Cuộc gặp gỡ địn...
2024-10-30 22:59:52
Ầm........
Có chuyện gì vậy???? -Minh Đức vội vàng hỏi trợ lýKhông biết nữa hình như có xe đâm vào xe mình thì phải. Để tôi xuống xem sao.Nói rồi trợ lý xuống xem tình hình còn Minh Đức vẫn ngồi trên xe xem tài liệu.
Xin lỗi, tôi lỡ va phải xe anh. Xin lỗi anh.....- cô gái liên tục cúi người nói lời xin lỗi.Không sao, cô cứ bồi thường tiền là được.Vâng ạ. Vậy anh cứ sửa sau có gì tôi bù sau. Đây là danh thiếp của tôi. Có gì cứ liên lạc với tôi.Vậy cũng được. Vậy tôi xin phép đi trước.Giải quyết xong xuôi anh lên xe, di chuyển tới công ty tại Minh Đức còn có cuộc họp gấp.
Thưa anh có cô gái lỡ va chạm làm xước xe mình nhưng tôi giải quyết xong rồi. Khi nào sửa xong xe sẽ liên hệ với cô gái kia để bồi thường ạViệc đấy cậu cứ giải quyết đi. Tới công ty nhanh lên sắp muộn rồi.Minh Đức nhìn qua gương chiếu hậu thấy cô gái kia nhưng rồi cũng nhanh chóng ra lệnh cho trợ lý lái xe tới công ty.
Buổi tối hôm đó tại một nơi nào đó
- Cái gì tận 15 triệu. Ăn cướp à???
Cô gái sau khi nhận số tiền cần phải bồi thường thì thốt lên câu nói nhưng rồi xem tới dòng tin nhắn phía dưới thì cũng chỉ đành bất lực. Thì ra là cô va phải một chiếc xe đắt tiền rồi. Thật là đen đủi mà. Giờ làm sao mà cô có tiền trả cho người ta đây. Cô đành phải xin người ta trả từ từ.
Tại một quán bar nổi tiếng.
Ực..... ực..... Tại sao anh lại dám lừa dối tôi. Chúng ta đã bên nhau cần đấy năm mà sao anh lại dám làm vậy với tôi chứ.....Cho tôi thêm ly nữa.Cô gái sau khi phát hiện bạn trai ngoại tình đã tới bar giải sầu. Cô gái uống tới say mèm, không biết trời đất nữa.
Càm thấy không ổn, cô đứng dậy muốn đi vệ sinh nhưng muốn tới cô phải đi qua dãy phòng. Nhưng mới đi được hơn nửa chặng đường
- aa.....
Đột nhiên có một bàn tay kéo cô vào trong phòng. Hắn điên cuồng hôn lên đôi môi đỏ mọng của cô.
Giúp tôi với.C..... chờ chút đã.... Ờm...Chưa kịp nói hết câu một nụ hôn khác lại phủ lên môi cô. Cô cố hết sức đẩy anh ta ra, tát vào mặt anh ta một cái thật đau.
- D....dừng lại đi.....
Dù có như vậy cũng không thể ngăn cản anh ta dừng hành động của mình lại.
Tôi nóng quá. Giúp tôi chút đi mà. Xin cô...N.... nhưng mà....Chưa kịp nói hết câu anh ta lại điên cuồng gặm nhấm môi cô rồi trườn xuống cổ cô. Cô cảm nhận được người anh ta rất nóng, e là bị bỏ khá nhiều thuốc.
Do uống khá nhiều rượu khiến cô không còn tỉnh táo nữa lại cộng thêm việc làm của anh ta cũng khiến cô không kiểm soát được bản thân, điên cuồng đáp trả lại anh.
- Hức.... c... chậm lại....
Anh ta ra vào hang động nhỏ của cô khiến cô không chịu nổi, nức nở cầu xin anh ta. Nhưng do bị bỏ thuốc quá nhiều khiến anh không thể kiểm soát được hành động của mình. Anh vừa ra vào vừa liên tục an ủi cô, hôn lên môi cô.
Xin.... xin anh đó, t....tôi chịu hết nối rồi. A....anh rút ra đi mà...... Hức... hức...Không sao đâu, một chút nữa thôi.....Tuy anh nói vậy nhưng lại hành cô cả đêm, mãi hơn 2h sáng anh mới tha cho cô. Hai người ôm nhau ngủ đến sáng.
- A... Chuyện gì vậy??? Sao lại xảy ra chuyện này chứ.
Cô tỉnh dậy thấy mình anh ôm mình, nhìn xuống lại thấy bản thân không một mảnh vải che thân khiến cô càng hoang mang hơn. Trong đầu cô giờ đây chỉ còn một suy nghĩ đó là "bỏ chạy trước khi anh tỉnh lại"
Cô ròn rén bước xuống giường, mặc lại quần áo cũ rồi nhanh chóng thu dọn hết đồ của bản thân, quay ngay ra cửa bỏ đi. Bước ra tới cửa quán thì cô vô tình va phải một tên đàn ông. Không nghĩ nhiều cô chỉ xin lỗi rồi cho quay lưng bỏ đi để mặc cho tên đàn ông vẫn đứng đấy chưa kịp phản ứng lại
Mãi gần 1 tiếng sau anh mới tỉnh lại. Anh mơ màng nhớ là hôm qua anh có qua đêm với một cô gái nhưng giờ lại thấy kế bên không còn ai, xung quanh cũng chỉ có đồ của anh nên anh cũng tạm bỏ qua suy nghĩ đó.
Anh lật chăn lên để xuống giường thì vô tình bất ngờ khi thấy một vệt máu đỏ trên drap trải giường khiến suy nghĩ kia của anh không còn mơ hồ nữa mà là chắc chắn. Rồi anh vào nhà tắm vệ sinh cá nhân, thay đồ. Vừa ra tới mở cửa phòng tắm bước ra anh đã có giọng nói vang lên:
Sếp, tôi đến rồi. Xin lỗi anh chuyện hôm qua....Không có gì mà cậu điều tra được ai là người bỏ thuốc tôi chưa?? - Minh Đức lên tiếng.Dạ rồi là Ánh Tuyết ạ.Cắt toàn bộ các dự án của cô ta. Thêm nữa đóng băng mọi tài nguyên của cô ta. Kết thúc hợp đồng rồi phanh phui một số chuyện xấu của cô ta đi. Chặn hết đường sống trong giới của cô ta cho tôi.Vâng tôi biết rồi thưa sếp.À còn chuyện này nữa, điều tra cho tôi xem cô gái nào ở cùng tôi đêm qua. Nhớ càng nhanh càng tốt. Giờ thì lên công ty thôi.Dạ sếp.Minh Đức ra lệnh cho trợ lý rồi cả hai cùng ra xe lên công ty. Trong đầu anh bây giờ chỉ có suy nghĩ tìm ra được cô,
"bảo bối à, em tính ăn xong rồi chạy sao, em trốn không thoát đâu!!!" .
Có chuyện gì vậy???? -Minh Đức vội vàng hỏi trợ lýKhông biết nữa hình như có xe đâm vào xe mình thì phải. Để tôi xuống xem sao.Nói rồi trợ lý xuống xem tình hình còn Minh Đức vẫn ngồi trên xe xem tài liệu.
Xin lỗi, tôi lỡ va phải xe anh. Xin lỗi anh.....- cô gái liên tục cúi người nói lời xin lỗi.Không sao, cô cứ bồi thường tiền là được.Vâng ạ. Vậy anh cứ sửa sau có gì tôi bù sau. Đây là danh thiếp của tôi. Có gì cứ liên lạc với tôi.Vậy cũng được. Vậy tôi xin phép đi trước.Giải quyết xong xuôi anh lên xe, di chuyển tới công ty tại Minh Đức còn có cuộc họp gấp.
Thưa anh có cô gái lỡ va chạm làm xước xe mình nhưng tôi giải quyết xong rồi. Khi nào sửa xong xe sẽ liên hệ với cô gái kia để bồi thường ạViệc đấy cậu cứ giải quyết đi. Tới công ty nhanh lên sắp muộn rồi.Minh Đức nhìn qua gương chiếu hậu thấy cô gái kia nhưng rồi cũng nhanh chóng ra lệnh cho trợ lý lái xe tới công ty.
Buổi tối hôm đó tại một nơi nào đó
- Cái gì tận 15 triệu. Ăn cướp à???
Cô gái sau khi nhận số tiền cần phải bồi thường thì thốt lên câu nói nhưng rồi xem tới dòng tin nhắn phía dưới thì cũng chỉ đành bất lực. Thì ra là cô va phải một chiếc xe đắt tiền rồi. Thật là đen đủi mà. Giờ làm sao mà cô có tiền trả cho người ta đây. Cô đành phải xin người ta trả từ từ.
Tại một quán bar nổi tiếng.
Ực..... ực..... Tại sao anh lại dám lừa dối tôi. Chúng ta đã bên nhau cần đấy năm mà sao anh lại dám làm vậy với tôi chứ.....Cho tôi thêm ly nữa.Cô gái sau khi phát hiện bạn trai ngoại tình đã tới bar giải sầu. Cô gái uống tới say mèm, không biết trời đất nữa.
Càm thấy không ổn, cô đứng dậy muốn đi vệ sinh nhưng muốn tới cô phải đi qua dãy phòng. Nhưng mới đi được hơn nửa chặng đường
- aa.....
Đột nhiên có một bàn tay kéo cô vào trong phòng. Hắn điên cuồng hôn lên đôi môi đỏ mọng của cô.
Giúp tôi với.C..... chờ chút đã.... Ờm...Chưa kịp nói hết câu một nụ hôn khác lại phủ lên môi cô. Cô cố hết sức đẩy anh ta ra, tát vào mặt anh ta một cái thật đau.
- D....dừng lại đi.....
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Dù có như vậy cũng không thể ngăn cản anh ta dừng hành động của mình lại.
Tôi nóng quá. Giúp tôi chút đi mà. Xin cô...N.... nhưng mà....Chưa kịp nói hết câu anh ta lại điên cuồng gặm nhấm môi cô rồi trườn xuống cổ cô. Cô cảm nhận được người anh ta rất nóng, e là bị bỏ khá nhiều thuốc.
Do uống khá nhiều rượu khiến cô không còn tỉnh táo nữa lại cộng thêm việc làm của anh ta cũng khiến cô không kiểm soát được bản thân, điên cuồng đáp trả lại anh.
- Hức.... c... chậm lại....
Anh ta ra vào hang động nhỏ của cô khiến cô không chịu nổi, nức nở cầu xin anh ta. Nhưng do bị bỏ thuốc quá nhiều khiến anh không thể kiểm soát được hành động của mình. Anh vừa ra vào vừa liên tục an ủi cô, hôn lên môi cô.
Xin.... xin anh đó, t....tôi chịu hết nối rồi. A....anh rút ra đi mà...... Hức... hức...Không sao đâu, một chút nữa thôi.....Tuy anh nói vậy nhưng lại hành cô cả đêm, mãi hơn 2h sáng anh mới tha cho cô. Hai người ôm nhau ngủ đến sáng.
- A... Chuyện gì vậy??? Sao lại xảy ra chuyện này chứ.
Cô tỉnh dậy thấy mình anh ôm mình, nhìn xuống lại thấy bản thân không một mảnh vải che thân khiến cô càng hoang mang hơn. Trong đầu cô giờ đây chỉ còn một suy nghĩ đó là "bỏ chạy trước khi anh tỉnh lại"
Cô ròn rén bước xuống giường, mặc lại quần áo cũ rồi nhanh chóng thu dọn hết đồ của bản thân, quay ngay ra cửa bỏ đi. Bước ra tới cửa quán thì cô vô tình va phải một tên đàn ông. Không nghĩ nhiều cô chỉ xin lỗi rồi cho quay lưng bỏ đi để mặc cho tên đàn ông vẫn đứng đấy chưa kịp phản ứng lại
Mãi gần 1 tiếng sau anh mới tỉnh lại. Anh mơ màng nhớ là hôm qua anh có qua đêm với một cô gái nhưng giờ lại thấy kế bên không còn ai, xung quanh cũng chỉ có đồ của anh nên anh cũng tạm bỏ qua suy nghĩ đó.
Anh lật chăn lên để xuống giường thì vô tình bất ngờ khi thấy một vệt máu đỏ trên drap trải giường khiến suy nghĩ kia của anh không còn mơ hồ nữa mà là chắc chắn. Rồi anh vào nhà tắm vệ sinh cá nhân, thay đồ. Vừa ra tới mở cửa phòng tắm bước ra anh đã có giọng nói vang lên:
Sếp, tôi đến rồi. Xin lỗi anh chuyện hôm qua....Không có gì mà cậu điều tra được ai là người bỏ thuốc tôi chưa?? - Minh Đức lên tiếng.Dạ rồi là Ánh Tuyết ạ.Cắt toàn bộ các dự án của cô ta. Thêm nữa đóng băng mọi tài nguyên của cô ta. Kết thúc hợp đồng rồi phanh phui một số chuyện xấu của cô ta đi. Chặn hết đường sống trong giới của cô ta cho tôi.Vâng tôi biết rồi thưa sếp.À còn chuyện này nữa, điều tra cho tôi xem cô gái nào ở cùng tôi đêm qua. Nhớ càng nhanh càng tốt. Giờ thì lên công ty thôi.Dạ sếp.Minh Đức ra lệnh cho trợ lý rồi cả hai cùng ra xe lên công ty. Trong đầu anh bây giờ chỉ có suy nghĩ tìm ra được cô,
"bảo bối à, em tính ăn xong rồi chạy sao, em trốn không thoát đâu!!!" .
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro