Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc
Đại kết cục (25)
Hàn Trinh Trinh
2024-07-24 20:48:37
Editor: Hoàng Thủy.
Bóng đêm thâm sâu, gió thu dễ chịu.
Đoàn xe Rolls-Royce lại lần nữa nhanh chóng xuyên qua phố xá sầm uất, lướt qua công viên và rừng trúc rồi vòng qua tập đoàn tài chính Hàn thị, "Thế kỷ hào đình", "Ôn tuyền biệt quán" cùng các khu nhà cao cấp bậc nhất, cuối cùng lái vào con đường sâu thẳm phượng vĩ chỉ thấy một kiến trúc cao nhất kiểu Trung Quốc dựa vào núi, hai bên là rừng trúc thiết kế phục cổ mà truyền thống tiết lộ chủ nhân là một người điệu thấp mà nội liễm, đôi đèn lồng du long cổ xưa lóe ra quang mang chiếu rọi hai bên rừng trúc lá theo gió nhẹ nhàng bay múa...
Quản gia dẫn vô số người hầu mặc đồng phục đen đã chờ đợi từ sớm ở bên ngoài cổng hoa lan, nhìn thấy chiếc xe Rolls-Royce rốt cuộc chậm rãi dừng trước cửa biệt thự, mọi người nhao nhao khom người tôn kính gật đầu thăm hỏi.
Ba người Đường Chí Long chậm rãi xuống xe, nhất là Đường Khả Hinh càng là dựa vào bên người cha mẹ ngẩng đầu nhìn về phía đại trạch trúc tiết sâu thẳm lộ ra hàng rào sắt, thấy được bên trong hoa viên đặt một ngọc bát phun nước như suối, mà một đoạn trúc dài nhỏ ưu nhã theo tiếng chuông chùa xa xôi nhẹ nhàng bay múa, bầu không khí trận trận vui mừng dào dạt sắp theo cổ trạch ưu nhã phóng thích. Cô rõ ràng kích động mở to mắt nhìn cảnh trí trước mặt kinh hỉ nói không nên lời ... . . .
Lúc này, Tô Linh là "người nhà gái " cử Tịnh Kỳ, Dĩnh Hồng và Chu di tới. Tịnh Kỳ cười ngọt ngào đi qua lớp lớp người hầu bên cạnh tới trước mặt người Đường gia, cô trước thật sâu gật đầu thăm hỏi: "Đường chủ tịch, Đường phu nhân, Đường tiểu thư, Tô tiểu thư đang tự mình chuẩn bị yến hội nên phái tôi, Dĩnh Hồng và Chu di hai vị quản gia đắc lực tạm thời trước hầu hạ chủ tịch và phu nhân, đồng thời cũng giúp đỡ Đường tiểu thư tới khi tiệc cưới kết thúc! Bắt đầu từ hôm nay, toàn bộ lễ tiết hôn lễ của Đường tiểu thư đều do Tô tiểu thư một tay xử lý. Trương ủy viên và lão gia phái người đưa tới lô gỗ mun cửu đỉnh cũng đã được bày tại chính giữa cung điện, ngọc bát mỹ tửu cũng bắt đầu từ tối nay nhỏ xuống từng giọt cam lộ! Tất cả" liên tiếp cao" phú quý trúc cũng toàn bộ thành đôi, tiệc cưới và "Thạch ma" năm phút trước cũng đã lệnh thợ chế tác nổi tiếng nhất chế tạo! Nếu có điểm nào không thỏa đáng thỉnh Đường chủ tịch chỉ điểm."
Đường Chí Long thông kim bác cổ nghe được sự chuẩn bị này tự nhiên cảm kích vui sướng, mặt bộc lộ kích động tươi cười.
Đường Khả Hinh nghe lời này liền sửng sốt thần sắc quái dị không hiểu nhìn cha hỏi: "Cha! Con còn chưa xuất giá chuẩn bị những thứ này làm gì? Ngọc bát, thạch ma đều có điển cố gì sao?"
Đường Chí Long chậm rãi quay đầu nhìn bộ dáng con gái ôn nhu nghi hoặc liền nhịn không được vươn tay vỗ nhẹ nhẹ khuôn mặt nhỏ nhắn của cô mới chậm rãi giải thích: "Nha đầu ngốc, phàm là con gái trước khi xuất giá ở trước gia môn thường treo dây đỏ, tục xưng "đeo hồng", mà ngọc bát chứa mỹ tửu đại biểu nhà có con gái mới lớn, lúc ngọc bát đầy chính là ngày xuất giá ngụ ý tạt nước ra ngoài. Con cái nhà bình thường thường dùng chén sứ, Tô tiểu thư thương con thân kiều ngọc quý tự nhiên sẽ chuẩn bị ngọc bát, mà tiếng chuông thiền viện xa xa xem con như "thiên chi kiều nữ". Từ trước đến nay gia đình đế vương đều có riêng chùa chiền muôn đời cầu phúc cho con cháu. Đây là sự yêu quý lớn nhất của Trương ủy viên và Tô lão đối với con."
Đường Khả Hinh nghe nói vậy trong lòng khẽ nhúc nhích mặt lại kích động đến đỏ bừng.
"Vậy thạch ma và gậy trúc là có ý gì?" Lạp Lạp mở to mắt nhìn về phía Đường Chí Long bất chấp lễ tiết tò mò hỏi.
Tịnh Kỳ lập tức nhìn về phía Lạp Lạp không khỏi cười trách cứ: "Đều nói người không biết không có tội, thân phận như Đường chủ tịch với vấn đề như vậy cũng không biết xấu hổ hỏi lên! ? Thạch ma, gậy trúc và chuyện cửu long đỉnh đều là chuyện nhà tổng giám đốc Trang chúng ta! Cô tạm thời không cần hỏi tới, bắt đầu từ mai cô nên thể hiện tấm lòng của mình đi!"
Lạp Lạp vẫn có chút chưa từ bỏ ý định muốn biết nhưng bị Tịnh Kỳ trừng mắt cô đành phải im lặng cúi đầu không lên tiếng.
Đường Khả Hinh tâm tình kích động dâng trào ngẩng đầu nhìn về phía đại trạch kiểu Trung Quốc cổ kính ưu nhã khắp nơi đều treo đèn lồng mà dây đỏ nào cũng buộc thành “nơ bướm” trông thập phần sống động trông giống như hồ điệp bay phất phới. Cô không nhịn được lại nhớ tới buổi tối tại khách sạn Á Châu thâm tình ôm Trang Hạo Nhiên cảm xúc lại ngọt ngào như bôi mật...
Giữa mặt cỏ hoa viên bày "Cửu long đỉnh" rồng uốn lượn như đang nhảy múa trông thật khí phái!
Đường Khả Hinh liếc nhìn qua rồi liền theo cha mẹ đi vào phòng khách xa hoa ưu nhã, đồ cổ vô giá bày trên giá chín tầng mà tấm bình phong Cửu long tượng trưng thân phận cùng khí thế hôm nay tạm thời do Tịnh Kỳ theo Trang gia thỉnh trở về, sau khi đối đãi tam thư hành lễ mới theo Đường Khả Hinh gả tới Trang gia, chỉ thấy tấm bình phong Cửu Long được đặt trước bức bích họa rộng lớn “Tam quốc chí”, chính giữa là một "tiểu hồ ly" lúc này trông có vẻ tự phụ...
Đường Khả Hinh cứ như vậy ôn nhu nhìn về phía "tiểu hồ ly" kia lúc này còn muốn nâng ngọc thủ thon dài chạm vào tấm bình phong tuyết trắng "Xe chỉ luồn kim" .
Tưởng gia cử quản gia Lý thúc tới đầu tiên là chỉ huy người hầu trong trong ngoài ngoài chuẩn bị trà quả điểm tâm mà vài người hầu khác thì ôm đệm ngồi màu đỏ hồng khảm noãn ngọc đặt ở giữa sô pha. Dĩnh Hồng trước hầu hạ vợ chồng Đường Chí Long an vị còn Tịnh Kỳ thì mỉm cười đi nói với Đường Khả Hinh: "Đường tiểu thư, lẽ ra vào thời khắc này tôi không nên quấy rầy cô cùng Đường chủ tịch và phu nhân đoàn tụ, chỉ là hiện tại đêm đã khuya sáng mai tám giờ cô còn cùng hai vị chủ tịch phu nhân đến Hoằng Pháp tự dâng hương cho nên xin mời cô đi nghỉ ngơi trước, sau này còn nhiều thời gian trò chuyện..."
Đường Khả Hinh nghe Tịnh Kỳ nói xong cô lập tức xoay người nhìn về phía cha mẹ.
Đường Chí Long và Lý Tú Dung cũng dừng giữa phòng khách nhìn con gái mỉm cười nói: "Đi nghỉ ngơi đi..."
Đường Khả Hinh ngại ngùng cười, đầu tiên là do dự tự hỏi mấy phần sau mới chậm rãi đi tới trước mặt cha mẹ vươn hai tay nắm mỗi người một tay nhẹ nhàng nắm chặt một hồi rồi mềm giọng nói: "Kỳ thực cho dù là nhiều phòng ở hay chỉ là một ngôi nhà nhỏ như nhà chúng ta trước kia thì chỉ cần người một nhà ở cùng một chỗ chính là hạnh phúc lớn nhất. Trước kia con vẫn luôn nghĩ nếu không có cha mẹ ở bên thì không thể có hạnh phúc. Hôm nay rốt cuộc đã được như nguyện. Vốn muốn hảo hảo trò chuyện với cha mẹ thế nhưng quả thực đêm đã khuya, cha mẹ về phòng nghỉ ngơi trước, sáng mai con gái sẽ kính trà cho cha mẹ."
Phốc!
Tịnh Kỳ thực sự là chân truyền của Tô Linh, nghe Đường Khả Hinh nói xong liền không nhịn được cúi đầu cười rộ lên: "Tôi nói Đường tiểu thư, cô nhanh chóng muốn gả mọi người chúng tôi đều biết, chỉ là chuyện kính trà này có phần quá sớm hay không cô gia còn chưa có vào cửa đâu!"
Đường Khả Hinh lập tức cúi đầu mặt đỏ bừng nhìn về phía Tịnh Kỳ.
Đám người hầu trong nhà đều cười, vợ chồng Đường Chí Long càng âu yếm nhìn con gái mỉm cười nói: "Được rồi, biết con ngoan, về phòng nghỉ ngơi trước đi. Ngày mai chắc chắn sẽ rất bận, thời gian cùng hai vị phu nhân dâng hương nhất định lễ tiết cấp bậc lễ nghĩa phải tốt. Hai nhà Tưởng Trang dâng hương là chuyện đại sự!"
"Vâng! Con biết!" Đường Khả Hinh nghe lời này lập tức ngoan ngoãn hiểu chuyện cười.
"Đi đi..." Đường Chí Long mỉm cười thúc giục con gái.
Đường Khả Hinh nghe lời cha nói cô lại chăm chú nhìn cha mẹ, lúc này mới kích động nhào tới trước thoáng cái ôm cha mẹ vào trong lòng, ôm chặt một lúc lâu mới nghẹn ngào nói: "Cha mẹ, con về phòng trước ."
Vợ chồng Đường Chí Long mỉm cười gật đầu.
Đường Khả Hinh lúc này mới lưu luyến không rời xoay người rời khỏi theo Dĩnh Hồng và Thi Ngữ đi về khuê phòng.
Đường Chí Long nhìn bóng lưng con gái ngoan ngoãn dần biến mất ở hành lang ông mới chậm rãi xoay người nhìn vợ mình mang theo khẩn cầu nói: "Tú Dung... Chúng ta cũng trở về phòng đi..."
Lý Tú Dung đứng tại chỗ vẫn còn có chút do dự.
Đường Chí Long nhìn bộ dáng do dự của vợ mình liền lập tức tỏ vẻ cường ngạnh nhẹ kéo bả vai bà nói: "Trở về phòng đi... Hơn mười năm vợ chồng tôi có rất nhiều chuyện muốn nói với bà..."
Lý Tú Dung ngẩng đầu nhìn chồng mình lúc này mới trầm mặc theo ông xoay người lên lầu.
"Cây rừng trùng điệp xanh mướt hiên "
Đường Khả Hinh đi cùng Tịnh Kỳ và Dĩnh Hồng trở lại khuê phòng. Sau khi tắm rửa thay y phục mặc váy dài chiffon đeo đai, dùng trâm "Ngọc hồ điệp" vấn sơ tóc đi chân trần cất bước ra khỏi phòng tắm thì nhìn thấy Thi Ngữ và Dĩnh Hồng đang chỉnh sửa chăn giường vừa len lén cười... Cô không hiểu nhìn mọi người rồi cũng không nhịn được cười rộ lên: "Mọi người...cười cái gì?"
Thi Ngữ nghe thấy Đường Khả Hinh nói chuyện lúc này mới cố ý thu hồi sắc mặt cầm cái gối màu lam nhẹ nhàng đặt ở giữa giường rồi nói: "Cái gối này thực sự là mấy lần dọn nhà! Một hồi ở nhà trọ, một hồi ở trong phòng tổng giám đốc Trang, một hồi lại tới nơi này, không chừng qua một thời gian lại phải dọn nhà!"
Phốc!
Lạp Lạp và Tiên Nhi nghe lời này đều nhao nhao nhịn không được cười rộ lên.
"Muốn chết!" Đường Khả Hinh mặt lại mắc cỡ đỏ bừng nhìn về phía mấy người Thi Ngữ thực sự là mất hết mặt mũi nhịn không được nhẹ giọng kêu lên: "Chỉ bởi vì một việc như thế mà mọi người lại nói tôi đến ba trăm năm có phải hay không? Muốn chết quá!"
Phốc!
Mấy người Thi Ngữ nghe lời này đều kìm lòng không được cười ha ha.
"Chuyện gì buồn cười như vậy? Tôi cũng muốn nghe..." Tịnh Kỳ mỉm cười đi vào khuê phòng Đường Khả Hinh hỏi.
"Không có không có! Mọi người đều ra ngoài đi, mình muốn đi ngủ !" Đường Khả Hinh mắc cỡ nói không nên lời trực tiếp nghĩ muốn nhào tới trên giường!
"Chờ một chút!" Tịnh Kỳ thần thần bí bí giơ lên chiếc di động màu trắng, nhìn về phía Đường Khả Hinh híp mắt cười nói: "Đường tiểu thư, có người tìm cô... Cô đoán xem là ai?"
Đường Khả Hinh lập tức xoay người nhìn về phía Tịnh Kỳ!
Bóng đêm thâm sâu, gió thu dễ chịu.
Đoàn xe Rolls-Royce lại lần nữa nhanh chóng xuyên qua phố xá sầm uất, lướt qua công viên và rừng trúc rồi vòng qua tập đoàn tài chính Hàn thị, "Thế kỷ hào đình", "Ôn tuyền biệt quán" cùng các khu nhà cao cấp bậc nhất, cuối cùng lái vào con đường sâu thẳm phượng vĩ chỉ thấy một kiến trúc cao nhất kiểu Trung Quốc dựa vào núi, hai bên là rừng trúc thiết kế phục cổ mà truyền thống tiết lộ chủ nhân là một người điệu thấp mà nội liễm, đôi đèn lồng du long cổ xưa lóe ra quang mang chiếu rọi hai bên rừng trúc lá theo gió nhẹ nhàng bay múa...
Quản gia dẫn vô số người hầu mặc đồng phục đen đã chờ đợi từ sớm ở bên ngoài cổng hoa lan, nhìn thấy chiếc xe Rolls-Royce rốt cuộc chậm rãi dừng trước cửa biệt thự, mọi người nhao nhao khom người tôn kính gật đầu thăm hỏi.
Ba người Đường Chí Long chậm rãi xuống xe, nhất là Đường Khả Hinh càng là dựa vào bên người cha mẹ ngẩng đầu nhìn về phía đại trạch trúc tiết sâu thẳm lộ ra hàng rào sắt, thấy được bên trong hoa viên đặt một ngọc bát phun nước như suối, mà một đoạn trúc dài nhỏ ưu nhã theo tiếng chuông chùa xa xôi nhẹ nhàng bay múa, bầu không khí trận trận vui mừng dào dạt sắp theo cổ trạch ưu nhã phóng thích. Cô rõ ràng kích động mở to mắt nhìn cảnh trí trước mặt kinh hỉ nói không nên lời ... . . .
Lúc này, Tô Linh là "người nhà gái " cử Tịnh Kỳ, Dĩnh Hồng và Chu di tới. Tịnh Kỳ cười ngọt ngào đi qua lớp lớp người hầu bên cạnh tới trước mặt người Đường gia, cô trước thật sâu gật đầu thăm hỏi: "Đường chủ tịch, Đường phu nhân, Đường tiểu thư, Tô tiểu thư đang tự mình chuẩn bị yến hội nên phái tôi, Dĩnh Hồng và Chu di hai vị quản gia đắc lực tạm thời trước hầu hạ chủ tịch và phu nhân, đồng thời cũng giúp đỡ Đường tiểu thư tới khi tiệc cưới kết thúc! Bắt đầu từ hôm nay, toàn bộ lễ tiết hôn lễ của Đường tiểu thư đều do Tô tiểu thư một tay xử lý. Trương ủy viên và lão gia phái người đưa tới lô gỗ mun cửu đỉnh cũng đã được bày tại chính giữa cung điện, ngọc bát mỹ tửu cũng bắt đầu từ tối nay nhỏ xuống từng giọt cam lộ! Tất cả" liên tiếp cao" phú quý trúc cũng toàn bộ thành đôi, tiệc cưới và "Thạch ma" năm phút trước cũng đã lệnh thợ chế tác nổi tiếng nhất chế tạo! Nếu có điểm nào không thỏa đáng thỉnh Đường chủ tịch chỉ điểm."
Đường Chí Long thông kim bác cổ nghe được sự chuẩn bị này tự nhiên cảm kích vui sướng, mặt bộc lộ kích động tươi cười.
Đường Khả Hinh nghe lời này liền sửng sốt thần sắc quái dị không hiểu nhìn cha hỏi: "Cha! Con còn chưa xuất giá chuẩn bị những thứ này làm gì? Ngọc bát, thạch ma đều có điển cố gì sao?"
Đường Chí Long chậm rãi quay đầu nhìn bộ dáng con gái ôn nhu nghi hoặc liền nhịn không được vươn tay vỗ nhẹ nhẹ khuôn mặt nhỏ nhắn của cô mới chậm rãi giải thích: "Nha đầu ngốc, phàm là con gái trước khi xuất giá ở trước gia môn thường treo dây đỏ, tục xưng "đeo hồng", mà ngọc bát chứa mỹ tửu đại biểu nhà có con gái mới lớn, lúc ngọc bát đầy chính là ngày xuất giá ngụ ý tạt nước ra ngoài. Con cái nhà bình thường thường dùng chén sứ, Tô tiểu thư thương con thân kiều ngọc quý tự nhiên sẽ chuẩn bị ngọc bát, mà tiếng chuông thiền viện xa xa xem con như "thiên chi kiều nữ". Từ trước đến nay gia đình đế vương đều có riêng chùa chiền muôn đời cầu phúc cho con cháu. Đây là sự yêu quý lớn nhất của Trương ủy viên và Tô lão đối với con."
Đường Khả Hinh nghe nói vậy trong lòng khẽ nhúc nhích mặt lại kích động đến đỏ bừng.
"Vậy thạch ma và gậy trúc là có ý gì?" Lạp Lạp mở to mắt nhìn về phía Đường Chí Long bất chấp lễ tiết tò mò hỏi.
Tịnh Kỳ lập tức nhìn về phía Lạp Lạp không khỏi cười trách cứ: "Đều nói người không biết không có tội, thân phận như Đường chủ tịch với vấn đề như vậy cũng không biết xấu hổ hỏi lên! ? Thạch ma, gậy trúc và chuyện cửu long đỉnh đều là chuyện nhà tổng giám đốc Trang chúng ta! Cô tạm thời không cần hỏi tới, bắt đầu từ mai cô nên thể hiện tấm lòng của mình đi!"
Lạp Lạp vẫn có chút chưa từ bỏ ý định muốn biết nhưng bị Tịnh Kỳ trừng mắt cô đành phải im lặng cúi đầu không lên tiếng.
Đường Khả Hinh tâm tình kích động dâng trào ngẩng đầu nhìn về phía đại trạch kiểu Trung Quốc cổ kính ưu nhã khắp nơi đều treo đèn lồng mà dây đỏ nào cũng buộc thành “nơ bướm” trông thập phần sống động trông giống như hồ điệp bay phất phới. Cô không nhịn được lại nhớ tới buổi tối tại khách sạn Á Châu thâm tình ôm Trang Hạo Nhiên cảm xúc lại ngọt ngào như bôi mật...
Giữa mặt cỏ hoa viên bày "Cửu long đỉnh" rồng uốn lượn như đang nhảy múa trông thật khí phái!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đường Khả Hinh liếc nhìn qua rồi liền theo cha mẹ đi vào phòng khách xa hoa ưu nhã, đồ cổ vô giá bày trên giá chín tầng mà tấm bình phong Cửu long tượng trưng thân phận cùng khí thế hôm nay tạm thời do Tịnh Kỳ theo Trang gia thỉnh trở về, sau khi đối đãi tam thư hành lễ mới theo Đường Khả Hinh gả tới Trang gia, chỉ thấy tấm bình phong Cửu Long được đặt trước bức bích họa rộng lớn “Tam quốc chí”, chính giữa là một "tiểu hồ ly" lúc này trông có vẻ tự phụ...
Đường Khả Hinh cứ như vậy ôn nhu nhìn về phía "tiểu hồ ly" kia lúc này còn muốn nâng ngọc thủ thon dài chạm vào tấm bình phong tuyết trắng "Xe chỉ luồn kim" .
Tưởng gia cử quản gia Lý thúc tới đầu tiên là chỉ huy người hầu trong trong ngoài ngoài chuẩn bị trà quả điểm tâm mà vài người hầu khác thì ôm đệm ngồi màu đỏ hồng khảm noãn ngọc đặt ở giữa sô pha. Dĩnh Hồng trước hầu hạ vợ chồng Đường Chí Long an vị còn Tịnh Kỳ thì mỉm cười đi nói với Đường Khả Hinh: "Đường tiểu thư, lẽ ra vào thời khắc này tôi không nên quấy rầy cô cùng Đường chủ tịch và phu nhân đoàn tụ, chỉ là hiện tại đêm đã khuya sáng mai tám giờ cô còn cùng hai vị chủ tịch phu nhân đến Hoằng Pháp tự dâng hương cho nên xin mời cô đi nghỉ ngơi trước, sau này còn nhiều thời gian trò chuyện..."
Đường Khả Hinh nghe Tịnh Kỳ nói xong cô lập tức xoay người nhìn về phía cha mẹ.
Đường Chí Long và Lý Tú Dung cũng dừng giữa phòng khách nhìn con gái mỉm cười nói: "Đi nghỉ ngơi đi..."
Đường Khả Hinh ngại ngùng cười, đầu tiên là do dự tự hỏi mấy phần sau mới chậm rãi đi tới trước mặt cha mẹ vươn hai tay nắm mỗi người một tay nhẹ nhàng nắm chặt một hồi rồi mềm giọng nói: "Kỳ thực cho dù là nhiều phòng ở hay chỉ là một ngôi nhà nhỏ như nhà chúng ta trước kia thì chỉ cần người một nhà ở cùng một chỗ chính là hạnh phúc lớn nhất. Trước kia con vẫn luôn nghĩ nếu không có cha mẹ ở bên thì không thể có hạnh phúc. Hôm nay rốt cuộc đã được như nguyện. Vốn muốn hảo hảo trò chuyện với cha mẹ thế nhưng quả thực đêm đã khuya, cha mẹ về phòng nghỉ ngơi trước, sáng mai con gái sẽ kính trà cho cha mẹ."
Phốc!
Tịnh Kỳ thực sự là chân truyền của Tô Linh, nghe Đường Khả Hinh nói xong liền không nhịn được cúi đầu cười rộ lên: "Tôi nói Đường tiểu thư, cô nhanh chóng muốn gả mọi người chúng tôi đều biết, chỉ là chuyện kính trà này có phần quá sớm hay không cô gia còn chưa có vào cửa đâu!"
Đường Khả Hinh lập tức cúi đầu mặt đỏ bừng nhìn về phía Tịnh Kỳ.
Đám người hầu trong nhà đều cười, vợ chồng Đường Chí Long càng âu yếm nhìn con gái mỉm cười nói: "Được rồi, biết con ngoan, về phòng nghỉ ngơi trước đi. Ngày mai chắc chắn sẽ rất bận, thời gian cùng hai vị phu nhân dâng hương nhất định lễ tiết cấp bậc lễ nghĩa phải tốt. Hai nhà Tưởng Trang dâng hương là chuyện đại sự!"
"Vâng! Con biết!" Đường Khả Hinh nghe lời này lập tức ngoan ngoãn hiểu chuyện cười.
"Đi đi..." Đường Chí Long mỉm cười thúc giục con gái.
Đường Khả Hinh nghe lời cha nói cô lại chăm chú nhìn cha mẹ, lúc này mới kích động nhào tới trước thoáng cái ôm cha mẹ vào trong lòng, ôm chặt một lúc lâu mới nghẹn ngào nói: "Cha mẹ, con về phòng trước ."
Vợ chồng Đường Chí Long mỉm cười gật đầu.
Đường Khả Hinh lúc này mới lưu luyến không rời xoay người rời khỏi theo Dĩnh Hồng và Thi Ngữ đi về khuê phòng.
Đường Chí Long nhìn bóng lưng con gái ngoan ngoãn dần biến mất ở hành lang ông mới chậm rãi xoay người nhìn vợ mình mang theo khẩn cầu nói: "Tú Dung... Chúng ta cũng trở về phòng đi..."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lý Tú Dung đứng tại chỗ vẫn còn có chút do dự.
Đường Chí Long nhìn bộ dáng do dự của vợ mình liền lập tức tỏ vẻ cường ngạnh nhẹ kéo bả vai bà nói: "Trở về phòng đi... Hơn mười năm vợ chồng tôi có rất nhiều chuyện muốn nói với bà..."
Lý Tú Dung ngẩng đầu nhìn chồng mình lúc này mới trầm mặc theo ông xoay người lên lầu.
"Cây rừng trùng điệp xanh mướt hiên "
Đường Khả Hinh đi cùng Tịnh Kỳ và Dĩnh Hồng trở lại khuê phòng. Sau khi tắm rửa thay y phục mặc váy dài chiffon đeo đai, dùng trâm "Ngọc hồ điệp" vấn sơ tóc đi chân trần cất bước ra khỏi phòng tắm thì nhìn thấy Thi Ngữ và Dĩnh Hồng đang chỉnh sửa chăn giường vừa len lén cười... Cô không hiểu nhìn mọi người rồi cũng không nhịn được cười rộ lên: "Mọi người...cười cái gì?"
Thi Ngữ nghe thấy Đường Khả Hinh nói chuyện lúc này mới cố ý thu hồi sắc mặt cầm cái gối màu lam nhẹ nhàng đặt ở giữa giường rồi nói: "Cái gối này thực sự là mấy lần dọn nhà! Một hồi ở nhà trọ, một hồi ở trong phòng tổng giám đốc Trang, một hồi lại tới nơi này, không chừng qua một thời gian lại phải dọn nhà!"
Phốc!
Lạp Lạp và Tiên Nhi nghe lời này đều nhao nhao nhịn không được cười rộ lên.
"Muốn chết!" Đường Khả Hinh mặt lại mắc cỡ đỏ bừng nhìn về phía mấy người Thi Ngữ thực sự là mất hết mặt mũi nhịn không được nhẹ giọng kêu lên: "Chỉ bởi vì một việc như thế mà mọi người lại nói tôi đến ba trăm năm có phải hay không? Muốn chết quá!"
Phốc!
Mấy người Thi Ngữ nghe lời này đều kìm lòng không được cười ha ha.
"Chuyện gì buồn cười như vậy? Tôi cũng muốn nghe..." Tịnh Kỳ mỉm cười đi vào khuê phòng Đường Khả Hinh hỏi.
"Không có không có! Mọi người đều ra ngoài đi, mình muốn đi ngủ !" Đường Khả Hinh mắc cỡ nói không nên lời trực tiếp nghĩ muốn nhào tới trên giường!
"Chờ một chút!" Tịnh Kỳ thần thần bí bí giơ lên chiếc di động màu trắng, nhìn về phía Đường Khả Hinh híp mắt cười nói: "Đường tiểu thư, có người tìm cô... Cô đoán xem là ai?"
Đường Khả Hinh lập tức xoay người nhìn về phía Tịnh Kỳ!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro