Nguyệt Chiếu Vô Sương. Quyển 1: Phù Sinh Kiếp, Nợ Hồng Trần.

Hồi Ức Như Sóng...

2024-11-03 00:14:47

-Công chúa, đại hội lần này quả thật tráng lệ quá đi mất, em đã từng thấy qua đại lễ phong hậu. Quả thực so với lần này, còn kém hơn nhiều.

Hồng Ngọc vẫn luôn nói mãi không ngừng, từ lúc ở trên kiệu đến chính điện, mồm miệng em ấy vẫn luôn nhơn nhởn, tuy nàng đối với chuyện này không phiền nhưng đến cuối vẫn là không muốn em ấy dính vào nhiều chuyện phiền toái nên lập tức ngắt lời:

“Hồng Ngọc, rốt cuộc hôm nay em uống phải cái gì thế, mồm mép cứ lanh lợi từ nãy đến giờ, ta nghe đến muốn ngạt thở chết rồi đây này.”

Hồng Ngọc cuối cùng cũng dừng lại, vẻ mặt như người mới rời khỏi ảo mộng mà nhìn nàng.

Nàng cũng chẳng thèm nói thêm, liền một mạch mà đi đến chính điện mặc kệ người phía sau gọi thế nào cũng không quay đầu.

Mặc dù những lời Hồng Ngọc nói là thật nhưng nàng vẫn luôn cảm thấy không vui.

Nhìn qua một lượt điện Càn Chính lộng lẫy, nguy nga. So với ngày lập hậu năm đó, đúng là xa hoa hơn vạn phần…

Nàng vẫn luôn nhớ rõ hơn hết. Chính là vào năm nàng được mười tuổi. Phụ hoàng nàng từ một thương nhân đánh cá tầm thường, ngày ngày bên cạnh nàng và mẫu thân lại trở thành vị hoàng tử bị thất lạc nhiều năm của hoàng đế.

Năm ấy, mẫu thân nàng vốn chỉ định sống những ngày tháng cơm canh bình thường mà hạnh phúc, lại không ngờ sóng gió ập đến bất ngờ.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Người cha yêu thường nàng nhất cũng đã rời đi...

Cho đến bây giờ, dù sống trong xa hoa, gấm lụa. Nhưng đối với nàng thì chính là cái lồng son vàng vây hãm nàng và mẫu thân trong chốn cung cấm ăn thịt người.

Nàng vừa đi vừa suy nghĩ, chẳng biết vì sao lại đi đến nơi tây viện-nơi mẫu thân cùng phụ thân nàng từng hạnh phúc bên nhau như hình với bóng.

-Công chúa, người đã đi đâu vậy, làm em tìm người mãi.

Hồng Ngọc vừa thở hồng hộc vừa đi đến. Trái ngược với biểu cảm của người trước mặt, nàng cũng chỉ thờ ơ như không nghe thấy gì mà đi lại gần cái hồ trước mắt.

Nước hồ óng ả phản chiếu ánh mặt trời gay gắt mà nóng bỏng.

Những ký ức xưa như sóng dữ cuộn trào trở lại.

Không hiểu vì sao nàng lại muốn khóc, hóa ra dù đã trả qua hai đời thì con người ta vẫn chẳng bao giờ cứng rắn mãi được.

Giống như nàng mà lại không giống nàng...

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Nguyệt Chiếu Vô Sương. Quyển 1: Phù Sinh Kiếp, Nợ Hồng Trần.

Số ký tự: 0