Ngươi Xét Nhà, Ta Tạo Phản, Dọn Sạch Quốc Khố Tàn Nhẫn Hơn Bất Kỳ Ai
Chương 50
2024-11-21 11:55:04
Làm sao có thể? Bọn họ không phải nên ghét bỏ Tống Minh Diên sao?
Thấy Lục gia người đứng bên cạnh Tống Minh Diên, Tống Minh Yên cắn chặt răng, móng tay bấu chặt vào thịt, nén giận mà nói: "Dù sao Tống Minh Diên gả vào Lục gia là sự thật, là nàng đã giả mạo ta mà trèo lên kiệu hoa!"
Lục lão phu nhân phì cười, cơn giận đến tột cùng trở thành châm biếm: "Đúng là nực cười! Lục gia chúng ta ban đầu rõ ràng chỉ định cưới Diên Diên. Hai mẹ con ngươi vì thấy nàng đơn độc trong Tống gia mà thản nhiên đoạt việc hôn nhân của nàng. Chúng ta vốn niệm tình cô nương gia mà không truy cứu. Vậy mà giờ, ngươi lại dám đứng đây trả đũa?!"
Lục Đại phu nhân cũng nhìn Tống Minh Yên với ánh mắt lạnh lùng: "Đúng là vô lý! Rõ ràng các ngươi sợ bị liên lụy mới đẩy Diên Diên ra. Nàng không chốn nương tựa trong Tống gia, trong phủ đều là do Hứa thị quyết định. Ngay cả việc nàng bị ép lên kiệu hoa cũng không thể phản kháng. Chẳng lẽ nói vậy ngươi không thấy hổ thẹn sao?"
Lục Nhị phu nhân rơi nước mắt, kể lể: "Đáng thương cho Diên Diên khi được nâng vào phủ thì toàn thân đầy thương tích, các ngươi đúng là quá độc ác!"
Vài vị phu nhân đồng loạt lên tiếng, mỗi người một câu đanh thép, khiến Tống Minh Yên nghẹn họng, không thể đáp trả, mặt mày trắng bệch.
Lúc cầu hôn, Lục gia vốn nhắm đến Tống Minh Diên? Thành thân khi ấy nàng ta bị thương khắp người?!
Những lời này khiến Tống Minh Yên bàng hoàng, trong vô thức phản bác: "Không có khả năng! Lúc trước Lục gia rõ ràng cầu hôn ta! Hơn nữa, hôm thành thân Tống Minh Diên rõ ràng vẫn lành lặn, các ngươi đừng có ngậm máu phun người!"
Lục Ngũ phu nhân cười khẩy: "Ngươi sao biết nàng lành lặn? Các ngươi đã làm thì chắc chắn sẽ không bao giờ thừa nhận!"
Câu nói trào phúng của Lục Ngũ phu nhân khiến Tống Minh Yên bốc hỏa, mất bình tĩnh mà buột miệng: "Ta tận mắt nhìn thấy nàng ta lên kiệu hoa, sao ta không biết được!"
Vừa dứt lời, không gian im bặt.
Tống Minh Diên nhếch môi, lòng thầm thích thú khi thấy Tống Minh Yên tự giẫm vào bẫy của mình.
Những người xem náo nhiệt không khỏi há hốc mồm kinh ngạc: "Trời ơi, hóa ra lời Lục gia đại nương tử nói là thật! Tống gia làm việc này đúng là không có đạo lý!"
"Ta còn tưởng Tống đại tiểu thư là người hiền lành, ai ngờ lòng dạ lại đen tối như vậy. Cướp hôn cũng đã đành, lại còn đẩy muội muội ra thay mình chịu tội!"
"Không những thế, nàng ta còn bôi nhọ muội muội mình để che giấu việc xấu! Thật sự là quá độc ác!"
Tống Minh Yên nhìn thấy đám đông chỉ trích mình, mặt trắng bệch, nén giận đến mức khuôn mặt vặn vẹo, cố gắng cãi lại: "Ta không có cướp việc hôn nhân của nàng ta!"
Thấy Lục gia người đứng bên cạnh Tống Minh Diên, Tống Minh Yên cắn chặt răng, móng tay bấu chặt vào thịt, nén giận mà nói: "Dù sao Tống Minh Diên gả vào Lục gia là sự thật, là nàng đã giả mạo ta mà trèo lên kiệu hoa!"
Lục lão phu nhân phì cười, cơn giận đến tột cùng trở thành châm biếm: "Đúng là nực cười! Lục gia chúng ta ban đầu rõ ràng chỉ định cưới Diên Diên. Hai mẹ con ngươi vì thấy nàng đơn độc trong Tống gia mà thản nhiên đoạt việc hôn nhân của nàng. Chúng ta vốn niệm tình cô nương gia mà không truy cứu. Vậy mà giờ, ngươi lại dám đứng đây trả đũa?!"
Lục Đại phu nhân cũng nhìn Tống Minh Yên với ánh mắt lạnh lùng: "Đúng là vô lý! Rõ ràng các ngươi sợ bị liên lụy mới đẩy Diên Diên ra. Nàng không chốn nương tựa trong Tống gia, trong phủ đều là do Hứa thị quyết định. Ngay cả việc nàng bị ép lên kiệu hoa cũng không thể phản kháng. Chẳng lẽ nói vậy ngươi không thấy hổ thẹn sao?"
Lục Nhị phu nhân rơi nước mắt, kể lể: "Đáng thương cho Diên Diên khi được nâng vào phủ thì toàn thân đầy thương tích, các ngươi đúng là quá độc ác!"
Vài vị phu nhân đồng loạt lên tiếng, mỗi người một câu đanh thép, khiến Tống Minh Yên nghẹn họng, không thể đáp trả, mặt mày trắng bệch.
Lúc cầu hôn, Lục gia vốn nhắm đến Tống Minh Diên? Thành thân khi ấy nàng ta bị thương khắp người?!
Những lời này khiến Tống Minh Yên bàng hoàng, trong vô thức phản bác: "Không có khả năng! Lúc trước Lục gia rõ ràng cầu hôn ta! Hơn nữa, hôm thành thân Tống Minh Diên rõ ràng vẫn lành lặn, các ngươi đừng có ngậm máu phun người!"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lục Ngũ phu nhân cười khẩy: "Ngươi sao biết nàng lành lặn? Các ngươi đã làm thì chắc chắn sẽ không bao giờ thừa nhận!"
Câu nói trào phúng của Lục Ngũ phu nhân khiến Tống Minh Yên bốc hỏa, mất bình tĩnh mà buột miệng: "Ta tận mắt nhìn thấy nàng ta lên kiệu hoa, sao ta không biết được!"
Vừa dứt lời, không gian im bặt.
Tống Minh Diên nhếch môi, lòng thầm thích thú khi thấy Tống Minh Yên tự giẫm vào bẫy của mình.
Những người xem náo nhiệt không khỏi há hốc mồm kinh ngạc: "Trời ơi, hóa ra lời Lục gia đại nương tử nói là thật! Tống gia làm việc này đúng là không có đạo lý!"
"Ta còn tưởng Tống đại tiểu thư là người hiền lành, ai ngờ lòng dạ lại đen tối như vậy. Cướp hôn cũng đã đành, lại còn đẩy muội muội ra thay mình chịu tội!"
"Không những thế, nàng ta còn bôi nhọ muội muội mình để che giấu việc xấu! Thật sự là quá độc ác!"
Tống Minh Yên nhìn thấy đám đông chỉ trích mình, mặt trắng bệch, nén giận đến mức khuôn mặt vặn vẹo, cố gắng cãi lại: "Ta không có cướp việc hôn nhân của nàng ta!"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro