Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc
HÔN MÊ
Hàn Trinh Trinh
2024-07-24 20:48:37
Bốn giờ chiều! !
Một chiếc Rolls-Royce phiên bản dài màu bạc lập tức dừng ở trước thảm đỏ khách sạn, Trang Hạo Nhiên nhanh chóng từ trong xe đi ra, vừa đón gió thổi mạnh, vừa cài cúc áo tây trang màu trắng, nghe Tiêu Đồng báo cáo mình kế tiếp sắp tham dự cuộc họp nhỏ, còn có năm giờ chiều, phải đi đến sảnh tiệc tầng mười hai tham dự buổi trình diễn thời trang mùa đông của chị gái, buổi trình diễn thời trang lần này đẳng cấp quốc tế, là chuyện lớn hàng đầu đối với Trang Ngải Lâm, biên tập tạp chí thời trang quốc tế, chuyên gia thiết kế Paris nổi tiếng, còn có danh viện hai giới chính trị, doanh thương, minh tinh quốc tế, toàn bộ ái mộ danh tiếng mà đến! !
Đại sảnh khách sạn đã thấy rục rịch, ngoài chuyên gia hầu rượu thi đấu, chính là phóng viên thời trang giải trí, thời gian dần trôi qua, cầm máy chụp hình, đi tới tầng lầu 12.
Trang Hạo Nhiên nghe nói chuyện này, liền dừng ở giữa đại sảnh khách sạn, suy nghĩ một chút, liền xoay người, nhìn Tiêu Đồng vội nói: "Một chút nữa có thời gian, cô phải mau chuẩn bị cho tôi một bó hoa hồng xanh! Nhất định là cái loại từng đóa nở rất tươi đẹp! Chị của tôi thích nhất hoa hồng xanh!"
"Vâng!" Tiêu Đồng gật đầu!
Lúc này, đám người Tô Lạc Hoành, Lâm Sở Nhai, Tào Anh Kiệt đã đi thăm Uyển Thanh, nhưng bởi vì có việc bận rộn, nên nhanh chóng lái xe thể thao trở lại, lúc này cùng đẹp trai đi ra xe thể thao, làm cho thiên kim danh viện rối rít ghé mắt, ba cầm thú đều cảm thấy hết sức có mặt mũi, không nhịn được nở nụ cười hả hê, cùng đi vào đại sảnh, theo vào sau Trang Hạo Nhiên! !
"Tối nay Tổng Giám đốc Tưởng sẽ tới hay không?" Trang Hạo Nhiên suy nghĩ một chút, liền hỏi Tiêu Đồng.
"Hẳn là tới!" Tiêu Đồng không nhịn được cười nói: "Tôi cảm thấy Tổng Giám đốc Tưởng thật thích chị Trang chúng ta đấy! Mặc kệ đại tiểu thư nhạo báng thế nào, anh ấy cũng không ngại! Chỉ cần đại tiểu thư ở trong khách sạn, cũng sẽ căn dặn Đông Anh và Giám đốc phục vụ tất cả hành trình, không thể có một chút chậm trễ. Lần trước đại tiểu thư dùng cơm trưa ở Nhã Các, Tổng Giám đốc Tưởng dùng cơm ở sát vách, còn đích thân qua chào hỏi, cũng một lúc !"
Tô Lạc Hoành nghe nói như vậy, không nhịn được cười nói: “Nếu không, kết đôi bọn họ đi! Hiện tại đang thịnh hành chị em yêu nhau, đúng không? Anh Kiệt! ! !"
"Cút! !" Tào Anh Kiệt bật cười, nói: "Năm trăm năm trước, anh chính là chồng của vợ tôi rồi! ! Mặc kệ là nửa người trên hay nửa người dưới, anh đây cũng cao lớn dũng mãnh được không?"
Trang Hạo Nhiên nghe xong không nhịn được cười nói: "Các người thôi đi! ! Chị của tôi là của Bác Dịch đấy! ! Tạm thời là vậy! !"
"Hai người bọn họ không phải chia tay rồi sao?" Lâm Sở Nhai cười hỏi.
"Chuyện tình cảm, ai mà chắc chắn được ! Một người thoạt nhìn đặc biệt chơi đùa, không chừng cuối cùng có thể thành?" Trang Hạo Nhiên có chút hài lòng lúc ấy mình không buông tha Đường Khả Hinh, vừa cất bước đi về phía trước lại phát hiện phía trước có cô bé sáu bảy tuổi, để tóc ngắn, mặc váy nhỏ màu trắng, ôm một con gấu bông nhỏ, đứng ở bên cạnh mẹ, nhìn về phía mình, vẻ mặt nhảy ra trái tim hồng, dáng vẻ ưa thích rất kinh ngạc và xấu hổ, mặt của anh hơi lộ ra một chút hấp dẫn, hai tròng mắt chứa tình ý, cười như không cười nhìn cô bé kia, không nhịn được đá lông nheo với cô ! !
Cô bé lập tức cảm giác không thở được, mặt thoạt đỏ bừng, cảm thấy ông chú này thật sự rất đẹp trai ! !
Trang Hạo Nhiên không nhịn được nở nụ cười, tiếp tục đẹp trai hả hê cất bước đi về phía trước, vừa đi vừa nhanh chóng nhìn Trương Thục Dao, lo lắng hỏi: "Buổi chiều tình hình của Khả Hinh như thế nào?"
Trương Thục Dao đi theo anh cất bước đi về phía trước, thấy buồn cười.
Trang Hạo Nhiên dừng bước lại, vẻ mặt lộ ra nghi ngờ và lo lắng, hỏi: "Có phải xảy ra chuyện gì hay không?"
Trương Thục Dao cầm trong tay một xấp hình, là trung tâm theo dõi giám sát của Tịnh Kỳ chụp lại thực tế, cô hơi giấu ở phía sau, không dám lộ ra. . . . . .
Trang Hạo Nhiên trầm ngâm trừng mắt nhìn cô một cái, ngay lập tức hơi khom người, giành lấy xấp hình trong tay cô, sau đó cố giả bộ bình tĩnh, rút ra một tấm, giống như có chút nhàm chán đi phía trước nhìn một chút. . . . . .
Vẻ mặt anh lập tức băng bó, hai mắt không thể tin nổi chớp mắt, con ngươi trừng to, cảm giác mạch máu vỡ ra nhìn đến tấm hình đầu tiên chính là Tô Thụy Kỳ ôm chặt Đường Khả Hinh, cúi xuống hôn môi cô, rất ngọt ngào, rất thâm tình! ! Ầm . . . . . . . . Thượng Đế lại cầm một cái chảo, quát một tiếng tức giận đập vào cái ót người này, làm cho đại não của anh triệt để bị vỡ ra, không ngờ anh không nói lời nào, giống như bị kinh sợ khổng lồ, con mắt trợn ngược, trực tiếp hôn mê bất tỉnh . . . . . ..
"Lão đại . . . . . . . "
Một tiếng kêu gấp gáp căng thẳng lập tức vang lên, truyền khắp cả đại sảnh! !
***
Thời gian giống như trôi nhanh hơn một chút, ánh trời chiều cũng sắp chìm xuống mặt biển, không mặt mũi gặp người! !
Văn phòng của Tổng Giám đốc đông nghẹt người! !
Trang Hạo Nhiên mặc áo sơ mi màu đen, quần tây màu đen, nằm ngang trên ghế sa lon, cả người hôn mê đến gần một tiếng đồng hồ, lúc này trong đầu lốm đốm vụn vặt, phục hồi tinh thần lại, nhưng vẫn giống như bệnh nặng chưa khỏi hẳn, lồng ngực phập phồng thở hổn hển, chậm rãi mở mắt, lập tức nhìn thấy đám người Tô Lạc Hoành, Lâm Sở Nhai, Tào Anh Kiệt, Tiêu Đồng tụm lại một khối, đang cúi mặt kinh ngạc nhìn mình!
Mặt của anh lập tức vo thành một nắm, trái tim đau đến thắt lại, tay đè trên lồng ngực, quay mặt đi, rúc ở trên ghế sa lon, khàn khàn mệt mỏi xua tay, nói: "Cút ngay! ! Tim gan phèo phổi thận của tôi đều tan nát! Sẽ chết!"
Tô Lạc Hoành thật sự xem thường Trang Hạo Nhiên, vẻ mặt lộ ra mất mất mặt, khinh bỉ nói: "Tôi nhổ vào! ! Anh nửa người trên và nửa người dưới đẹp trai như vậy! ! Một người cấu tạo đẹp trai như vậy! ! Không ngờ nhìn một tấm hình, anh cứ ghê tởm mất mặt ngất đi ở đại sảnh khách sạn! ! Anh có biết từ lúc mới vừa nhắm mắt lại đến bây giờ một tiếng đồng hồ, thị trường chứng khoán giống như tôi hết cao trào cùng nhau trượt xuống! Mẹ nó ! ! Có nên mất mặt như vậy hay không?"
"Đúng vậy! !" Lâm Sở Nhai cũng cảm giác hung dữ nhìn Trang Hạo Nhiên tức giận nói: "Tôi mới vừa nâng anh lên từ trên mặt đất, anh biết tôi rất rối rắm không? Rốt cuộc là nâng chân trước, hay nâng đầu trước mới có thể để cho anh tiếp tục chơi đùa? ! !"
Trang Hạo Nhiên nghe nói như vậy, khuôn mặt từ bên cạnh ghế sa lon vươn tay nắm lấy anh, có chút để ý chuyện này hỏi: "Vậy. . . . . . Cậu nâng thế nào?"
"Còn có thể nâng thế nào?" Tào Anh Kiệt tức giận đến nghiến răng nhìn anh kêu to: "Đương nhiên là kéo hai chân dài người mẫu của anh chạy tới phòng làm việc đấy! ! Cố gắng không để cho phóng viên chụp được dáng vẻ chết của anh ! !"
"A! !" Trang Hạo Nhiên nhăn mặt, trái tim lại đau một trận, đưa tay che lồng ngực của mình, vẻ mặt đau khổ sắp phát điên, anh cũng không để ý cái gì, chỉ để ý mình không đẹp trai! !
Lúc này Tiêu Đồng lo lắng chính là thân thể Trang Hạo Nhiên, lập tức lấy dầu thuốc chủ tịch thường bôi, rót một chút trong lòng bàn tay, đưa về phía lồng ngực Trang Hạo Nhiên, căng thẳng xoa cho anh nói: "Lão đại! Anh không sao chứ! Anh xác định bây giờ anh bình thường sao? Tất cả lãnh đạo cấp cao của Hoàn Á và tập đoàn Á Châu toàn bộ đều tới, đứng ở ngoài cửa đông nghẹt! Thành viên Hội đồng quản trị Hoàn Cầu và chủ tịch cũng sắp đến rồi! Đều rất quan tâm anh !"
"Tôi không muốn gặp người nào! Tôi cũng không muốn gặp ai! ! Trái tim tôi đau đớn đến tim gan phổi thận đều tan nát!" Trang Hạo Nhiên tay đè chặt lồng ngực của mình, nhớ tới hình ảnh Đường Khả Hinh và Tô Thụy Kỳ hôn nhau, rõ ràng cảm thấy lúc ấy hai người bọn họ hoàn toàn đắm chìm vào chuyện đó, anh lại cảm thấy tan nát cõi lòng, người rũ ra nằm ở trên ghế sa lon, đè chặt ngực kêu lên: "Không chịu nổi! ! Tôi muốn chết! !"
Lúc này Trương Thục Dao mới cười như không cười xuất hiện, thò đầu ra, muốn xem kịch vui, nhìn Trang Hạo Nhiên, nói: "Lão đại ! Anh thật sự là vô dụng! Đây chẳng qua là một tấm hình! Không có hôn! Cách một ngón cái!"
"Còn cách ngón cái! !" Trang Hạo Nhiên cảm thấy trái tim càng đau, tay đè trên lồng ngực, đau đến khàn khàn kêu lên: "Cũng là bởi vì cách ngón cái mới đau đếu thấu phổi ! ! Không chịu nổi! !"
Anh nói xong, cả người lại nằm ở trên giường, vươn tay từng quyền vỗ mạnh vào lồng ngực của mình, vẻ mặt đau khổ nói: "Tôi thật không chịu nổi! Tiếp tục như vậy, sớm muộn cũng bệnh tim!"
Phốc! ! Trương Thục Dao nghe nói như vậy, không nhịn được phì cười!
"Anh và Tiểu Đường cũng phát triển đến mức này rồi ! Anh còn sợ gì? Anh là đàn ông, anh lại còn ngất đi?" Tô Lạc Hoành thật không thể hiểu nổi ! !
"Các người không hiểu tôi," Trang Hạo Nhiên khổ sở đè lồng ngực của mình, trái tim đập thình thịch nói: "Tôi chính là giành được Khả Hinh từ trong tay Tổng Giám đốc Tưởng!"
Cho nên, đi ra ngoài lăn lộn, người nào cũng sớm muộn phải trả giá! !
Mọi người nghe nói như vậy, cũng cảm thấy bất đắc dĩ nhìn anh! !
Trang Hạo Nhiên vừa thở dốc, hai mắt vừa nhanh chóng xoay tròn, cảm thấy tiếp tục như vậy sớm muộn không phải biện pháp, anh một chút cũng không tin tưởng chiếc nhẫn trên ngón tay, chợt nghĩ tới chuyện gì, lập tức ngồi dậy, nhìn Tiêu Đồng nói: "Lập tức mang hai mươi con vẹt tôi nuôi, đưa tới cho tôi !"
"À?" Tiêu Đồng ngạc nhiên nhìn anh! !
"Mau! !" Trang Hạo Nhiên thở dốc một cái, trên mặt lộ ra nét căng thẳng, quay mặt sang nhìn Tiêu Đồng mở cửa thì nhìn thấy rất nhiều lãnh đạo cấp cao căng thẳng đứng ở bên ngoài, anh lập tức gấp gáp xua tay nói: "Để cho bọn họ đều đi! Hiện tại tôi đang phiền lắm! !"
"Được !" Tô Lạc Hoành lại khinh bỉ nhìn anh một cái, mới xoay người đi ra ngoài, tuyên bố Tổng Giám đốc Trang không sao, mọi người có thể đi được rồi.
Không đến bao lâu, An An và Tiêu Đồng vừa sai người mang một cái lồng chim cao gần hai mét tới phòng Tổng Giám đốc! !
"Oa! !" Mấy người Lâm Sở Nhai và Tô Lạc Hoành không biết Trang Hạo Nhiên hành động nhanh như vậy, ngẩng đầu lên kinh ngạc nhìn An An và Tiêu Đồng mang tới lồng chim cao lớn, ở bên trong bay hai mươi con vẹt Kim Cương, bọn chúng đều cao lớn, đẹp trai oai phong! ! Bọn họ mất hồn hỏi: "Anh nuôi nhiều vẹt như vậy để làm gì?"
"Thả hết bọn chúng ra! !" Trang Hạo Nhiên lập tức lại khôi phục dáng vẻ Tổng Giám đốc, dựa nhẹ vào trên ghế sa lon một người của mình, đôi tay mở ra, đầy khí thế nhìn hai mươi mấy con vẹt Kim Cương, nói thẳng: "Hôm nay mọi người không ai được đi! Không cho phép tan việc về cùng vợ, không cho phép theo đuổi bạn gái cũ, lại càng không được theo đuổi minh tinh! ! Nói chuyện với con vẹt của tôi! !"
"À?" Ba người kinh ngạc nhìn anh, kêu to: "Nói gì?"
Hai tròng mắt Trang Hạo Nhiên lóe lên, vẻ mặt lộ ra đắc ý!
Một chiếc Rolls-Royce phiên bản dài màu bạc lập tức dừng ở trước thảm đỏ khách sạn, Trang Hạo Nhiên nhanh chóng từ trong xe đi ra, vừa đón gió thổi mạnh, vừa cài cúc áo tây trang màu trắng, nghe Tiêu Đồng báo cáo mình kế tiếp sắp tham dự cuộc họp nhỏ, còn có năm giờ chiều, phải đi đến sảnh tiệc tầng mười hai tham dự buổi trình diễn thời trang mùa đông của chị gái, buổi trình diễn thời trang lần này đẳng cấp quốc tế, là chuyện lớn hàng đầu đối với Trang Ngải Lâm, biên tập tạp chí thời trang quốc tế, chuyên gia thiết kế Paris nổi tiếng, còn có danh viện hai giới chính trị, doanh thương, minh tinh quốc tế, toàn bộ ái mộ danh tiếng mà đến! !
Đại sảnh khách sạn đã thấy rục rịch, ngoài chuyên gia hầu rượu thi đấu, chính là phóng viên thời trang giải trí, thời gian dần trôi qua, cầm máy chụp hình, đi tới tầng lầu 12.
Trang Hạo Nhiên nghe nói chuyện này, liền dừng ở giữa đại sảnh khách sạn, suy nghĩ một chút, liền xoay người, nhìn Tiêu Đồng vội nói: "Một chút nữa có thời gian, cô phải mau chuẩn bị cho tôi một bó hoa hồng xanh! Nhất định là cái loại từng đóa nở rất tươi đẹp! Chị của tôi thích nhất hoa hồng xanh!"
"Vâng!" Tiêu Đồng gật đầu!
Lúc này, đám người Tô Lạc Hoành, Lâm Sở Nhai, Tào Anh Kiệt đã đi thăm Uyển Thanh, nhưng bởi vì có việc bận rộn, nên nhanh chóng lái xe thể thao trở lại, lúc này cùng đẹp trai đi ra xe thể thao, làm cho thiên kim danh viện rối rít ghé mắt, ba cầm thú đều cảm thấy hết sức có mặt mũi, không nhịn được nở nụ cười hả hê, cùng đi vào đại sảnh, theo vào sau Trang Hạo Nhiên! !
"Tối nay Tổng Giám đốc Tưởng sẽ tới hay không?" Trang Hạo Nhiên suy nghĩ một chút, liền hỏi Tiêu Đồng.
"Hẳn là tới!" Tiêu Đồng không nhịn được cười nói: "Tôi cảm thấy Tổng Giám đốc Tưởng thật thích chị Trang chúng ta đấy! Mặc kệ đại tiểu thư nhạo báng thế nào, anh ấy cũng không ngại! Chỉ cần đại tiểu thư ở trong khách sạn, cũng sẽ căn dặn Đông Anh và Giám đốc phục vụ tất cả hành trình, không thể có một chút chậm trễ. Lần trước đại tiểu thư dùng cơm trưa ở Nhã Các, Tổng Giám đốc Tưởng dùng cơm ở sát vách, còn đích thân qua chào hỏi, cũng một lúc !"
Tô Lạc Hoành nghe nói như vậy, không nhịn được cười nói: “Nếu không, kết đôi bọn họ đi! Hiện tại đang thịnh hành chị em yêu nhau, đúng không? Anh Kiệt! ! !"
"Cút! !" Tào Anh Kiệt bật cười, nói: "Năm trăm năm trước, anh chính là chồng của vợ tôi rồi! ! Mặc kệ là nửa người trên hay nửa người dưới, anh đây cũng cao lớn dũng mãnh được không?"
Trang Hạo Nhiên nghe xong không nhịn được cười nói: "Các người thôi đi! ! Chị của tôi là của Bác Dịch đấy! ! Tạm thời là vậy! !"
"Hai người bọn họ không phải chia tay rồi sao?" Lâm Sở Nhai cười hỏi.
"Chuyện tình cảm, ai mà chắc chắn được ! Một người thoạt nhìn đặc biệt chơi đùa, không chừng cuối cùng có thể thành?" Trang Hạo Nhiên có chút hài lòng lúc ấy mình không buông tha Đường Khả Hinh, vừa cất bước đi về phía trước lại phát hiện phía trước có cô bé sáu bảy tuổi, để tóc ngắn, mặc váy nhỏ màu trắng, ôm một con gấu bông nhỏ, đứng ở bên cạnh mẹ, nhìn về phía mình, vẻ mặt nhảy ra trái tim hồng, dáng vẻ ưa thích rất kinh ngạc và xấu hổ, mặt của anh hơi lộ ra một chút hấp dẫn, hai tròng mắt chứa tình ý, cười như không cười nhìn cô bé kia, không nhịn được đá lông nheo với cô ! !
Cô bé lập tức cảm giác không thở được, mặt thoạt đỏ bừng, cảm thấy ông chú này thật sự rất đẹp trai ! !
Trang Hạo Nhiên không nhịn được nở nụ cười, tiếp tục đẹp trai hả hê cất bước đi về phía trước, vừa đi vừa nhanh chóng nhìn Trương Thục Dao, lo lắng hỏi: "Buổi chiều tình hình của Khả Hinh như thế nào?"
Trương Thục Dao đi theo anh cất bước đi về phía trước, thấy buồn cười.
Trang Hạo Nhiên dừng bước lại, vẻ mặt lộ ra nghi ngờ và lo lắng, hỏi: "Có phải xảy ra chuyện gì hay không?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trương Thục Dao cầm trong tay một xấp hình, là trung tâm theo dõi giám sát của Tịnh Kỳ chụp lại thực tế, cô hơi giấu ở phía sau, không dám lộ ra. . . . . .
Trang Hạo Nhiên trầm ngâm trừng mắt nhìn cô một cái, ngay lập tức hơi khom người, giành lấy xấp hình trong tay cô, sau đó cố giả bộ bình tĩnh, rút ra một tấm, giống như có chút nhàm chán đi phía trước nhìn một chút. . . . . .
Vẻ mặt anh lập tức băng bó, hai mắt không thể tin nổi chớp mắt, con ngươi trừng to, cảm giác mạch máu vỡ ra nhìn đến tấm hình đầu tiên chính là Tô Thụy Kỳ ôm chặt Đường Khả Hinh, cúi xuống hôn môi cô, rất ngọt ngào, rất thâm tình! ! Ầm . . . . . . . . Thượng Đế lại cầm một cái chảo, quát một tiếng tức giận đập vào cái ót người này, làm cho đại não của anh triệt để bị vỡ ra, không ngờ anh không nói lời nào, giống như bị kinh sợ khổng lồ, con mắt trợn ngược, trực tiếp hôn mê bất tỉnh . . . . . ..
"Lão đại . . . . . . . "
Một tiếng kêu gấp gáp căng thẳng lập tức vang lên, truyền khắp cả đại sảnh! !
***
Thời gian giống như trôi nhanh hơn một chút, ánh trời chiều cũng sắp chìm xuống mặt biển, không mặt mũi gặp người! !
Văn phòng của Tổng Giám đốc đông nghẹt người! !
Trang Hạo Nhiên mặc áo sơ mi màu đen, quần tây màu đen, nằm ngang trên ghế sa lon, cả người hôn mê đến gần một tiếng đồng hồ, lúc này trong đầu lốm đốm vụn vặt, phục hồi tinh thần lại, nhưng vẫn giống như bệnh nặng chưa khỏi hẳn, lồng ngực phập phồng thở hổn hển, chậm rãi mở mắt, lập tức nhìn thấy đám người Tô Lạc Hoành, Lâm Sở Nhai, Tào Anh Kiệt, Tiêu Đồng tụm lại một khối, đang cúi mặt kinh ngạc nhìn mình!
Mặt của anh lập tức vo thành một nắm, trái tim đau đến thắt lại, tay đè trên lồng ngực, quay mặt đi, rúc ở trên ghế sa lon, khàn khàn mệt mỏi xua tay, nói: "Cút ngay! ! Tim gan phèo phổi thận của tôi đều tan nát! Sẽ chết!"
Tô Lạc Hoành thật sự xem thường Trang Hạo Nhiên, vẻ mặt lộ ra mất mất mặt, khinh bỉ nói: "Tôi nhổ vào! ! Anh nửa người trên và nửa người dưới đẹp trai như vậy! ! Một người cấu tạo đẹp trai như vậy! ! Không ngờ nhìn một tấm hình, anh cứ ghê tởm mất mặt ngất đi ở đại sảnh khách sạn! ! Anh có biết từ lúc mới vừa nhắm mắt lại đến bây giờ một tiếng đồng hồ, thị trường chứng khoán giống như tôi hết cao trào cùng nhau trượt xuống! Mẹ nó ! ! Có nên mất mặt như vậy hay không?"
"Đúng vậy! !" Lâm Sở Nhai cũng cảm giác hung dữ nhìn Trang Hạo Nhiên tức giận nói: "Tôi mới vừa nâng anh lên từ trên mặt đất, anh biết tôi rất rối rắm không? Rốt cuộc là nâng chân trước, hay nâng đầu trước mới có thể để cho anh tiếp tục chơi đùa? ! !"
Trang Hạo Nhiên nghe nói như vậy, khuôn mặt từ bên cạnh ghế sa lon vươn tay nắm lấy anh, có chút để ý chuyện này hỏi: "Vậy. . . . . . Cậu nâng thế nào?"
"Còn có thể nâng thế nào?" Tào Anh Kiệt tức giận đến nghiến răng nhìn anh kêu to: "Đương nhiên là kéo hai chân dài người mẫu của anh chạy tới phòng làm việc đấy! ! Cố gắng không để cho phóng viên chụp được dáng vẻ chết của anh ! !"
"A! !" Trang Hạo Nhiên nhăn mặt, trái tim lại đau một trận, đưa tay che lồng ngực của mình, vẻ mặt đau khổ sắp phát điên, anh cũng không để ý cái gì, chỉ để ý mình không đẹp trai! !
Lúc này Tiêu Đồng lo lắng chính là thân thể Trang Hạo Nhiên, lập tức lấy dầu thuốc chủ tịch thường bôi, rót một chút trong lòng bàn tay, đưa về phía lồng ngực Trang Hạo Nhiên, căng thẳng xoa cho anh nói: "Lão đại! Anh không sao chứ! Anh xác định bây giờ anh bình thường sao? Tất cả lãnh đạo cấp cao của Hoàn Á và tập đoàn Á Châu toàn bộ đều tới, đứng ở ngoài cửa đông nghẹt! Thành viên Hội đồng quản trị Hoàn Cầu và chủ tịch cũng sắp đến rồi! Đều rất quan tâm anh !"
"Tôi không muốn gặp người nào! Tôi cũng không muốn gặp ai! ! Trái tim tôi đau đớn đến tim gan phổi thận đều tan nát!" Trang Hạo Nhiên tay đè chặt lồng ngực của mình, nhớ tới hình ảnh Đường Khả Hinh và Tô Thụy Kỳ hôn nhau, rõ ràng cảm thấy lúc ấy hai người bọn họ hoàn toàn đắm chìm vào chuyện đó, anh lại cảm thấy tan nát cõi lòng, người rũ ra nằm ở trên ghế sa lon, đè chặt ngực kêu lên: "Không chịu nổi! ! Tôi muốn chết! !"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lúc này Trương Thục Dao mới cười như không cười xuất hiện, thò đầu ra, muốn xem kịch vui, nhìn Trang Hạo Nhiên, nói: "Lão đại ! Anh thật sự là vô dụng! Đây chẳng qua là một tấm hình! Không có hôn! Cách một ngón cái!"
"Còn cách ngón cái! !" Trang Hạo Nhiên cảm thấy trái tim càng đau, tay đè trên lồng ngực, đau đến khàn khàn kêu lên: "Cũng là bởi vì cách ngón cái mới đau đếu thấu phổi ! ! Không chịu nổi! !"
Anh nói xong, cả người lại nằm ở trên giường, vươn tay từng quyền vỗ mạnh vào lồng ngực của mình, vẻ mặt đau khổ nói: "Tôi thật không chịu nổi! Tiếp tục như vậy, sớm muộn cũng bệnh tim!"
Phốc! ! Trương Thục Dao nghe nói như vậy, không nhịn được phì cười!
"Anh và Tiểu Đường cũng phát triển đến mức này rồi ! Anh còn sợ gì? Anh là đàn ông, anh lại còn ngất đi?" Tô Lạc Hoành thật không thể hiểu nổi ! !
"Các người không hiểu tôi," Trang Hạo Nhiên khổ sở đè lồng ngực của mình, trái tim đập thình thịch nói: "Tôi chính là giành được Khả Hinh từ trong tay Tổng Giám đốc Tưởng!"
Cho nên, đi ra ngoài lăn lộn, người nào cũng sớm muộn phải trả giá! !
Mọi người nghe nói như vậy, cũng cảm thấy bất đắc dĩ nhìn anh! !
Trang Hạo Nhiên vừa thở dốc, hai mắt vừa nhanh chóng xoay tròn, cảm thấy tiếp tục như vậy sớm muộn không phải biện pháp, anh một chút cũng không tin tưởng chiếc nhẫn trên ngón tay, chợt nghĩ tới chuyện gì, lập tức ngồi dậy, nhìn Tiêu Đồng nói: "Lập tức mang hai mươi con vẹt tôi nuôi, đưa tới cho tôi !"
"À?" Tiêu Đồng ngạc nhiên nhìn anh! !
"Mau! !" Trang Hạo Nhiên thở dốc một cái, trên mặt lộ ra nét căng thẳng, quay mặt sang nhìn Tiêu Đồng mở cửa thì nhìn thấy rất nhiều lãnh đạo cấp cao căng thẳng đứng ở bên ngoài, anh lập tức gấp gáp xua tay nói: "Để cho bọn họ đều đi! Hiện tại tôi đang phiền lắm! !"
"Được !" Tô Lạc Hoành lại khinh bỉ nhìn anh một cái, mới xoay người đi ra ngoài, tuyên bố Tổng Giám đốc Trang không sao, mọi người có thể đi được rồi.
Không đến bao lâu, An An và Tiêu Đồng vừa sai người mang một cái lồng chim cao gần hai mét tới phòng Tổng Giám đốc! !
"Oa! !" Mấy người Lâm Sở Nhai và Tô Lạc Hoành không biết Trang Hạo Nhiên hành động nhanh như vậy, ngẩng đầu lên kinh ngạc nhìn An An và Tiêu Đồng mang tới lồng chim cao lớn, ở bên trong bay hai mươi con vẹt Kim Cương, bọn chúng đều cao lớn, đẹp trai oai phong! ! Bọn họ mất hồn hỏi: "Anh nuôi nhiều vẹt như vậy để làm gì?"
"Thả hết bọn chúng ra! !" Trang Hạo Nhiên lập tức lại khôi phục dáng vẻ Tổng Giám đốc, dựa nhẹ vào trên ghế sa lon một người của mình, đôi tay mở ra, đầy khí thế nhìn hai mươi mấy con vẹt Kim Cương, nói thẳng: "Hôm nay mọi người không ai được đi! Không cho phép tan việc về cùng vợ, không cho phép theo đuổi bạn gái cũ, lại càng không được theo đuổi minh tinh! ! Nói chuyện với con vẹt của tôi! !"
"À?" Ba người kinh ngạc nhìn anh, kêu to: "Nói gì?"
Hai tròng mắt Trang Hạo Nhiên lóe lên, vẻ mặt lộ ra đắc ý!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro