Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc
KIM CƯƠNG OAI PHONG
Hàn Trinh Trinh
2024-07-24 20:48:37
10 giờ sáng! !
Tưởng Thiên Lỗi trở lại phòng làm việc, ký phần tài liệu quan trọng, gửi đến công ty con ở Nhật Bản và Hàn Quốc, mới trực tiếp theo lời mời của chủ tịch Hoàn Cầu, đến vườn hoa cúc sau lầu phụ, vừa thưởng thức cảnh cúc xinh đẹp, vừa thưởng thức điểm tâm chủ đề về "Cúc" gần đây đầu bếp mới vừa mới sáng chế. . . . . .
Vườn hoa cúc.
Tưởng Thiên Lỗi vừa cất bước đi dọc theo con đường nhỏ đá cuội quanh co đi về phía trước, vừa thưởng thức cúc tháng chín nở rộ hai bên, riêng hoa có danh xưng nữ vương là hoa tao nhã nhất, tiên dật nhất trong tất cả các loại cúc, chỉ thấy cánh hoa vàng tươi giống như tay ngọc thon thon của thiếu nữ, mở rộng và vẫy gọi, tỏ tình hết sức lịch sự tao nhã, anh hơi dừng chân, hai mắt ngưng nhìn một bụi cúc tháng chín trong đó, dừng ở trong mặt cỏ, hết sức tươi đẹp chói mắt, rạng rỡ dịu dàng, anh liền khẽ mỉm cười, nhớ tới từ trước đến giờ Ân Nguyệt Dung thích hoa, liền căn dặn Đông Anh: "Mùa thu năm nay hoa nở đặc biệt xinh đẹp, khó được dì Ân đang ở trong nước, cô tìm một bình hoa sứ cổ thượng đẳng, phải hình bầu dục, chọn mấy chục bụi cúc tháng chín đưa đến 'phòng tổng thống', đặt ở bên cạnh hồ sen để cho dì ấy nhàn rỗi thưởng cúc, đừng để sen tàn cuối hè, ảnh hưởng đến tâm tình của dì ấy."
"Vâng !" Đông Anh khẽ mỉm cười, gật đầu đáp.
Tưởng Thiên Lỗi không nói nữa, mà tiếp tục cất bước đi con đường hẹp quanh co, sắp đến bên cạnh đình nghỉ mát, không ngờ nhìn thấy Trang Hạo Nhiên mặc áo sơ mi màu đen và quần tây thẳng, cũng hết sức đẹp trai ngồi ở trước sân cỏ xanh xanh, trong tay cầm từng khối thức ăn, ném cho khoảng mười mấy hai mươi con vẹt ở trước mặt, dáng dấp màu sắc xinh đẹp khác thường, vừa đút thức ăn cho bọn chúng, vừa nâng cằm, giống như đang dạy bọn chúng nói gì đó, rất bí ẩn . . . . . .
Khắp sân cỏ xanh xanh, dòng suối nhỏ uốn quanh, thỉnh thoảng có thể nhìn thấy được mấy con thiên nga trắng như tuyết, điểm đôi chân dài gầy teo đi ở trong khe nước, khắp nơi trồng đầy bụi cúc vàng, cúc vạn thọ, cúc cam, cúc la mã, các loại kim cúc quý hiếm, mà lúc này cúc tây trung hoa khí phách ở bên bờ suối, phơi bày màu đỏ thẫm, rất xinh đẹp đón gió nở rộ, ba màu cúc này cũng đã phủ kín hòn non bộ nhỏ ở trong mặt cỏ. . . . . ..
Lông mày của anh vừa nhíu lại, nhìn người nọ đang suy nghĩ, anh lại giở trò gì?
Trang Hạo Nhiên vẫn ngồi xổm ở trong mặt cỏ xanh xanh, nhìn hai mươi con vẹt kim cương sáng nay mình mới gọi An An vừa mua về từ khu nhiệt đới châu Mỹ, lông của bọn chúng rất tươi sáng, có chút oai phong, quyến rũ đẹp trai ! ! Đuôi của con vẹt thật dài, loài vẹt này thuộc họ thô kệch, có giống hình thể lớn nhất, bắp thịt săn chắc, cho dù đi lại, hay cúi đầu mổ, nó đều thể hiện mạnh mẽ khí thế!
Nghe nói giống vẹt này tương đối dễ huấn luyện, tương đối dễ chung đụng với bất cứ giống vẹt nào, có thể bảo vệ người yêu, cắn động vật xa lạ, tuổi thọ dài đến 80, không sợ bội tình bạc nghĩa với vợ ! !
Trang Hạo Nhiên không khỏi cười lên, rất đắc ý nhìn hai mươi con vẹt tốn tiền mua về, nghe nói bọn chúng thông minh tuyệt đỉnh, một ngày đã học nói được tiếng người, không phải tương đối giống mình sao? Cá tính hoạt bát động lòng người ! ! Anh vừa cầm một khối thức ăn ném tới một con lông màu xanh vẹt trong số đó, nhìn nó mặc dù chân bị dây xích nhỏ đáng yêu khóa lại, nhưng vẫn không mất cá tính uy phong, cúi đầu mổ, nhai thức ăn hăng hái, anh hài lòng nhìn nó, cười nói: "Ăn đi! ! Từ từ ăn! Ăn xong rồi, anh mang chúng mày lên lầu, dạy chúng mày trò chuyện! ! Tiểu Hinh Hinh! ! Tiểu Hinh Hinh! ! Cẩn thận! !"
Tưởng Thiên Lỗi đứng ở trong mặt cỏ, sắc mặt có chút cổ quái nhìn bóng lưng Trang Hạo Nhiên kia, không nhịn được nói: "Tôi nói! ! Cậu chăn ngựa phiền đúng không? Thay đổi đam mê sao ? Nếu thật như vậy, để tôi đem Truy Phong làm thịt ăn!"
Trang Hạo Nhiên lập tức ngồi ở tại chỗ, quay đầu nhìn Tưởng Thiên Lỗi, hơi nghi ngờ bất mãn nói: "Mới sáng sớm, anh không thể nói một chút lời hay ho dễ nghe sao? Cần gì phải nói làm thịt ăn, thật ác tâm như vậy?"
"Tôi nói lời hay ho dễ nghe với cậu?" Tưởng Thiên Lỗi chế nhạo anh, cười lạnh nói.
"Nếu anh dám, tôi không ngại nhắm mắt nằm trên giường!" Trang Hạo Nhiên cầm thức ăn trong tay, ném hết cho con vẹt, sau đó mới ngẩng đầu lên, dặn dò An An và người huấn luyện thú đứng bên kia, nói: "Các người trông thật kỹ cho tôi đấy! ! Không nên để cho chúng nó mệt mỏi đói bụng, dùng cái loại lồng chim đặc biệt lớn, đừng uất ức bọn chúng! Đi lạc một con, phạt một năm tiền thưởng của các người !"
"Vâng !" An An đứng ở bên đó, vẻ mặt đau khổ nhìn Trang Hạo Nhiên, đang suy nghĩ xem rốt cuộc anh đang chơi trò gì ?
Trang Hạo Nhiên nhịn cười xoay người, thấy Tưởng Thiên Lỗi đã đi về phía đình nghỉ mát bên kia, thành viên hội đồng quản trị cũng đã lục tục kéo đến, anh thừa dịp đoạn đường nhỏ không có người, đến gần Tưởng Thiên Lỗi, mỉm cười nói: "Năm nay mùa hoa nở thật xinh đẹp! Tôi đã sai người tìm một bình hoa sứ cổ thượng đẳng hình bầu dục, trồng mười mấy bụi cúc tháng chín, đưa đến nhà của anh, để mẹ anh thưởng cúc!"
Tưởng Thiên Lỗi lập tức đứng lại, xoay người lại nhìn về phía Trang Hạo Nhiên, trực tiếp ngưng mặt không khách sáo nói: "Mẹ tôi thích cái gì, liên quan gì đến cậu! ? Không cần cậu quan tâm dư thừa !"
Trang Hạo Nhiên dừng lại, mỉm cười nhìn anh.
Tưởng Thiên Lỗi lạnh lùng liếc anh một cái, tiếp tục xoay người đi về phía trước. . . . . .
"Thuận tiện đi một chuyến, xem anh có đem người tôi giấu kỹ làm lạc mất hay không, tôi không phụ trách!" Trang Hạo Nhiên cũng không sao cả, đôi tay cắm túi quần, bước trên con đường mòn đi tới phía trước. . . . . .
Tưởng Thiên Lỗi lập tức dừng bước lại, hai mắt mãnh liệt lóe lên, ngưng nhìn một điểm ở phía trước, thật lâu sau, mới chậm rãi quay mặt sang nhìn Trang Hạo Nhiên. . . . . .
Sắc mặt Trang Hạo Nhiên cũng đứng đắn, nghiêm túc nhìn anh, hai mắt lóe ra ánh sáng sắc bén, nhàn nhạt mở môi mỏng, lạnh lùng thần bí nói: "Đã điều tra ra được cha của Như Mạt, có lẽ đến từ lực lượng đặc chủng Mĩ, cho nên thủ pháp tàn nhẫn, đều thông qua huấn luyện mạnh mẽ ! ! Hơn nữa tôi nghi ngờ dĩnh, ông ta thông qua quân sự hóa huấn luyện nhân tài, trong đó cũng có lính đánh thuê quốc tế ! !"
Tưởng Thiên Lỗi trầm ngâm nhìn anh một lúc lâu, mới chậm rãi nói: "Nói như vậy, ông ta vẫn giữ vững thói quen liên hệ chặt chẽ với chính phủ nhiều nước, hơn nữa lần này hợp tác với phía chính phủ, là muốn tẩy rửa, lẫn vào chính đạo! ? Nếu không, một tập đoàn sát thủ lớn mạnh như vậy, căn bản không cần dựa vào bất luận kẻ nào!"
Trang Hạo Nhiên khẽ mỉm cười.
Tưởng Thiên Lỗi im lặng một lúc, có lẽ biết Trang Hạo Nhiên có kế hoạch, nói: "Biết rồi! Tôi sẽ coi chừng cô ấy!"
"Đừng có mềm lòng đấy!" Trang Hạo Nhiên không nhịn được nhạo báng anh, cười nói: "Chỗ kia, tôi cũng không muốn đi, là địa phương duy nhất tôi sợ hãi!"
Khuôn mặt Tưởng Thiên Lỗi lạnh lẽo, nhìn về phía anh nói: "Cậu cảm thấy tôi là người dễ dàng mềm lòng như vậy sao? Huống chi, chuyện này không phải là vấn đề của một người! !"
Anh nói lời này, trái tim vẫn hơi run lên!
Trang Hạo Nhiên im lặng nhìn anh, cũng thở mạnh một hơi, ngưng nhìn nơi xa, cũng im lặng không lên tiếng! !
***
Đại sảnh số một Hoàn Cầu, mở hội nghị thi đấu chuyên gia hầu rượu vòng cuối cùng, mấy trăm người thông qua màn ảnh lớn, ngẩng đầu nhìn Chủ tịch hiệp hội rượu đỏ cùng tất cả thành viên phê bình, lúc 3 giờ chiều xuất hiện tại nơi đại sảnh khách sạn, ở trong từng luồng ánh đèn flash mạnh mẽ, dọc theo thang mây nhanh chóng cất bước lên trên, sảnh tiệc lập tức mở ra, bên trong bố trí nghiêm túc giống như trường thi, nhất là ghế dài màu trắng, chỗ ngồi đã bày ra bảng họ tên của tất cả chuyên gia hầu rượu, số một chính là: Đường Khả Hinh! !
Trang Hạo Nhiên và Tưởng Thiên Lỗi đồng thời nhìn về phía họ tên kia, hai mắt chợt lóe! !
Chủ tịch hiệp hội rượu đỏ dẫn tổ phê bình cùng nhân viên giám sát, kiểm tra một lần cuối cùng trước khi thi, sau đó nhìn nữ nhân viên người Pháp mặc đồng phục màu đen, cùng hai người đồng nghiệp, bắt đầu kiểm tra ống kính camera 360 độ bốn phía chỗ ngồi Đường Khả Hinh, phải truyền trực tiếp toàn bộ cả quá trình thi của cô, chờ cô xác nhận rõ ràng mọi thứ, liền gật đầu một cái, Chủ tịch hiệp hội rượu đỏ cũng gật đầu một cái, lại dẫn nhân viên tiếp tục đi tới ghế dài phía sau. . . . . .
Màn hình tinh thể lỏng thật lớn chợt lóe, lập tức tắt ngấm ! !
Trang Hạo Nhiên xoay ghế da Tổng Giám đốc, mặt nhìn hơn sáu trăm lãnh đạo cấp cao của Hoàn Cầu, khó được buông lỏng khẽ mỉm cười, ánh mắt lộ ra tán dương, nói: "Tôi là một người nhiệt tình yêu thương rượu đỏ, đã từng thăm viếng vườn nho nổi tiếng nhất của các nước trên thế giới, thỉnh thoảng cũng sẽ đi thăm quan các cuộc thi đấu lớn của chuyên gia hầu rượu, xem một chút mùi rượu này có khác với nước khác không, lúc ấy tôi còn có một loại suy nghĩ, khi nào đất nước chúng ta cũng có thể tổ chức thi đấu rượu đỏ một lần? Con người của tôi có chút nguyên tắc, cũng luôn làm cho mình tốt nhất, dẫn dắt đội ngũ ưu tú nhất, làm chuyện xuất sắc nhất! ! Tôi có một chút theo đuổi hoàn mỹ, không cho phép thiếu sót! ! Nhưng đây là thái độ của tôi! ! Cuộc thi đấu chuyên gia hầu rượu mang tính quốc tế, rốt cuộc đã bước vào thời gian đếm ngược 48 giờ! ! Trước đó, thể hiện đầy đủ tất cả nhân viên Hoàn Cầu chúng ta, mọi người đồng lòng góp sức, đồng tâm hiệp lực quyết tâm hoàn thành một chuyện! ! Dũng khí! ! Thái độ! ! Bất kể là lễ khai mạc hay đến việc bố trí thu xếp trường thi, rồi đến tiếp đón, bố trí tất cả thành viên các nước vào ở, không có chỗ nào không lộ ra ngay ngắn rõ ràng, chuyên nghiệp, cẩn thận, nhiệt tình, tốt đẹp! ! !"
Các lãnh đạo cấp cao nghe lời này, mọi người lập tức giống như được cổ vũ, tất cả đều ngồi thẳng người, trên mặt nở nụ cười.
Tưởng Thiên Lỗi ngồi ở ghế Tổng Giám đốc, cũng nở nụ cười vui vẻ, nhìn tất cả lãnh đạo cấp cao, chậm rãi nói: "Tôi luôn không nhấn mạnh tập đoàn, chỉ nhấn mạnh các vị cùng tôi và Tổng Giám đốc Trang là một đội ngũ, một đội ngũ đồng tâm hiệp lực hoàn thành một chuyện! Thân phận của mỗi người các vị, đều có tác dụng không thể thiếu ở Hoàn Cầu đều! ! Trong khoảng thời gian này, mọi người đã vất vả !"
Tất cả các lãnh đạo cấp cao khiêm tốn cúi đầu, khẽ mỉm cười.
Trang Hạo Nhiên cũng ngẩng mặt nở nụ cười, nhìn về phía mọi người nói: "Hôm nay trước khi họp, tôi cùng với Tổng Giám đốc Tưởng vẫn còn đang thảo luận, làm như thế nào khen thưởng cho các vị đã vất vả nhiều tháng, cuối cùng chúng tôi cùng quyết định, sau khi cuộc thi đấu chuyên gia hầu rượu kết thúc xong, phàm là nhân viên tham gia trong cuộc thi đấu chuyên gia hầu rượu, từ cấp cao tới nhân viên bộ phận cây cảnh, toàn bộ khen thưởng nửa năm tiền lương, nhân viên cấp cao được phát 10% tiền thưởng vốn cổ phần của công ty!"
Lời này vừa nói ra, toàn bộ nhân viên lập tức xôn xao ngẩng đầu, vui mừng nhìn về phía Trang Hạo Nhiên, ngay cả Tiêu Đồng và An An ngồi ở vị trí thư ký, cũng vui mừng cười rộ lên, thật vui vẻ! !
Tưởng Thiên Lỗi lại chuyển mắt một cái, sắc mặt hơi cứng rắm, không nhịn được quay đầu, có chút không nén được nhìn Trang Hạo Nhiên! !
"Cám ơn mọi người! !" Trang Hạo Nhiên ngẩng mặt cười một tiếng, cuộc thi đấu chuyên gia hầu rượu tổ chức ở khách sạn Á Châu, phần lớn nhân viên tham gia đều là người của tập đoàn Á Châu, tiền này đương nhiên là do Tổng Giám đốc Tưởng phát! ! Anh lại cười rực rỡ nhìn các lãnh đạo cấp cao tâm tình vui sướng, anh không khỏi kích động. . . . .
"Ngày ngày lấy tiền của tôi bán nhân tình của cậu!" Tưởng Thiên Lỗi tức giận cúi đầu, mở chủ đề nội dung tài liệu tiếp theo, môi không nhúc nhích, nghiến răng nói.
Lúc này vẻ mặt Đông Anh cũng vui vẻ, khẽ mỉm cười nói: "Tiếp theo, họp thảo luận kế hoạch thu mua hầm rượu mới ! !
Cô nói xong, liền cầm hộp điều khiển ti vi trước mặt, mở màn ảnh lớn, mọi người lập tức nhìn thấy trong màn hình, ngọn núi xanh được một dãy núi cao và khu cây cảnh bao quanh, thậm chí nơi xa còn có một thác nước chảy thẳng xuống dưới, cảnh sắc vô cùng tuyệt đẹp, Tấu Lượng, Phó Tổng quản lý bộ phận kinh doanh rượu đại diện cho Laurence và Vitas tới tham gia hội nghị, một người đàn ông khoảng ba mươi lăm tuổi, anh ta cầm theo tài liệu, đứng lên giải thích: "Nước ta đất đai rộng lớn, nhưng đất đai thích hợp trồng trọt nho có thể chưng cất rượu đỏ rất ít, thậm chí ngoại trừ khu vực Liêu Ninh, cũng chưa từng xuất hiện nơi có thể trồng trọt được giống nho ưu tú! Mà gần đây công việc của nhân viên Hoàn Cầu chúng ta kết hợp với chuyên gia chưng cất rượu nổi tiếng, đi thăm nhiều nơi sắp trả giá đấu thầu, phát hiện một ông chủ đất ở địa phương nọ, ông ta có lượng đất đai kinh người! ! Riêng ở thôn trang của ông ta đã bao gồm mười hai cấp! Cũng chính là chỗ lúc trước chúng ta đàm phán ông ta để mua! ! Trong đó có một ngọn núi nằm bên thác nước địa thế hướng nam, ven bờ hồ, hiện đang nghiên cứu đỉnh núi, thang núi, chân núi tất cả đá và cấu tạo và tính chất đất đai, phát hiện nơi này hết sức thích hợp trồng và chưng cất rượu nho! Mà Bác Dịch tiên sinh, cùng Vitas, Laurence tiên sinh, cũng đã kiểm tra thu thập mẫu đất và mẫu đá vôi, cũng bày tỏ tán thành! Thế nhưng, bất kể là nhân viên của chúng ta và quản lý thị trường của Tập đoàn Hàn thị đi thuyết phục ông chủ họ Chu này như thế nào, ông ta đều không động tâm ! !"
Trang Hạo Nhiên ngẩng đầu lên, nhìn về phía cảnh sắc tuyệt đẹp trong màn hình lớn, vẻ mặt nặng nề, đưa ra ý kiến: "Gần đây, lúc tôi tra xét tài liệu về hầm rượu của Hoàn Cầu, phát hiện bộ phận kinh doanh rượu trong và ngoài nước đều trình văn bản kiến nghị thu mua vườn nho các nước hoặc kế hoạch nhập cổ phần các vườn nho nổi tiếng, gần như có chút bành trướng quá độ! ! Tôi cố ý bố trí đất đai tốt nhất ở trong nước, dùng để sản xuất rượu đỏ kinh điển của nước ta! Nhưng làm việc, vừa phải triển khai, cũng vừa phải tiết kiệm! Lúc thị trường rượu đỏ đang dần dần bành trướng, người nào thảo luận ra kết luận này, trong khoảng thời gian ngắn phải tốn nhiều tiền để đấu thầu và nhập cổ phần vườn nho nhiều như vậy! Điều này hoàn toàn vi phạm dự trữ và phân phối tiền bạc của tập đoàn! Sở Nhai, cậu là người quản lý chìa khóa kho bảo hiểm khổng lồ của Hoàn Á, đối với chuyện này, tại sao lại xem thường như thế! ?"
Bốn Phó tổng của Tưởng Thiên Lỗi không lên tiếng, bọn người Tô Lạc Hoành và Tào Anh Kiệt cũng không lên tiếng, Lâm Sở Nhai ngồi ở một bên, vẻ mặt nguội lạnh trực tiếp mở miệng nói: "Tôi phụ trách nguồn vốn dự trữ và lưu thông trong và ngoài nước của Hoàn Á! ! Một ít giờ trước, nhận được tài liệu Trần Phó tổng và Tổ trưởng phòng kinh doanh rượu cùng đưa lên, hi vọng Hoàn Á chúng ta có thể xuất ra một phần vốn, cùng tập đoàn Á Châu khai phá thị trường rượu đỏ thế giới mới của Chile! ! Còn có kế hoạch đấu thầu hầm rượu ! Lúc đó tôi xem sơ qua kế hoạch này không dám đưa ra quyết định, liền mở hội nghị nhỏ để bỏ phiếu! Nhân viên Hoàn Á chúng ta nhất trí cho rằng, trong giai đoạn hiện tại nên tránh đầu tư vào Chile, đây là thị trường không chắc chắn !"
Trần Tuấn Nam nghe xong liền không vui, sắc mặt lạnh lẽo, nhìn về phía Lâm Sở Nhai cười trào phúng nói: "Chile, ở trong mắt Lâm Phó tổng anh còn chưa phải là thị trường không chắc chắn! ? Nghĩ Lâm Phó tổng vẫn luôn ở nước Anh lâu ngày, có thể thấy tìm ra mảnh đất chưng cất rượu đỏ ở trong nước ít lại càng ít! ! Nhưng Chile đã lấy một loại tư thế hoàn toàn mới, vừa bảo vệ chặt truyền thống, vừa không xoá bỏ những đổi mới của thế kỷ 21 từng bước đi về phía thế giới! Rượu đỏ của đất nước này đã từng được xếp hàng thứ ba trên thế giới! ! Lúc ấy chúng tôi đề nghị tiến quân vào thị trường Chile, đã thực hiện xong điều tra nghiên cứu thị trường, thậm chí ánh mắt của giới chưng cất rượu cũng vô rất tán thưởng đối với loại rượu vang cao cấp và chi phí hiệu quả so với thể rượu của nó! ! Mùi vị đặc trưng Nam Mĩ này, nước Pháp và Anh không có! !"
Lâm Sở Nhai đột nhiên cười một tiếng, hai tròng mắt lập tức lạnh lẽo, ngẩng đầu lên nhìn về phía Trần Tuấn Nam, từng chữ từng chữ nói: "Trần Phó tổng, anh hiểu kinh tế thị trường sao?"
"Lâm Phó tổng, anh cảm thấy tôi không hiểu kinh tế thị trường?" Vẻ mặt Trần Tuấn Nam cũng không khách khí nhìn về phía Lâm Sở Nhai, cười lạnh không tin nói: "Anh thật sự hiểu được sao?".
Mùi thuốc nổ nhanh chóng tràn ra ! !
Đám người Tô Lạc Hoành và Tào Anh Kiệt, còn có Tiêu Đồng rối rít kinh ngạc ngẩng đầu lên nhìn về phía Lâm Sở Nhai, kinh ngạc, anh luôn xử sự khôn khéo bây giờ là thế nào? Đám người Thẩm Quân Dụ, Tiếu Nại bên này vẻ mặt cũng kỳ quái, nhìn hai người này, nghĩ xem xảy ra chuyện gì?
Trang Hạo Nhiên và Tưởng Thiên Lỗi, hai Thần Tiên này cũng lập tức có chút không hiểu ngẩng đầu nhìn hai người bọn họ, xảy ra chuyện gì?
Vẻ mặt Lâm Sở Nhai nghiêm túc, ngọn lửa trong lòng đang kịch liệt thiêu đốt, không chút lưu tình, quay mặt sang nhìn về phía Trần Tuấn Nam, trực tiếp nhanh chóng nói: "Kinh tế thị trường là một loại hệ thống kinh tế tự do, không phải kinh tế có kế hoạch do quốc gia hướng dẫn! ! Loại này thể hệ dưới sản phẩm và phục vụ, cũng quyết định bởi nhu cầu và cung cấp! ! Nó là tự do! Nó đồng thời cũng không ổn định! ! Rượu đỏ của đất nước này, ở thế kỷ hai mươi mới từ từ tiến vào thị trường rượu đỏ quốc tế, còn chưa từng hình thành chu kỳ nguy hiểm, thậm chí còn chưa có tới! ! Nếu như chúng ta muốn đầu tư hoặc tiến hành một kế hoạch, đầu tiên phải ở tại hoàn cảnh phát triển nhất của nó trước kia hoặc tại lúc lạc hậu nhất của nó, tìm kiếm "Điểm đột phá vàng! !". Trần Phó tổng! Anh có thể nói cho tôi biết, khi đất nước Chile này vẫn chưa hoàn toàn hình thành quy tắc xác định và đảm bảo về rượu đỏ của mình, điểm đột phá vàng này ở chỗ nào?"
Trần Tuấn Nam lại không thể tin được, cười rộ lên, cuối cùng vẻ mặt cũng nguội lạnh nhìn về phía Lâm Sở Nhai, tức giận nói: "Lâm Phó tổng! ! Anh nắm giữ cái chìa khóa kho bảo hiểm của Hoàn Á, thật sự quản lý rất tốt! ! Lúc Chile xông phá rất nhiều thị trường rượu đỏ thế giới mới, bao gồm Mĩ, Australia, Argentina và các nước khác, xuất khẩu rượu đỏ đứng hàng thứ ba trên thế giới, điều này cũng không phải là thời kỳ phát triển cao nhất sao? Nếu anh nói thời kỳ phát triển cao nhất, đoán chừng chỉ là Laffey Pháp chứ? Thiếu chút nữa đã nhầm lẫn với thị trường Laffey! ?"
"Laffey chính là Laffey, nó có giá trị lăng xê, nó cũng có xem xét và mức độ chất lượng cao! ! Giống như cùng bất động sản! ! Có thấp, có cao, có rơi, đây chỉ là đường cong di động tự nhiên của nền kinh tế thị trường! !" Lâm Sở Nhai lại kích động nhìn về phía Trần Tuấn Nam, tức giận nói: "Mười hầm rượu vang lớn nổi tiếng thế giới, nước Pháp đã chiếm phần lớn! Chile chờ đến lúc nào mới có thể leo lên hàng đầu ? Loại rượu đỏ thế giới mới này vẫn còn chưa có chín chắn hình thành văn hóa rượu của mình, chẳng qua cũng chỉ là một sản phẩm xuất hiện thay thế chu kì hệ thống kinh tế! ! Anh làm sao có thể ở vào thời điểm thay đổi, đầu tư phần lớn tiền bạc?"
Mùi thuốc súng càng đốt càng dày đặc. . . . . .
Phần đông mọi người cũng không dám ra tiếng, đều có chút kinh ngạc nhìn về phía bọn họ. . . . . .
Trang Hạo Nhiên hơi dựa vào ghế Tổng Giám đốc của mình, ngón tay duỗi ra, vẻ mặt cổ quái vạch cằm, nhìn Trần Tuấn Nam trái một cái, nhìn Lâm Sở Nhai phải một cái, trong đầu óc đảo quanh, nghĩ xem chuyện gì. . . . . .
Vẻ mặt Tưởng Thiên Lỗi cũng bình tĩnh, nhìn bọn họ gây gổ, hơi ho khan một tiếng, mới dùng giọng điệu chỉ để cho Trang Hạo Nhiên nghe được, chậm rãi nói: "Không trách được, cậu muốn nuôi nhiều vẹt như vậy. . . . . ."
Trang Hạo Nhiên nghiêng mặt sang bên, lông mày nhảy lên, nhìn anh. . . . . .
Tưởng Thiên Lỗi cũng không có khách sáo, quay mặt sang nhìn về phía Trang Hạo Nhiên, nói: "Đều để gây gổ! !"
Trang Hạo Nhiên nghe lời này, không nhịn được cười lên một tiếng, nhìn về phía Tưởng Thiên Lỗi nói: "Nếu như vậy, không bằng anh vặn gãy răng chó của Oscar, khảm vào trong miệng anh? Không chừng hôm nay hai chúng ta có thể phân cao thấp! !"
"Cậu. . . . . ." Tưởng Thiên Lỗi lập tức tức giận!
Tưởng Thiên Lỗi trở lại phòng làm việc, ký phần tài liệu quan trọng, gửi đến công ty con ở Nhật Bản và Hàn Quốc, mới trực tiếp theo lời mời của chủ tịch Hoàn Cầu, đến vườn hoa cúc sau lầu phụ, vừa thưởng thức cảnh cúc xinh đẹp, vừa thưởng thức điểm tâm chủ đề về "Cúc" gần đây đầu bếp mới vừa mới sáng chế. . . . . .
Vườn hoa cúc.
Tưởng Thiên Lỗi vừa cất bước đi dọc theo con đường nhỏ đá cuội quanh co đi về phía trước, vừa thưởng thức cúc tháng chín nở rộ hai bên, riêng hoa có danh xưng nữ vương là hoa tao nhã nhất, tiên dật nhất trong tất cả các loại cúc, chỉ thấy cánh hoa vàng tươi giống như tay ngọc thon thon của thiếu nữ, mở rộng và vẫy gọi, tỏ tình hết sức lịch sự tao nhã, anh hơi dừng chân, hai mắt ngưng nhìn một bụi cúc tháng chín trong đó, dừng ở trong mặt cỏ, hết sức tươi đẹp chói mắt, rạng rỡ dịu dàng, anh liền khẽ mỉm cười, nhớ tới từ trước đến giờ Ân Nguyệt Dung thích hoa, liền căn dặn Đông Anh: "Mùa thu năm nay hoa nở đặc biệt xinh đẹp, khó được dì Ân đang ở trong nước, cô tìm một bình hoa sứ cổ thượng đẳng, phải hình bầu dục, chọn mấy chục bụi cúc tháng chín đưa đến 'phòng tổng thống', đặt ở bên cạnh hồ sen để cho dì ấy nhàn rỗi thưởng cúc, đừng để sen tàn cuối hè, ảnh hưởng đến tâm tình của dì ấy."
"Vâng !" Đông Anh khẽ mỉm cười, gật đầu đáp.
Tưởng Thiên Lỗi không nói nữa, mà tiếp tục cất bước đi con đường hẹp quanh co, sắp đến bên cạnh đình nghỉ mát, không ngờ nhìn thấy Trang Hạo Nhiên mặc áo sơ mi màu đen và quần tây thẳng, cũng hết sức đẹp trai ngồi ở trước sân cỏ xanh xanh, trong tay cầm từng khối thức ăn, ném cho khoảng mười mấy hai mươi con vẹt ở trước mặt, dáng dấp màu sắc xinh đẹp khác thường, vừa đút thức ăn cho bọn chúng, vừa nâng cằm, giống như đang dạy bọn chúng nói gì đó, rất bí ẩn . . . . . .
Khắp sân cỏ xanh xanh, dòng suối nhỏ uốn quanh, thỉnh thoảng có thể nhìn thấy được mấy con thiên nga trắng như tuyết, điểm đôi chân dài gầy teo đi ở trong khe nước, khắp nơi trồng đầy bụi cúc vàng, cúc vạn thọ, cúc cam, cúc la mã, các loại kim cúc quý hiếm, mà lúc này cúc tây trung hoa khí phách ở bên bờ suối, phơi bày màu đỏ thẫm, rất xinh đẹp đón gió nở rộ, ba màu cúc này cũng đã phủ kín hòn non bộ nhỏ ở trong mặt cỏ. . . . . ..
Lông mày của anh vừa nhíu lại, nhìn người nọ đang suy nghĩ, anh lại giở trò gì?
Trang Hạo Nhiên vẫn ngồi xổm ở trong mặt cỏ xanh xanh, nhìn hai mươi con vẹt kim cương sáng nay mình mới gọi An An vừa mua về từ khu nhiệt đới châu Mỹ, lông của bọn chúng rất tươi sáng, có chút oai phong, quyến rũ đẹp trai ! ! Đuôi của con vẹt thật dài, loài vẹt này thuộc họ thô kệch, có giống hình thể lớn nhất, bắp thịt săn chắc, cho dù đi lại, hay cúi đầu mổ, nó đều thể hiện mạnh mẽ khí thế!
Nghe nói giống vẹt này tương đối dễ huấn luyện, tương đối dễ chung đụng với bất cứ giống vẹt nào, có thể bảo vệ người yêu, cắn động vật xa lạ, tuổi thọ dài đến 80, không sợ bội tình bạc nghĩa với vợ ! !
Trang Hạo Nhiên không khỏi cười lên, rất đắc ý nhìn hai mươi con vẹt tốn tiền mua về, nghe nói bọn chúng thông minh tuyệt đỉnh, một ngày đã học nói được tiếng người, không phải tương đối giống mình sao? Cá tính hoạt bát động lòng người ! ! Anh vừa cầm một khối thức ăn ném tới một con lông màu xanh vẹt trong số đó, nhìn nó mặc dù chân bị dây xích nhỏ đáng yêu khóa lại, nhưng vẫn không mất cá tính uy phong, cúi đầu mổ, nhai thức ăn hăng hái, anh hài lòng nhìn nó, cười nói: "Ăn đi! ! Từ từ ăn! Ăn xong rồi, anh mang chúng mày lên lầu, dạy chúng mày trò chuyện! ! Tiểu Hinh Hinh! ! Tiểu Hinh Hinh! ! Cẩn thận! !"
Tưởng Thiên Lỗi đứng ở trong mặt cỏ, sắc mặt có chút cổ quái nhìn bóng lưng Trang Hạo Nhiên kia, không nhịn được nói: "Tôi nói! ! Cậu chăn ngựa phiền đúng không? Thay đổi đam mê sao ? Nếu thật như vậy, để tôi đem Truy Phong làm thịt ăn!"
Trang Hạo Nhiên lập tức ngồi ở tại chỗ, quay đầu nhìn Tưởng Thiên Lỗi, hơi nghi ngờ bất mãn nói: "Mới sáng sớm, anh không thể nói một chút lời hay ho dễ nghe sao? Cần gì phải nói làm thịt ăn, thật ác tâm như vậy?"
"Tôi nói lời hay ho dễ nghe với cậu?" Tưởng Thiên Lỗi chế nhạo anh, cười lạnh nói.
"Nếu anh dám, tôi không ngại nhắm mắt nằm trên giường!" Trang Hạo Nhiên cầm thức ăn trong tay, ném hết cho con vẹt, sau đó mới ngẩng đầu lên, dặn dò An An và người huấn luyện thú đứng bên kia, nói: "Các người trông thật kỹ cho tôi đấy! ! Không nên để cho chúng nó mệt mỏi đói bụng, dùng cái loại lồng chim đặc biệt lớn, đừng uất ức bọn chúng! Đi lạc một con, phạt một năm tiền thưởng của các người !"
"Vâng !" An An đứng ở bên đó, vẻ mặt đau khổ nhìn Trang Hạo Nhiên, đang suy nghĩ xem rốt cuộc anh đang chơi trò gì ?
Trang Hạo Nhiên nhịn cười xoay người, thấy Tưởng Thiên Lỗi đã đi về phía đình nghỉ mát bên kia, thành viên hội đồng quản trị cũng đã lục tục kéo đến, anh thừa dịp đoạn đường nhỏ không có người, đến gần Tưởng Thiên Lỗi, mỉm cười nói: "Năm nay mùa hoa nở thật xinh đẹp! Tôi đã sai người tìm một bình hoa sứ cổ thượng đẳng hình bầu dục, trồng mười mấy bụi cúc tháng chín, đưa đến nhà của anh, để mẹ anh thưởng cúc!"
Tưởng Thiên Lỗi lập tức đứng lại, xoay người lại nhìn về phía Trang Hạo Nhiên, trực tiếp ngưng mặt không khách sáo nói: "Mẹ tôi thích cái gì, liên quan gì đến cậu! ? Không cần cậu quan tâm dư thừa !"
Trang Hạo Nhiên dừng lại, mỉm cười nhìn anh.
Tưởng Thiên Lỗi lạnh lùng liếc anh một cái, tiếp tục xoay người đi về phía trước. . . . . .
"Thuận tiện đi một chuyến, xem anh có đem người tôi giấu kỹ làm lạc mất hay không, tôi không phụ trách!" Trang Hạo Nhiên cũng không sao cả, đôi tay cắm túi quần, bước trên con đường mòn đi tới phía trước. . . . . .
Tưởng Thiên Lỗi lập tức dừng bước lại, hai mắt mãnh liệt lóe lên, ngưng nhìn một điểm ở phía trước, thật lâu sau, mới chậm rãi quay mặt sang nhìn Trang Hạo Nhiên. . . . . .
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sắc mặt Trang Hạo Nhiên cũng đứng đắn, nghiêm túc nhìn anh, hai mắt lóe ra ánh sáng sắc bén, nhàn nhạt mở môi mỏng, lạnh lùng thần bí nói: "Đã điều tra ra được cha của Như Mạt, có lẽ đến từ lực lượng đặc chủng Mĩ, cho nên thủ pháp tàn nhẫn, đều thông qua huấn luyện mạnh mẽ ! ! Hơn nữa tôi nghi ngờ dĩnh, ông ta thông qua quân sự hóa huấn luyện nhân tài, trong đó cũng có lính đánh thuê quốc tế ! !"
Tưởng Thiên Lỗi trầm ngâm nhìn anh một lúc lâu, mới chậm rãi nói: "Nói như vậy, ông ta vẫn giữ vững thói quen liên hệ chặt chẽ với chính phủ nhiều nước, hơn nữa lần này hợp tác với phía chính phủ, là muốn tẩy rửa, lẫn vào chính đạo! ? Nếu không, một tập đoàn sát thủ lớn mạnh như vậy, căn bản không cần dựa vào bất luận kẻ nào!"
Trang Hạo Nhiên khẽ mỉm cười.
Tưởng Thiên Lỗi im lặng một lúc, có lẽ biết Trang Hạo Nhiên có kế hoạch, nói: "Biết rồi! Tôi sẽ coi chừng cô ấy!"
"Đừng có mềm lòng đấy!" Trang Hạo Nhiên không nhịn được nhạo báng anh, cười nói: "Chỗ kia, tôi cũng không muốn đi, là địa phương duy nhất tôi sợ hãi!"
Khuôn mặt Tưởng Thiên Lỗi lạnh lẽo, nhìn về phía anh nói: "Cậu cảm thấy tôi là người dễ dàng mềm lòng như vậy sao? Huống chi, chuyện này không phải là vấn đề của một người! !"
Anh nói lời này, trái tim vẫn hơi run lên!
Trang Hạo Nhiên im lặng nhìn anh, cũng thở mạnh một hơi, ngưng nhìn nơi xa, cũng im lặng không lên tiếng! !
***
Đại sảnh số một Hoàn Cầu, mở hội nghị thi đấu chuyên gia hầu rượu vòng cuối cùng, mấy trăm người thông qua màn ảnh lớn, ngẩng đầu nhìn Chủ tịch hiệp hội rượu đỏ cùng tất cả thành viên phê bình, lúc 3 giờ chiều xuất hiện tại nơi đại sảnh khách sạn, ở trong từng luồng ánh đèn flash mạnh mẽ, dọc theo thang mây nhanh chóng cất bước lên trên, sảnh tiệc lập tức mở ra, bên trong bố trí nghiêm túc giống như trường thi, nhất là ghế dài màu trắng, chỗ ngồi đã bày ra bảng họ tên của tất cả chuyên gia hầu rượu, số một chính là: Đường Khả Hinh! !
Trang Hạo Nhiên và Tưởng Thiên Lỗi đồng thời nhìn về phía họ tên kia, hai mắt chợt lóe! !
Chủ tịch hiệp hội rượu đỏ dẫn tổ phê bình cùng nhân viên giám sát, kiểm tra một lần cuối cùng trước khi thi, sau đó nhìn nữ nhân viên người Pháp mặc đồng phục màu đen, cùng hai người đồng nghiệp, bắt đầu kiểm tra ống kính camera 360 độ bốn phía chỗ ngồi Đường Khả Hinh, phải truyền trực tiếp toàn bộ cả quá trình thi của cô, chờ cô xác nhận rõ ràng mọi thứ, liền gật đầu một cái, Chủ tịch hiệp hội rượu đỏ cũng gật đầu một cái, lại dẫn nhân viên tiếp tục đi tới ghế dài phía sau. . . . . .
Màn hình tinh thể lỏng thật lớn chợt lóe, lập tức tắt ngấm ! !
Trang Hạo Nhiên xoay ghế da Tổng Giám đốc, mặt nhìn hơn sáu trăm lãnh đạo cấp cao của Hoàn Cầu, khó được buông lỏng khẽ mỉm cười, ánh mắt lộ ra tán dương, nói: "Tôi là một người nhiệt tình yêu thương rượu đỏ, đã từng thăm viếng vườn nho nổi tiếng nhất của các nước trên thế giới, thỉnh thoảng cũng sẽ đi thăm quan các cuộc thi đấu lớn của chuyên gia hầu rượu, xem một chút mùi rượu này có khác với nước khác không, lúc ấy tôi còn có một loại suy nghĩ, khi nào đất nước chúng ta cũng có thể tổ chức thi đấu rượu đỏ một lần? Con người của tôi có chút nguyên tắc, cũng luôn làm cho mình tốt nhất, dẫn dắt đội ngũ ưu tú nhất, làm chuyện xuất sắc nhất! ! Tôi có một chút theo đuổi hoàn mỹ, không cho phép thiếu sót! ! Nhưng đây là thái độ của tôi! ! Cuộc thi đấu chuyên gia hầu rượu mang tính quốc tế, rốt cuộc đã bước vào thời gian đếm ngược 48 giờ! ! Trước đó, thể hiện đầy đủ tất cả nhân viên Hoàn Cầu chúng ta, mọi người đồng lòng góp sức, đồng tâm hiệp lực quyết tâm hoàn thành một chuyện! ! Dũng khí! ! Thái độ! ! Bất kể là lễ khai mạc hay đến việc bố trí thu xếp trường thi, rồi đến tiếp đón, bố trí tất cả thành viên các nước vào ở, không có chỗ nào không lộ ra ngay ngắn rõ ràng, chuyên nghiệp, cẩn thận, nhiệt tình, tốt đẹp! ! !"
Các lãnh đạo cấp cao nghe lời này, mọi người lập tức giống như được cổ vũ, tất cả đều ngồi thẳng người, trên mặt nở nụ cười.
Tưởng Thiên Lỗi ngồi ở ghế Tổng Giám đốc, cũng nở nụ cười vui vẻ, nhìn tất cả lãnh đạo cấp cao, chậm rãi nói: "Tôi luôn không nhấn mạnh tập đoàn, chỉ nhấn mạnh các vị cùng tôi và Tổng Giám đốc Trang là một đội ngũ, một đội ngũ đồng tâm hiệp lực hoàn thành một chuyện! Thân phận của mỗi người các vị, đều có tác dụng không thể thiếu ở Hoàn Cầu đều! ! Trong khoảng thời gian này, mọi người đã vất vả !"
Tất cả các lãnh đạo cấp cao khiêm tốn cúi đầu, khẽ mỉm cười.
Trang Hạo Nhiên cũng ngẩng mặt nở nụ cười, nhìn về phía mọi người nói: "Hôm nay trước khi họp, tôi cùng với Tổng Giám đốc Tưởng vẫn còn đang thảo luận, làm như thế nào khen thưởng cho các vị đã vất vả nhiều tháng, cuối cùng chúng tôi cùng quyết định, sau khi cuộc thi đấu chuyên gia hầu rượu kết thúc xong, phàm là nhân viên tham gia trong cuộc thi đấu chuyên gia hầu rượu, từ cấp cao tới nhân viên bộ phận cây cảnh, toàn bộ khen thưởng nửa năm tiền lương, nhân viên cấp cao được phát 10% tiền thưởng vốn cổ phần của công ty!"
Lời này vừa nói ra, toàn bộ nhân viên lập tức xôn xao ngẩng đầu, vui mừng nhìn về phía Trang Hạo Nhiên, ngay cả Tiêu Đồng và An An ngồi ở vị trí thư ký, cũng vui mừng cười rộ lên, thật vui vẻ! !
Tưởng Thiên Lỗi lại chuyển mắt một cái, sắc mặt hơi cứng rắm, không nhịn được quay đầu, có chút không nén được nhìn Trang Hạo Nhiên! !
"Cám ơn mọi người! !" Trang Hạo Nhiên ngẩng mặt cười một tiếng, cuộc thi đấu chuyên gia hầu rượu tổ chức ở khách sạn Á Châu, phần lớn nhân viên tham gia đều là người của tập đoàn Á Châu, tiền này đương nhiên là do Tổng Giám đốc Tưởng phát! ! Anh lại cười rực rỡ nhìn các lãnh đạo cấp cao tâm tình vui sướng, anh không khỏi kích động. . . . .
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Ngày ngày lấy tiền của tôi bán nhân tình của cậu!" Tưởng Thiên Lỗi tức giận cúi đầu, mở chủ đề nội dung tài liệu tiếp theo, môi không nhúc nhích, nghiến răng nói.
Lúc này vẻ mặt Đông Anh cũng vui vẻ, khẽ mỉm cười nói: "Tiếp theo, họp thảo luận kế hoạch thu mua hầm rượu mới ! !
Cô nói xong, liền cầm hộp điều khiển ti vi trước mặt, mở màn ảnh lớn, mọi người lập tức nhìn thấy trong màn hình, ngọn núi xanh được một dãy núi cao và khu cây cảnh bao quanh, thậm chí nơi xa còn có một thác nước chảy thẳng xuống dưới, cảnh sắc vô cùng tuyệt đẹp, Tấu Lượng, Phó Tổng quản lý bộ phận kinh doanh rượu đại diện cho Laurence và Vitas tới tham gia hội nghị, một người đàn ông khoảng ba mươi lăm tuổi, anh ta cầm theo tài liệu, đứng lên giải thích: "Nước ta đất đai rộng lớn, nhưng đất đai thích hợp trồng trọt nho có thể chưng cất rượu đỏ rất ít, thậm chí ngoại trừ khu vực Liêu Ninh, cũng chưa từng xuất hiện nơi có thể trồng trọt được giống nho ưu tú! Mà gần đây công việc của nhân viên Hoàn Cầu chúng ta kết hợp với chuyên gia chưng cất rượu nổi tiếng, đi thăm nhiều nơi sắp trả giá đấu thầu, phát hiện một ông chủ đất ở địa phương nọ, ông ta có lượng đất đai kinh người! ! Riêng ở thôn trang của ông ta đã bao gồm mười hai cấp! Cũng chính là chỗ lúc trước chúng ta đàm phán ông ta để mua! ! Trong đó có một ngọn núi nằm bên thác nước địa thế hướng nam, ven bờ hồ, hiện đang nghiên cứu đỉnh núi, thang núi, chân núi tất cả đá và cấu tạo và tính chất đất đai, phát hiện nơi này hết sức thích hợp trồng và chưng cất rượu nho! Mà Bác Dịch tiên sinh, cùng Vitas, Laurence tiên sinh, cũng đã kiểm tra thu thập mẫu đất và mẫu đá vôi, cũng bày tỏ tán thành! Thế nhưng, bất kể là nhân viên của chúng ta và quản lý thị trường của Tập đoàn Hàn thị đi thuyết phục ông chủ họ Chu này như thế nào, ông ta đều không động tâm ! !"
Trang Hạo Nhiên ngẩng đầu lên, nhìn về phía cảnh sắc tuyệt đẹp trong màn hình lớn, vẻ mặt nặng nề, đưa ra ý kiến: "Gần đây, lúc tôi tra xét tài liệu về hầm rượu của Hoàn Cầu, phát hiện bộ phận kinh doanh rượu trong và ngoài nước đều trình văn bản kiến nghị thu mua vườn nho các nước hoặc kế hoạch nhập cổ phần các vườn nho nổi tiếng, gần như có chút bành trướng quá độ! ! Tôi cố ý bố trí đất đai tốt nhất ở trong nước, dùng để sản xuất rượu đỏ kinh điển của nước ta! Nhưng làm việc, vừa phải triển khai, cũng vừa phải tiết kiệm! Lúc thị trường rượu đỏ đang dần dần bành trướng, người nào thảo luận ra kết luận này, trong khoảng thời gian ngắn phải tốn nhiều tiền để đấu thầu và nhập cổ phần vườn nho nhiều như vậy! Điều này hoàn toàn vi phạm dự trữ và phân phối tiền bạc của tập đoàn! Sở Nhai, cậu là người quản lý chìa khóa kho bảo hiểm khổng lồ của Hoàn Á, đối với chuyện này, tại sao lại xem thường như thế! ?"
Bốn Phó tổng của Tưởng Thiên Lỗi không lên tiếng, bọn người Tô Lạc Hoành và Tào Anh Kiệt cũng không lên tiếng, Lâm Sở Nhai ngồi ở một bên, vẻ mặt nguội lạnh trực tiếp mở miệng nói: "Tôi phụ trách nguồn vốn dự trữ và lưu thông trong và ngoài nước của Hoàn Á! ! Một ít giờ trước, nhận được tài liệu Trần Phó tổng và Tổ trưởng phòng kinh doanh rượu cùng đưa lên, hi vọng Hoàn Á chúng ta có thể xuất ra một phần vốn, cùng tập đoàn Á Châu khai phá thị trường rượu đỏ thế giới mới của Chile! ! Còn có kế hoạch đấu thầu hầm rượu ! Lúc đó tôi xem sơ qua kế hoạch này không dám đưa ra quyết định, liền mở hội nghị nhỏ để bỏ phiếu! Nhân viên Hoàn Á chúng ta nhất trí cho rằng, trong giai đoạn hiện tại nên tránh đầu tư vào Chile, đây là thị trường không chắc chắn !"
Trần Tuấn Nam nghe xong liền không vui, sắc mặt lạnh lẽo, nhìn về phía Lâm Sở Nhai cười trào phúng nói: "Chile, ở trong mắt Lâm Phó tổng anh còn chưa phải là thị trường không chắc chắn! ? Nghĩ Lâm Phó tổng vẫn luôn ở nước Anh lâu ngày, có thể thấy tìm ra mảnh đất chưng cất rượu đỏ ở trong nước ít lại càng ít! ! Nhưng Chile đã lấy một loại tư thế hoàn toàn mới, vừa bảo vệ chặt truyền thống, vừa không xoá bỏ những đổi mới của thế kỷ 21 từng bước đi về phía thế giới! Rượu đỏ của đất nước này đã từng được xếp hàng thứ ba trên thế giới! ! Lúc ấy chúng tôi đề nghị tiến quân vào thị trường Chile, đã thực hiện xong điều tra nghiên cứu thị trường, thậm chí ánh mắt của giới chưng cất rượu cũng vô rất tán thưởng đối với loại rượu vang cao cấp và chi phí hiệu quả so với thể rượu của nó! ! Mùi vị đặc trưng Nam Mĩ này, nước Pháp và Anh không có! !"
Lâm Sở Nhai đột nhiên cười một tiếng, hai tròng mắt lập tức lạnh lẽo, ngẩng đầu lên nhìn về phía Trần Tuấn Nam, từng chữ từng chữ nói: "Trần Phó tổng, anh hiểu kinh tế thị trường sao?"
"Lâm Phó tổng, anh cảm thấy tôi không hiểu kinh tế thị trường?" Vẻ mặt Trần Tuấn Nam cũng không khách khí nhìn về phía Lâm Sở Nhai, cười lạnh không tin nói: "Anh thật sự hiểu được sao?".
Mùi thuốc nổ nhanh chóng tràn ra ! !
Đám người Tô Lạc Hoành và Tào Anh Kiệt, còn có Tiêu Đồng rối rít kinh ngạc ngẩng đầu lên nhìn về phía Lâm Sở Nhai, kinh ngạc, anh luôn xử sự khôn khéo bây giờ là thế nào? Đám người Thẩm Quân Dụ, Tiếu Nại bên này vẻ mặt cũng kỳ quái, nhìn hai người này, nghĩ xem xảy ra chuyện gì?
Trang Hạo Nhiên và Tưởng Thiên Lỗi, hai Thần Tiên này cũng lập tức có chút không hiểu ngẩng đầu nhìn hai người bọn họ, xảy ra chuyện gì?
Vẻ mặt Lâm Sở Nhai nghiêm túc, ngọn lửa trong lòng đang kịch liệt thiêu đốt, không chút lưu tình, quay mặt sang nhìn về phía Trần Tuấn Nam, trực tiếp nhanh chóng nói: "Kinh tế thị trường là một loại hệ thống kinh tế tự do, không phải kinh tế có kế hoạch do quốc gia hướng dẫn! ! Loại này thể hệ dưới sản phẩm và phục vụ, cũng quyết định bởi nhu cầu và cung cấp! ! Nó là tự do! Nó đồng thời cũng không ổn định! ! Rượu đỏ của đất nước này, ở thế kỷ hai mươi mới từ từ tiến vào thị trường rượu đỏ quốc tế, còn chưa từng hình thành chu kỳ nguy hiểm, thậm chí còn chưa có tới! ! Nếu như chúng ta muốn đầu tư hoặc tiến hành một kế hoạch, đầu tiên phải ở tại hoàn cảnh phát triển nhất của nó trước kia hoặc tại lúc lạc hậu nhất của nó, tìm kiếm "Điểm đột phá vàng! !". Trần Phó tổng! Anh có thể nói cho tôi biết, khi đất nước Chile này vẫn chưa hoàn toàn hình thành quy tắc xác định và đảm bảo về rượu đỏ của mình, điểm đột phá vàng này ở chỗ nào?"
Trần Tuấn Nam lại không thể tin được, cười rộ lên, cuối cùng vẻ mặt cũng nguội lạnh nhìn về phía Lâm Sở Nhai, tức giận nói: "Lâm Phó tổng! ! Anh nắm giữ cái chìa khóa kho bảo hiểm của Hoàn Á, thật sự quản lý rất tốt! ! Lúc Chile xông phá rất nhiều thị trường rượu đỏ thế giới mới, bao gồm Mĩ, Australia, Argentina và các nước khác, xuất khẩu rượu đỏ đứng hàng thứ ba trên thế giới, điều này cũng không phải là thời kỳ phát triển cao nhất sao? Nếu anh nói thời kỳ phát triển cao nhất, đoán chừng chỉ là Laffey Pháp chứ? Thiếu chút nữa đã nhầm lẫn với thị trường Laffey! ?"
"Laffey chính là Laffey, nó có giá trị lăng xê, nó cũng có xem xét và mức độ chất lượng cao! ! Giống như cùng bất động sản! ! Có thấp, có cao, có rơi, đây chỉ là đường cong di động tự nhiên của nền kinh tế thị trường! !" Lâm Sở Nhai lại kích động nhìn về phía Trần Tuấn Nam, tức giận nói: "Mười hầm rượu vang lớn nổi tiếng thế giới, nước Pháp đã chiếm phần lớn! Chile chờ đến lúc nào mới có thể leo lên hàng đầu ? Loại rượu đỏ thế giới mới này vẫn còn chưa có chín chắn hình thành văn hóa rượu của mình, chẳng qua cũng chỉ là một sản phẩm xuất hiện thay thế chu kì hệ thống kinh tế! ! Anh làm sao có thể ở vào thời điểm thay đổi, đầu tư phần lớn tiền bạc?"
Mùi thuốc súng càng đốt càng dày đặc. . . . . .
Phần đông mọi người cũng không dám ra tiếng, đều có chút kinh ngạc nhìn về phía bọn họ. . . . . .
Trang Hạo Nhiên hơi dựa vào ghế Tổng Giám đốc của mình, ngón tay duỗi ra, vẻ mặt cổ quái vạch cằm, nhìn Trần Tuấn Nam trái một cái, nhìn Lâm Sở Nhai phải một cái, trong đầu óc đảo quanh, nghĩ xem chuyện gì. . . . . .
Vẻ mặt Tưởng Thiên Lỗi cũng bình tĩnh, nhìn bọn họ gây gổ, hơi ho khan một tiếng, mới dùng giọng điệu chỉ để cho Trang Hạo Nhiên nghe được, chậm rãi nói: "Không trách được, cậu muốn nuôi nhiều vẹt như vậy. . . . . ."
Trang Hạo Nhiên nghiêng mặt sang bên, lông mày nhảy lên, nhìn anh. . . . . .
Tưởng Thiên Lỗi cũng không có khách sáo, quay mặt sang nhìn về phía Trang Hạo Nhiên, nói: "Đều để gây gổ! !"
Trang Hạo Nhiên nghe lời này, không nhịn được cười lên một tiếng, nhìn về phía Tưởng Thiên Lỗi nói: "Nếu như vậy, không bằng anh vặn gãy răng chó của Oscar, khảm vào trong miệng anh? Không chừng hôm nay hai chúng ta có thể phân cao thấp! !"
"Cậu. . . . . ." Tưởng Thiên Lỗi lập tức tức giận!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro