấp cao Anh quốc, đang tao nhã ngồi giữa phòng họp, vừa nhìn văn kiện vừa báo cáo, nữ thư kí quan trọng nhất của Trang Hạo Nhiên ở châu Âu Selina, mặc đồng phục công sở nữ tính, là một phụ nữ nước Anh cá tính, tay đặt trên máy tính xách tay, đang nhanh chóng gõ chữ tiếng Anh, nghe Tổng giám đốc Heathrow phân tích tình hình doanh số bán hàng quý này, lúc xin chỉ thị tổng giám đốc, phía trước không có bất kỳ âm thanh gì.

Mọi người cùng nhau ngẩng đầu, nhìn về phía Tổng giám đốc.

Trang Hạo Nhiên mặc áo sơ mi trắng, quần tây đen thẳng tắp, cà vạt màu bạc, bên ngoài mặc áo lông cổ chữ V màu lam đậm phong cách nước Anh , hết sức tao nhã, vẻ mặt buồn chán diện mạo lạnh lùng, ngồi trên ghế da, nhìn về phía trước, hai mắt trống rỗng, không biết đang suy nghĩ gì.

"Boss?" Selina nhẹ nghiêng người về phía trước, nhìn về phía Trang Hạo Nhiên kêu nhỏ.

Trang Hạo Nhiên hai tròng mắt vẫn trống rỗng, nhớ tới hôm qua gọi điện thoại cho Tiêu Đồng, mới biết Đường Khả Hinh không thực hiện kế hoạch báo thù, mà lựa chọn tha thứ cho Tưởng Thiên Lỗi, quyết định một mình đi về phía trước, lựa chọn này có bao nhiêu là khó khăn? Tim anh chua xót, nhớ tới lúc đó cô ngồi trong bồn tắm căm hận, cô đơn, cùng mất mát... Lại nhớ tới lúc đó mình đã nói những lời tàn nhẫn và vô tình đến vậy, anh thở dài một hơi, cúi đầu nhìn văn kiện , cảm thấy buồn bực.

Cán bộ cấp cao, vô cùng ngạc nhiên nhìn về phía anh, bởi vì từ trước đến nay, khi đang trong cuộc họp, anh không bao giờ mất tập trung như vậy.

"Boss?" Selina nhìn về phía Trang Hạo Nhiên, lại gấp rút kêu nhỏ.

Trang Hạo Nhiên lại nhớ đến buổi tối hôm đó, cô gái kia nằm trước cửa quán rượu của mình, vẻ mặt, cô đơn cùng bất lực, hai mắt ửng đỏ, điềm đạm đáng yêu, hai tròng mắt anh lại hiện lên một chút đau đớn...

Có người nhẹ nhàng gõ mặt bàn.

Lúc này Trang Hạo Nhiên, mới hơi ngẩng đầu, nhìn về thư kí của mình, Selina cũng đang gấp gáp nhìn, dùng ánh mắt lễ phép nhắc nhở... Anh mới thức tỉnh, quay mặt sang, nhìn các vị cán bộ cấp cao, đang kì quái nhìn mình, anh lập tức miễn cưỡng cười cười, nói : "Sorry!"

"Lễ kết hôn tới gần, tổng giám đốc là đang chìm đắm trong hạnh phúc, không nhớ ra rằng mình đang họp sao?" Tổng giám đốc quán rượu Heathrow Joe, dùng tiếng Trung mỉm cười nói.

Mọi người cùng nhau trêu chọc cười rộ lên.

Trang Hạo Nhiên không nói gì nhìn về phía mọi người đang cười nói: "Truyền thông nước Anh càng lúc càng phóng đại sự việc lên rồi, scandal hoàng tử cũng dám lan truyền, được các vị đem tin tức của tôi ra bàn luận, tôi thực sự thấy vinh hạnh."

Mọi người lại nhẹ nhõm cười rộ lên.

Trang Hạo Nhiên mỉm cười nhìn mọi người bộc lộ thoải mái vui cười, nhưng hiện tại mình lại không có tâm trạng, cảm thấy bất đắc dĩ cùng phiền não, gấp văn kiện lại, mệt mỏi nói: "Nghỉ ngơi vài phút."

"OK..." Mọi người mỉm cười thu hồi văn kiện, cùng làm việc với Trang Hạo Nhiên, đều hiểu rằng mỗi một việc anh làm, đều có lí do của mình, nên mọi người đều làm theo .

Trang Hạo Nhiên chờ mọi người đã rời khỏi phòng họp, thư ký cũng nhẹ khép cửa lại, anh lập tức ngồi trên ghế da, thái độ hết sức căng thẳng cùng bất đắc dĩ nhíu mày nói: "Thực sự kỳ quái, rốt cuộc cô ấy đã đi đâu ?"

Một ngày một đêm trôi qua, Trang Hạo Nhiên dùng toàn lực điều tra phòng ăn mà Đường Khả Hinh phục vụ, nhưng vẫn không có kết quả.

Trang Hạo Nhiên nhíu mày, tay cầm bút máy, không ngừng gõ gõ vào hợp đồng vài tỷ, trong mắt thoáng qua một tia tính toán, rốt cuộc nên làm gì bây giờ? Nên làm thế nào mới có thể tìm được cô nhóc kia? Mi mắt anh nhíu lại, tay đột nhiên cầm di động lên, trực tiếp nhấn số điện thoại của Tiêu Đồng! !

Phòng thư kí tập đoàn Hoàn Cầu tại Trung Quốc.

Tiêu Đồng đang tiếp tục công việc trước kia của Đường Khả Hinh, đêm khuya tăng ca xem xét hóa đơn rượu đỏ, nghe thấy di động vang lên, cô vừa nhìn tư liệu, vừa trả lời: "Xin chào!"

Mặt Trang Hạo Nhiên, lập tức khẽ nhếch, cười rộ lên, có chút dịu dàng gọi: "Tiêu Đồng?"

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tiêu Đồng giữ di động, nhẹ ngẩng mặt lên, biểu lộ ý cười như có như không, cũng ngọt ngào gọi: "Tổng giám đốc Trang?"

Trang Hạo Nhiên lập tức tỏ thái độ cao quý, cầm di động, nghiêng người về phía trước, cười rộ lên nói: "Hôm nay tôi đi ngang qua một cửa hàng áo cưới, phát hiện bên trong có một áo cưới trị giá khoảng 160 vạn bảng Anh, toàn bộ đều đính đầy kim cương..."

Tiêu Đồng vừa nghe những lời này, liền tỏ thái độ làm nũng, nheo mắt cười rộ lên, nói: "A? Anh muốn kết hôn sao?"

"Nói cái gì vậy?" Trang Hạo Nhiên lại lấy lòng cười nói: "Đó là ta chuẩn bị tiền mua áo cưới cho cô…."

"Soạt..." Tiêu Đồng thật vui vẻ cười rộ lên nói: "Thật vậy sao? 160 vạn bảng Anh thật sao? Áo cưới đó có phải rất đẹp hay không?"

"Đúng!" Trang Hạo Nhiên cũng lập tức hưng phấn cười gật đầu!

"Tôi rất vui vẻ..." Tiêu Đồng cảm động ngọt ngào cười rộ lên, nhưng lại đem sắc mặt vui vẻ vừa rồi thu lại, nhanh chóng nói: "Anh cho rằng tôi là đồ ngốc à? 160 vạn bảng Anh, còn đính đầy kim cương? Rốt cuộc khi mặc vào, tôi còn có thể đi được hay không đây? Áo cưới lúc trước của quản lí Trần chúng ta giá trên trời, cũng chưa vượt quá 100 vạn nhân dân tệ!"

Trang Hạo Nhiên bất đắc dĩ cầm điện thoại, không lên tiếng.

"Có chuyện gì nói nhanh, tôi đang vội!" Tiêu Đồng lập tức cầm bút lên, chuẩn bị ghi lại lượng rượu đỏ nhập xuất.

"Nói cho tôi biết Khả Hinh ở chỗ nào, của hồi môn trong tương lai của cô sẽ không giới hạn!" Trang Hạo Nhiên nhanh chóng nói!

"Hừ! !" Tiêu Đồng tức giận nói: "Lúc đó anh nhẫn tâm rời bỏ Khả Hinh đi Anh như vậy, sao không biết đường chừa lại một chút tâm ý? Giở trò ra oai cái gì chứ? Còn lan truyền tin tức kết hôn, anh đương nhiên sẽ không tìm được người! Đáng đời!"

"Ai, cô không thể nói tôi như vậy!" Trang Hạo Nhiên tức giận nắm chặt di động, ngồi trên ghế da, cũng hết sức bất đắc dĩ nói: "Tôi cũng đã giúp cô ấy về phòng, ở lại với cô ấy ba tiếng đồng hồ, sau đó tôi mới đi ra, về chuyện kết hôn làm sao truyền tới , tôi cũng không biết, sau khi truyền thông phỏng vấn mẹ tôi,

mẹ tôi không biết nói những gì, mọi người liền tưởng chuyện này là thật, làm hại tôi phải giúp cô ấy ra ra vào vào mấy lần, mới đem chuyện này xử lý ổn thỏa , tôi dễ dàng sao?"

"Vậy anh làm gì ở lại phòng phụ nữ ba tiếng đồng hồ?" Tiêu Đồng cũng tức giận nói: "Thế sao anh không đưa cô ấy về phòng rồi ra ngay? Chắc chắn là ở bên trong làm chuyện xấu rồi !"

"Này này này! Tôi đây không đến mức đói bụng ăn quàng!" Trang Hạo Nhiên tức giận nói.

"Nhưng ít nhất anh cũng không còn là xử nam!" Tiêu Đồng cũng nhanh chóng nói.

"Về nước nói được tiếng Trung rồi, răng chó mọc dài ra rồi phải không? Tôi cũng đã 30 rồi, tôi sao phải còn là xử nam chứ? Tôi cũng không phải Tưởng Thiên Lỗi!" Trang Hạo Nhiên tức giận đứng dậy la lên.

Tiêu Đồng nhịn không được cúi đầu cười.

Trang Hạo Nhiên nghe thấy tiếng cười của cô, lập tức không nể nang, hạ thấp thái độ, khẩn cầu nói: "Chị Tiêu Đồng... Chị Tiêu Đồng thân ái... Nói cho tôi biết đi, Khả Hinh ở nơi nào, sau khi tôi tìm được cô ấy, sẽ có thưởng lớn cho cô."

"Không biết!" Tiêu Đồng nhanh chóng cúi đầu, nhìn văn kiện nói.

Trang Hạo Nhiên vừa nghe liền nóng nảy, tức giận nói: "Cô không cần như vậy! Tôi đang vội muốn chết!"

"Không biết! ! Nếu anh muốn biết, hỏi thầy của anh đi!" Tiêu Đồng không nói hai lời, phịch một tiếng, nện di động xuống, tràn đầy tức giận nói: "Hừ! Mỗi ngày giở trò trêu trọc đùa nghịch, anh cho là anh đẹp trai đến mức nào! ! Còn không phải mỗi ngày đều đem người ta bỏ mặc!"

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Trang Hạo Nhiên ngồi phịch trên ghế da, quay mặt sang, cũng rất tức giận nhìn về phía ngoài cửa sổ, mùa xuân đặc biệt nhiều mưa, lúc này lại có những giọt mưa tí ta tí tách rơi, hai mắt của anh chợt lóe, vẫn không buông tha nắm chặt di động, bấm số điện thoại riêng của Vitas, trong lòng suy nghĩ cách để đối phó với thầy như thế nào, điện thoại được chuyển đến, anh lập tức khẩn trương ngồi thẳng người...

"Xin chào, tập đoàn Hoàn Cầu phòng quản lý rượu xin nghe..." Thư kí mỉm cười cầm điện thoại lên, đáp nhẹ.

Trang Hạo Nhiên sửng sốt, nắm di động, há hốc mồm cười rộ lên, nói: "Tôi là Trang Hạo Nhiên..."

"Xin chào, Tổng giám đốc Trang..." Thư ký dường như đã sớm có chuẩn bị, mỉm cười mà tôn kính đáp lại.

"Vitas có ở đây không?" Trang Hạo Nhiên mỉm cười hỏi.

"Vitas tiên sinh đã rời khỏi công ty, về phòng nghỉ ngơi, ngài ấy có dặn tôi, nếu như Tổng giám đốc Trang gọi điện thoại qua đây, nhờ tôi chuyển lời của ngài ấy, nói ngài đừng trông chờ việc tìm được Đường tiểu thư, phá hỏng quy tắc của trận thi đấu lớn, nếu như ngài làm trái với quy tắc thi đấu, chỉ trong một phút đồng hồ, ngài ấy sẽ hủy bỏ tư cách thi đấu của Đường tiểu thư. Mong ngài tự giải quyết cho tốt." Thư ký mỉm cười nói.

"... ... ..." Trang Hạo Nhiên không nói được gì.

Thư ký nói xong, liền mỉm cười, cũng không chờ anh phản ứng, cúp điện thoại.

Sắc mặt Trang Hạo Nhiên trở nên hết sức khó coi, ngồi ở nơi đó, trong lòng suy nghĩ mình đường đường là một tổng giám đốc, nắm trong tay 30% cổ phần Hoàn Cầu, thậm chí ngay cả... ngay cả một người cũng tìm không được! ! Anh tức giận cầm chặt di động, lại tựa trên ghế da, nhớ tới Đường Khả Hinh ở Anh, còn không tìm thấy, tim anh giằng xé như bị mèo cào, cô gái nhỏ kia không biết từ khi nào, lại có ảnh hưởng đến mình nhiều như vậy!

Anh lại tức giận buộc bản thân mình tỉnh táo lại, hai mắt lưu chuyển một lúc lâu, bỗng nhớ tới Tưởng Thiên Lỗi, ánh mắt sáng ngời, trong lòng suy nghĩ, chết thì chết ! Không nói hai lời, anh lập tức có chút khẩn trương, trong lòng lại nghĩ kế làm thế nào dụ được tên xử nam này hạ mình, ngón tay ấn số di động của Tưởng Thiên Lỗi! !

Biệt thự nhà họ Tưởng.

Phòng ngủ xa hoa, vẫn sáng lên ánh sáng màu vàng nhạt của chiếc đèn bàn kiểu Âu, Tưởng Thiên Lỗi ngồi trước bàn đọc sách bên cạnh món đồ cổ màu nâu, cúi đầu nhìn văn kiện, hết sức chuyên chú.

Điện thoại lúc này vang lên.

Tưởng Thiên Lỗi hơi nghi ngờ ngẩng đầu, nhìn điện thoại kiểu Âu tao nhã, đêm hôm khuya khoắt , rốt cuộc ai gọi điện thoại cho mình? Nghĩ nghĩ, anh mới nhấc điện thoại, đáp lại: "A lô..."

"Thiên Lỗi!" Trang Hạo Nhiên vô cùng khẩn trương cùng sốt ruột nắm di động, nhanh chóng nói: "Tôi vừa nghe nói ở gần ga Ngã Tư Vua, có mấy cô gái Trung Quốc mất tích bí ẩn, tôi đang suy nghĩ có thể nào có Khả Hinh hay không? Tôi thực sự lo lắng cho cô ấy, trong nước có tin tức của cô ấy không? Không phải là cô ấy đi rồi chứ?"

Tưởng Thiên Lỗi vừa nghe lời này, lập tức có chút sững sờ ngẩng đầu lên, mi tâm căng thẳng, nhanh chóng nói: "Ga Ngã Tư Vua có tin tức như vậy thật à?"

"Đúng vậy, tin tức buổi tối bên này mới công bố không bao lâu..." Trang Hạo Nhiên có chút lo lắng nói.

Tưởng Thiên Lỗi lập tức nói: "Không thể nào đâu? Vì tôi vừa mới cùng mấy người trong ban tổ chức ăn cơm cùng nhau, bọn họ nói Khả Hinh đến phòng ăn ở Anh, lấy được giấy chứng nhận tư cách phục vụ phòng ăn, sau đó đi đến ga

Ngã Tư Vua, ngồi xe đi châu Âu đến Paris rồi mà. Hành trình lần này bảo mật như thế, sẽ không xảy ra chuyện chứ?"

"Paris?" Trang Hạo Nhiên mắt sáng ngời, nói!

"Ừm..." Tưởng Thiên Lỗi nhàn nhạt đáp.

"Tôi biết, những cô gái kia chắc không phải cô ấy đâu..." Trang Hạo Nhiên nhanh chóng để điện thoại xuống, hai mắt chợt lóe, nghi ngờ nói: "Đi Paris ?"

Tưởng Thiên Lỗi chậm rãi buông điện thoại, vẻ mặt có chút đắc ý , chế nhạo cười nói: "Hồi nhỏ, làm “cô dâu” của tôi lâu như vậy, còn muốn từ trong miệng tôi nói lời khách sáo? Uổng công tôi còn khen ngợi! Đi Paris dạo chơi một chút đi!"

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc

Số ký tự: 0