Ngụy Trang Thành Chí Ái Của Tiên Tôn Đã Qua Đời
Hứa Vãn Từ Nói...
2024-12-17 19:06:36
Ngay cả mọi người trong Thái Thanh Tông cũng không hiểu biết nhiều về hắn, đến việc “Thiên Đan Biến” là do hắn sáng tạo ra cũng không rõ ràng, còn phải tốn rất nhiều công sức tìm kiếm quyển hạ của nó cho nam chính Sở Thanh Xuyên.
Chính là vì như thế, nàng mới có thể dễ dàng lừa gạt bọn họ như vậy.
Càng quan trọng hơn là, trong Tu Tiên giới, căn bản không có ai dám tra xét quá khứ của Thanh Diễn Tiên Tôn.
Bởi vì không có bất luận tu sĩ nào có thể gánh nổi cái giá phải trả.
Như vậy, trưởng lão trong Chấp Pháp điện chỉ có thể bắt đầu điều tra từ trên người nguyên chủ.
Bên trong Chấp Pháp điện.
Sắc mặt Đại trưởng lão vẫn giữ vẻ nghiêm nghị, nhìn Đá Chân Ngôn ở cách đó không xa. Sau khi hồi thần lại, ông dường như phát hiện ra vấn đề gì đó, đôi mày nhíu chặt.
Nhị trưởng lão nhìn theo ánh mắt của ông, đôi lông mày cũng khó có thể phát hiện mà cau lại:
“Sư huynh là đang cảm thấy lời nói vừa rồi của Hứa Vãn Từ… có chỗ giả dối?”
Đại trưởng lão nghe thấy bà ấy nói vậy, cuối cùng cũng dời tầm mắt đi, quay đầu nhìn sang nhị trưởng lão ở bên cạnh: “Sư muội, muội thật sự tin rằng Hứa Vãn Từ có quen biết với… Tiên Tôn sao?”
Nhị trưởng lão tỏ vẻ hơi kinh ngạc, không hiểu vì sao Đại trưởng lão lại hỏi vậy:
“Sư huynh, Đá Chân Ngôn là Tiên khí, chưa bao giờ sai lầm.”
“Chưa nói tới Hứa Vãn Từ chỉ là một tu sĩ Kim Đan, cho dù nàng ta có mánh khóe thông thiên, cũng tuyệt đối không thể nào nói dối trước mặt chúng ta và Đá Chân Ngôn.”
Đại trưởng lão nghe thấy bà nói vậy, nhíu mày lắc lắc đầu.
Ông ta bước xuống đài cao, đứng yên ở nơi Hứa Vãn Từ vừa ngồi quỳ lúc nãy, cất giọng đầy ẩn ý:
“Đá Chân Ngôn quả thực không sai…”
“Nhưng vừa rồi, Hứa Vãn Từ chưa từng chính diện thừa nhận bất kỳ mối quan hệ nào giữa nàng ta và Tiên Tôn.”
Nói đến đây, ông ta ngẩng đầu nhìn về phía người trên chấp pháp đài, ngắn gọn rõ ràng mà chỉ ra điểm mấu chốt của vấn đề: “Tất cả chỉ là do chúng ta tự suy diễn từ lời nói của nàng ta mà thôi.”
Nhị trưởng lão nghe vậy, ngây người trong giây lát. Dường như nhớ ra điều gì, bà ta hơi chần chừ ngẩng đầu, đáp: “Tuy nàng ta không nói ra, nhưng là…”
Bà hồi tưởng lại cảnh tượng vừa rồi trong Chấp Pháp điện, rồi cũng đi theo bước xuống Chấp pháp đài, đứng sóng vai cùng Đại trưởng lão:
"Những điều mà Hứa Vãn Từ nói liên quan tới... bí mật của Tiên Tôn, có những điều đến cả chúng ta cũng hoàn toàn không biết."
Chính là vì như thế, nàng mới có thể dễ dàng lừa gạt bọn họ như vậy.
Càng quan trọng hơn là, trong Tu Tiên giới, căn bản không có ai dám tra xét quá khứ của Thanh Diễn Tiên Tôn.
Bởi vì không có bất luận tu sĩ nào có thể gánh nổi cái giá phải trả.
Như vậy, trưởng lão trong Chấp Pháp điện chỉ có thể bắt đầu điều tra từ trên người nguyên chủ.
Bên trong Chấp Pháp điện.
Sắc mặt Đại trưởng lão vẫn giữ vẻ nghiêm nghị, nhìn Đá Chân Ngôn ở cách đó không xa. Sau khi hồi thần lại, ông dường như phát hiện ra vấn đề gì đó, đôi mày nhíu chặt.
Nhị trưởng lão nhìn theo ánh mắt của ông, đôi lông mày cũng khó có thể phát hiện mà cau lại:
“Sư huynh là đang cảm thấy lời nói vừa rồi của Hứa Vãn Từ… có chỗ giả dối?”
Đại trưởng lão nghe thấy bà ấy nói vậy, cuối cùng cũng dời tầm mắt đi, quay đầu nhìn sang nhị trưởng lão ở bên cạnh: “Sư muội, muội thật sự tin rằng Hứa Vãn Từ có quen biết với… Tiên Tôn sao?”
Nhị trưởng lão tỏ vẻ hơi kinh ngạc, không hiểu vì sao Đại trưởng lão lại hỏi vậy:
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Sư huynh, Đá Chân Ngôn là Tiên khí, chưa bao giờ sai lầm.”
“Chưa nói tới Hứa Vãn Từ chỉ là một tu sĩ Kim Đan, cho dù nàng ta có mánh khóe thông thiên, cũng tuyệt đối không thể nào nói dối trước mặt chúng ta và Đá Chân Ngôn.”
Đại trưởng lão nghe thấy bà nói vậy, nhíu mày lắc lắc đầu.
Ông ta bước xuống đài cao, đứng yên ở nơi Hứa Vãn Từ vừa ngồi quỳ lúc nãy, cất giọng đầy ẩn ý:
“Đá Chân Ngôn quả thực không sai…”
“Nhưng vừa rồi, Hứa Vãn Từ chưa từng chính diện thừa nhận bất kỳ mối quan hệ nào giữa nàng ta và Tiên Tôn.”
Nói đến đây, ông ta ngẩng đầu nhìn về phía người trên chấp pháp đài, ngắn gọn rõ ràng mà chỉ ra điểm mấu chốt của vấn đề: “Tất cả chỉ là do chúng ta tự suy diễn từ lời nói của nàng ta mà thôi.”
Nhị trưởng lão nghe vậy, ngây người trong giây lát. Dường như nhớ ra điều gì, bà ta hơi chần chừ ngẩng đầu, đáp: “Tuy nàng ta không nói ra, nhưng là…”
Bà hồi tưởng lại cảnh tượng vừa rồi trong Chấp Pháp điện, rồi cũng đi theo bước xuống Chấp pháp đài, đứng sóng vai cùng Đại trưởng lão:
"Những điều mà Hứa Vãn Từ nói liên quan tới... bí mật của Tiên Tôn, có những điều đến cả chúng ta cũng hoàn toàn không biết."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro