Nhật Kí Làm Việc Và Chăm Sóc Yêu Quái Của Bác Sĩ Quý
Hóa ra nhà mình...
2024-10-21 13:21:08
Ai cũng nhận thấy sự né tránh mãnh liệt của Diệp Thanh Trúc nên quyết định cuối cùng là để cậu ta đi cùng Cẩm
Lan.
Tập hợp đông đủ liền cùng nhau đi tới Sở thú Tinh Quang. Nơi này vẫn không khác gì lần trước Quý Lâm đến. Đỗ nát, hoang vu, vắng vẻ, sập sệ. Nhưng lần này khi anh vừa bước vào đám tiểu yêu không trốn tranh như lần trước nữa mà rất vui vẻ chào đón.
Chúng ùa ra từ trong dãy nhà hai tầng cũ chạy về phía họ theo sau còn có Lăng Lăng và báo tuyết mà Đới Thành nhặt về hiện tại đã lớn. Hình thể to lớn gấp mấy lần cuộc gặp mặt trước của Quý Lâm với nơi này.
Báo tuyết thấy Đới Thành cũng tới liền phấn khởi lao về phía y. Hai chân trước chồm lên vai y ra sức mà liếm. Đới Thành tất nhiên hiểu cảm xúc của nó nhưng tấm lòng là được rồi không cần thể hiện đến mức này đâu.
Đám tiểu yêu đều rất vui vẻ khi gặp lại mấy người Đới Thành. Đã lâu rồi họ không tới hoặc có tới cũng không đầy đủ như này. Diệp Thanh Trúc rất tự giác ôm đám gấu trúc đỏ của mình tránh xa con người nào đó.
Tranh thủ lúc mấy người Đới Thành đang bận rộn với đám tiểu yêu Quý Lâm dắt Trình Thu Bạch đi gặp Quy Lão.
Hình thể ông to lớn không thể bắt ông đứng lên mà tới gặp họ được.
Quy Lão thấy người tới là Quý Lâm liền ngước đầu dậy chào hỏi anh. Quý Lâm nói với ông chuyện mình muốn làm
Quy Lão rất hài lòng về ý tưởng này vui mừng ra mặt.
- Cậu đáng tin cậy hơn cha mình nhiều.
Sau đó Đới Thành đứng ra phân chia công việc cho từng người. Cẩm Lan, Đà Niên phụ trách dọn dẹp khu hồ nước. Lăng Lăng, Trang Dung thì dọn dẹp cây cối cùng xỏ dại ở khu lối vào. Thẩm Ly, Diệp Thanh Trúc dọn ở khu dãy nhà hai tầng. Đới Thành ở khu nghỉ dưỡng cùng nhà ăn cho khách tham quan còn Thiên Ngạc và Kim Thần là khu vực chuồng nuôi nhốt. Còn Quý Lâm với Trình Thu Bạch thì dọn dẹp xung quanh phía sau của Sở thú nơi giáp với núi Nhạn. Tiện thể họ sẽ lên xem đạo quán mà Quý Lãng để lại.
Trình Thu Bạch những lúc như này đều rất vui vẻ thể hiện mình cho anh xem. Một cái vung tay đống cây cối linh tinh dọn sạch. San phẳng cả đất luôn cơ mà. Quý Lâm nhìn con đường dẫn lên núi Nhạn phẳng lì bằng tăm tắp một hòn sỏi cũng không còn đến hạt cát cũng có vị trí cố định mà nằm thì không khỏi cảm thán.
- Tiểu Bạch giỏi thật.
Trình Thu Bạch không nhìn ra vẻ miền cưỡng của anh. Được khen cái là mũi vễnh lên muốn chọc trời luôn rồi hơi đâu để ý.
Quý Lâm theo lời Quy Lão đi lê núi quả nhiên sau đó liền thấy "đạo quán" mà Quy Lão nhắc tới. Nhưng mà là đạo quán thật sao?
Trước mắt Quý Lâm là một căn biệt phủ hai tầng rộng rãi nằm trên khoảng đất trống cũng mấy nghìn mét. Thiết kế mang đậm phong cách truyền thống ngói lưu ly xanh, tường gạch đỏ sơn trắng. Mái vòm cong giống kiểu cung đình ngày xưa cùng với những chi tiết hoa văn điêu khắc lộ ra bên ngoài cũng đủ khiến Quý Lâm choáng ngợp.
Thì ra nhà anh vốn giàu như vậy. Hóa ra lão cha là phú hào còn anh là thiếu gia nhà giàu?
Nghĩ lại khoảng thời gian mình ở kí túc xá đại học mà Quý Lâm cay đắng. Nhiều tiền vậy mà lại không nói cho anh biết hại anh bao năn lăn xả ngoài kia mà bán mình cho đời như vậy.
Trình Thu Bạch thấy anh tự nhiên không lên tiếng nữa thì gọi thử vài câu. Anh vẫn không đáp thế là hắn kéo anh đi vào cái biệt phủ kia luôn. Chắc anh chỉ bất ngờ thôi giống lúc hắn dẫn anh về nhà vậy. Biểu cảm cũng y hệt.
Quý Lâm lơ ngơ đi theo Trình Thu Bạch vào nhà. Chỉ một chữ thôi. Giàu! Bởi vì nơi này luôn được Quy Lão và
Lăng Lăng dọn dẹp nên mọi thứ đều rất mới. Một phòng khách rộng 200 mét vuông, nhà bếp cùng phòng ăn gộp chung tận đâu đó gần 500 mét. Còn có các phòng khác của phụ vụ cho đủ loại nhu cầu, một hồ bơi 1000 mét.
Cấm Lan cùng Đà Niên hẵn rất thích điều này. Một phòng sách đầy đủ các thể loại - mơ ước lớn nhất của Thẩm Ly. Một phòng chơi game với đầy đủ các loại từ bi-a đến bowling trong nhà cũng có luôn - Diệp Thanh Trúc có thể bất chấp mọi thứ để được ở đây. một phòng để rượu cùng một quầy bar cao cấp - Đới Thành sẽ sống chết trong này. Một phòng quần áo đủ loại thương hiệu - Trang Dung ở cả đời cũng chịu. Còn cả một trường bắn súng ngay khu sân sau - Kim Thần có thể trao thân để ở lại chỗ này. Một vườn cây với đủ loại hoa lá cành ai không biết sẽ nghĩ là hoa cỏ ai biết sẽ phát rồ vì đống linh thảo diệu dược này - Thiên Ngạc tình nguyện phát rồ. Cuối cùng là hơn chục phòng ngủ lớn nhỏ giường đôi giường đơn đủ cả. Có lẽ là 14, 15 phong gì đó. Phòng tắm, wc thì xin được không bàn thêm nữa.
Quý Lâm nhìn hết một lượt cơ ngơi lão cha chuyển nhượng cho tự nhiên cảm thấy yêu ông chết đi được.
Lan.
Tập hợp đông đủ liền cùng nhau đi tới Sở thú Tinh Quang. Nơi này vẫn không khác gì lần trước Quý Lâm đến. Đỗ nát, hoang vu, vắng vẻ, sập sệ. Nhưng lần này khi anh vừa bước vào đám tiểu yêu không trốn tranh như lần trước nữa mà rất vui vẻ chào đón.
Chúng ùa ra từ trong dãy nhà hai tầng cũ chạy về phía họ theo sau còn có Lăng Lăng và báo tuyết mà Đới Thành nhặt về hiện tại đã lớn. Hình thể to lớn gấp mấy lần cuộc gặp mặt trước của Quý Lâm với nơi này.
Báo tuyết thấy Đới Thành cũng tới liền phấn khởi lao về phía y. Hai chân trước chồm lên vai y ra sức mà liếm. Đới Thành tất nhiên hiểu cảm xúc của nó nhưng tấm lòng là được rồi không cần thể hiện đến mức này đâu.
Đám tiểu yêu đều rất vui vẻ khi gặp lại mấy người Đới Thành. Đã lâu rồi họ không tới hoặc có tới cũng không đầy đủ như này. Diệp Thanh Trúc rất tự giác ôm đám gấu trúc đỏ của mình tránh xa con người nào đó.
Tranh thủ lúc mấy người Đới Thành đang bận rộn với đám tiểu yêu Quý Lâm dắt Trình Thu Bạch đi gặp Quy Lão.
Hình thể ông to lớn không thể bắt ông đứng lên mà tới gặp họ được.
Quy Lão thấy người tới là Quý Lâm liền ngước đầu dậy chào hỏi anh. Quý Lâm nói với ông chuyện mình muốn làm
Quy Lão rất hài lòng về ý tưởng này vui mừng ra mặt.
- Cậu đáng tin cậy hơn cha mình nhiều.
Sau đó Đới Thành đứng ra phân chia công việc cho từng người. Cẩm Lan, Đà Niên phụ trách dọn dẹp khu hồ nước. Lăng Lăng, Trang Dung thì dọn dẹp cây cối cùng xỏ dại ở khu lối vào. Thẩm Ly, Diệp Thanh Trúc dọn ở khu dãy nhà hai tầng. Đới Thành ở khu nghỉ dưỡng cùng nhà ăn cho khách tham quan còn Thiên Ngạc và Kim Thần là khu vực chuồng nuôi nhốt. Còn Quý Lâm với Trình Thu Bạch thì dọn dẹp xung quanh phía sau của Sở thú nơi giáp với núi Nhạn. Tiện thể họ sẽ lên xem đạo quán mà Quý Lãng để lại.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trình Thu Bạch những lúc như này đều rất vui vẻ thể hiện mình cho anh xem. Một cái vung tay đống cây cối linh tinh dọn sạch. San phẳng cả đất luôn cơ mà. Quý Lâm nhìn con đường dẫn lên núi Nhạn phẳng lì bằng tăm tắp một hòn sỏi cũng không còn đến hạt cát cũng có vị trí cố định mà nằm thì không khỏi cảm thán.
- Tiểu Bạch giỏi thật.
Trình Thu Bạch không nhìn ra vẻ miền cưỡng của anh. Được khen cái là mũi vễnh lên muốn chọc trời luôn rồi hơi đâu để ý.
Quý Lâm theo lời Quy Lão đi lê núi quả nhiên sau đó liền thấy "đạo quán" mà Quy Lão nhắc tới. Nhưng mà là đạo quán thật sao?
Trước mắt Quý Lâm là một căn biệt phủ hai tầng rộng rãi nằm trên khoảng đất trống cũng mấy nghìn mét. Thiết kế mang đậm phong cách truyền thống ngói lưu ly xanh, tường gạch đỏ sơn trắng. Mái vòm cong giống kiểu cung đình ngày xưa cùng với những chi tiết hoa văn điêu khắc lộ ra bên ngoài cũng đủ khiến Quý Lâm choáng ngợp.
Thì ra nhà anh vốn giàu như vậy. Hóa ra lão cha là phú hào còn anh là thiếu gia nhà giàu?
Nghĩ lại khoảng thời gian mình ở kí túc xá đại học mà Quý Lâm cay đắng. Nhiều tiền vậy mà lại không nói cho anh biết hại anh bao năn lăn xả ngoài kia mà bán mình cho đời như vậy.
Trình Thu Bạch thấy anh tự nhiên không lên tiếng nữa thì gọi thử vài câu. Anh vẫn không đáp thế là hắn kéo anh đi vào cái biệt phủ kia luôn. Chắc anh chỉ bất ngờ thôi giống lúc hắn dẫn anh về nhà vậy. Biểu cảm cũng y hệt.
Quý Lâm lơ ngơ đi theo Trình Thu Bạch vào nhà. Chỉ một chữ thôi. Giàu! Bởi vì nơi này luôn được Quy Lão và
Lăng Lăng dọn dẹp nên mọi thứ đều rất mới. Một phòng khách rộng 200 mét vuông, nhà bếp cùng phòng ăn gộp chung tận đâu đó gần 500 mét. Còn có các phòng khác của phụ vụ cho đủ loại nhu cầu, một hồ bơi 1000 mét.
Cấm Lan cùng Đà Niên hẵn rất thích điều này. Một phòng sách đầy đủ các thể loại - mơ ước lớn nhất của Thẩm Ly. Một phòng chơi game với đầy đủ các loại từ bi-a đến bowling trong nhà cũng có luôn - Diệp Thanh Trúc có thể bất chấp mọi thứ để được ở đây. một phòng để rượu cùng một quầy bar cao cấp - Đới Thành sẽ sống chết trong này. Một phòng quần áo đủ loại thương hiệu - Trang Dung ở cả đời cũng chịu. Còn cả một trường bắn súng ngay khu sân sau - Kim Thần có thể trao thân để ở lại chỗ này. Một vườn cây với đủ loại hoa lá cành ai không biết sẽ nghĩ là hoa cỏ ai biết sẽ phát rồ vì đống linh thảo diệu dược này - Thiên Ngạc tình nguyện phát rồ. Cuối cùng là hơn chục phòng ngủ lớn nhỏ giường đôi giường đơn đủ cả. Có lẽ là 14, 15 phong gì đó. Phòng tắm, wc thì xin được không bàn thêm nữa.
Quý Lâm nhìn hết một lượt cơ ngơi lão cha chuyển nhượng cho tự nhiên cảm thấy yêu ông chết đi được.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro