Bữa Cơm
2024-11-04 15:00:21
Sau khi giải quyết công việc xong Diệc Thần vội tắm nhanh rồi thay đồ cùng Ngọc Uyển về nhà chính . Khi đến nơi cũng khá muộn, món ăn đã được để lên bàn chỉ đợi Diệc Thần và Ngọc Uyển sang là vào bữa
Vào trong nhà thấy gia đình Hạ Quốc thì Ngọc Uyển bất ngờ, cô chỉ nghĩ đơn giản chỉ là như những bữa cơm cuối tuần mà thôi không ngờ hôm nay gia đình Hạ Quốc lại đến .
- Cháu chào bác và anh ạ .
-
Bước vào Ngọc Uyển nhanh nhẹn chào hỏi khách của gia đình chồng mình . Hồng Lan nghe thấy tiếng con gái mình thì vui vẻ ra mặt, bà từ trong bếp liền đi ra .
- Vợ chồng hai đứa sang rồi đấy à . Gia đình ta lên đây có chút chuyện tiện ghé qua nhà anh Lưu đây chơi .
- Dạ vâng, cháu xin lỗi cháu sang muộn không giúp được mẹ và bác .
- Không sao ta và mẹ chồng con đã làm xong rồi . Mọi người vào dùng bữa thôi .
Diệc Thần mỉm cười cùng Ngọc Uyển đi vào trong, bàn ăn hình tròn nên không có phân chia thứ tự ngồi mọi người vui vẻ dùng bữa cơm . Hà Như hỏi thăm tình hình nhà Diệc Thần và Ngọc Uyển .
- Ngọc Uyển con thấy thế nào rồi ? Sức khỏe ổn định hơn rồi chứ ?
- Dạ vâng, con thấy khỏe hơn nhiều rồi ạ .
.
- Vậy hai đứa tranh thủ chọn ngày đi đăng kí kết hôn đi nhé . CON
Diệc Thần nghe thấy mẹ mình nhắc chuyện này thì quay sang nói .
- Mấy hôm nay mẹ không coi báo à ?
- Chuyện gì ?
- Đến cả người ngoài còn biết con và Ngọc Uyển đi đăng kí kết hôn từ hôm trước rồi mà giờ mẹ người nhà mà nói câu này .
- Là dạo này ta bận quá, không hay xem báo .
Gia đình Hạ Quốc mặc dù biết tin Ngọc Uyển mang thai nhưng vẫn phải tỏ ra như bây giờ mới biết . Hồng Lan lên tiếng hỏi Ngọc Uyển .
- Con có thai rồi sao ? Chúc mừng hai đứa nhé .
- Dạ cháu cũng mang thai được hơn 3 tháng rồi ạ .
Chuyện quan tâm sức khoẻ Ngọc Uyển là chuyện quan trọng nhất của bây giờ, mọi người nói về vấn đề chăm sóc thai phụ như nào cho Diệc Thần được một lúc thì chuyển chủ đề sang Hạ Phong con trai Hạ Quốc . Lần này là Lưu Vũ vừa cầm ly rượu lên vừa đưa tới chỗ Hạ Phong hỏi.
- Hạ Phong năm nay cũng gần 29 rồi nhỉ ? Hơn Diệc Thần nhà ta một tuổi . Thế nào định bao giờ lập gia đình đây ?
- Cháu vừa lên nhận công việc của ba chưa được bao lâu, công việc ổn định hơn chút nữa cháu sẽ nghĩ đến .
- Haha cháu có trí đấy nhưng cũng đừng muộn quá nhé . Nào cạn ly .
Nói xong cả Lưu Vũ và Hạ Phong chạm chén rồi ai nấy đều một hơi hết một ly rượu . Bữa cơm rôm rả mọi người nói chuyện vui vẻ, Diệc Thần cũng có uống một vài ly nhưng sau đó liền không uống nữa mà quay sang bóc vỏ tôm gắp thức ăn cho Ngọc Uyển dù cô có nói thế nào đi nữa.
Ăn cơm xong hai gia đình ngồi cùng nhau trò chuyện ăn hoa quả, Hồng Lan và chồng mình cũng nói với nhau tiện thể lúc này thì nói chuyện với Ngọc Uyển . Cả nhà đang vui vẻ thì Hồng Lan lên tiếng .
- Ngọc Uyển à ta có chuyện muốn nói với con .
Ngọc Uyển ngồi cạnh Diệc Thần đang được anh lột từng lớp vỏ quýt tách sạch sẽ ra cho quay sang trả lời .
- Dạ bác cứ nói ạ .
- Ta biết chuyện này có vẻ đường đột nhưng có phải ở lưng cháu có một nốt ruồi son đúng chứ ?
- Dạ?
- Và cháu còn bị mất kí ức vào năm lên 3 tuổi nữa .
Ngọc Uyển như không tin vào lời Hồng Lan nói, nếu là chuyện cô mất trí vào năm 3 tuổi thì mọi người trong gia đình ai cũng biết . Nhưng chuyện nốt ruồi son thì chỉ có cô à Diệc Thần biết .
- Chuyện đó sao bác biết ạ ?
Hồng Lan liền nhanh chóng đặt tờ giấy xét nghiệm ADN cho Ngọc Uyển xem và nói .
- Từ lúc con theo gia đình anh Lưu về quê ăn tết ta đã có cảm giác như con là đứa con gái bị thất lạc của nhà ta . Lúc trước con và ba gặp nhau bên Pháp ông ấy có về nói chuyện với ta nhưng ta không tin chỉ nói người giống người . Nhưng lúc gặp con đó ta mới biết rằng thì ra chúng ta vẫn còn có duyên để gặp lại lần nữa . Còn về chuyện thất lạc, khi đó gia đình ta làm ăn khấm khá nhiều người hãm hại họ đã lén lút bắt cóc con đi . Nhà mình cũng đã dốc hết mọi sức lực để tìm kiếm cũng không hề có kết quả, kể cả đến khi bắt được tên chủ mưu thì hắn có ch*t cũng không nói ra là đã đưa con đi đâu .
Hồng Lan vừa nói xong thì nước mắt dàn dụa, Ngọc Uyển như không tin vào tai mình . Vậy mà ba mẹ cô lại là Hạ Quốc và Hồng Lan cô không trách họ chỉ trách tại sao mình không đủ may mắn để được gặp ba mẹ mình sớm hơn .
- Mẹ ... ... ?
Ngọc Uyển lúc này cũng đã rưng rưng nước mắt ngẩng lên nhìn vào mắt Hồng Lan, ba, anh hai . Cả nhà Hạ Quốc thấy Ngọc Uyển khóc thì vội vàng .
- Con đang mang thai đừng nên quá xúc động, sẽ ảnh hưởng đến em bé trong bụng . Ngoan ba mẹ ở đây, ba mẹ sẽ bù đắp cho con những điều còn lại .
Ngọc Uyển như không nghe thấy gì tủi thân vùi vào người Hồng Lan ôm lấy bà mà khóc nấc lên . Diệc Thần thấy vợ khóc như vậy thì sót lắm, nhưng bây giờ cô ấy mới có thể tìm được gia đình chân chính của mình nên đành để cho Ngọc Uyển khóc giải tỏa sự tủi thân bao nhiêu năm qua vậy .
Vào trong nhà thấy gia đình Hạ Quốc thì Ngọc Uyển bất ngờ, cô chỉ nghĩ đơn giản chỉ là như những bữa cơm cuối tuần mà thôi không ngờ hôm nay gia đình Hạ Quốc lại đến .
- Cháu chào bác và anh ạ .
-
Bước vào Ngọc Uyển nhanh nhẹn chào hỏi khách của gia đình chồng mình . Hồng Lan nghe thấy tiếng con gái mình thì vui vẻ ra mặt, bà từ trong bếp liền đi ra .
- Vợ chồng hai đứa sang rồi đấy à . Gia đình ta lên đây có chút chuyện tiện ghé qua nhà anh Lưu đây chơi .
- Dạ vâng, cháu xin lỗi cháu sang muộn không giúp được mẹ và bác .
- Không sao ta và mẹ chồng con đã làm xong rồi . Mọi người vào dùng bữa thôi .
Diệc Thần mỉm cười cùng Ngọc Uyển đi vào trong, bàn ăn hình tròn nên không có phân chia thứ tự ngồi mọi người vui vẻ dùng bữa cơm . Hà Như hỏi thăm tình hình nhà Diệc Thần và Ngọc Uyển .
- Ngọc Uyển con thấy thế nào rồi ? Sức khỏe ổn định hơn rồi chứ ?
- Dạ vâng, con thấy khỏe hơn nhiều rồi ạ .
.
- Vậy hai đứa tranh thủ chọn ngày đi đăng kí kết hôn đi nhé . CON
Diệc Thần nghe thấy mẹ mình nhắc chuyện này thì quay sang nói .
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Mấy hôm nay mẹ không coi báo à ?
- Chuyện gì ?
- Đến cả người ngoài còn biết con và Ngọc Uyển đi đăng kí kết hôn từ hôm trước rồi mà giờ mẹ người nhà mà nói câu này .
- Là dạo này ta bận quá, không hay xem báo .
Gia đình Hạ Quốc mặc dù biết tin Ngọc Uyển mang thai nhưng vẫn phải tỏ ra như bây giờ mới biết . Hồng Lan lên tiếng hỏi Ngọc Uyển .
- Con có thai rồi sao ? Chúc mừng hai đứa nhé .
- Dạ cháu cũng mang thai được hơn 3 tháng rồi ạ .
Chuyện quan tâm sức khoẻ Ngọc Uyển là chuyện quan trọng nhất của bây giờ, mọi người nói về vấn đề chăm sóc thai phụ như nào cho Diệc Thần được một lúc thì chuyển chủ đề sang Hạ Phong con trai Hạ Quốc . Lần này là Lưu Vũ vừa cầm ly rượu lên vừa đưa tới chỗ Hạ Phong hỏi.
- Hạ Phong năm nay cũng gần 29 rồi nhỉ ? Hơn Diệc Thần nhà ta một tuổi . Thế nào định bao giờ lập gia đình đây ?
- Cháu vừa lên nhận công việc của ba chưa được bao lâu, công việc ổn định hơn chút nữa cháu sẽ nghĩ đến .
- Haha cháu có trí đấy nhưng cũng đừng muộn quá nhé . Nào cạn ly .
Nói xong cả Lưu Vũ và Hạ Phong chạm chén rồi ai nấy đều một hơi hết một ly rượu . Bữa cơm rôm rả mọi người nói chuyện vui vẻ, Diệc Thần cũng có uống một vài ly nhưng sau đó liền không uống nữa mà quay sang bóc vỏ tôm gắp thức ăn cho Ngọc Uyển dù cô có nói thế nào đi nữa.
Ăn cơm xong hai gia đình ngồi cùng nhau trò chuyện ăn hoa quả, Hồng Lan và chồng mình cũng nói với nhau tiện thể lúc này thì nói chuyện với Ngọc Uyển . Cả nhà đang vui vẻ thì Hồng Lan lên tiếng .
- Ngọc Uyển à ta có chuyện muốn nói với con .
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ngọc Uyển ngồi cạnh Diệc Thần đang được anh lột từng lớp vỏ quýt tách sạch sẽ ra cho quay sang trả lời .
- Dạ bác cứ nói ạ .
- Ta biết chuyện này có vẻ đường đột nhưng có phải ở lưng cháu có một nốt ruồi son đúng chứ ?
- Dạ?
- Và cháu còn bị mất kí ức vào năm lên 3 tuổi nữa .
Ngọc Uyển như không tin vào lời Hồng Lan nói, nếu là chuyện cô mất trí vào năm 3 tuổi thì mọi người trong gia đình ai cũng biết . Nhưng chuyện nốt ruồi son thì chỉ có cô à Diệc Thần biết .
- Chuyện đó sao bác biết ạ ?
Hồng Lan liền nhanh chóng đặt tờ giấy xét nghiệm ADN cho Ngọc Uyển xem và nói .
- Từ lúc con theo gia đình anh Lưu về quê ăn tết ta đã có cảm giác như con là đứa con gái bị thất lạc của nhà ta . Lúc trước con và ba gặp nhau bên Pháp ông ấy có về nói chuyện với ta nhưng ta không tin chỉ nói người giống người . Nhưng lúc gặp con đó ta mới biết rằng thì ra chúng ta vẫn còn có duyên để gặp lại lần nữa . Còn về chuyện thất lạc, khi đó gia đình ta làm ăn khấm khá nhiều người hãm hại họ đã lén lút bắt cóc con đi . Nhà mình cũng đã dốc hết mọi sức lực để tìm kiếm cũng không hề có kết quả, kể cả đến khi bắt được tên chủ mưu thì hắn có ch*t cũng không nói ra là đã đưa con đi đâu .
Hồng Lan vừa nói xong thì nước mắt dàn dụa, Ngọc Uyển như không tin vào tai mình . Vậy mà ba mẹ cô lại là Hạ Quốc và Hồng Lan cô không trách họ chỉ trách tại sao mình không đủ may mắn để được gặp ba mẹ mình sớm hơn .
- Mẹ ... ... ?
Ngọc Uyển lúc này cũng đã rưng rưng nước mắt ngẩng lên nhìn vào mắt Hồng Lan, ba, anh hai . Cả nhà Hạ Quốc thấy Ngọc Uyển khóc thì vội vàng .
- Con đang mang thai đừng nên quá xúc động, sẽ ảnh hưởng đến em bé trong bụng . Ngoan ba mẹ ở đây, ba mẹ sẽ bù đắp cho con những điều còn lại .
Ngọc Uyển như không nghe thấy gì tủi thân vùi vào người Hồng Lan ôm lấy bà mà khóc nấc lên . Diệc Thần thấy vợ khóc như vậy thì sót lắm, nhưng bây giờ cô ấy mới có thể tìm được gia đình chân chính của mình nên đành để cho Ngọc Uyển khóc giải tỏa sự tủi thân bao nhiêu năm qua vậy .
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro