Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc
NƯỚC MẮT LẠNH LẼO
Hàn Trinh Trinh
2024-07-24 20:48:37
"Đường Khả Hinh! ! Em bình tĩnh một chút! !" Trang Hạo Nhiên lại nghiêng người tới trước, mặc cho nước lạnh vẩy vào trên mặt mình, lại gào lớn với cô: "Em đừng nói mê sảng!"
"Em không có! !" Đường Khả Hinh ngẩng đầu lên, run rẩy nhìn Trang Hạo Nhiên khóc rống gào to: "Em không có! ! Tất cả mọi thứ em trải qua, tất cả đều là sai! ! Sai! ! Em nhìn hai người bọn họ hạnh phúc! Em thật hận! ! Em thật hận! Bọn họ nên chết đi ! !"
Trang Hạo Nhiên nắm chặt thân thể cô kích động run rẩy, nhìn hai mắt cô rất đáng sợ, hai mắt của anh hiện lên một chút đau lòng, nói: "Thật sự yêu đến như vậy sao?"
"Đừng nói tình yêu với em! !" Đường Khả Hinh nhìn Trang Hạo Nhiên cắn răng nghiến lợi hét: "Trên thế giới này, bất kỳ tình yêu đều là sai! ! Trên thế giới này, căn bản cũng không có tình yêu chân thật! Tình yêu chân thật đều bị người có lòng lang dạ sói ăn hết rồi! ! Ăn hết tất cả! ! Em cũng không tin tưởng trên thế giới này có tình yêu! Em không tin! Hiện tại em chỉ có hận! Em muốn trả thù! Em muốn giết bọn họ! Em nhất định phải giết anh ấy !"
Cô nói xong, người nằm ở trong nước lạnh lẽo, hai mắt nổ tung! !
Trang Hạo Nhiên bất động nhìn nét mặt cô khổ sở lệ rơi, đột nhiên sắc mặt cứng rắn, chợt đứng dậy đi ra ngoài! !
Đường Khả Hinh vẫn ngồi ở trong bồn tắm lạnh lẽo, nhớ tới tất cả mọi chuyện hôm nay, nhất thời co quắp một trận, lại đau khổ bật khóc.
Trang Hạo Nhiên nắm một con dao nhọn gọt trái cây, lạnh lùng đi tới trước bồn tắm, ném vào trong nước.
Đường Khả Hinh kích động rơi lệ run rẩy cúi đầu, nhìn con dao nhọn trong nước, phát ra ánh sáng đầy sát khí và tàn nhẫn!
"Nếu em muốn giết anh ấy thì giết anh ấy ngay bây giờ! ! Sauk hi giết anh ấy rồi, xem em có thể thoải mái một chút hay không!" Trang Hạo Nhiên đứng lên, thất vọng nhìn cô, lạnh lung vô tình nói.
Đường Khả Hinh không lên tiếng, cả người ngâm ở trong nước lạnh, run rẩy.
"Đi giết anh ấy đi! Xem nổi hận trong thân thể em có thể bởi vì em giết bọn họ mà biến mất hay không!" Trang Hạo Nhiên nhìn cô, lại lạnh lùng nói.
Đường Khả Hinh kích động ngồi ở trong bồn tắm, không lên tiếng, mặc cho nước lạnh lẽo vẩy vào trên mặt mình, hòa tan một chút ấm áp cuối cùng.
Trang Hạo Nhiên nhìn bộ dáng cô khổ sở uất ức phẫn hận, hai mắt hiện lên một chút đau, thật lòng nói: "Tại sao anh. . . . . . có thể quen biết với loại người như em vậy? quá khứ của anh rất rõ ràng! Yêu là yêu, không yêu là không yêu! Nhưng tại sao anh có thể quen biết với loại người như em? Em nhìn em đi, bây giờ giống thứ gì? Lúc ấy là em muốn yêu anh ấy! Anh đã ngăn cản nhiều lần, là em muốn yêu anh ấy! ! Có ai ép buộc em hả ? Có ai cầm dao cứa trên cổ của em hả? Là ai ? Là thiên sứ hay là ma quỷ? Là do chính em ! !"
Nước mắt Đường Khả Hinh từng viên chảy xuống.
"Hôm nay rốt cuộc anh ấy nói gì để cho em tức giận như vậy? Để cho em cảm thấy cái gì cũng không có thể tha thứ? ! Để cho em cảm thấy mọi thứ trong quá khứ đều sai! Anh cho em biết, Đường Khả Hinh! Nếu như thời gian trong quá khứ và lịch sử có để đảo ngược! ! Có thể anh sẽ không đuổi tới bệnh viện cứu em! ! Em đã có dũng khí yêu thì em cũng đừng sợ bị thương! ! Lúc em làm không có nghĩ tới sao? Trên thế giới này, không có bất kỳ chuyện gì có thể hạnh phúc đến cùng! ! Hạnh phúc chỉ là một chút cảm xúc mà thôi! ! Nhưng không ngờ em có thể chối bỏ quá khứ của cuộc đời em như vậy! Chối bỏ trí khôn và sự dạy dỗ của cha em, chối bỏ sự thương yêu của chúng tôi dành cho em! Anh cho em biết, nếu như không có những thứ này, không chừng em không sống được đến bây giờ! !" Trang Hạo Nhiên lại tức giận quở mắng cô! !
"Em không có! !" Đường Khả Hinh ngẩng đầu lên, run rẩy nhìn Trang Hạo Nhiên khóc rống gào to: "Em không có! ! Tất cả mọi thứ em trải qua, tất cả đều là sai! ! Sai! ! Em nhìn hai người bọn họ hạnh phúc! Em thật hận! ! Em thật hận! Bọn họ nên chết đi ! !"
Trang Hạo Nhiên nắm chặt thân thể cô kích động run rẩy, nhìn hai mắt cô rất đáng sợ, hai mắt của anh hiện lên một chút đau lòng, nói: "Thật sự yêu đến như vậy sao?"
"Đừng nói tình yêu với em! !" Đường Khả Hinh nhìn Trang Hạo Nhiên cắn răng nghiến lợi hét: "Trên thế giới này, bất kỳ tình yêu đều là sai! ! Trên thế giới này, căn bản cũng không có tình yêu chân thật! Tình yêu chân thật đều bị người có lòng lang dạ sói ăn hết rồi! ! Ăn hết tất cả! ! Em cũng không tin tưởng trên thế giới này có tình yêu! Em không tin! Hiện tại em chỉ có hận! Em muốn trả thù! Em muốn giết bọn họ! Em nhất định phải giết anh ấy !"
Cô nói xong, người nằm ở trong nước lạnh lẽo, hai mắt nổ tung! !
Trang Hạo Nhiên bất động nhìn nét mặt cô khổ sở lệ rơi, đột nhiên sắc mặt cứng rắn, chợt đứng dậy đi ra ngoài! !
Đường Khả Hinh vẫn ngồi ở trong bồn tắm lạnh lẽo, nhớ tới tất cả mọi chuyện hôm nay, nhất thời co quắp một trận, lại đau khổ bật khóc.
Trang Hạo Nhiên nắm một con dao nhọn gọt trái cây, lạnh lùng đi tới trước bồn tắm, ném vào trong nước.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đường Khả Hinh kích động rơi lệ run rẩy cúi đầu, nhìn con dao nhọn trong nước, phát ra ánh sáng đầy sát khí và tàn nhẫn!
"Nếu em muốn giết anh ấy thì giết anh ấy ngay bây giờ! ! Sauk hi giết anh ấy rồi, xem em có thể thoải mái một chút hay không!" Trang Hạo Nhiên đứng lên, thất vọng nhìn cô, lạnh lung vô tình nói.
Đường Khả Hinh không lên tiếng, cả người ngâm ở trong nước lạnh, run rẩy.
"Đi giết anh ấy đi! Xem nổi hận trong thân thể em có thể bởi vì em giết bọn họ mà biến mất hay không!" Trang Hạo Nhiên nhìn cô, lại lạnh lùng nói.
Đường Khả Hinh kích động ngồi ở trong bồn tắm, không lên tiếng, mặc cho nước lạnh lẽo vẩy vào trên mặt mình, hòa tan một chút ấm áp cuối cùng.
Trang Hạo Nhiên nhìn bộ dáng cô khổ sở uất ức phẫn hận, hai mắt hiện lên một chút đau, thật lòng nói: "Tại sao anh. . . . . . có thể quen biết với loại người như em vậy? quá khứ của anh rất rõ ràng! Yêu là yêu, không yêu là không yêu! Nhưng tại sao anh có thể quen biết với loại người như em? Em nhìn em đi, bây giờ giống thứ gì? Lúc ấy là em muốn yêu anh ấy! Anh đã ngăn cản nhiều lần, là em muốn yêu anh ấy! ! Có ai ép buộc em hả ? Có ai cầm dao cứa trên cổ của em hả? Là ai ? Là thiên sứ hay là ma quỷ? Là do chính em ! !"
Nước mắt Đường Khả Hinh từng viên chảy xuống.
"Hôm nay rốt cuộc anh ấy nói gì để cho em tức giận như vậy? Để cho em cảm thấy cái gì cũng không có thể tha thứ? ! Để cho em cảm thấy mọi thứ trong quá khứ đều sai! Anh cho em biết, Đường Khả Hinh! Nếu như thời gian trong quá khứ và lịch sử có để đảo ngược! ! Có thể anh sẽ không đuổi tới bệnh viện cứu em! ! Em đã có dũng khí yêu thì em cũng đừng sợ bị thương! ! Lúc em làm không có nghĩ tới sao? Trên thế giới này, không có bất kỳ chuyện gì có thể hạnh phúc đến cùng! ! Hạnh phúc chỉ là một chút cảm xúc mà thôi! ! Nhưng không ngờ em có thể chối bỏ quá khứ của cuộc đời em như vậy! Chối bỏ trí khôn và sự dạy dỗ của cha em, chối bỏ sự thương yêu của chúng tôi dành cho em! Anh cho em biết, nếu như không có những thứ này, không chừng em không sống được đến bây giờ! !" Trang Hạo Nhiên lại tức giận quở mắng cô! !
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro