Ngụy Trang Thành Chí Ái Của Tiên Tôn Đã Qua Đời
Vài Phần Thiệt...
2024-12-17 19:06:36
Nhị trưởng lão im lặng trong chớp mắt, trong lòng lại như cũ có vài phần nghiêng về phía Hứa Vãn Từ: “Nhưng những lời nói mà nàng ta đã nói, những cảm xúc mà nàng ta biểu hiện ở trước mặt chúng ta……”
“Thật sự có thể diễn tới mức lấy giả đánh tráo thật lừa gạt được hai chúng ta sao?”
Đại trưởng lão cũng nhớ tới sắc mặt lúc trước của Hứa Vãn Từ.
Chỉ là trong nháy mắt, ông ta liền phục hồi tinh thần lại, trong giọng nói mang theo sự trào phúng nhỏ tới khó thể phát hiện: “Có lẽ là có thiệt tình, nhưng có vài phần thì không ai biết được.”
“Trước kia, chỗ nào cũng có người ngưỡng mộ Tiên Tôn, có lẽ Hứa Vãn Từ cũng chỉ là một trong số đó thôi.”
Trong lòng ông đã có kết luận với những biểu hiện vừa rồi của Hứa Vãn Từ.
“Hiện giờ nếu nàng ta dùng danh nghĩa của Tiên Tôn thoát khỏi trừng phạt, chẳng sợ đã từng ngưỡng mộ Tiên Tôn, hiện giờ chỉ sợ cũng chỉ là muốn lợi dụng Tiên Tôn.”
Ông ta quay đầu, nhìn nhị trưởng lão đứng bên cạnh, vẫn như cũ không đồng ý với suy nghĩ của ông, trở tay phất ống tay áo:
“Hiện giờ nàng ta có thể tìm được con đường sống chạy ra khỏi Chấp Pháp điện, chỉ sợ giờ đang suy nghĩ làm sao để chạy thoát khỏi đây.”
“Rốt cuộc chỉ có thể lừa được nhất thời, lại không thể lừa được một đời.”
Nghe giọng nói của Đại trưởng lão tràn đầy sự chắc chắn, nhị trưởng lão nhẹ nhăn mày:
“Nhưng bây giờ không có bất luận chứng cứ gì…… Sư huynh chẳng phải có chút võ đoán.”
Đại trưởng lão nghe ra trong giọng nói của bà có niềm tin tưởng với Hứa Vãn Từ, nghĩ đến nhị trưởng lão thích xem thoại bản tình yêu trong dân gian, từ trước đến nay luôn thiên vị những người si tình, bất đắc dĩ mà thở dài một hơi, nói:
“Sư muội, muội lại……”
Ông ta nói một nửa, lắc đầu nói: “Vậy để chúng ta nhìn xem hiện giờ nàng ta đang làm cái gì.”
Ông ta phất tay, ở giữa Chấp Pháp điện liền xuất hiện một mặt kính bất quy tắc.
Mặt kính gợn sóng, sau vài giây, một hình bóng quen thuộc dần dần hiện ra.
Sau khi nhìn thấy Hứa Vãn Từ, trong mắt Đại trưởng lão hiện lên vẻ hơi ngạc nhiên.
Thương thế của Hứa Vãn Từ lúc ở trong Chấp Pháp điện tuy rằng không nhẹ, nhưng cũng không có thương tổn tới căn bản, dùng đan dược liền có thể khôi phục như lúc ban đầu.
Nhưng hiện tại, sắc mặt nàng ta lại còn tái nhợt hơn cả lúc ở Chấp Pháp điện.
Nàng ta ngơ ngẩn đứng ở trước cây Huyễn Nhan, như đang hoài niệm tới người yêu đã qua đời, ánh mắt mang theo ưu thương khó có thể tiêu tan.
“Thật sự có thể diễn tới mức lấy giả đánh tráo thật lừa gạt được hai chúng ta sao?”
Đại trưởng lão cũng nhớ tới sắc mặt lúc trước của Hứa Vãn Từ.
Chỉ là trong nháy mắt, ông ta liền phục hồi tinh thần lại, trong giọng nói mang theo sự trào phúng nhỏ tới khó thể phát hiện: “Có lẽ là có thiệt tình, nhưng có vài phần thì không ai biết được.”
“Trước kia, chỗ nào cũng có người ngưỡng mộ Tiên Tôn, có lẽ Hứa Vãn Từ cũng chỉ là một trong số đó thôi.”
Trong lòng ông đã có kết luận với những biểu hiện vừa rồi của Hứa Vãn Từ.
“Hiện giờ nếu nàng ta dùng danh nghĩa của Tiên Tôn thoát khỏi trừng phạt, chẳng sợ đã từng ngưỡng mộ Tiên Tôn, hiện giờ chỉ sợ cũng chỉ là muốn lợi dụng Tiên Tôn.”
Ông ta quay đầu, nhìn nhị trưởng lão đứng bên cạnh, vẫn như cũ không đồng ý với suy nghĩ của ông, trở tay phất ống tay áo:
“Hiện giờ nàng ta có thể tìm được con đường sống chạy ra khỏi Chấp Pháp điện, chỉ sợ giờ đang suy nghĩ làm sao để chạy thoát khỏi đây.”
“Rốt cuộc chỉ có thể lừa được nhất thời, lại không thể lừa được một đời.”
Nghe giọng nói của Đại trưởng lão tràn đầy sự chắc chắn, nhị trưởng lão nhẹ nhăn mày:
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Nhưng bây giờ không có bất luận chứng cứ gì…… Sư huynh chẳng phải có chút võ đoán.”
Đại trưởng lão nghe ra trong giọng nói của bà có niềm tin tưởng với Hứa Vãn Từ, nghĩ đến nhị trưởng lão thích xem thoại bản tình yêu trong dân gian, từ trước đến nay luôn thiên vị những người si tình, bất đắc dĩ mà thở dài một hơi, nói:
“Sư muội, muội lại……”
Ông ta nói một nửa, lắc đầu nói: “Vậy để chúng ta nhìn xem hiện giờ nàng ta đang làm cái gì.”
Ông ta phất tay, ở giữa Chấp Pháp điện liền xuất hiện một mặt kính bất quy tắc.
Mặt kính gợn sóng, sau vài giây, một hình bóng quen thuộc dần dần hiện ra.
Sau khi nhìn thấy Hứa Vãn Từ, trong mắt Đại trưởng lão hiện lên vẻ hơi ngạc nhiên.
Thương thế của Hứa Vãn Từ lúc ở trong Chấp Pháp điện tuy rằng không nhẹ, nhưng cũng không có thương tổn tới căn bản, dùng đan dược liền có thể khôi phục như lúc ban đầu.
Nhưng hiện tại, sắc mặt nàng ta lại còn tái nhợt hơn cả lúc ở Chấp Pháp điện.
Nàng ta ngơ ngẩn đứng ở trước cây Huyễn Nhan, như đang hoài niệm tới người yêu đã qua đời, ánh mắt mang theo ưu thương khó có thể tiêu tan.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro