Nhân Vật Phản Diện Cái Rắm, Ta Đi Thao Nữ Chính

Liễu Như Yên

yy254637

2024-06-26 07:23:39

【Đinh!!! Chúc mừng túc chủ đã hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống: Có 10.000 thủ hạ.】

【Phần thưởng đang được phát ra.】

Tại Mỹ quốc, Diệp Phàm lại vừa thu phục được một băng đảng khác, thông báo của hệ thống cũng vừa đến. Một cỗ nước ấm chảy toàn thân hắn, khiến hắn không khỏi gầm nhẹ một tiếng, một cỗ khí thế phát ra từ người hắn.

"Hô, cuối cùng cũng đột phá cảnh giới Võ đạo thần thoại. Thứ sức mạnh này thật tuyệt vời!!! Ha ha, đồ kĩ nữ Thanh Tuyết đó, một thời gian nữa ta sẽ quay về quốc nội, đến lúc đó ta sẽ cho cả ngươi và tên tạp chủng đó cảm nhận sự tuyệt vọng. Thứ ta không thể có kẻ khác cũng đừng nghĩ."

. . .

Trần Du vẫn chưa biết kịch bản sẽ phát sinh sớm hơn dự kiến, hắn giờ còn đang muốn nhanh một chút trở về nhà để hưng sư vấn tội mỹ nhân đâu. Chiếc Toyota lao vút trên đường, xe của Anh Đào quốc (Nhựt Bổn) chính là dùng tốt, vừa bền vừa tiết kiệm nhiên liệu. Hắn dù thân giá trị đến hơn chục ức USD thì vẫn chỉ mở chiếc Toyota này.

Chiếc xe lao vút trên đường rồi rẽ vào khu biệt thự. Nhân viên an ninh đã quen với việc Trần Du điệu thấp, chỉ đơn giản là mở thanh chắn để cho hắn vào khu biệt thự. Hắn lái xe khoảng chừng vài phút thì đến biệt thự của hắn.

Hắn đem thức ăn đặt lên bàn rồi tiến đến phòng ngủ của mình. Hắn mở cánh cửa gỗ ra, bên trong căn phòng giống như hắn đoán, Thanh Tuyết vẫn chưa tỉnh, nàng hôm nay hẳn không muốn đến công ty a. Hắn lại gần nàng, nhẹ nhàng lay nàng.

"Thanh...Lão bà, dậy a, mặt trời đã chiếu đến mông rồi."

Lay nàng một chút, hắn thấy nàng nhíu mày. Mắt phượng hơi nhíu một chút rồi mở ra, một cặp lam sắc con ngươi nhìn hắn. Nàng tóc là lam sắc, con ngươi cũng là lam sắc. Gene của nàng trội hơn hắn bởi hắn nữ nhi tóc cùng màu mắt cũng chính là lam sắc. Hắn cũng rất thích ánh mắt của nàng, rất hút hồn.

"Ân, ta dậy liền a."

Nàng nằm lì khoảng nửa phút rồi chậm rãi ngồi dậy. Nàng vươn vai một chút, hai chỉ đại bạch thỏ ngạo nghễ phô bày, nhũ hoa hồng phấn cao ngạo mà cương lên. Hắn hai mắt nhìn cặp này vũ khí sinh học mà đầu lưỡi đắng khô, thực sự là một cái yêu tinh hút hồn người. Nhưng hắn rất nhanh lấy lại tinh thần, vẫn còn chính sự a.

"Lão bà, ta mua ngươi một chút bữa sáng, ngươi tẩy cơ thể một chút rồi xuống cùng ăn, chúng ta có chút chuyện cần thẳng thắ."

Nàng nghe vậy thì mím môi, ánh mắt có chút lẩn tránh, nhẹ giọng "ân" một tiếng rồi cả người trắng nõn không mảnh vải che thân đi về phòng tắm của hắn. Không bao lâu, hắn cũng nghe thấy tiếng nước chảy, hắn cũng không nói gì, chỉ tìm cho nàng một bộ quần áo hưu nhàn, đặt trên giường rồi đi xuống dưới bàn ăn.

Ngồi dưới bàn ăn, hắn chưa vội dùng bữa sáng. Hắn đang suy nghĩ đến hướng đi hắn trong tương lai. Hắn mặc dù có 3812, nhưng suy cho cùng thế giới này chính là sân nhà của Diệp Phàm, có quá nhiều biến số để đưa hắn vào tình cảnh vạn kiếp bất phục. Theo lý mà nói, khi Diệp Phàm về quốc nội, hắn sẽ bắt đầu nhảy nhót ở Giang thị rồi sau đó mới đến Ma đô, sau cùng mới là Yến kinh rồi từ đây đến tu tiên giới. Nữ chính đại khái khoảng trên dưới hai mươi a.

Hắn là một cái nhân vật phản diện, hắn cũng từng nghĩ đến việc hợp tác với những nhân vật phản diện khác, nhưng suy nghĩ này nhanh chóng bị dập tắt. Đây là sảng văn thế giới, cái thế giới này quá bất thường. Diệp Phàm chính là tiện tay hô biến thì một vài gia tộc lớn biến mất, thuần túy pháo hôi, sau cùng những nhân vật phản diện này cũng chỉ là công cụ người để Diệp Phàm trang bức đánh mặt và soát điểm kinh nghiệm mà thôi.

Nhưng cũng không hẳn là, một vài nhân vật phản diện tương đối có chiều sâu, đại đa số bọn hắn chính là không đối đầu với Diệp Phàm mà là với hậu cung của hắn. Kết quả của bọn hắn dù không đến mức cửa tan nhà nát nhưng cũng là nguyên khí tổn thương nặng nề a, nhưng nếu vận dụng tốt thì đó vẫn là những con bài hữu ích.

Hắn trước tiên có thể lợi dụng mọi con bài có tại Ma đô, nơi này nếu hắn nhớ không lầm thì có đến sáu vị nữ chủ lần lượt là thiên kim của tứ đại gia tộc Tần Thanh Thanh của Tần gia, Diệp Uyển Nhi của Diệp gia, Liễu Như Yên của Liễu Gia, Tô Mục Nguyệt của Tô gia, còn có Chu Uyển đứng đầu hắc đạo và Diệp Phàm thanh mai trúc mã Sở Ấu Ngư.

Nhân vật phản diện tại Ma Đô cũng có cả nữ, trong đó còn có một vài mỹ nhân có tiếng tăm. Nếu lợi dụng tốt hoặc thậm chí thu thập được các nàng, Ma đô sẽ là Hồng Môn Yến dành cho Diệp Phàm. Nhưng mà hắn hình như chưa đạt đến mức độ đó a.

Các nàng đều là những nhân vật phong vân của Ma đô, giá trị bản thân cao hơn hắn không chỉ vài trăm vài nghìn lần, chính là tính cách các nàng ngoại trừ Diệp Phàm, còn lại các ngươi cũng đừng nghĩ. Đây chính là vấn đề, hắn có thể làm gì? Một tên mồ côi không bối cảnh, dù cho bốn năm kiếm lời 10 ức USD thì cũng chẳng là gì so với các đại gia tộc. Hắn chắc chắn sẽ không lợt vào mắt xanh của các nàng, càng không có tư bản để đứng cùng các nàng.

Hắn kiếp trước cũng từng tiếp xúc các nàng, thậm chí có thể nói hắn có đại ân với tất cả các nàng, không ít lần hắn cố tình hoặc vô tinh giúp đỡ các nàng để đổi lấy lợi ích cho Diệp Tuyết tập đoàn. Chỉ là như thế giới này đang nhắm vào hắn cái này dị biệt, mọi công ơn của hắn, tác dụng thì có nhưng lại được quy công cho cái kia Diệp Phàm, đến những cái kia nữ chính cũng vậy, các nàng coi kẻ giúp các nàng là Diệp Phàm chứ không phải hắn.

Uy bức lợi dụ các nàng? Trừ khi ngươi muốn cả gia đình của ngươi bị ném xuống sông làm thức ăn cho...Ân? Hình như cũng không phải không thể, hắn có 3812, hắn còn có Âm dương sinh mệnh đại đạo quyết, chính là kẻ từng hưởng hắn tinh dịch vĩnh viễn sẽ là hắn người. Khoé miệng hắn giương lên, một suy nghĩ táo bạo hiện lên trong đầu hắn? Hậu cung? Diệp Phàm ngươi thứ này cẩu tạp chủng rất thích hậu cung? Ta cũng thích nha, hơn nữa còn phải là hậu cung của ngươi a. Nếu ai mà thấy hắn lúc này thì chắc chắn sẽ thấy được nụ cười của hắn rất quen. Mẹ nó, đây không phải Long vương miệng méo sao???

Hắn chỉnh đốn lại suy nghĩ của mình, buổi tối sẽ lại vạch ra kế hoạch cụ thể. Khi này Thanh Tuyết cũng đã xuống dưới nhà, nàng mặc chính là hưu nhàn trang phục mà hắn đưa. Nàng tiến lại bàn ăn, mở lấy một chiếc ghế rồi ngồi đối diện hắn.

Hắn mở lấy túi đồ ăn rồi đưa cho nàng mấy cái màn thầu, một ít quẩy, một hộp salad cùng một ly sữa đậu nành. Nàng nhận lấy rồi chậm rãi cắn nuốt. Hắn nhìn nàng ăn, cũng không biết mở lời thế nào.

"Thanh Tuyết... Về chuyện tối qua, ta có việc muốn hỏi ngươi..."

Nàng nghe vậy, thì dừng lại việc ăn uống. Cặp kia lam sắc mắt đẹp nhìn hắn.

"Ngươi là... Giải thích thế nào a? Ngươi là người trùng sinh sao?"

Nàng ngạc nhiên vô cùng, đôi mắt nàng mở to nhìn hắn. Hắn làm thế nào biết nàng là người trùng sinh? Cho dù hôm qua nàng có lỡ lời, cho dù hôm qua hành động của nàng là không hợp lý, thì vẫn có vô lý do để hắn suy diễn như nàng là thay đổi chủ ý, biết quay đầu là bờ, .v.v... Nhưng làm thế nào hắn lại đưa ra kết quả rằng nàng là người trùng sinh.

Là một kẻ có tiếng trong giới kinh doanh, chỉ cần cho nàng đủ tài nguyên và thời gian, nàng hoàn toàn có thể đưa gia tộc mình sánh ngang với tứ đại gia tộc của Ma đô hay thậm chí là siêu việt bọn hắn để sánh với những đại gia tộc tại Yến kinh. Với đầu óc như vậy nàng chắc chắn không phải kẻ đần, ngược lại, suy nghĩ của nàng có thể xưng tụng là nghịch thiên. Não nàng nhanh chóng vận chuyển, chỉ vài giây, vô số suy nghĩ đã xuất hiện trong đầu nàng. Nàng bỗng nghĩ đến một khả năng.

"Lão công... Không lẽ ngươi c-"

"Ân, ta cũng là."

Hắn nhanh chóng cắt đứt lời của nàng, hắn biết nàng muốn hỏi gì. Hắn cũng phải bội phục nàng, người thường nếu bị hỏi như vậy sẽ rơi vào trạng thái hoảng loạn, nàng thì hay rồi, trực tiếp suy luận ra khả năng hắn cũng là trùng sinh. Không hổ là nữ thần kinh doanh đứng số một số hai tại Ma đô. Đầu óc này đơn giản là nghịch thiên.

"Ta bị Diệp Phàm cùng hắn thủ hạ kéo vào một bãi đất hoang không người rồi hắn tra tấn ta một thời gian trước khi giết ta, sau đó ta trùng sinh về vào vài ngày trước. Ta đoán ngươi hẳn là sống lâu hơn ta, ít nhất cũng là năm năm. Nói với ta, sau khi ta chết có chuyện gì xảy ra sao?"

Nàng mím môi. Cuối cùng nàng cũng thoả hiệp.

"Lão công... Ta sẽ nói với ngươi mọi thứ, nhưng ngươi có thể hay không đừng vứt bỏ ta. Ta biết ta hiện tại không xứng với ngươi, nhưng ta cũng không nghĩ ngươi vứt bỏ ta. Làm ơn đừng vứt bỏ ta có hay không hảo."

Nàng hỏi thế là thế nào? Chẳng lẽ sau khi hắn chết nàng ngủ với cái kia cẩu tạp chủng? Nếu nàng không bị vấy bản thì hắn sẽ bỏ qua quá khứ a, còn không? Xin lỗi rồi, tình cảm cái rắm.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Không lẽ ngươi đã ngủ cùng Diệp Phàm cái kia cẩu tạp chủng? Nếu không sao ngươi lại nói thế."

Hắn hỏi nàng.

"Không, ta chưa từng để hắn chạm vào ta."

Nàng vội trả lời.

"Ân, tốt. Thế thì không có gì khó nói, ta chắc chắn sẽ không vứt bỏ ngươi."

Nàng nhận được lời xác nhận của hắn, trong lòng như trút được một tảng đá lớn.

"Nói cho ta đã có gì xảy ra sau đó sao?"

"Ân... Sau khi ngươi chết một thời gian ngắn sau, chúng ta cũng vô tìm thấy manh mối về cái chết của ngươi và nữ nhi. Sau đó chúng ta đã điều tra về Diệp Phàm. Càng điều tra thì chúng ta càng thấy nhiều điều, càng hiểu rõ sự oan uổng mà ngươi chịu. Chúng ta khi đó đều vô cùng hối hận, càng hối hận chúng ta càng hận Diệp Phàm.

Ta cùng các nàng về sau đứng chung một chiến tuyến đối đầu với Diệp Phàm. Chỉ là khi này Diệp Phàm đã quá cường đại, hắn thế lực đã bám rễ sâu vào trong quốc gia, bản thân hắn vũ lực cũng vô cùng cao. Chúng ta những cái này nữ tử nếu không phải Diệp nhi trở về, chúng ta sớm đã chết. Sau cùng chúng ta cũng phế đi hắn, diệt sạch hắn thế lực. Chúng ta không cho hắn chết thống khoái mà lăng trì hắn, thiên đao vạn quả hắn rồi cuối cùng mới giết hắn. Cuối cùng ta và Diệp nhi đều tự sát trước ngươi mộ. Về phần các nữ tử khác mà ngươi có quan hệ, ta thật không rõ số phận các nàng."

Thanh Tuyết nói, nàng cũng bỏ đi nhiều chi tiết như việc nữ nhi hận nàng như thế nào.

"A... Ngươi nói các ngươi giết Diệp Phàm...Khoan đã, ngươi nói gì, Diệp nhi trở về?! Không phải nàng bị Chu Thiết thiết kế hại chết sao?!"

Trần Du giật mình, tin tức này quá gây sốc khiến hắn CPU không kịp phản ứng.

"Không, Chu Thiết không hại chết nàng, ngược lại là sắp xếp người đưa Diệp nhi đến chỗ sư phụ nàng. Về sau Diệp nhi chính là ta nhóm vũ lực mạnh nhất."

Nàng giải thích. Trần Du tại chỗ mộng bức. Hắn trong lòng hét lên khá lắm, hoá ra hắn chỉ là tên hề bị xoay vòng vòng. Chu Thiết không giết hắn nữ nhi, hắn hận nàng cái rắm a. Trần Du im lặng suy nghĩ, càng nghĩ càng rối rắm. Hắn càng thấy đây cũng là một tin tức tốt cũng như tin tức xấu. Hậu cung nhảy trận tuyến. Như lời nàng nói, những người cùng nàng chống lại Diệp Phàm phần lớn là người hắn từng có quan hệ. Hảo, hắn trực tiếp có quan hệ với hơn một nửa dàn hậu cung của Diệp Phàm a, số còn lại không ít thì nhiều cũng có thể coi là nhận biết. Dù sao thì hắn và Diệp Phàm quan hệ từng là bạn cùng phòng tại đại học vẫn còn đó.

Hắn cũng có độ thân thiết nhất định với những thiên kim của Yến kinh, dù sao hắn cũng là phó chủ tịch của Diệp Tuyết, giao thiệp là tất yếu, không chỉ thế hắn còn không lần anh hùng cứu mỹ nhân a, chỉ là công lao thì tính trên đầu Diệp Phàm, còn khổ lao thì tính trên đầu hắn. Thế giới này cũng quá chó má, nữ chính cứ đi một bước lại gặp một đám lưu manh, Diệp Phàm đối đầu du côn dù cho là hắn người hay không, đều chỉ cần hạ vài tên là cả lũ chạy đi như chó nhà có tang, còn hắn đối đầu lưu manh chúng càng đánh càng hăng khiến Trần Du nhiều lần thực sự phải chật vật.

Tin tốt, những cái này nữ chính có khả năng đổi phe, trở thành hắn người. Tin xấu, đó là chuyện tại kiếp trước, hắn cần phải đi soát thiện cảm lại.

Nhìn thấy trượng phu đã ngây người một lúc, nàng trong lòng cũng có chút sốt ruột.

"Lão công...ngươi chán ghét ta sao? Chính ta đã hại chết ngươi, ngươi hẳn rất hận ta a."

"Sẽ không, ta chẳng phải vẫn còn sống sờ sờ đây sao. Chuyện đời trước hãy cứ để nó đi vào dĩ vãng. Ta đang suy nghĩ cách đối phó Diệp Phàm tại đời này."

"Lão công, lần này ta sẽ ở cạnh ngươi, ngươi nói gì ta cũng nhất định sẽ nghe ngươi."

"Ân, cảm ơn ngươi. Mà ngươi hôm nay không lên văn phòng sao?"

"Ân, hôm nay ta có chút hơi mệt...A, ta hình như cũng không mệt lắm, ngược lại cảm giác khí lực lớn hơn thường ngày."

Hắn hình như quên nói cho nàng về vấn đề này.

"Có chút việc ta phải thẳng thắn với ngươi. Ta khi sống lại cũng đạt được đại cơ duyên."

Hắn giải thích một công dụng Âm dương sinh mệnh đại đạo quyết cho nàng, nhưng bỏ đi nhiều chi tiết, nhất là chức năng Cộng tử của bản công pháp. Nói nàng rằng bạn lữ của hắn và hắn đều có tuổi thọ vô tận lấp liếm một chút bí mật về khả năng bẻ cong thực tại của hắn.

Thanh Tuyết nghe hắn nói mà đầy kinh ngạc. Nàng khi đang tắm thì một màn hình ảo hiện ra trước mắt nàng, tự xưng là hệ thống Âm dương sinh mệnh đại đạo, nói cho nàng biết nàng cùng nàng trượng phu chính ta trẻ mãi không già. Không chỉ vậy, nàng càng ân ái với hắn thì càng trở lên mạnh, thậm chí thành tiên cũng có thể. Hơn nữa sinh cho hắn càng nhiều dòng dõi thì nàng càng có nhiều lợi ích, từ thay đổi ngoại hình, trở lên xinh đẹp hơn, lại còn có thể mạnh hơn. Đây là thế nào? Tùy ý ân ái một chút liền thành tiên? Đến tiểu thuyết cũng không dám viết sảng như thế.

Nàng ban đầu còn tưởng mình căng thẳng quá độ sinh ảo giác, giờ gặp Trần Du giải thích nàng hiểu rồi. Nàng không phải gặp ảo giác, mà là hắn ban cho nàng a. Đó cũng là vì sao hôm qua nàng càng ngoạn lại càng mạnh. Hơn nữa hắn còn nói với nàng bí mật này chứng tỏ hắn có bao nhiêu tin tưởng nàng a. Phải biết nếu bí mật này lộ ra ngoài, có bao nữ nhân xinh đẹp sẵn sàng quỳ xuống dưới quần hắn?? Còn có bao nhiêu kẻ sẽ săn lùng hắn để có được cơ duyên này? Nàng phải có bao may mắn mới trở thành hắn thê tử a.

Cả hai nói hết những mâu thuẫn trong quá khứ, hắn và nàng trải qua một cái ấm áp bữa sáng rồi hắn tiễn nàng đến công ty. Hắn chiếc Toyota dừng trước toà nhà cao hàng chục tầng. Xung quanh chiếc Toyota là vô số xe sang, nhưng tuyệt nhiên không kẻ nào dám chỉ trỏ chiếc Toyota của hắn. Ai cũng đều biết chiếc xe này chủ nhân chính là trên danh nghĩa phó chủ tịch tập đoàn, thực tế là người thành lập nên chỗ bọn hắn làm việc, một cái ngoan nhân bốn năm từ không có gì kiếm lời mười cái ức USD, bọn hắn cho dù mười đời làm việc cho nhân gia cũng không có nhân gia một phần mười tiền nhiều a. Đúng là không so sánh sẽ không có tổn thương, người so với người tức chết người.

Cửa xe cạnh tay lái mở ra, Thanh Tuyết bước xuống dưới cái nhìn của nhiều người. Cả hiện trường mộng bức. Đây là thế nào, chủ tịch nữ thần đi chung với phó chủ tịch?! Không phải hai người quan hệ không thế nào hảo sao đến mức chủ tịch còn trường kỳ ở tại tập đoàn sao?! Làm sao lại đi cùng nhau, rõ ràng chủ tịch khuôn mặt không có chút nào phiền muộn, còn có chút vui vẻ nha.

Thanh Tuyết xuống xe, quay vào nhìn hắn một chút rồi tạm biệt hắn.

"Tạm biệt a, lão công. Tối nay ta sẽ lại quay về."

"Ân, ta cùng nữ nhi tại đợi ngươi."

Hắn cười nói rồi đóng lại cửa xe rồi rời đi.

...

Hắn lái xe đến một quán cafe. Hắn đỗ xe ở một bên đường, bản thân thì vào quán cafe mua lấy một tách cà phê. Đây là quán đồ uống yêu thích của hắn, nơi đây hắn từng làm việc để kiếm lấy tiền học, ngoài ra hắn cũng rất yêu thích đồ uống tại đây, vị rất rốt.

"Là tiểu Du a."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Một giọng trung niên già nói hắn. Là quán cafe lão bản, một cái ngũ tuần đại thúc. Hắn và lão bản quen biết cũng đã gần tám năm a. Hắn cũng chứng kiến từ một cái trung niên đại thúc trở thành tóc đốm bạc lão nhân. Thời gian thật chẳng buông tha ai.

"Ân, là ta a Từ thúc. Vẫn cho ta như mọi khi."

"Hảo, chờ ta một lát. Từ Dương, cho ngươi Du đại ca làm đồ uống.Trần Du, ngươi hãy cứ chờ tại ghế, tên nhóc kia sẽ mang lên cho ngươi."

"Ân, ta có thời gian, không cần vội."

Hắn tìm lấy một vị trí gần cửa sổ rồi ngồi xuống, hai mắt nhìn ra ngoài đường lớn. Từ khi sống lại đến giờ dù chỉ mới qua vài ngày, nhưng có quá nhiều thứ thay đổi. Có lẽ cái chết của Diệp Phàm buộc thế giới khởi động lại như trong các loại tiểu thuyết a. Hắn cũng không quá vội, hắn có 3812, hắn có cả quyền chủ động. Mọi thứ đang diễn ra thuận lợi. Thuận lợi một cách kì lạ. Hắn không lo Diệp Phàm có bao nhiêu mạnh, hắn dư sức để bắt kịp sức mạnh của Diệp Phàm, thứ hắn cần là thời gian. Thứ hắn thực sự kiêng kị là ý chí thế giới, không ai biết ý chí thế giới sẽ chuẩn bị gì cho hắn.

"Ai...Binh đến tướng chặn, nước đến đất ngăn. Đến đâu hay đến đó, dù sao bản thân ta cũng là dị biệt, thế giới này chưa trực tiếp bài xích ta đã là thiên ân vạn huệ."

Nếu theo đúng tiểu thuyết, hắn cùng Thanh Tuyết có vợ chồng chi danh mà không có vợ chồng chi thực. Bởi vậy nên theo lý Thanh Diệp là không nên tồn tại, do đó với cái tính háo sắc của cái kia Diệp Phàm, hắn sẽ không ra lệnh giết Thanh Diệp, dù sao việc nữ nhi hắn lớn lên chính là một cái mỹ nhân đã là chắc như đinh đóng cột. Nhưng vì hắn là dị biệt, trong cơ thể của hắn linh hồn không phải chỉ là một cái Trần Du, mà còn có một cái Trần Du từ đời trước nữa đang ngủ say bên trong. Do đó ý chí thế giới không ảnh hưởng đến hắn, nếu không thì hắn cũng không có cơ hội lấy đi xử nữ của Thanh Tuyết.

Đinh đinh~

Tiếng chuông cửa của quán cafe vang lên. Một thiếu nữ bước vào. Nàng quan sát xung quanh, ánh mắt rơi vào vị trí của Trần Du, kẻ đang ngẩn người nhìn ra cửa sổ. Thấy thế, miệng nàng nhoẻn lên một nụ cười mỉm.

"Tìm thấy ngươi rồi. Ngươi còn trẻ trông thực soái hơn sau này đâu, thân ái~"

Nàng đi đến quầy, chỉ tay về phía hắn.

"Lão bản, cho ta một phần giống như hắn."

Từ đại thúc ngồi tại quầy ra lệnh cho con trai, rồi quay sang nhìn thiếu nữ với ánh mắt ta hiểu ngươi.

"Tiểu cô nương, ngươi kiếm chỗ toạ a, một lát có người mang lên ngươi đồ uống."

"Cảm tạ lão bản."

Nàng cười rồi lịch sự đáp lại. Nàng bước chân về phía Trần Du, đầu lưỡi còn liếm liếm lấy môi hồng.

"Soái ca, có ai ngồi tại đây không nha~"

Trần Du bị kéo lại thực tế. Hắn nhìn thiếu nữ trước mặt mình, không quá để ý nàng.

"Không a, ngươi tùy ý ngồi a."

"Ân, cảm tạ soái ca a~"

Nàng ngồi đối diện hắn, đôi mắt như thợ săn nhìn con mồi nhìn hắn. Ai không biết nàng 23 tuổi còn tưởng nàng là một cái lão tài xế chuyên nghiệp đâu.

"Soái ca, có hay không cho ta xin ngươi phương thức liên lạc a~"

"Ân?"

Hắn liếc mắt lên nhìn nàng, một khuôn mặt tuyệt thế mỹ nhan đập vào mắt hắn, nhưng cũng đem lại cho hắn sự quen thuộc, giống như hắn đã gặp ở đâu đó rồi. Hắn lục soát trí nhớ một chút. A, đây không phải Liễu Như Yên, tổng giám đốc của tập đoàn Liễn gia, nữ chính trong sao? Nàng sao lại ở đây nha? Hắn nhớ hắn sẽ tiếp xúc nàng nhưng cũng chỉ là sau sau năm nữa, bây giờ lẽ ra hắn không nên thấy nàng mới đúng. Không lẽ hiệu ứng cánh bướm mang lại sao?

Sao cũng được, xa tận chân trời, gần ngay trước mắt. Hắn chưa tìm nàng nàng đã tìm đến hắn. Hảo a, vậy thì hắn không khách khí giúp nàng khai bao, dù sao các nàng đến tận cuối quyển sách đều là xử nữ, còn cái kia Diệp Phàm trực tiếp sang Quyển thứ hai tại tu tiên thế giới thu thập gái a. Hắn cũng không ngại hậu cung của Diệp Phàm a, dù sao ai bảo hắn là một người nhân hậu đâu.

"Có thể."

Hắn lấy ra điện thoại, đưa nàng mã QR của hắn, nàng cũng dùng điện thoại quét lấy hắn. Ting một tiếng, cả hai trở thành hão hữu thống báo xuất hiện.

"Nhận biết một chút, ta gọi Liễu Như Yên. Soái ca đây?"

"Ta gọi Trần Du, Trần trần thế, Du chu du."

"A~ Thật hảo tên đâu."

"Cảm tạ."

Hắn trong lòng cười thầm. Con mồi đầu tiên lại tự xuất hiện, rất tốt. Vậy để nàng xử nữ huyết trở thành bước đầu cho kế hoạch của hắn a. Ngược lại, Liễu Như Yên trong lòng cũng cười thầm, ý nghĩ nàng cũng hắn dù khác nhau nhưng mục đích lại giống nhau a.

Kích thích làm cho nàng ngực lớn càng thêm căng tràn, nếu như không phải vì sợ doạ hắn chạy, nàng đã sớm đè hắn xuống ăn xong lau sạch. Nàng nhìn hắn, trong mắt có chút nóng bỏng trộn lẫn chút nhu tình cùng hối tiếc.

Nói một chút về võ đạo: Phân chia lần lượt là Minh kình, Ám kình, Hoá kình, Tông Sư, Võ đạo thần thoại. Võ đạo thần thoại tương đương luyện khí tầng 1.

(Chắc thế, bịa đại, đúng thì đúng không đúng thì cứ coi là đúng)

Các Tùy Chọn

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Nhân Vật Phản Diện Cái Rắm, Ta Đi Thao Nữ Chính

Số ký tự: 0