Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc
Đại kết cục (XV)
Hàn Trinh Trinh
2024-07-24 20:48:37
Editor: Hoàng Thủy.
Một đạo nan đề như thế hơn nữa còn là do nhân vật như Trương ủy viên trấn quan trấn giữ! !
Tất cả nhân viên khách sạn Á Châu đều biết chuyện này tò mò hiếu kỳ nhiệt tình đàm luận cảm thấy vị tổng giám đốc phu nhân này thật là khó cưới. Nhiều nhân viên tan việc đều vui vẻ chạy đến Du Long trốn dưới lá chuối bị mưa tí tí tách tách xối đều hướng bên trong nhìn, chỉ thấy phòng ăn chí tôn trái trái phải phải trong trong ngoài ngoài đều được bảo tiêu nghiêm nghiêm mật mật đứng canh. "Vân ảnh thường" chín tầng song sa toàn bộ che khuất chỉ là lộ ra quang mang tươi đẹp bao quanh, cảm giác tổng giám đốc phu nhân tương lai đang ở ngay trong đó tự phụ chờ đợi ...
Bên ngoài Du long cũng là vô số người tràn đầy thực lực chỉ thấy tổng giám đốc Trang đứng bên ngoài cổng hoa lan một thân mị lực vẫn mê người như vậy không khỏi khiến người khác tâm động. Mấy phó tổng cũng đang đứng cạnh anh không biết đang nói lảm nhảm chuyện gì.
"Chúng ta đi lên một chút nghe xem bọn họ đang nói chuyện gì?" Có một nữ nhân viên tiếp tân mặc đồng phục màu trắng đầu tí tí tách tách nước mưa nhẹ đẩy lá chuối muốn bước lên bãi cỏ ẩm ướt tiếp cận đám người Trang Hạo Nhiên. Ba nữ nhân viên tiếp tân khác cũng hết sức tò mò đi theo phía sau cô nhẹ chân bước tới, ai biết mấy người mới đi vài bước vén đám lá chuối lên lập tức nhìn thấy một thân ảnh nữ quỷ màu tím tóc dài ẩm ướt sắc mặt tái nhợt, hai mắt thâm sâu khủng bố sợ hãi nhìn về phía mình! !
"A ——————" Mấy nữ nhân viên sợ đến sắc mặt tái nhợt thét chói tai vội vã lảo đảo chạy trốn! !
Trang Hạo Nhiên cầm đoản châm trong tay nghe thấy trận tiếng thét chói tai, mặt anh hơi trầm ngưng đôi mắt lợi hại nhìn ra ngoài, chỉ thấy mấy nữ nhân viên một đường lảo đảo chạy về phía trước mà Điệp Y thì giống như u linh canh giữ cách mình một khoảng cách an toàn đón mưa bay bình tĩnh nhìn bọn họ kinh hoàng chạy xa. Anh không có thời gian nhiều để ý tới cái này chỉ là lại xoay tròn đoản châm nghĩ biện pháp.
Lâm Sở Nhai, Tào Anh Kiệt, Tiêu Đồng bọn họ thập phần sốt ruột sáp đến đứng bên người Trang Hạo Nhiên, xuyên qua khe hở cổng hoa lan nhìn vào buồng trong ngồi một đám người đông nghịt, mỗi người thân phận đều tôn quý nhất là Trương ủy viên một bộ dáng uy phong lẫm lẫm như Nhạc Sơn đại Phật ngồi vị trí chính giữa hai mắt lợi hại đến độ có thể đông lạnh chết người. Tô Lạc Hoành hai mắt mở lớn khoa trương kêu lên: "Ai nha, mẹ ơi! Sự thực chứng minh chị gái kia cũng không phải là kẻ dễ bắt nạt! Lão đại, tôi sao lại có loại cảm giác lúc đó nếu không phải là Tô thiếu gia đủ thân sĩ chỉ bằng cái miệng chị gái anh ta không chừng tiểu Đường Quả liền thật là con dâu Tô gia rồi !"
Trang Hạo Nhiên cầm đoản châm nghiêng mặt nhìn anh! !
Lãnh Mặc Hàn cũng trừng Tô Lạc Hoành chậm rãi đi đến trước cổng hoa lan nhìn qua khe hở nhìn Trương ủy viên thái độ cường ngạnh anh cũng cảm thấy độ khó cực cao: "Này quả thật là cực kỳ phiền toái! Chén nước kia ngay phía sau Trương ủy viên sao có thể nghĩ ra biện pháp khiến đoản châm kích khởi một điểm rung động? Huống chi dù cho có bắn trúng chúng ta đi vào như thế nào? Cửa này thế nhưng có chín khóa tâm chế thành đồng khóa! !"
"Đúng vậy!" Tiêu Đồng cũng trực tiếp tiến đến chỗ khe hở nhíu mày nói: "Đây rõ ràng chính là muốn làm khó người khác! Tô tiểu thư là cố ý ! !"
Bác Dịch đứng ở ngoài phòng mặt bộc lộ thần tình lo lắng nhìn về phía Trang Hạo Nhiên muốn cho ít ý kiến thế nhưng vấn đề này xác thực không phải sở trường của anh!
Tô Lạc Hoành đột nhiên sáp đến nhìn về phía Trang Hạo Nhiên phấn khởi, mắt chợt lóe nói: "Tôi ngược lại có biện pháp! !"
Lời này vừa ra mọi người cùng nhau tiến sát về phía anh rất hưng phấn hỏi: "Có biện pháp gì? !"
Trang Hạo Nhiên cũng hơi nghiêng mặt nhìn anh.
Tô Lạc Hoành một bộ dáng cao thủ võ lâm đẩy Lâm Sở Nhai tiến đến trước cửa phòng vừa nhìn Trương ủy viên bộ dáng uy phong lẫm lẫm anh cũng làm một bộ biểu tình hưng tợn nói: "Vì lão đại! ! Chúng ta liền phái người võ công cao cường cầm trong tay trường châm sử dụng nhất chỉ thần công trực tiếp phát lực xuyên qua ngực Trương ủy viên không chừng trong nháy mắt là có thể bắn trúng chén nước kia! ! Biện pháp này thế nào?"
Phốc! !
Lãnh Mặc Hàn một bộ biểu tình muốn chết nhịn xuống đoàn khí trong ngực nhìn về phía anh từng chữ từng chữ hỏi: "Cậu cảm thấy phái cao thủ võ lâm đi làm loại chuyện này!"
Tô Lạc Hoành mắt mở to quay đầu nhìn Lãnh Mặc Hàn cao giọng nói: “Cậu!"
Anh muốn huynh đệ đi phi châm, ám sát...Thật con mẹ nó ăn mật gấu thêm dầu cống ngầm rồi! ! !
Lãnh Mặc Hàn mặc dù nghĩ vì huynh đệ hiến thân cũng nhịn không được vươn tay kéo cổ áo Tô Lạc Hoành nện anh vào gian phòng gần cửa phòng ăn VIP đạp mấy đá vào người anh. Lâm Sở Nhai và Tào Anh Kiệt cũng cùng nhau vọt vào phát điên xé y phục anh muốn đem anh trói gô treo ngược lên đánh chết, ngay cả Tiêu Đồng cũng chạy vào đạp mấy đá! !
"Ai ai ai! Đừng đá!" Tô Lạc Hoành cả người bị đánh đến nổ đom đóm mắt. Anh vừa dùng tay cản trở quyền đấm cước đá vừa điên cuồng ngửa đầu kêu lên: "Tôi chỉ là cảm thấy không có khả năng hoàn thành nhiệm vụ cho nên mới đùa một chút thôi!"
"Chỉ bằng cái đầu heo của anh cũng biết nghĩ không ra biện pháp! ! Anh chính là một con lợn chết!" Tiêu Đồng không nói hai lời sống chết quỳ trên mặt đất phát tiết lên người Tô Lạc Hoành! !
"Ai nha, đừng đánh! ! Khẩn trương nghĩ biện pháp đi!" Tô Lạc Hoành bị đánh đến sợ nhanh chóng kêu lên.
Bác Dịch đứng ở một bên nhìn bốn nam nhân trong phòng trách mắng kêu loạn lăn qua lăn lại thành như vậy. Anh bất đắc dĩ lắc lắc đầu, lúc này mới chậm rãi đi tới trước mặt Trang Hạo Nhiên nhìn anh trầm giọng hỏi: "Cậu có biện pháp nào không? Đây đúng là một chuyện rất khó. Cậu xem khối băng trước mặt sắp hòa tan!"
Trang Hạo Nhiên nghe Bác Dịch nói cũng nặng nề lẳng lặng ngẩng đầu nhìn về phía khối băng cửu long trên bàn cơm từ từ dâng lên sương mù mà khối băng bắt đầu từ từ tan ra, nước tan ra giống như thời gian lặng yên không một tiếng động chảy xuống, nếu như không cẩn thận lưu ý sẽ không chú ý tới xung quanh khối băng đã bắt đầu tràn đầy nước. Đôi mắt anh lợi hại nhìn kỹ khối băng...
Đường Chí Long cũng ngồi bên bàn ăn nhìn về phía khối băng bắt đầu từ từ tan, sương mù dần dần bốc lên càng ngày càng cao. Ông đột nhiên phát hiện một điểm manh mối đôi mắt lóe lên.
Đường Khả Hinh ngồi ở bên cạnh cha tâm tình sốt ruột nhìn về phía khối băng đang chậm rãi tan. Cô cắn chặt môi dưới khẩn trương phiền muộn vươn tay khẽ động tay áo cha thanh âm tinh tế mềm nhẹ nói "Ba... Nghĩ biện pháp... Con... Con... Con muốn lập gia đình."
Phốc!
Đường Chí Long nghe con gái nói vậy không khỏi mỉm cười chậm chạp cúi người nhìn về phía con gái mang bộ dáng xấu hổ cùng khẩn trương. Đôi mắt ông lóe lên lại chậm rãi quay mặt sang muốn nhìn Trang Hạo Nhiên phía ngoài phòng...
Tô Linh lúc này khẽ chớp mắt ngắm Đường Chí Long nhấc mắt lúc này mới nhịn không được cười rộ lên: "Đường chủ tịch, Tô Linh từng nghe ông nội nói ngài trí tuệ hơn người, nhất là mười mấy năm trước càng luyện thành hỏa nhãn kim tinh, tương lai Tô Linh thật muốn hảo hảo thỉnh giáo ngài làm thế nào mới có thể nuôi dưỡng được một nhân vật như tổng giám đốc Trang!"
"Cháu còn cần bồi dưỡng?" Trương ủy viên cũng không khách khí nhìn về phía Tô Linh nhịn không được nói: "Ta lại sợ cháu thông minh quá lại không ai thèm lấy ! Cũng không biết ông nội cháu thế nào dưỡng ra cháu hay làm khó dễ người khác!"
Tô Triệu Thần thiếu chút nữa phun nước chè ra. Ông vừa cầm khăn tay nhẹ chà lau khóe miệng vừa khoái trá vui cười nói: "Tôi thế nhưng tốn không ít tâm tư trên người nó. Nó còn thông minh hơn Thụy Kỳ, ba tuổi cũng đã cãi nhau ầm ĩ với quạ trên cửa sổ rồi !"
"Ông nội! !" Tô Linh cố ý oán trách nhìn ông nội, nhịn cười nói: "Ông thật xấu! Cháu lúc ba tuổi nhà chúng ta còn chưa có quạ. Ông rõ ràng chính là ngầm cười chế nhạo cháu hồi bé thời gian theo ông học sơn tranh thủy mặc liền biến nhà mình thành loạn thất bát tao đen sì sì giống quạ đen, nói cháu là quỷ gây sự!"
"Biết là tốt, còn nói ra." Tô Triệu Thần lại nổi lên mấy phần tiếu ý nói.
Tô Linh hung hăng xem xét ông nội một chút lúc này mới nhìn về phía khối băng cửu long trên bàn cơm, bắt đầu từng điểm từng điểm hòa tan. Cô đột nhiên tâm tình khoái trá vươn tay chống má cố ý thở dài nói: "Ôi, xem ra khối băng này cũng nhanh hòa tan! Ta còn khát vọng tổng giám đốc Trang thật sự có bản lĩnh thông thiên có thể hóa giải nan đề nho nhỏ này của ta! Sớm biết như vậy, ta lúc đó nên đem hết thủ đoạn giúp em trai theo đuổi Khả Hinh mới đúng!"
Lời này vừa ra, Trang Ngải Lâm ngồi đó ngẩng đầu trầm mặt trừng Tô Linh biết cô là châm chọc mình không có năng lực hỗ trợ em trai. Cô trong lồng ngực chôn một đống bom lại không có chỗ phát tiết!
Hai nhà Tưởng Trang ngồi đó cũng bắt đầu có chút khẩn trương, chỉ có Tuyết Nhi một thân váy ngắn rối bù ôm gấu bông của mình cũng nhìn về phía khối băng, đôi mắt trừng thật lớn thật lớn, bởi vì gần đây được Uyển Thanh dùng tiềm thức làm trị liệu khôi phục cho cô cho nên trạng thái tinh thần và lý trí hiện giờ của cô cũng gần khôi phục chỉ là một ít năng lực dự đoán còn chưa xuất hiện, chỉ thấy cô trừng lớn hai mắt giống như nhìn thấy một hình ảnh nhưng lại không rõ ràng, đầu càng lúc càng nghiêng...
Không ai cẩn thận lưu ý bộ dáng của cô chỉ là ngồi ở vị trí của mình lo lắng chờ đợi...
Trang Hạo Nhiên vẫn như cũ một mình một người cầm đoản châm đứng bên ngoài cổng hoa nhìn kỹ đoản châm sắc bén lóe ra cường liệt quang mang. Lãnh Mặc Hàn đánh Tô Lạc Hoành xong lúc này mới chậm rãi đi tới nhìn anh nói: "Mình vừa nhìn một chút tình huống xung quanh, toàn bộ phòng ăn đều bị vây kín dù cho mình thủ pháp tốt cũng không cách nào tìm được góc độ thích hợp phi châm tới chén nước trừ phi thực sự xuyên qua người Trương ủy viên!"
Trang Hạo Nhiên nhấc mí mắt tức giận nhìn anh.
Lãnh Mặc Hàn cũng bất đắc dĩ cười.
Trang Hạo Nhiên lại nhíu chặt mi tâm nắm chặt đoản châm giống như vẫn đang suy nghĩ chuyện gì, thế nhưng lúc này dường như anh nhớ tới cái gì có chút nghi hoặc kinh ngạc hỏi: "Đúng rồi! ! Tổng giám đốc Tưởng đâu! ! Sao không thấy anh ta?"
Vừa dứt lời cửa phòng VIP dứt khoát mở ra chỉ thấy Đông Anh vẻ mặt bất đắc dĩ làm bạn bên cạnh mà Tưởng Thiên Lỗi như người bị đói đã lâu mặc áo sơ mi trắng cùng quần tây đen ngồi trên sô pha, tay trái cầm chén cơm, tay phải cầm đũa đưa về phía đĩa lạc gắp từng củ lạc đưa vào trong miệng nhàn nhã nhai...
"... ... ..." Trang Hạo Nhiên rốt cuộc chấn kinh trừng mắt nhìn anh.
Tưởng Thiên Lỗi một bụng oán khí, tay cầm chén cơm ở trước mắt bao người nhìn súc sinh Trang Hạo Nhiên này tàn bạo nói thẳng: "Tôi biết anh vừa ra tôi sẽ không có chuyện tốt! Nhưng tôi không ngờ báo ứng tới nhanh như vậy! Bữa cơm cũng không cho người ta ăn no!"
Một đạo nan đề như thế hơn nữa còn là do nhân vật như Trương ủy viên trấn quan trấn giữ! !
Tất cả nhân viên khách sạn Á Châu đều biết chuyện này tò mò hiếu kỳ nhiệt tình đàm luận cảm thấy vị tổng giám đốc phu nhân này thật là khó cưới. Nhiều nhân viên tan việc đều vui vẻ chạy đến Du Long trốn dưới lá chuối bị mưa tí tí tách tách xối đều hướng bên trong nhìn, chỉ thấy phòng ăn chí tôn trái trái phải phải trong trong ngoài ngoài đều được bảo tiêu nghiêm nghiêm mật mật đứng canh. "Vân ảnh thường" chín tầng song sa toàn bộ che khuất chỉ là lộ ra quang mang tươi đẹp bao quanh, cảm giác tổng giám đốc phu nhân tương lai đang ở ngay trong đó tự phụ chờ đợi ...
Bên ngoài Du long cũng là vô số người tràn đầy thực lực chỉ thấy tổng giám đốc Trang đứng bên ngoài cổng hoa lan một thân mị lực vẫn mê người như vậy không khỏi khiến người khác tâm động. Mấy phó tổng cũng đang đứng cạnh anh không biết đang nói lảm nhảm chuyện gì.
"Chúng ta đi lên một chút nghe xem bọn họ đang nói chuyện gì?" Có một nữ nhân viên tiếp tân mặc đồng phục màu trắng đầu tí tí tách tách nước mưa nhẹ đẩy lá chuối muốn bước lên bãi cỏ ẩm ướt tiếp cận đám người Trang Hạo Nhiên. Ba nữ nhân viên tiếp tân khác cũng hết sức tò mò đi theo phía sau cô nhẹ chân bước tới, ai biết mấy người mới đi vài bước vén đám lá chuối lên lập tức nhìn thấy một thân ảnh nữ quỷ màu tím tóc dài ẩm ướt sắc mặt tái nhợt, hai mắt thâm sâu khủng bố sợ hãi nhìn về phía mình! !
"A ——————" Mấy nữ nhân viên sợ đến sắc mặt tái nhợt thét chói tai vội vã lảo đảo chạy trốn! !
Trang Hạo Nhiên cầm đoản châm trong tay nghe thấy trận tiếng thét chói tai, mặt anh hơi trầm ngưng đôi mắt lợi hại nhìn ra ngoài, chỉ thấy mấy nữ nhân viên một đường lảo đảo chạy về phía trước mà Điệp Y thì giống như u linh canh giữ cách mình một khoảng cách an toàn đón mưa bay bình tĩnh nhìn bọn họ kinh hoàng chạy xa. Anh không có thời gian nhiều để ý tới cái này chỉ là lại xoay tròn đoản châm nghĩ biện pháp.
Lâm Sở Nhai, Tào Anh Kiệt, Tiêu Đồng bọn họ thập phần sốt ruột sáp đến đứng bên người Trang Hạo Nhiên, xuyên qua khe hở cổng hoa lan nhìn vào buồng trong ngồi một đám người đông nghịt, mỗi người thân phận đều tôn quý nhất là Trương ủy viên một bộ dáng uy phong lẫm lẫm như Nhạc Sơn đại Phật ngồi vị trí chính giữa hai mắt lợi hại đến độ có thể đông lạnh chết người. Tô Lạc Hoành hai mắt mở lớn khoa trương kêu lên: "Ai nha, mẹ ơi! Sự thực chứng minh chị gái kia cũng không phải là kẻ dễ bắt nạt! Lão đại, tôi sao lại có loại cảm giác lúc đó nếu không phải là Tô thiếu gia đủ thân sĩ chỉ bằng cái miệng chị gái anh ta không chừng tiểu Đường Quả liền thật là con dâu Tô gia rồi !"
Trang Hạo Nhiên cầm đoản châm nghiêng mặt nhìn anh! !
Lãnh Mặc Hàn cũng trừng Tô Lạc Hoành chậm rãi đi đến trước cổng hoa lan nhìn qua khe hở nhìn Trương ủy viên thái độ cường ngạnh anh cũng cảm thấy độ khó cực cao: "Này quả thật là cực kỳ phiền toái! Chén nước kia ngay phía sau Trương ủy viên sao có thể nghĩ ra biện pháp khiến đoản châm kích khởi một điểm rung động? Huống chi dù cho có bắn trúng chúng ta đi vào như thế nào? Cửa này thế nhưng có chín khóa tâm chế thành đồng khóa! !"
"Đúng vậy!" Tiêu Đồng cũng trực tiếp tiến đến chỗ khe hở nhíu mày nói: "Đây rõ ràng chính là muốn làm khó người khác! Tô tiểu thư là cố ý ! !"
Bác Dịch đứng ở ngoài phòng mặt bộc lộ thần tình lo lắng nhìn về phía Trang Hạo Nhiên muốn cho ít ý kiến thế nhưng vấn đề này xác thực không phải sở trường của anh!
Tô Lạc Hoành đột nhiên sáp đến nhìn về phía Trang Hạo Nhiên phấn khởi, mắt chợt lóe nói: "Tôi ngược lại có biện pháp! !"
Lời này vừa ra mọi người cùng nhau tiến sát về phía anh rất hưng phấn hỏi: "Có biện pháp gì? !"
Trang Hạo Nhiên cũng hơi nghiêng mặt nhìn anh.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tô Lạc Hoành một bộ dáng cao thủ võ lâm đẩy Lâm Sở Nhai tiến đến trước cửa phòng vừa nhìn Trương ủy viên bộ dáng uy phong lẫm lẫm anh cũng làm một bộ biểu tình hưng tợn nói: "Vì lão đại! ! Chúng ta liền phái người võ công cao cường cầm trong tay trường châm sử dụng nhất chỉ thần công trực tiếp phát lực xuyên qua ngực Trương ủy viên không chừng trong nháy mắt là có thể bắn trúng chén nước kia! ! Biện pháp này thế nào?"
Phốc! !
Lãnh Mặc Hàn một bộ biểu tình muốn chết nhịn xuống đoàn khí trong ngực nhìn về phía anh từng chữ từng chữ hỏi: "Cậu cảm thấy phái cao thủ võ lâm đi làm loại chuyện này!"
Tô Lạc Hoành mắt mở to quay đầu nhìn Lãnh Mặc Hàn cao giọng nói: “Cậu!"
Anh muốn huynh đệ đi phi châm, ám sát...Thật con mẹ nó ăn mật gấu thêm dầu cống ngầm rồi! ! !
Lãnh Mặc Hàn mặc dù nghĩ vì huynh đệ hiến thân cũng nhịn không được vươn tay kéo cổ áo Tô Lạc Hoành nện anh vào gian phòng gần cửa phòng ăn VIP đạp mấy đá vào người anh. Lâm Sở Nhai và Tào Anh Kiệt cũng cùng nhau vọt vào phát điên xé y phục anh muốn đem anh trói gô treo ngược lên đánh chết, ngay cả Tiêu Đồng cũng chạy vào đạp mấy đá! !
"Ai ai ai! Đừng đá!" Tô Lạc Hoành cả người bị đánh đến nổ đom đóm mắt. Anh vừa dùng tay cản trở quyền đấm cước đá vừa điên cuồng ngửa đầu kêu lên: "Tôi chỉ là cảm thấy không có khả năng hoàn thành nhiệm vụ cho nên mới đùa một chút thôi!"
"Chỉ bằng cái đầu heo của anh cũng biết nghĩ không ra biện pháp! ! Anh chính là một con lợn chết!" Tiêu Đồng không nói hai lời sống chết quỳ trên mặt đất phát tiết lên người Tô Lạc Hoành! !
"Ai nha, đừng đánh! ! Khẩn trương nghĩ biện pháp đi!" Tô Lạc Hoành bị đánh đến sợ nhanh chóng kêu lên.
Bác Dịch đứng ở một bên nhìn bốn nam nhân trong phòng trách mắng kêu loạn lăn qua lăn lại thành như vậy. Anh bất đắc dĩ lắc lắc đầu, lúc này mới chậm rãi đi tới trước mặt Trang Hạo Nhiên nhìn anh trầm giọng hỏi: "Cậu có biện pháp nào không? Đây đúng là một chuyện rất khó. Cậu xem khối băng trước mặt sắp hòa tan!"
Trang Hạo Nhiên nghe Bác Dịch nói cũng nặng nề lẳng lặng ngẩng đầu nhìn về phía khối băng cửu long trên bàn cơm từ từ dâng lên sương mù mà khối băng bắt đầu từ từ tan ra, nước tan ra giống như thời gian lặng yên không một tiếng động chảy xuống, nếu như không cẩn thận lưu ý sẽ không chú ý tới xung quanh khối băng đã bắt đầu tràn đầy nước. Đôi mắt anh lợi hại nhìn kỹ khối băng...
Đường Chí Long cũng ngồi bên bàn ăn nhìn về phía khối băng bắt đầu từ từ tan, sương mù dần dần bốc lên càng ngày càng cao. Ông đột nhiên phát hiện một điểm manh mối đôi mắt lóe lên.
Đường Khả Hinh ngồi ở bên cạnh cha tâm tình sốt ruột nhìn về phía khối băng đang chậm rãi tan. Cô cắn chặt môi dưới khẩn trương phiền muộn vươn tay khẽ động tay áo cha thanh âm tinh tế mềm nhẹ nói "Ba... Nghĩ biện pháp... Con... Con... Con muốn lập gia đình."
Phốc!
Đường Chí Long nghe con gái nói vậy không khỏi mỉm cười chậm chạp cúi người nhìn về phía con gái mang bộ dáng xấu hổ cùng khẩn trương. Đôi mắt ông lóe lên lại chậm rãi quay mặt sang muốn nhìn Trang Hạo Nhiên phía ngoài phòng...
Tô Linh lúc này khẽ chớp mắt ngắm Đường Chí Long nhấc mắt lúc này mới nhịn không được cười rộ lên: "Đường chủ tịch, Tô Linh từng nghe ông nội nói ngài trí tuệ hơn người, nhất là mười mấy năm trước càng luyện thành hỏa nhãn kim tinh, tương lai Tô Linh thật muốn hảo hảo thỉnh giáo ngài làm thế nào mới có thể nuôi dưỡng được một nhân vật như tổng giám đốc Trang!"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Cháu còn cần bồi dưỡng?" Trương ủy viên cũng không khách khí nhìn về phía Tô Linh nhịn không được nói: "Ta lại sợ cháu thông minh quá lại không ai thèm lấy ! Cũng không biết ông nội cháu thế nào dưỡng ra cháu hay làm khó dễ người khác!"
Tô Triệu Thần thiếu chút nữa phun nước chè ra. Ông vừa cầm khăn tay nhẹ chà lau khóe miệng vừa khoái trá vui cười nói: "Tôi thế nhưng tốn không ít tâm tư trên người nó. Nó còn thông minh hơn Thụy Kỳ, ba tuổi cũng đã cãi nhau ầm ĩ với quạ trên cửa sổ rồi !"
"Ông nội! !" Tô Linh cố ý oán trách nhìn ông nội, nhịn cười nói: "Ông thật xấu! Cháu lúc ba tuổi nhà chúng ta còn chưa có quạ. Ông rõ ràng chính là ngầm cười chế nhạo cháu hồi bé thời gian theo ông học sơn tranh thủy mặc liền biến nhà mình thành loạn thất bát tao đen sì sì giống quạ đen, nói cháu là quỷ gây sự!"
"Biết là tốt, còn nói ra." Tô Triệu Thần lại nổi lên mấy phần tiếu ý nói.
Tô Linh hung hăng xem xét ông nội một chút lúc này mới nhìn về phía khối băng cửu long trên bàn cơm, bắt đầu từng điểm từng điểm hòa tan. Cô đột nhiên tâm tình khoái trá vươn tay chống má cố ý thở dài nói: "Ôi, xem ra khối băng này cũng nhanh hòa tan! Ta còn khát vọng tổng giám đốc Trang thật sự có bản lĩnh thông thiên có thể hóa giải nan đề nho nhỏ này của ta! Sớm biết như vậy, ta lúc đó nên đem hết thủ đoạn giúp em trai theo đuổi Khả Hinh mới đúng!"
Lời này vừa ra, Trang Ngải Lâm ngồi đó ngẩng đầu trầm mặt trừng Tô Linh biết cô là châm chọc mình không có năng lực hỗ trợ em trai. Cô trong lồng ngực chôn một đống bom lại không có chỗ phát tiết!
Hai nhà Tưởng Trang ngồi đó cũng bắt đầu có chút khẩn trương, chỉ có Tuyết Nhi một thân váy ngắn rối bù ôm gấu bông của mình cũng nhìn về phía khối băng, đôi mắt trừng thật lớn thật lớn, bởi vì gần đây được Uyển Thanh dùng tiềm thức làm trị liệu khôi phục cho cô cho nên trạng thái tinh thần và lý trí hiện giờ của cô cũng gần khôi phục chỉ là một ít năng lực dự đoán còn chưa xuất hiện, chỉ thấy cô trừng lớn hai mắt giống như nhìn thấy một hình ảnh nhưng lại không rõ ràng, đầu càng lúc càng nghiêng...
Không ai cẩn thận lưu ý bộ dáng của cô chỉ là ngồi ở vị trí của mình lo lắng chờ đợi...
Trang Hạo Nhiên vẫn như cũ một mình một người cầm đoản châm đứng bên ngoài cổng hoa nhìn kỹ đoản châm sắc bén lóe ra cường liệt quang mang. Lãnh Mặc Hàn đánh Tô Lạc Hoành xong lúc này mới chậm rãi đi tới nhìn anh nói: "Mình vừa nhìn một chút tình huống xung quanh, toàn bộ phòng ăn đều bị vây kín dù cho mình thủ pháp tốt cũng không cách nào tìm được góc độ thích hợp phi châm tới chén nước trừ phi thực sự xuyên qua người Trương ủy viên!"
Trang Hạo Nhiên nhấc mí mắt tức giận nhìn anh.
Lãnh Mặc Hàn cũng bất đắc dĩ cười.
Trang Hạo Nhiên lại nhíu chặt mi tâm nắm chặt đoản châm giống như vẫn đang suy nghĩ chuyện gì, thế nhưng lúc này dường như anh nhớ tới cái gì có chút nghi hoặc kinh ngạc hỏi: "Đúng rồi! ! Tổng giám đốc Tưởng đâu! ! Sao không thấy anh ta?"
Vừa dứt lời cửa phòng VIP dứt khoát mở ra chỉ thấy Đông Anh vẻ mặt bất đắc dĩ làm bạn bên cạnh mà Tưởng Thiên Lỗi như người bị đói đã lâu mặc áo sơ mi trắng cùng quần tây đen ngồi trên sô pha, tay trái cầm chén cơm, tay phải cầm đũa đưa về phía đĩa lạc gắp từng củ lạc đưa vào trong miệng nhàn nhã nhai...
"... ... ..." Trang Hạo Nhiên rốt cuộc chấn kinh trừng mắt nhìn anh.
Tưởng Thiên Lỗi một bụng oán khí, tay cầm chén cơm ở trước mắt bao người nhìn súc sinh Trang Hạo Nhiên này tàn bạo nói thẳng: "Tôi biết anh vừa ra tôi sẽ không có chuyện tốt! Nhưng tôi không ngờ báo ứng tới nhanh như vậy! Bữa cơm cũng không cho người ta ăn no!"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro