Nhật Kí Làm Việc Và Chăm Sóc Yêu Quái Của Bác Sĩ Quý
Kết thúc
2024-10-21 13:21:08
Phù Tang sau đó thay Tố Hoành lo liệu tất cả.Không ai biết sự thật phía sau ngoài hai người. Tố Hoành cũng vì lẽ đó mà thập phần tin tưởng Phù Tang không chút nghi ngại.
Gần như nắm quyền trong tay, Phù Tang chông cất Tố Quân tại phần mộ Tố gia xong xuôi lại chậm rãi không chôn cất Phù Liên. Mà dấu xác nàng một mình độc chiếm. Thậm chí còn cùng nàng mặc giá y bái đường.
Thế rồi một ngày Phù Tang gặp được một đạo sĩ trẻ, hắn nói có cách để Phù Liên mãi mãi bên nàng không rời.
Sau đó đạo sĩ trẻ làm phép đem Phù Liên thành quỷ giữ của của Tố gia chôn tại giếng nước sau trạch viện. Đã vậy còn lấy đi đôi mắt của nàng vì linh hồn khuyết thiếu sẽ không cách nào bước vào luân hồi đầu thai được. Nhưng oán khí của Phù Liên với Tố Hoành quá lớn vậy nên Tố Hoành đành lập khế ước hứa hẹn với Phù Liên.
Bọn họ nhúng tay vào sinh tử luân hồi để Tố Quân lần nữa đầu thai vào Tố gia đồng thời hứa hẹn với sẽ cho nàng lấy đi hai linh hồn cùng thế hệ.
Lão phu nhân chậm rãi kể lại từng câu từng chữ. Quý Lâm không biểu hiện gì nhưng trong lòng lại cảm thán không thôi. Đúng là sống lâu thì cái gì cũng có thể thấy. Đúng là yêu hận tình thù nhưng anh lại không ngờ chân tướng nó ly kì như này.
Tố Quan bên cạnh đã chết lặng lâu rồi chân tướng quá sức tiếp thi của cậu ta e là phải mất kha khá thời gian để tiêu hóa hết.
Quý Lâm nhìn lão phu nhân vẫn điệu bộ bình thản trước mắt hơi nghi hoặc.
- ngài nói những chuyện này là có ý gì?
Quý Lâm lạnh nhạt lên tiếng ánh mắt nhìn ra nơi vẫn phát ra âm khí mỏng manh phía sau giếng nước. Phù Liên đang ở đó nhìn âm khi rối loạn phát ra em là nàng ta đến giờ mới biết chân tướng thực sự.
- ta muốn nhờ đạo sĩ giúp nàng luân hồi... có được không?
Lão phu nhân đã đến tuổi này tất nhiên cũng đã hiểu những việc mình làm sai trái nhường nào nhưng bà không nỡ duy nhất là Phù Liên.
- chỉ cần cậu có thể giúp nàng dù ta trả giá ra sao cũng được.
- Phù Liên nàng không có lỗi là ta khiến nàng trở thành như vậy.
- nghiệp chướng của nàng ta có thể gánh thay chỉ xin cậu giúp nàng được không?
Quý Lâm không biết tâm trạng khi ấy của anh ra sao. Nhìn lão phu nhân già yếu quỳ trên đất cầu xin anh thực sự bối rối. Biết sai trái vậy sao vẫn làm, biết không còn đường lui sao vẫn đâm đầu cố chấp. Tội lỗi và nghiệp chướng của lão phu nhân căn bản không thể vãn hồi cũng chả thể lấy một chứ "yêu" kia để biện minh.
Tố Hoành giết hai người Tố Quân, Phù Liên sau khi chết dưới âm phủ chắc chắn xử lý nhưng còn lão phu nhân thì thực không cách nào dung thứ.
Quý Lâm đem linh hồn đã bị linh khí đánh hỏng của Phù Liên thu vào trong túi Tỏa Linh. Phù Liên hiện tại đã thành ác linh e là sẽ phải mất thời gian kha khá để có thể đầu thai, trước mắt vẫn là đem đến cho đám lừa chọc độ hóa trước rồi để hắc bạch vô thường dẫn nàng đi sau.
Sau đó, Tố Trung theo lời Quý Lâm gọi người đào giếng nước lên quả nhiên phát hiện xác của Phù Liên bên dưới. Bên xác khô đi hỏa táng rồi chôn cất cẩn thận xong xuôi, Tố gia một nhà cũng dần khôi phục lại duy chỉ có lão phu nhân là trở nên khác thường. Thần trí mơ hồ ngày nào cũng thẫn thờ ngồi nhìn về phía sau tổ trạch.
Thực ra ngày đó lão phu nhân từng hỏi Quý
Lâm rằng liệu nếu bà chết đi tình nguyện chịu
tội thay Phù Liên được hay không. Quý Lâm
không nói rõ chỉ nhìn bà đáp qua loa.
- lão phu nhân, trên đời không có thuốc hối
hận. Nếu ngày đó bà ngăn cản nàng đừng
giết hai người con lớn của Tố Trung hoặc hơn
70 năm trước buông tay để Phù Liên rời đi thì
mọi chuyện sẽ không như này rồi.
- tóm lại thọ mệnh ngài chưa tận đừng nghĩ
tới cái chết làm gì. nhân quả của ngài rồi sẽ
đến thôi.
Sau khi giải quyết xong xuôi Tố Trung đúng
như ước định trả thù lao cho Quý Lâm đàng
hoàng còn không tiếc tặng anh đủ ngọc ngà
quý giá hận không thể đem tất cả đồ tốt trong
nhà cho anh.
Quý Lâm cũng không nhận mấy thứ này chỉ
cầm đúng tiền công của mình thêm một khối
ngọc phỉ thúy xinh đẹp. Ngọc này chất liệu tốt
còn tỏa ra linh khi thuần khiết tuy mỏng như
vẫn chấp nhận được. Lấy về làm vòng cổ
pháp khí cho Tiểu Bạch cũng không tệ. Tiểu
Bạch không dùng thì là trang sức cũng đẹp a.
Nhờ vụ việc lầm này phòng khám có thêm
kinh phí mà rủng rỉnh ra chút đỉnh. Chi tiêu
cũng thoải mái hơn.
Tiểu Bạch lần này đi cũng Quý Lâm xem như
lập được công lớn anh liền chọn ngày đẹp trời
quyết định đem linh hồn Phù Liên đế Thanh
Tiêu tự để hòa thượng ở đó siêu độ cho nàng.
Xong xuôi thì dẫn Tiểu Bạch đi mua sắm đồ
đạc quần áo phụ kiện giày dép trước mắt thì
chính là đồ dành cho thú cưng về sau Tiểu
Bạch tu luyện hóa hình thì mua thêm sau.
Tiểu Bạch cũng rất phối hợp với anh để anh
mặc cho hết bộ này đến bộ nọ kết quả cuối
ngày Quý Lâm còn phải đặt thêm một tủ quần
áo loại vừa cho trẻ con để đựng đồ cho nó.
Tiểu Bạch nhìn đồ đạc xếp gọn trong tủ mà
hài lòng ngẩng cao đầu đầy kiêu hãnh tự hào.
Chỉ cần nó và anh chủ chăm chỉ làm thêm vài
vụ giống như vừa rồi vậy sẽ không lo chết đói
nữa chẳng mấy chốc còn mở thêm mấy cái
phòng khám nữa ý chứ.
Gần như nắm quyền trong tay, Phù Tang chông cất Tố Quân tại phần mộ Tố gia xong xuôi lại chậm rãi không chôn cất Phù Liên. Mà dấu xác nàng một mình độc chiếm. Thậm chí còn cùng nàng mặc giá y bái đường.
Thế rồi một ngày Phù Tang gặp được một đạo sĩ trẻ, hắn nói có cách để Phù Liên mãi mãi bên nàng không rời.
Sau đó đạo sĩ trẻ làm phép đem Phù Liên thành quỷ giữ của của Tố gia chôn tại giếng nước sau trạch viện. Đã vậy còn lấy đi đôi mắt của nàng vì linh hồn khuyết thiếu sẽ không cách nào bước vào luân hồi đầu thai được. Nhưng oán khí của Phù Liên với Tố Hoành quá lớn vậy nên Tố Hoành đành lập khế ước hứa hẹn với Phù Liên.
Bọn họ nhúng tay vào sinh tử luân hồi để Tố Quân lần nữa đầu thai vào Tố gia đồng thời hứa hẹn với sẽ cho nàng lấy đi hai linh hồn cùng thế hệ.
Lão phu nhân chậm rãi kể lại từng câu từng chữ. Quý Lâm không biểu hiện gì nhưng trong lòng lại cảm thán không thôi. Đúng là sống lâu thì cái gì cũng có thể thấy. Đúng là yêu hận tình thù nhưng anh lại không ngờ chân tướng nó ly kì như này.
Tố Quan bên cạnh đã chết lặng lâu rồi chân tướng quá sức tiếp thi của cậu ta e là phải mất kha khá thời gian để tiêu hóa hết.
Quý Lâm nhìn lão phu nhân vẫn điệu bộ bình thản trước mắt hơi nghi hoặc.
- ngài nói những chuyện này là có ý gì?
Quý Lâm lạnh nhạt lên tiếng ánh mắt nhìn ra nơi vẫn phát ra âm khí mỏng manh phía sau giếng nước. Phù Liên đang ở đó nhìn âm khi rối loạn phát ra em là nàng ta đến giờ mới biết chân tướng thực sự.
- ta muốn nhờ đạo sĩ giúp nàng luân hồi... có được không?
Lão phu nhân đã đến tuổi này tất nhiên cũng đã hiểu những việc mình làm sai trái nhường nào nhưng bà không nỡ duy nhất là Phù Liên.
- chỉ cần cậu có thể giúp nàng dù ta trả giá ra sao cũng được.
- Phù Liên nàng không có lỗi là ta khiến nàng trở thành như vậy.
- nghiệp chướng của nàng ta có thể gánh thay chỉ xin cậu giúp nàng được không?
Quý Lâm không biết tâm trạng khi ấy của anh ra sao. Nhìn lão phu nhân già yếu quỳ trên đất cầu xin anh thực sự bối rối. Biết sai trái vậy sao vẫn làm, biết không còn đường lui sao vẫn đâm đầu cố chấp. Tội lỗi và nghiệp chướng của lão phu nhân căn bản không thể vãn hồi cũng chả thể lấy một chứ "yêu" kia để biện minh.
Tố Hoành giết hai người Tố Quân, Phù Liên sau khi chết dưới âm phủ chắc chắn xử lý nhưng còn lão phu nhân thì thực không cách nào dung thứ.
Quý Lâm đem linh hồn đã bị linh khí đánh hỏng của Phù Liên thu vào trong túi Tỏa Linh. Phù Liên hiện tại đã thành ác linh e là sẽ phải mất thời gian kha khá để có thể đầu thai, trước mắt vẫn là đem đến cho đám lừa chọc độ hóa trước rồi để hắc bạch vô thường dẫn nàng đi sau.
Sau đó, Tố Trung theo lời Quý Lâm gọi người đào giếng nước lên quả nhiên phát hiện xác của Phù Liên bên dưới. Bên xác khô đi hỏa táng rồi chôn cất cẩn thận xong xuôi, Tố gia một nhà cũng dần khôi phục lại duy chỉ có lão phu nhân là trở nên khác thường. Thần trí mơ hồ ngày nào cũng thẫn thờ ngồi nhìn về phía sau tổ trạch.
Thực ra ngày đó lão phu nhân từng hỏi Quý
Lâm rằng liệu nếu bà chết đi tình nguyện chịu
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
tội thay Phù Liên được hay không. Quý Lâm
không nói rõ chỉ nhìn bà đáp qua loa.
- lão phu nhân, trên đời không có thuốc hối
hận. Nếu ngày đó bà ngăn cản nàng đừng
giết hai người con lớn của Tố Trung hoặc hơn
70 năm trước buông tay để Phù Liên rời đi thì
mọi chuyện sẽ không như này rồi.
- tóm lại thọ mệnh ngài chưa tận đừng nghĩ
tới cái chết làm gì. nhân quả của ngài rồi sẽ
đến thôi.
Sau khi giải quyết xong xuôi Tố Trung đúng
như ước định trả thù lao cho Quý Lâm đàng
hoàng còn không tiếc tặng anh đủ ngọc ngà
quý giá hận không thể đem tất cả đồ tốt trong
nhà cho anh.
Quý Lâm cũng không nhận mấy thứ này chỉ
cầm đúng tiền công của mình thêm một khối
ngọc phỉ thúy xinh đẹp. Ngọc này chất liệu tốt
còn tỏa ra linh khi thuần khiết tuy mỏng như
vẫn chấp nhận được. Lấy về làm vòng cổ
pháp khí cho Tiểu Bạch cũng không tệ. Tiểu
Bạch không dùng thì là trang sức cũng đẹp a.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhờ vụ việc lầm này phòng khám có thêm
kinh phí mà rủng rỉnh ra chút đỉnh. Chi tiêu
cũng thoải mái hơn.
Tiểu Bạch lần này đi cũng Quý Lâm xem như
lập được công lớn anh liền chọn ngày đẹp trời
quyết định đem linh hồn Phù Liên đế Thanh
Tiêu tự để hòa thượng ở đó siêu độ cho nàng.
Xong xuôi thì dẫn Tiểu Bạch đi mua sắm đồ
đạc quần áo phụ kiện giày dép trước mắt thì
chính là đồ dành cho thú cưng về sau Tiểu
Bạch tu luyện hóa hình thì mua thêm sau.
Tiểu Bạch cũng rất phối hợp với anh để anh
mặc cho hết bộ này đến bộ nọ kết quả cuối
ngày Quý Lâm còn phải đặt thêm một tủ quần
áo loại vừa cho trẻ con để đựng đồ cho nó.
Tiểu Bạch nhìn đồ đạc xếp gọn trong tủ mà
hài lòng ngẩng cao đầu đầy kiêu hãnh tự hào.
Chỉ cần nó và anh chủ chăm chỉ làm thêm vài
vụ giống như vừa rồi vậy sẽ không lo chết đói
nữa chẳng mấy chốc còn mở thêm mấy cái
phòng khám nữa ý chứ.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro