Nhân Tộc Trấn Thủ Sứ (Bản Dịch)

Giết Gà Dọa Khỉ

Bạch Câu Dịch Thệ

2024-11-22 00:01:01

Vừa dứt lời.

Thẩm Trường Thanh tiến lên một bước, trường đao bên hông lại ra khỏi vỏ.

Xoẹt ...

Đầu người bay lên, máu tươi phun trào, tất cả mọi người đều thay đổi sắc mặt.

Không phải đã nói trước, chỉ có bước ra phạm vi của vết đao, mới có thể bị giết sao?

Người ta cũng không có bước ra, chỉ là tùy tiện nói hai câu, liền bị chặt đầu bên đường.

Cách làm tàn nhẫn như vậy.

Khiến người còn lại đều bị dọa vỡ gan vỡ mật.

Thẩm Trường Thanh cầm trường đao, trên thân đao vẫn còn có máu tươi nhỏ giọt, ánh mắt của hắn lạnh nhìn nhìn quét: "Ai dám nói nhiều một câu, đây là kết quả, ta thay đổi chủ ý, toàn bộ các ngươi đều cút về Triệu gia cho ta.

Ai dám ra cửa của Triệu gia, người đó phải chết."

Nghe vậy.

Sắc mặt của người còn lại đều tái nhợt, dưới ánh mắt Thẩm Trường Thanh, chật vật lui trở về.

Khác với những nha dịch chỉ biết đe dọa miệng như Hồng Thành, người trước mắt sẽ thật sự giết người.

Đừng xem vừa rồi khí thế rất đủ, thật sự đến thời điểm lựa chọn sinh tử, bất luận người nào đều sẽ cảm thấy sợ hãi.

Lui về, chỉ là có khả năng sẽ chết.

Hiện tại không lùi, đó là thật sự sẽ chết.

Rất nhanh.

Mười mấy người thành thật rút lui, trên mặt đất chỉ còn một thi thể không đầu nằm ngang, máu tươi chảy đầy đất.

Thẩm Trường Thanh thu đao vào vỏ, nhìn về phía Hồng Thành đang sững sờ ở một bên: "Hồng bổ đầu, thanh lý thi thể, từ giờ trở đi, có bất kỳ một người nào mở cửa của Triệu gia đi ra, không cần nói nhảm nhiều, trực tiếp giết.

Xảy ra bất cứ vấn đề gì, đều do Thẩm Trường Thanh ta một mình gánh chịu trách nhiệm.

Nhưng có một việc các người phải nhớ kỹ, người của Triệu gia nếu như không có tự ý chạy trốn, các người cũng không được tùy ý tiến vào, phá hủy quy tắc!"

Triệu Phương cấu kết yêu tà không sai.

Nhưng phán quyết còn chưa xuống, vậy Triệu gia vẫn đang được luật pháp của Đại Tần bảo vệ.

Lúc này.

Nếu có người tự tiện xông vào Triệu gia, đó chính là xúc phạm luật pháp của Đại Tần.

Luật pháp của Đại Tần không nhiều lắm.

Nhưng mỗi một cái đều là trọng tội.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nghe được lời Thẩm Trường Thanh nói, tất cả mọi người bao gồm Hồng Thành ở bên trong, sắc mặt đều trở nên nghiêm nghị.

"Thẩm đại nhân yên tâm, đám ty chức biết nên làm như thế nào!"

"Vậy là tốt nhất."

Thẩm Trường Thanh nghiêng đầu nhìn về phía Hồng Thành: "Triệu gia bên này nếu như xảy ra vấn đề gì, ông có thể tới tìm ta bất cứ lúc nào, mặt khác trong thành Lâm An nếu như có người gây sự, nha môn không giải quyết được cũng có thể tới tìm ta.

Ta tạm thời ở trong nhà trọ bên kia, sẽ không đi nơi khác."

"Vâng!"

Trong lòng Hồng Thành thả lỏng.

Những lời Thẩm Trường Thanh nói, như cho ông một liều thuốc trợ tim không thể nghi ngờ.

Thấy đối phương rời đi, ông chắp tay: "Thẩm đại nhân đi thong thả!"

Đợi đến khi không thấy hình bóng của Thẩm Trường Thanh, Hồng Thành mới nói với mấy người còn lại: "Lời Thẩm đại nhân nói các người cũng nghe được rồi đấy, lập tức xử lý thi thể, mặt khác Triệu gia có người xông tới, lập tức nói bọn họ lui về.

Nếu như có người không nghe khuyên bảo, vậy cứ giết!"

Nói đến chữ giết, trong mắt của Hồng Thành cũng có sát ý.

Ông ta tuy rằng không làm được giết người quả quyết lưu loát như Thẩm Trường Thanh, nhưng cũng là người không sợ phiền phức.

Đặc biệt sau khi Triệu Phương chết, trong thành Lâm An có vài mạch nước ngầm bắt đầu khởi động.

Mặc dù dấu hiệu chưa rõ ràng, nhưng Hồng Thành ở trong thành Lâm An nhiều năm như vậy, làm sao không cảm nhận ra được sự thay đổi.

Chuyện của Triệu gia lần này.

Đã không có khả năng xuất hiện biến cố khác.

Mấy người kia nghe vậy, đều cung kính nhận lệnh, sau đó bắt đầu xử lý thi thể trên mặt đất.

..................

Thẩm Trường Thanh vừa rời khỏi Triệu gia, liền thấy có người đến trước mặt.

"Thẩm đại nhân!"

"Có chuyện gì?"

Nhìn người đến, lông mày của Thẩm Trường Thanh hơi nhíu lại.

Hắn cũng không xa lạ đối với người trước mắt, đó là một người hỏa kế của hiệu cầm đồ Vĩnh Phúc, trên thực tế cũng là một thành viên trong Thiên Sát Vệ.

Hiệu cầm đồ Vĩnh Phúc làm căn cứ điểm của Thiên Sát Vệ tại thành Lâm An, mỗi người bên trong đều là một thành viên của Thiên Sát Vệ.

Người nọ trả lời: "Chưởng quỹ có việc cho mời, nói là chuyện Thẩm đại nhân trước đó cho điều tra, đã có tin tức."

"À, dẫn đường phía trước."

"Thẩm đại nhân, xin mời đi theo tôi!"

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Người nọ đi ở phía trước, Thẩm Trường Thanh đi ở phía sau cách vài bước, hướng về hiệu cầm đồ Vĩnh Phúc.

Luận trình độ bí ẩn.

Thiên Sát Vệ của thành Lâm An, thật ra làm không được tốt lắm, nhìn qua nhìn lại chỉ có một hiệu cầm đồ làm che giấu.

Nhưng trên thực tế.

Tính là Thiên Sát Vệ không có hiệu cầm đồ Vĩnh Phúc che giấu, cũng không có bất luận vấn đề gì.

Thiên Sát Vệ chịu sự quản lý của Trấn Ma ti.

Cho dù là quang minh chính đại viết trên bảng hiệu, cũng đều có thể, dù sao Thiên Sát Vệ tọa trấn thành Lâm An, chỉ là một cứ điểm tiếp thu tin tức, chân chính tìm hiểu tin tức tình báo của các nơi, có một bên khác.

Thành Lâm An không lớn.

Từ Triệu gia đến hiệu cầm đồ Vĩnh Phúc, cũng chỉ là một hai phút.

Thẩm Trường Thanh cũng xem như người quen của hiệu cầm đồ Vĩnh Phúc, cho nên khi hắn vừa tiến vào, liền trực tiếp đi vào nội đường.

Tư Đồ Bắc thấy cảnh này, vội vã đứng lên.

"Thẩm đại nhân tới!"

"Tư Đồ huynh." Thẩm Trường Thanh khẽ gật đầu, cũng chào hỏi.

Sau khi có không ít giao tiếp với hiệu cầm đồ Vĩnh Phúc, hai người cũng xem như tương đối quen thuộc, còn có Tư Đồ Bắc tương đối lớn tuổi, hắn cũng cho xưng hô thể diện.

Sau khi ngồi xuống.

Tư Đồ Bắc đem một hộp gỗ vuông đặt trên mặt bàn, đưa tới trong tay của Thẩm Trường Thanh.

"Thẩm đại nhân, nửa ngày trước có Thiên Sát Vệ đưa tới thứ này, nói là Trấn Ma ti bên kia gửi đến cho Thẩm đại nhân, xin mời xem qua!"

"Trấn Ma ti?"

Thẩm Trường Thanh có một chút tò mò, lúc tiếp nhận hộp gỗ, cầm trong tay có chút nặng.

Hắn không có tị hiềm, trực tiếp ở trước mặt của Tư Đồ Bắc, đem hộp gỗ mở ra.

Đập vào mắt.

Chính là một khối lệnh bài hình chữ nhật.

Thẩm Trường Thanh cầm lên lệnh bài, thấy một mặt của lệnh bài, viết mấy chữ lớn Trấn Ma ti, một mặt khác thì viết ba chữ Thẩm Trường Thanh, mà ở phía dưới dòng chữ lớn, còn được khắc năm chữ Trừ Ma sứ cấp Hoàng.

Lệnh bài thân phận của Trừ Ma sứ cấp Hoàng! ?

Bên kia.

Tư Đồ Bắc cũng nhìn Thẩm Trường Thanh mở hộp gỗ, càng thấy đối phương lật xem lệnh bài, mấy chữ Trừ Ma sứ cấp Hoàng, bị ông nhìn thấy trong nháy mắt.

Nhất thời, ông vội vã cung kính chúc mừng: "Chúc mừng Thẩm đại nhân, thành công thăng chức Trừ Ma sứ cấp Hoàng, ngày sau tiền đồ như gấm, Trấn Thủ sứ cũng có hi vọng!"

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Nhân Tộc Trấn Thủ Sứ (Bản Dịch)

Số ký tự: 0