Cô Đến Để Ngủ V...
2024-11-18 01:01:12
Nếu buổi sáng tay Hà Quân Tửu không chạm vào một cô gái, thì anh sẽ không tỉnh táo trong nháy mắt như vậy.
Ánh nắng ấm áp xuyên qua rèm cửa sổ, mặt chăn tơ tằm khắc họa rõ nét dáng người phụ nữ xinh đẹp đang nằm trong lòng anh, cánh tay anh còn khoác lên lưng cô gái, đường cong ở eo cực kỳ lả lướt, mềm mại khiến đầu ngón tay anh run lên.
Trong hai mươi hai năm cuộc đời của Hà Quân Tửu chưa từng thức dậy chung giường với người khác.
Người kia còn rướn người hôn nhẹ lên môi anh, "Ông xã, buổi sáng tốt lành."
Hương thơm đặc trưng cơ thể phụ nữ chui vào từng lỗ chân lông trên người Hà Quân Tửu, khiến cả người anh cứng ngắc.
Lần đầu tiên trong đời anh rơi vào hoàn cảnh lúng túng xấu hổ như vậy, buổi sáng vốn yên bình bỗng trở nên không bình yên nữa.
". . ."
Hà Quân Tửu làm mặt lạnh, nhìn cô gái nửa đêm lén vào phòng ngủ trèo lên giường mình, hơi thở trở nên nặng nề.
Anh muốn ném cô gái này ra ngoài.
Hà Quân Tửu đứng dậy vén chăn lên, "Đi ra ngoài."
Không ngờ cô chỉ mặc độc nhất một chiếc áo sơ mi, hơn nữa còn là áo của anh.
Anh lập tức ném chăn lại cho cô, che đi đôi chân lộ ra bên ngoài kia.
Chân cô rất trắng, dán sát vào anh bên dưới lớp chăn, "Ông xã -------"
Chất giọng nũng nịu trêu ngươi, người cũng sấn tới ôm eo anh.
Ánh mặt trời chiếu lên người cô, giống như một lớp màng, gương mặt mềm mại trắng nõn ngọt ngào vô hại dưới ánh ban mai, dụ người phạm tội.
Cô không đến đây vì thể diện.
Cô đến để ngủ với Hà Quân Tửu.
Nửa đêm cô thử vặn cửa phòng Hà Quân Tửu, không ngờ anh lại quân tử, không khóa cửa.
Sau đó Hà Vân rón rén tiến vào phòng, vén chăn chui vào, làm tổ trong lòng anh ngủ một đêm.
Ngủ rất ngon!
Hà Quân Tửu như bị rắn độc quấn lấy, anh thở dốc muốn xuống khỏi giường.
Cô quyết không buông tay.
Cô ôm chặt lấy anh, dán sát vào người anh.
Cô vốn không mặc nội y, áo sơ mi lỏng lẻo cài hai nút tượng trưng, hiện giờ nút áo trước ngực cô sắp bung ra.
Khe núi sâu không thấy đáy, bầu ngực mềm mại trắng nõn ép sát vào người anh, "Ông xã, chào buổi sáng, hôn một cái ~~~ Trước đây anh đều hôn em!"
Cô trợn mắt nói dối, dù sao Hà Quân Tửu cũng không biết chuyện tương lai, cô có thể thêu dệt vô căn cứ!
Hà Quân Tửu bị nữ lưu manh này làm cho tức gần chết, anh nắm chặt cổ tay cô, muốn kéo cô ra.
Cảnh tượng đó rất giống năm cô mười tám tuổi, khi ông lão không muốn cô.
Sóng mũi cay xè, cô hơi mất bình tĩnh, "Rốt cuộc em tệ chỗ nào? Tại sao anh không thích em?"
Hà Quân Tửu: "???"
Nửa đêm cô bò lên giường anh, giờ còn nói lý???
Anh gằn giọng khiển trách: "Đừng làm càn!"
Cô vừa trẻ vừa đẹp, mặc áo sơ mi của anh, nằm trên giường anh, dáng vẻ mặc anh muốn làm gì thì làm.
Tuy Hà Quân Tửu cấm dục, nhưng anh vẫn là một người đàn ông tinh lực dồi dào, hai mươi hai tuổi, chưa từng có bất kỳ kinh nghiệm nào.
Đàn ông thường "chào cờ" vào buổi sáng, cô đụng chạm như vậy, đương nhiên anh có phản ứng sinh lý.
Chỉ là không nên thế này!
Anh không thể tùy tiện quan hệ với một cô gái có lai lịch bất minh.
Cô dùng trăm phương ngàn kế, mở miệng ra là nói dối, cực kỳ không có giới hạn.
Lòng anh rối như tơ, tự chất vấn mình một câu "Vậy tại sao anh đưa cô về nhà?"
Chẳng lẽ anh không biết, cô có mưu đồ đen tối với mình.
Tối qua lúc đóng cửa chẳng lẽ anh thật sự không nghĩ tới, lỡ như nửa đêm cô bò lên giường anh?
Ánh mắt anh dừng trên mặt cô.
Loại ánh mắt này, người trưởng thành đều hiểu.
Chỉ là Hà Vân chưa từng nhìn thấy loại ánh mắt này trên mặt anh, nó mang đầy tính xâm lược, như muốn ăn tươi nuốt sống cô.
Cô nuốt nước bọt, mặt càng lúc càng nóng.
Cô buộc bản thân không được né tránh, bạo gan nhìn lại anh, như thể đang nói, mau ngủ với em!
Cô cũng thật sự nói như thế.
Đôi môi không tô son cũng đỏ như hoa hồng, hai cánh môi mấp máy: "Anh ngủ với em đi!"
"Hà Quân Tửu, em chẳng cần gì cả, chỉ muốn anh ngủ với em."
Làm bạn giường cũng được, tình một đêm cũng được, cô thật sự muốn ngủ với anh.
Chẳng phải mục đích của cô khi đến đây là ngủ với anh sao?
Cô đã vượt qua thời gian bảy mươi năm, không phải vì Hà Quân Tửu ư?
Dáng vẻ hiên ngang lẫm liệt, hùng hồn hi sinh ấy thật khiến Hà Quân Tửu bật cười.
Anh nhẹ nhàng gật đầu: "Được."
Tác giả:
Muốn ngủ thì nói muốn ngủ.
Vốn không định nhanh như vậy.
Nhưng năng lực nữ 9 quá mạnh.
Chỉ muốn làm tình.
Ngày mai hầm thịt heo!!!
Ánh nắng ấm áp xuyên qua rèm cửa sổ, mặt chăn tơ tằm khắc họa rõ nét dáng người phụ nữ xinh đẹp đang nằm trong lòng anh, cánh tay anh còn khoác lên lưng cô gái, đường cong ở eo cực kỳ lả lướt, mềm mại khiến đầu ngón tay anh run lên.
Trong hai mươi hai năm cuộc đời của Hà Quân Tửu chưa từng thức dậy chung giường với người khác.
Người kia còn rướn người hôn nhẹ lên môi anh, "Ông xã, buổi sáng tốt lành."
Hương thơm đặc trưng cơ thể phụ nữ chui vào từng lỗ chân lông trên người Hà Quân Tửu, khiến cả người anh cứng ngắc.
Lần đầu tiên trong đời anh rơi vào hoàn cảnh lúng túng xấu hổ như vậy, buổi sáng vốn yên bình bỗng trở nên không bình yên nữa.
". . ."
Hà Quân Tửu làm mặt lạnh, nhìn cô gái nửa đêm lén vào phòng ngủ trèo lên giường mình, hơi thở trở nên nặng nề.
Anh muốn ném cô gái này ra ngoài.
Hà Quân Tửu đứng dậy vén chăn lên, "Đi ra ngoài."
Không ngờ cô chỉ mặc độc nhất một chiếc áo sơ mi, hơn nữa còn là áo của anh.
Anh lập tức ném chăn lại cho cô, che đi đôi chân lộ ra bên ngoài kia.
Chân cô rất trắng, dán sát vào anh bên dưới lớp chăn, "Ông xã -------"
Chất giọng nũng nịu trêu ngươi, người cũng sấn tới ôm eo anh.
Ánh mặt trời chiếu lên người cô, giống như một lớp màng, gương mặt mềm mại trắng nõn ngọt ngào vô hại dưới ánh ban mai, dụ người phạm tội.
Cô không đến đây vì thể diện.
Cô đến để ngủ với Hà Quân Tửu.
Nửa đêm cô thử vặn cửa phòng Hà Quân Tửu, không ngờ anh lại quân tử, không khóa cửa.
Sau đó Hà Vân rón rén tiến vào phòng, vén chăn chui vào, làm tổ trong lòng anh ngủ một đêm.
Ngủ rất ngon!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hà Quân Tửu như bị rắn độc quấn lấy, anh thở dốc muốn xuống khỏi giường.
Cô quyết không buông tay.
Cô ôm chặt lấy anh, dán sát vào người anh.
Cô vốn không mặc nội y, áo sơ mi lỏng lẻo cài hai nút tượng trưng, hiện giờ nút áo trước ngực cô sắp bung ra.
Khe núi sâu không thấy đáy, bầu ngực mềm mại trắng nõn ép sát vào người anh, "Ông xã, chào buổi sáng, hôn một cái ~~~ Trước đây anh đều hôn em!"
Cô trợn mắt nói dối, dù sao Hà Quân Tửu cũng không biết chuyện tương lai, cô có thể thêu dệt vô căn cứ!
Hà Quân Tửu bị nữ lưu manh này làm cho tức gần chết, anh nắm chặt cổ tay cô, muốn kéo cô ra.
Cảnh tượng đó rất giống năm cô mười tám tuổi, khi ông lão không muốn cô.
Sóng mũi cay xè, cô hơi mất bình tĩnh, "Rốt cuộc em tệ chỗ nào? Tại sao anh không thích em?"
Hà Quân Tửu: "???"
Nửa đêm cô bò lên giường anh, giờ còn nói lý???
Anh gằn giọng khiển trách: "Đừng làm càn!"
Cô vừa trẻ vừa đẹp, mặc áo sơ mi của anh, nằm trên giường anh, dáng vẻ mặc anh muốn làm gì thì làm.
Tuy Hà Quân Tửu cấm dục, nhưng anh vẫn là một người đàn ông tinh lực dồi dào, hai mươi hai tuổi, chưa từng có bất kỳ kinh nghiệm nào.
Đàn ông thường "chào cờ" vào buổi sáng, cô đụng chạm như vậy, đương nhiên anh có phản ứng sinh lý.
Chỉ là không nên thế này!
Anh không thể tùy tiện quan hệ với một cô gái có lai lịch bất minh.
Cô dùng trăm phương ngàn kế, mở miệng ra là nói dối, cực kỳ không có giới hạn.
Lòng anh rối như tơ, tự chất vấn mình một câu "Vậy tại sao anh đưa cô về nhà?"
Chẳng lẽ anh không biết, cô có mưu đồ đen tối với mình.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tối qua lúc đóng cửa chẳng lẽ anh thật sự không nghĩ tới, lỡ như nửa đêm cô bò lên giường anh?
Ánh mắt anh dừng trên mặt cô.
Loại ánh mắt này, người trưởng thành đều hiểu.
Chỉ là Hà Vân chưa từng nhìn thấy loại ánh mắt này trên mặt anh, nó mang đầy tính xâm lược, như muốn ăn tươi nuốt sống cô.
Cô nuốt nước bọt, mặt càng lúc càng nóng.
Cô buộc bản thân không được né tránh, bạo gan nhìn lại anh, như thể đang nói, mau ngủ với em!
Cô cũng thật sự nói như thế.
Đôi môi không tô son cũng đỏ như hoa hồng, hai cánh môi mấp máy: "Anh ngủ với em đi!"
"Hà Quân Tửu, em chẳng cần gì cả, chỉ muốn anh ngủ với em."
Làm bạn giường cũng được, tình một đêm cũng được, cô thật sự muốn ngủ với anh.
Chẳng phải mục đích của cô khi đến đây là ngủ với anh sao?
Cô đã vượt qua thời gian bảy mươi năm, không phải vì Hà Quân Tửu ư?
Dáng vẻ hiên ngang lẫm liệt, hùng hồn hi sinh ấy thật khiến Hà Quân Tửu bật cười.
Anh nhẹ nhàng gật đầu: "Được."
Tác giả:
Muốn ngủ thì nói muốn ngủ.
Vốn không định nhanh như vậy.
Nhưng năng lực nữ 9 quá mạnh.
Chỉ muốn làm tình.
Ngày mai hầm thịt heo!!!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro