Nhật Kí Làm Việc Và Chăm Sóc Yêu Quái Của Bác Sĩ Quý
Đánh quái (1)
2024-10-21 13:21:08
Quý Lâm nghe Trình Thu Bạch kể lại mà suy nghĩ. Hiện tại có thể chắc chắn con yêu quái kia có lẽ chính là kẻ đứng sau. Đêm qua nó chưa bắt được Lạc Phương sợ rằng sẽ còn quay lại. Việc hai người cần làm là chờ đợi nó tới sau đó tìm ra đám trẻ. Nhưng chỉ e là lũ trẻ ấy sẽ lành ít dữ nhiều.
vậy tối nay chúng ta sẽ đi bắt nó đúng không anh?ừm chiều tối chúng ta sẽ chờ sẵn ở quanh đó.Quyết định xong Quý Lâm đến Thanh Sơn tự tìm trụ trì. Quý Lâm muốn ông thay mặt mình chuyển lời đến người dân xung quanh rằng tối nay dù có chuyện gì cũng tuyệt đối không được ra ngoài. Trụ trì biết Quý Lâm đã tìm ra manh mối chuẩn bị ra tay nên nhanh chóng kêu đệ tử trong chùa đi chuyền lời.
Quý Lâm sau đó đi tìm Tiểu Cửu ai dè bị bé con giận dỗi không thèm để ý. Tiểu Cửu sáng nay dậy thấy Niên thú ôm mình ngủ liền biết sự ấm áp đêm qua từ đâu tới. Sáng nay liền đối xử với nó đặc biệt tốt. Thấy Quý Lâm tới cũng không thèm để ý anh luôn.
Quý Lâm lúc này mới nhớ tới con Niên thú bị mình bắt hôm trước. Nhìn tình hình thì có vẻ nó không liên quan đến vụ này thật. Đỗ oan cho con nhà người ta mất rồi. Nhưng Niên thú dù gì cũng là yêu quái hung hãn ít khi sống hòa đồng được với con người. Thôi thì xem như giúp người. Để nó cho Tiểu Cửu trông coi. Vừa đỡ đứa nhỏ chán khi không có anh cùng Trình Thu Bạch ở cạnh cũng để Tiểu Cửu quản giáo nó không hại người. Một công đôi việc.
Tối hôm ấy, đêm vừa xuống trăng vừa lên nguyên con đường ven biển yên tĩnh một cách kì lạ. Không một tiếng động trừ âm thanh vun vút của gió. Mọi nhà được dặn dò đều thành thật làm theo đóng kín cửa không một ai ra ngoài.
Từ phía bờ biển âm thanh rì rào vang lên tiếng sóng vỗ bờ chậm rãi. Một sinh vật chồi lên từ dưới nước. Cả cơ thể nó được chống đỡ bằng bốn cái tay đầy xương trơ trụi. Móng vuốt sắc nhọn in trên cát. Giữa ngón tay còn có lớp mành mỏng. Cái đuôi cá to dài rủ xuống cát được nó kéo lê vào bờ tạo thành vệt nước dài.
Nó bò chậm rãi lên đường lớn. Mắt nó không thấy rõ mũi cũng không còn để ngửi chỉ có thể cảm nhận mọi thứ xung quanh bằng cái lưỡi đang thò ra kia.
Nó tìm tới nơi con mồi của mình đang ở. Rút kinh nghiệm từ đêm qua nó cảnh giác nhìn xung quanh thâm chí còn thả ý thức ra ngoài rà soát. Chắc chắn không có kẻ phá đám nó mới an tâm.
Nó hiện tại chỉ thiếu một con mồi cuối cùng này là có thể bước vào ngưỡng đại yêu đến lúc đó có thể xưng bá một phương rồi.
Càng nghĩ nó càng phấn khích. Cái miệng vốn chỉ là một cái lỗ nhỏ dần nứt sang hai bên sau đó là nụ cười khoái chí kéo dài tới tận mang tai của nó. Âm thanh khạc khạc liên tục phát ra.
Lúc nó dừng lại trước nhà cậu nhóc Lạc Phương vẫn không ý thức được thứ gì đang đợi nó. Ngay khi cánh tay dơ xương kia chuẩn bị chạm tới ngôi nhà thì một tia sét lóe qua. Cả cơ thể nó bị ghim dính chặt vào trận pháp mà
Quý Lâm đã bày sẵn.
Từng vòng đồ án phù chú chuyển động vô số xích sắt từ trong trận pháp lao tới trói lấy con yêu quái. Nó muốn giãy giụa thoát ra nhưng trên đầu lại có thêm một đồ trận nữa.
Ngay lập tức trọng lượng cùng lực hút kinh khủng khiến nó không tài nào đứng vững. Lực chấn nhiếp khinh khủng đè bẹp nó nằm trên đất. Miệng phun ra máu đen.
Âm thanh rít gào vang trời. Sóng âm công suất khủng khiến mấy cửa kính quanh đó vỡ vụn. Người dân nghe thấy âm thanh dầu tò mò nhưng vẫn không dám nhìn ngó linh tinh.
Yêu quái kia như cá mắc cạn ra sức vùng vẫy hết sức có thể. Vận dụng toàn bộ tu vi bao năm mà thoát khỏi chấn nhiếp của Trình Thu Bạch còn dựt đứt cả xích sắt. Nó tăng tốc bò về phía bờ biển muốn tẩu thoát.
- Tiểu Bạch không thể làm ảnh hưởng tới người dân.
Trình Thu Bạch gật đầu. Hắn đuổi theo nó chặn đầu lại. Vô số bức màn linh lực từ đất chồi lên chặn lại đường trốn của nó. Dù nó có chạy đăng nào cũng bị chặn lại. Kết quả liền bị Trình Thu Bạch một phát quây lại như thí vật bị nhốt trong chuồng.
Trình Thu Bạch trực tiếp tạo ra một kết giới nhỏ ngăn chặn nó với bên ngoài. Hai người tiến vào trong kết giới định xử lí nó trong đó luôn tránh làm ảnh hưởng đến dân cư xung quanh.
vậy tối nay chúng ta sẽ đi bắt nó đúng không anh?ừm chiều tối chúng ta sẽ chờ sẵn ở quanh đó.Quyết định xong Quý Lâm đến Thanh Sơn tự tìm trụ trì. Quý Lâm muốn ông thay mặt mình chuyển lời đến người dân xung quanh rằng tối nay dù có chuyện gì cũng tuyệt đối không được ra ngoài. Trụ trì biết Quý Lâm đã tìm ra manh mối chuẩn bị ra tay nên nhanh chóng kêu đệ tử trong chùa đi chuyền lời.
Quý Lâm sau đó đi tìm Tiểu Cửu ai dè bị bé con giận dỗi không thèm để ý. Tiểu Cửu sáng nay dậy thấy Niên thú ôm mình ngủ liền biết sự ấm áp đêm qua từ đâu tới. Sáng nay liền đối xử với nó đặc biệt tốt. Thấy Quý Lâm tới cũng không thèm để ý anh luôn.
Quý Lâm lúc này mới nhớ tới con Niên thú bị mình bắt hôm trước. Nhìn tình hình thì có vẻ nó không liên quan đến vụ này thật. Đỗ oan cho con nhà người ta mất rồi. Nhưng Niên thú dù gì cũng là yêu quái hung hãn ít khi sống hòa đồng được với con người. Thôi thì xem như giúp người. Để nó cho Tiểu Cửu trông coi. Vừa đỡ đứa nhỏ chán khi không có anh cùng Trình Thu Bạch ở cạnh cũng để Tiểu Cửu quản giáo nó không hại người. Một công đôi việc.
Tối hôm ấy, đêm vừa xuống trăng vừa lên nguyên con đường ven biển yên tĩnh một cách kì lạ. Không một tiếng động trừ âm thanh vun vút của gió. Mọi nhà được dặn dò đều thành thật làm theo đóng kín cửa không một ai ra ngoài.
Từ phía bờ biển âm thanh rì rào vang lên tiếng sóng vỗ bờ chậm rãi. Một sinh vật chồi lên từ dưới nước. Cả cơ thể nó được chống đỡ bằng bốn cái tay đầy xương trơ trụi. Móng vuốt sắc nhọn in trên cát. Giữa ngón tay còn có lớp mành mỏng. Cái đuôi cá to dài rủ xuống cát được nó kéo lê vào bờ tạo thành vệt nước dài.
Nó bò chậm rãi lên đường lớn. Mắt nó không thấy rõ mũi cũng không còn để ngửi chỉ có thể cảm nhận mọi thứ xung quanh bằng cái lưỡi đang thò ra kia.
Nó tìm tới nơi con mồi của mình đang ở. Rút kinh nghiệm từ đêm qua nó cảnh giác nhìn xung quanh thâm chí còn thả ý thức ra ngoài rà soát. Chắc chắn không có kẻ phá đám nó mới an tâm.
Nó hiện tại chỉ thiếu một con mồi cuối cùng này là có thể bước vào ngưỡng đại yêu đến lúc đó có thể xưng bá một phương rồi.
Càng nghĩ nó càng phấn khích. Cái miệng vốn chỉ là một cái lỗ nhỏ dần nứt sang hai bên sau đó là nụ cười khoái chí kéo dài tới tận mang tai của nó. Âm thanh khạc khạc liên tục phát ra.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lúc nó dừng lại trước nhà cậu nhóc Lạc Phương vẫn không ý thức được thứ gì đang đợi nó. Ngay khi cánh tay dơ xương kia chuẩn bị chạm tới ngôi nhà thì một tia sét lóe qua. Cả cơ thể nó bị ghim dính chặt vào trận pháp mà
Quý Lâm đã bày sẵn.
Từng vòng đồ án phù chú chuyển động vô số xích sắt từ trong trận pháp lao tới trói lấy con yêu quái. Nó muốn giãy giụa thoát ra nhưng trên đầu lại có thêm một đồ trận nữa.
Ngay lập tức trọng lượng cùng lực hút kinh khủng khiến nó không tài nào đứng vững. Lực chấn nhiếp khinh khủng đè bẹp nó nằm trên đất. Miệng phun ra máu đen.
Âm thanh rít gào vang trời. Sóng âm công suất khủng khiến mấy cửa kính quanh đó vỡ vụn. Người dân nghe thấy âm thanh dầu tò mò nhưng vẫn không dám nhìn ngó linh tinh.
Yêu quái kia như cá mắc cạn ra sức vùng vẫy hết sức có thể. Vận dụng toàn bộ tu vi bao năm mà thoát khỏi chấn nhiếp của Trình Thu Bạch còn dựt đứt cả xích sắt. Nó tăng tốc bò về phía bờ biển muốn tẩu thoát.
- Tiểu Bạch không thể làm ảnh hưởng tới người dân.
Trình Thu Bạch gật đầu. Hắn đuổi theo nó chặn đầu lại. Vô số bức màn linh lực từ đất chồi lên chặn lại đường trốn của nó. Dù nó có chạy đăng nào cũng bị chặn lại. Kết quả liền bị Trình Thu Bạch một phát quây lại như thí vật bị nhốt trong chuồng.
Trình Thu Bạch trực tiếp tạo ra một kết giới nhỏ ngăn chặn nó với bên ngoài. Hai người tiến vào trong kết giới định xử lí nó trong đó luôn tránh làm ảnh hưởng đến dân cư xung quanh.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro