Những năm xa cá...
2024-10-30 22:59:52
Cho đến khi hoàn thành tất cả thủ
tục nhập học anh vần không nhận được bất cứ hồi âm nào từ cô. Anh gọi
điện, nhắn tin cho cô rất nhiều nhưng không nhận được bất cứ hồi âm nào
khiến anh càng lo lắng, bồn chồn hơn, anh không tập trung vào bất cứ
điều gì được.
......................
Trong những năm đi du học, anh cố gắng hoàn thành chương trình sớm nhất có thể để có thể về nước gặp cô / chương trình học 5 năm nhưng anh chỉ cần 3 năm đã hoàn thành hết tất cả chương trình học/. Nhưng sau khi tốt nghiệp đại học với một tấm bằng xuất sắc của ngôi trường danh giá, anh cứ nghĩ sẽ được về nước để gặp cô nhưng nào ngờ ông của anh lại bắt anh ở lại, tiếp quản chi nhánh của công ty ở nước anh đang du học. Anh vì ơn nuôi dưỡng của ông mà không dám làm trái lời ông /do cha mẹ anh mất sớm nên một tay ông nội nuôi dưỡng anh khôn lớn đến bây giờ/.
Mặc dù vậy nhưng cũng chỉ trong vòng 2 năm anh đã đưa chi nhánh của công ty trở thành một công ty có tiềm lực, anh trở thành một vị chủ tịch xuất sắc, có vị thế, địa vị cao trong nước và khu vực. Bên cạnh đó anh còn xây dựng cho riêng mình một công ty giải trí tiềm năng trong nước nhưng cho Minh Đức, bạn thân của anh, tiếp quản. Sau 5 năm nỗ lực ở nước ngoài, ông anh đã nhận thấy anh sự trưởng thành, tài năng và những kết quả anh mang lại cho công ty nên đã điều anh về tổng công ty ở trong nước.
Còn bên cô, sau khi nhận tin tử của ba từ bắc sĩ, mẹ cô sốc quá đã ngất đi nên cô đành phải vừa chăm mẹ vừa lo hậu sự cho ba. Do gia đình cô lên thành phố làm ăn nên là không có người thân nhiều trên thành phố. Cô vừa chăm sóc mẹ vừa làm thủ tục cho ba để sau khi mẹ tỉnh thì hai người đưa ba về quê an táng. Có quá nhiều việc bất ngờ ập tới cho nên cô không để ý đến điện thoại, đã vậy sau khi hoàn thành tang sự cho ba cô còn vô tình đánh mất điện thoại nữa nên là không có cách nào liên lạc cho anh, phản hồi lại anh được cả.
Sau khi mọi việc đã ổn định hơn, cô và mẹ lên lại thành phố. Vào một buổi tối yên ả, mẹ con cô nói chuyện tâm sự với nhau:
- Vy, con à, bây giờ nhà mình có chút khó khăn nên là... hay là... con tạm gác việc học lại chút được không..? -mẹ cô nói chuyện với cô nhỏ nhẹ, nghẹn ngào. / do trước đó gia đình cô đã khá khó khăn với cả ba cô lại là trụ cột chính trong gia đình, mẹ cô sức khỏe cũng khá yếu, chỉ làm được vào việc nhỏ để kiếm tiền nên là sau khi ba cô gặp chuyện gia đình đã đổ dồn hết tiền vào cho ba nên bây giờ gia đình lại càng khó khăn hơn/
Cô im lặng một chút rồi cũng nhẹ nhàng trả lời lại mẹ:
- Dạ mẹ ạ..... Con cũng hiểu mà. Con sẽ cố gắng làm việc kiếm tiền, nếu không đi đại học thì con cũng có thể học nghề hay cao đẳng cũng được mà. Không sao đâu mẹ ạ! Con hiểu mà!
-Thôi con về phòng trước đây. Mẹ ngủ ngon nhé!
Nói rồi cô quay người đi về phía phòng, rưng rưng nước mắt. Cô đi thật nhanh về phòng khóa trái cửa, nằm úp mặt lên gối nức nở. Cô không dám khóc lớn tiếng sợ mẹ nghe thấy, sợ mẹ lo cho mình, cô không muốn làm mẹ lắng hơn nữa.
Sau 4 năm vất vả, làm nhiều công việc khác nhau cô cũng tích góp được một số tiền nho nhỏ. Trải qua những tháng ngày vất vả cô càng ngày càng trưởng thành hơn, bện cạnh đó là vẻ đẹp trong sáng nhưng không kém phần quyến rũ của cô ngày càng nhuận sắc hơn. Ở chỗ làm việc, ai cũng khen cô xinh đẹp, có một số còn khuyên cô nên vào giới giải trí vì cô quá xinh đẹp nên sẽ có nhiều cơ hội phát triển hơn, không làm diễn viên thì đi làm người mẫu cũng được.
Sau khi nghe lời khuyên từ mọi người và tìm hiểu thì cô cảm thấy nghề diễn viên là hợp nhất, có thể kiếm được khá nhiều tiền mà hơn nữa là không cần bằng cấp cao lắm tại vì cô chỉ mới học hết THPT, không có bằng đại học nên là xin việc khá khó. Cuối cùng cô quyết định bỏ ra chút tiền ôn thi, đăng ký vào một khóa đào tạo diễn xuất của trường sân khấu điện ảnh, bên cạnh đó cô còn xin vào một sân khấu kịch của một diễn viên khá nổi tiếng để làm, do cô muốn trong lúc làm việc vừa có thể học tập thêm từ mọi người trong đoàn vừa có thể kiếm thêm chút thu nhập nhỏ
Sau một năm nỗ lực và cố gắng cô đã tốt nghiệp, hoàn thành xuất sắc kế hoạch học tập của trường cũng như là có nhiều kinh nghiệm hơn sau 1 năm làm việc cùng các nghệ sĩ trong sân khấu kịch. Vừa mới ra trường đã có công ty ký hợp hợp tác với cô, đem một số nguồn tài nguyên cho cô, tuy nhỏ nhưng cô lại cảm thấy rất vui. Phải nói rằng trên con đường hoạt động nghệ thuật của cô khá suôn sẻ nhưng không biết con đường sắp tới có tốt như vậy nữa không??
......................
Trong những năm đi du học, anh cố gắng hoàn thành chương trình sớm nhất có thể để có thể về nước gặp cô / chương trình học 5 năm nhưng anh chỉ cần 3 năm đã hoàn thành hết tất cả chương trình học/. Nhưng sau khi tốt nghiệp đại học với một tấm bằng xuất sắc của ngôi trường danh giá, anh cứ nghĩ sẽ được về nước để gặp cô nhưng nào ngờ ông của anh lại bắt anh ở lại, tiếp quản chi nhánh của công ty ở nước anh đang du học. Anh vì ơn nuôi dưỡng của ông mà không dám làm trái lời ông /do cha mẹ anh mất sớm nên một tay ông nội nuôi dưỡng anh khôn lớn đến bây giờ/.
Mặc dù vậy nhưng cũng chỉ trong vòng 2 năm anh đã đưa chi nhánh của công ty trở thành một công ty có tiềm lực, anh trở thành một vị chủ tịch xuất sắc, có vị thế, địa vị cao trong nước và khu vực. Bên cạnh đó anh còn xây dựng cho riêng mình một công ty giải trí tiềm năng trong nước nhưng cho Minh Đức, bạn thân của anh, tiếp quản. Sau 5 năm nỗ lực ở nước ngoài, ông anh đã nhận thấy anh sự trưởng thành, tài năng và những kết quả anh mang lại cho công ty nên đã điều anh về tổng công ty ở trong nước.
Còn bên cô, sau khi nhận tin tử của ba từ bắc sĩ, mẹ cô sốc quá đã ngất đi nên cô đành phải vừa chăm mẹ vừa lo hậu sự cho ba. Do gia đình cô lên thành phố làm ăn nên là không có người thân nhiều trên thành phố. Cô vừa chăm sóc mẹ vừa làm thủ tục cho ba để sau khi mẹ tỉnh thì hai người đưa ba về quê an táng. Có quá nhiều việc bất ngờ ập tới cho nên cô không để ý đến điện thoại, đã vậy sau khi hoàn thành tang sự cho ba cô còn vô tình đánh mất điện thoại nữa nên là không có cách nào liên lạc cho anh, phản hồi lại anh được cả.
Sau khi mọi việc đã ổn định hơn, cô và mẹ lên lại thành phố. Vào một buổi tối yên ả, mẹ con cô nói chuyện tâm sự với nhau:
- Vy, con à, bây giờ nhà mình có chút khó khăn nên là... hay là... con tạm gác việc học lại chút được không..? -mẹ cô nói chuyện với cô nhỏ nhẹ, nghẹn ngào. / do trước đó gia đình cô đã khá khó khăn với cả ba cô lại là trụ cột chính trong gia đình, mẹ cô sức khỏe cũng khá yếu, chỉ làm được vào việc nhỏ để kiếm tiền nên là sau khi ba cô gặp chuyện gia đình đã đổ dồn hết tiền vào cho ba nên bây giờ gia đình lại càng khó khăn hơn/
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cô im lặng một chút rồi cũng nhẹ nhàng trả lời lại mẹ:
- Dạ mẹ ạ..... Con cũng hiểu mà. Con sẽ cố gắng làm việc kiếm tiền, nếu không đi đại học thì con cũng có thể học nghề hay cao đẳng cũng được mà. Không sao đâu mẹ ạ! Con hiểu mà!
-Thôi con về phòng trước đây. Mẹ ngủ ngon nhé!
Nói rồi cô quay người đi về phía phòng, rưng rưng nước mắt. Cô đi thật nhanh về phòng khóa trái cửa, nằm úp mặt lên gối nức nở. Cô không dám khóc lớn tiếng sợ mẹ nghe thấy, sợ mẹ lo cho mình, cô không muốn làm mẹ lắng hơn nữa.
Sau 4 năm vất vả, làm nhiều công việc khác nhau cô cũng tích góp được một số tiền nho nhỏ. Trải qua những tháng ngày vất vả cô càng ngày càng trưởng thành hơn, bện cạnh đó là vẻ đẹp trong sáng nhưng không kém phần quyến rũ của cô ngày càng nhuận sắc hơn. Ở chỗ làm việc, ai cũng khen cô xinh đẹp, có một số còn khuyên cô nên vào giới giải trí vì cô quá xinh đẹp nên sẽ có nhiều cơ hội phát triển hơn, không làm diễn viên thì đi làm người mẫu cũng được.
Sau khi nghe lời khuyên từ mọi người và tìm hiểu thì cô cảm thấy nghề diễn viên là hợp nhất, có thể kiếm được khá nhiều tiền mà hơn nữa là không cần bằng cấp cao lắm tại vì cô chỉ mới học hết THPT, không có bằng đại học nên là xin việc khá khó. Cuối cùng cô quyết định bỏ ra chút tiền ôn thi, đăng ký vào một khóa đào tạo diễn xuất của trường sân khấu điện ảnh, bên cạnh đó cô còn xin vào một sân khấu kịch của một diễn viên khá nổi tiếng để làm, do cô muốn trong lúc làm việc vừa có thể học tập thêm từ mọi người trong đoàn vừa có thể kiếm thêm chút thu nhập nhỏ
Sau một năm nỗ lực và cố gắng cô đã tốt nghiệp, hoàn thành xuất sắc kế hoạch học tập của trường cũng như là có nhiều kinh nghiệm hơn sau 1 năm làm việc cùng các nghệ sĩ trong sân khấu kịch. Vừa mới ra trường đã có công ty ký hợp hợp tác với cô, đem một số nguồn tài nguyên cho cô, tuy nhỏ nhưng cô lại cảm thấy rất vui. Phải nói rằng trên con đường hoạt động nghệ thuật của cô khá suôn sẻ nhưng không biết con đường sắp tới có tốt như vậy nữa không??
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro