Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc

Nói chúc ngủ ngon

Hàn Trinh Trinh

2024-07-24 20:48:37

Bên trong gian phòng!

Đường Khả Hinh mặt bộc lộ mấy phần xấu hổ, tay cầm túi xách kim cương của mình đứng bên trong phòng, liếc mắt nhìn về phía sô pha bên cạnh, Trang Hạo Nhiên ướt sũng mặc áo khoác màu trắng, trong phòng tắm thì truyền đến tiếng nước róc rách, hình như anh mắc mưa tắm ở bên trong, vừa rồi mỹ nữ tóc vàng kia, người ta là bởi vì dây lưng có chút lỏng nên vội vàng vào một gian phòng chỉnh sửa trang phục.

Thật là mất thể diện muốn về nhà! !

Đường Khả Hinh gương mặt đỏ bừng, hai tay có chút khẩn trương nắm túi xách kim cường, hơi nâng mí mắt cẩn thận từng li từng tí liếc nhìn cửa phòng tắm, cô xấu hổ cúi đầu cắn chặt môi dưới, có loại xúc động muốn chạy trốn, ai biết vừa muốn xoay người cất bước đi ra ngoài lại không hiểu sao bị cái bàn kiểu Âu bên cạnh giường hấp dẫn... Vẻ mặt cô quái dị, hai tròng mắt kích động, không kìm lòng được từ từ đi về phía trước...

Trên chiếc bàn kiểu Âu để một tập văn kiện có ký hiệu tuyệt mật của tập đoàn Hoàn Cầu, mặt trên thình lình xuất hiện tên cha mình bằng tiếng Anh Đường Chí Long, máy tích xách tay còn đang mở, trên màn hình còn cho thấy chỉ có mật mã của tổng giám đốc mới có thể truy cập vào hồ sơ bí mật của tập đoàn Hoàn Cầu, mà nội dung trong hồ sơ đang từ từ hiện lên, hiển nhiên là có thao tác liên tuyến của người bên phòng thư ký, văn kiện có lien quan đến việc khôi phục than phận chủ tịch của Đường Chí Long, còn đem những gì ông sở hữu và cống hiến viết ra, toàn bộ nhập vào hồ sơ chuyển nhập của Hoàn Cầu, thậm chí còn đem ảnh chụp Đường Chí Long đã từng nhậm chức chủ tịch cùng với ảnh chụp của chủ tịch Tưởng Vĩ Quốc và Trang Tĩnh Vũ để cùng một chỗ, cao nhất ở các công ty cùng khách sạn thuộc tập đoàn Hoàn Cầu, thể hiện sự đức cao vọng trọng của ông.

Đường Khả Hinh nhìn văn kiện này, nước mắt nhanh chóng trượt xuống, kích động không biết biểu đạt ngôn ngữ như thế nào, khôi phục những vất vả cùng công lao to lớn của cha trong quá khứ là khát vọng lớn nhất của mình cho tới giờ, bây giờ nhìn thấy ước mơ trở thành sự thật, trên mặt cô run rẩy đau đớn mà có chút vui mừng tươi cười, lại muốn nhìn thật sâu vào nội dung chi tiết văn kiện kia nhưng lại bị một bức ảnh chụp ngày xưa ở trên máy tính bên cạnh hấp dẫn, là lúc cha nhậm chức chủ tịch tập đoàn Hoàn Cầu, ông mặc âu phục màu đen ngồi trước bàn hội nghị, vẻ mặt bộc lộ ôn nhu và lại thương nhiên biểu tình, khí thế hào hùng chỉ vào mặt văn kiện, nước mắt của cô lại nhanh chóng chảy xuống, không thể chờ đợi được vươn tay cầm lên, thật sâu nhìn về phía ảnh chụp cha mình, dáng vẻ …., làm con gái ông cũng dâng lên mấy phần kích động và tự hào, cuối cùng cô nức nở mỉm cười ...

Cửa phòng tắm nhẹ nhàng mở ra.

Trang Hạo Nhiên mặc áo sơ mi đen cùng quần thường màu trắng, mái tóc mới chỉ thoáng lau khô, tay cầm chiếc khăn mặt màu xanh dương chậm rãi đi ra khỏi nhà tắm, vẻ mặt bộc lộ sự ẩn nhẫn nhìn về phía bong lưng Đường Khả Hinh...

Đường Khả Hinh vẫn như cũ kích động nhìn về phía ảnh chụp cha mình, nói không nên lời...

Trang Hạo Nhiên nhìn bong lưng co quắp của cô, vẻ mặt bộc lộ sự đau lòng, đem khăn mặt ném sang bên cạnh mới đi đến phía sau Đường Khả Hinh, cùng cô cúi đầu nhìn thật sâu về phía tấm ảnh trên tay cô, cảm xúc nói: "Có cảm thấy anh... rất giống ông hay không?"

Đường Khả Hinh nghe nói đến đây, tựa như bảo bối cầm tấm ảnh kia, hơi xoay mặt bất đắc dĩ ngấn lệ nhìn về phía người này.

Trang Hạo Nhiên cũng kìm lòng không được mỉm cười, vươn tay cầm lấy tấm ảnh, vừa nhìn vừa sâu xa nói: "Con cái của những tập đoàn lớn bởi vì cha nhậm chức tổng giám đốc hoặc chủ tịch, thực sự không có thời gian chăm sóc đứa nhỏ, sẽ mời người đức cao vọng trọng đến nuôi dạy . Lúc đó, ông nội Tưởng liền cứng rắn quyết định để chú Đường đến làm cha đỡ đầu của anh... Mà Thiên Lỗi thì do ông nội Tưởng tự mình giáo dục! Có thể không bàn về ông ấy lúc đó là người có chức vị cao, thời gian ông dạy dỗ anh cũng vô cùng tận tâm tận lực, làm tấm gương tốt cho anh!"

Vẻ mặt Đường Khả Hinh trá dị nhìn về phía Trang Hạo Nhiên!

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Trang Hạo Nhiên mỉm cười nhìn về phía Đường Khả Hinh, chậm rãi nói: "Ông đã từng nói, con người, không cần nhất định phải gương mẫu, chỉ cần cảm thấy thoải mái!"

Đường Khả Hinh nghe lời này, trong lòng bỗng nhiên khẽ động.

Trang Hạo Nhiên vẻ mặt bộc lộ sự tiếc nuối, sâu xa nói: "Con mắt ông ất rất lợi hại, có thể nhìn xuyên thấu mọi thứ, có lẽ lúc dạy dỗ con gái của mình ông cũng không cứng rắn như vậy, nhưng đối với một người thừa kế của một tập đoàn lớn, ông đã vô cùng nhẫn nại, gánh trên vai trách nhiệm nặng nề! Tất cả mọi thứ của anh mặc dù có thể nhìn ở trong mắt, cũng hiểu được một người trẻ tuổi muốn đạt được thành tựu cần phải có sự chờ đợi cùng tính nhẫn nại! Ông nếu không động tiếng động giáo dục cùng xem chừng, ở xem chừng rất nhiều, còn muốn dạy dỗ anh sự cảm nhận đối với vẻ đẹp cùng tình yêu trên thế gian này. Là một người so với cha anh còn gian nan hơn. Lúc này, anh nhớ lại quá khứ, đến nay anh còn có thể giữ gìn chính mình cùng sự nghiệp của anh một cách thoải mái, càng có thể chân thực mà đối diện chính mình, thật sự không thể không nói đến công lao của ông ấy! Suy nghĩ một chút bao nhiêu hậu nhân của mấy tập đoàn lớn, phần nhiều là thổi phồng không tôn trọng sinh mệnh con người, ông lại khiến cho anh kiên định ổn trong như vậy, nhìn thẳng vào giá trị của sinh mệnh cùng nguyên tắc làm người!"

Đường Khả Hinh nghe nói đến đây, hai tròng mắt không khỏi lại hồng hào, trong lòng toan muốn cúi đầu nhìn về phía ảnh chụp cha mình

Trang Hạo Nhiên nhìn thật sâu về phía Đường Khả Hinh, thật tình nói: "Em biết... Cha em là người vĩ đại nhất ở nơi nào không?"

Đường Khả Hinh chậm chạp ngẩng đầu, không hiểu nhìn về phía Trang Hạo Nhiên...

Trang Hạo Nhiên thâm trầm nhìn về phía ảnh chụp Đường Chí Long, thật tình nói; "Là ông từng ở tập đoàn Hoàn Cầu, lập ra những quy định cùng chế độ thưởng phạt! Một minh quân tối đa chỉ có thể làm một quốc gia xu thịnh mấy chục năm, thế nhưng một quy chế hoàn mỹ lại có thể làm quốc gia này vĩnh viễn kéo dài và không ngừng phát triển. Nhìn chung khách sạn Á Châu cho tới tập đoàn Hoàn Cầu sở hữu việc thi lên chức của nhân viên cùng những phương diện phúc lợi, còn có chế độ mở hội nghị bậc thang và bỏ phiếu, toàn bộ đều là cha em khi đó lưu lại..."

Hai tròng mắt Đường Khả Hinh chợt lóe nhìn về phía ảnh chụp cha mình, lại kích động tự hào không nói nên lời...

Trang Hạo Nhiên nói đến đây trong lòng không khỏi một trận trầm trọng đau, anh bất đắc dĩ cùng khó chịu nói: "Ông ấy là một người trên vạn người, tư tưởng vượt qua bao nhiêu tính mạng con người bình thường, vì ... Không phải lập tức, mà là tương lai! Nhưng đến cuối cùng, ông vì bảo vệ bí mật của Hoàn Cầu, cam tâm tình nguyện gắn lên mình tội danh tham ô... Thử hỏi, thế gian có bao nhiêu người có thể làm như vậy? Mỗi khi nhớ tới ông ấy, trái tim của anh liền đau đớn..."

Đường Khả Hinh nghe Trang Hạo Nhiên nói đến đây, cô lại đau lòng hơn nhìn về phía cha của mình...

Trang Hạo Nhiên cũng vào lúc này thật sâu nhìn về phía Đường Khả Hinh, sâu xa nói: "Cho nên nói... Em có một người cha tốt nhất thế gian... Dường như ông ấy không có để lại cho em cái gì, nhưng ông ấy lại dùng anh lưu lại cả thế giới thật ấm áp cho con gái của mình..."

Đường Khả Hinh cũng như vậy nhận lời này, vẻ mặt bộc lộ nụ cười cảm kích, thật sâu nhìn về phía ảnh chụp, là lúc trẻ tuổi đẹp trai, phong độ như vậy, quả thật cùng với Trang Hạo Nhiên có chút giống hai cha con... Cô liền như vậy thật sâu nhìn, nhìn một lúc lâu, hai tròng mắt hơi run rẩy, lúc này mới vươn tay lau đi nước mắt trên mặt, chậm rãi cầm tấm ảnh xoay người, mặt hướng về phía Trang Hạo Nhiên, sụt sịt chiếc mũi đỏ bừng, mới nghẹn ngào nói: "Nói nhiều như vậy, xem ra... Anh thật sự rất kính trọng cha em! Bởi vì tất cả sự quý trọng này, anh đối với con gái ông ấy cũng rất tốt!"

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Trang Hạo Nhiên thật sâu nhìn về phía Đường Khả Hinh, nhất thời cảm xúc dâng trào, nhớ tới cô hôm nay ở trận thi đấu lớn biểu hiện xuất sắc, liền muốn đi lên phía trước, kích động tự hào ôm lấy cô gái trước mặt...

"Cho nên..." Đường Khả Hinh trong nháy mắt ngẩng đầu, không đợi anh ôm chính mình, mặt cô tức khắc run rẩy cảm động nở nụ cười hạnh phúc, mềm giọng ái muội nói: "Đêm nay em ngủ ở chỗ này..."

"A?" Hai mắt Trang Hạo Nhiên chợt lóe, cho là mình nghe lầm, trực tiếp không thể tưởng tượng ra trừng mắt nhìn Đường Khả Hinh! !

Đường Khả Hinh trực tiếp nhu tình ngẩng đầu nhìn về phía Trang Hạo Nhiên, kích động cười nói: "Em nói... Đêm nay em liền ngủ ở chỗ này! Chúng ta đã là vị hôn thê của nhau, thật vất vả trận thi đấu lớn mới kết thúc! Đương nhiên muốn cùng nhau ở một chỗ, đúng không?"

"Bảo bối!" Trang Hạo Nhiên nghe lời này, nhịn không được cười rộ lên, ôm lấy khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, bất đắc dĩ nói: "Em không cần phải như vậy! ! Anh mặc dù cởi mở nhưng nên vì em mà giữ lại một chút kiêu ngạo! Chúng ta còn chưa có kết hôn, em ngủ lại nhà của anh! Điều này không tốt?"

"Có cái gì không tốt?" Đường Khả Hinh sốt ruột nói: "Em thấy chị Trang và Bác Dịch đều ngủ cùng một chỗ a!"

"Chị của anh hành vi không bình thường, em đừng học chị ấy! Ngoan!" Trang Hạo Nhiên thoáng cái khẩn trương vươn hai tay, nhẹ nắm lấy vai Đường Khả Hinh, khẩn trương đem cô đẩy ra phía ngoài phòng mới nói; "Nghe lời, trước tiêm em đi ra ngoài chơi, anh đổi bộ quần áo rồi lập tức ra!"

"Không muốn! !" Đường Khả Hinh một bên bị Trang Hạo Nhiên đẩy ra ngoài, một bên tâm tình kích động giãy giụa nói: "Đêm nay em muốn ngủ lại đây! ! Sau đó nói chúc ngủ ngon với cha mẹ anh!"

"Được rồi! Em đừng nháo nữa! Trận thi đấu lớn vừa mới kết thúc, một lúc nữa mấy người phu nhân George sẽ tới! Nếu như nhìn thấy chúng ta ngủ cùng một chỗ, vậy sao được! ? Trước tiên phải có chút khiêm tốn! !" Trang Hạo Nhiên nói xong liền tức khắc nhẫn tâm vươn tay đem Đường Khả Hinh đang giãy giụa thân thể đẩy ra ngoài, trong nháy mắt phịch một tiếng cửa đóng lại! !

"Uy! !" Đường Khả Hinh thoáng cái xoay người, mở to mắt nhìn về phía cánh cửa đang ngăn trước mặt mình, thở gấp kiềm chế khí tức, vươn tay túm lấy cánh cửa kia, đập cửa nói: "Em nói cho anh biết! ! Em cảnh cáo anh! Anh mở cửa cho em! Nếu như không mở sau này đừng mơ tưởng tiến vào phòng em!"

Cả người Trang Hạo Nhiên dựa vào cửa phòng, lúc này sắc mặt mới thu lại, hai tròng mắt bộc lộ tia đau đớn .

"Trang Hạo Nhiên! ! Anh mở cửa cho em! !" Đường Khả Hinh thần sắc kích động run rẩy đứng trước cánh cửa, bang bang gõ cửa, tay cùng trái tim đều đau, nhiều lần chờ đợi cùng thống khổ giãy giụa, có lẽ hiểu ra tâm tư người bên trong, hai tròng mắt cô ngấn lệ nhưng vẫn cao giọng đau lòng nghẹn ngào nói: "Hạo Nhiên! Anh mở cửa! Đêm nay, em thật sự muốn cùng anh ngủ cùng một chỗ! ! Thực sự thực sự rất muốn cùng anh ngủ cùng một chỗ! Em không quan tâm! Em cái gì cũng không quan tâm! Mặc kệ cha phản đối như thế nào! Em đều muốn ở cùng một chỗ với anh!"

Trang Hạo Nhiên vào giờ khắc này vẫn như cũ cắn chặt răng căn chặt cánh cửa kia, trái tim dường như bị vỡ ra đau đớn... Đứa ngốc... Chân tướng gần ngay trước mắt, mặc kệ là vì lý do gì, anh cũng sẽ cùng em ở cùng một chỗ, nhưng không muốn thoáng cái đem cảm giác tốt đẹp đó dùng tại thời khắc đau lòng này... Em vốn thời khắc hạnh phúc đã không có nhiều... Anh sẽ cưới em, làm cho em trở thành cô dâu đẹp nhất trên thế giới này, đến ngày đó... Chúng ta cùng nhau đối với thế giới nói chúc ngủ ngon...

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc

Số ký tự: 0