Nhật Kí Làm Việc Và Chăm Sóc Yêu Quái Của Bác Sĩ Quý
Sáng sớm thức d...
2024-10-21 13:21:08
Quý Lâm đặt Tiểu Bạch lại giường để Tiểu Cửu ở cạnh trông coi còn bản thân thì gọi điện cho lão cha.
lâm tử hả? Sao tự nhiên lại nhớ người cha này mà gọi vậy?cha con muốn hỏi về việc hóa hình của Tiểu Bạch.Trái ngược với vẻ ung dung nhàn hạ của Quý Lãng gióng Quý Lâm lúc này tràn đầy lo lắng còn mang theo chút run rẩy mà chính anh cũng không nhận ra.
- con nói sao? Tiểu Bạch hóa hình á?
Quý Lãng bên kia tưởng bản thân già cả lãng tai luôn rồi chứ. Mới có bao lâu mà hóa hình rồi? Yêu quái à? À không người ta đường đường là một trong tứ đại linh thú cơ mà. Tốc độ khác người có thể hiểu được.
- chưa, nhưng nhìn biểu hiện thì sắp rồi Tiểu Cửu nói vậy. Cha xem kì lân hóa hình có cần chuẩn bị gì không chứ nhìn Tiểu Bạch giống như rất đau đớn.
Nghe xon trai nhỏ trình bày lại sự tình Quý Lãng cũng hơi chút trầm tư. Đáng lẽ đối với yêu quái hay linh thú việc hóa hình vốn không quá đau đớn gì nhiều. Có thì cũng chỉ là một chút là xong nào có chuyện giống con trai nhỏ nói chứ.
Thấy lão cha im lặng mãi không nói Quý Lâm càng thêm sốt ruột nhìn Tiểu Bạch đang nằm bẹp dí trên dường kêu ư ử làm ruột gan anh nóng cả lên.
cha à rốt cuộc người biết gì thì mau nói đi chứ, cứ im lặng vậy là sao?à cái này... thực ra.. cha cũng không rõ. Vốn dĩ yêu quái hóa hình không có phản ứng kịch liệt như vậy. Chớp mắt cái là được rồi.Giọng điệu Quý Lãng mang theo chút bất đắc dĩ đầy ái ngại.
- hay con cứ đợi thêm chút nữa xem sao? Tiểu Bạch nó là linh thú muốn sảy ra chuyện cũng không dễ vậy đâu.
Quý Lâm trầm tư xong cũng đành vậy. Hiện giờ ngoài chờ đợi ra anh cũng không làm gì khác được nữa.
Bảo Tiểu Cửu xuống dưới truyền lời rằng tìm thấy Tiểu Bạch rồi để đám Tô Doanh không cần tìm nữa. Xong dặn
thêm Tiểu Cửu giúp anh trong coi phòng khám. Còn mình sẽ ở đây để mắt đến Tiểu Bạch.
Tiểu Bạch nằm trên giường đầu dũi vào chăn cứ một chốc lại trở mình lăn qua lại. Bộ lông mượt mà bên ngoài giờ đây cũng ướt đẫm mồ hôi. Quý Lâm ở cạnh dùng Thanh Tẩy quyết giúp nó làm sạch lông.
Linh khí yếu ớt trong không trung dần ngưng tụ thành nhiều đốn sáng li ti rơi trên người Tiểu Bạch. Bộ lông vốn đen tuyền một màu của nó giờ đây trưởng như đang phát sáng. Giống nguyên con đom đóm khổng lô.
Quý Lâm thử vuốt nhẹ lông Tiểu Bạch linh khí bám bên trên vẫn như cũ không thay đổi từng sợi từng sợi bị nó hấp thụ.
- anh..... anh ơi
Tiểu Bạch xu hướng muốn chui vào trong chăn tìm kiếm hơi ấm miệng nhỏ rên rỉ gọi Quý Lâm. Anh nằm xuống bên cạnh đem Tiểu Bạch ôm vào lòng giống như mọi khi vẫn hay ôm nó ngủ.
Một tay ôm một tay vuốt ve dọc sống lưng nhỏ. Tiểu Bạch biết người đang ôm nó là Quý Lâm liền càng ra sức hơn mà chui vào lòng anh.
Không biết đã qua bao lâu Tô Doanh cùng hai người Tư Nhiên đều đã tan làm. Trong phòng khám một mảnh im lặng. Tiểu Cửu đúng nghĩa một bé ngoan lo liệu đâu ra đấy cho đám thu cưng rồi tự vào mở tủ lạnh làm bữa tối cho mình.
Rất tri kỷ không làm phiền Quý Lâm trên kia. Tuy nó không biết nấu cơm nhưng xem Quý Lâm làm mấy lần hâm lại đồ ăn thì vẫn biết. Xong bữa tối Tiểu Cửu cầm đồ đi tắm xong lại chơi cùng đám thú cưng trong phòng khám đến đúng giờ mà Quý Lâm hay kêu tụi nó đi ngủ liền hóa về nguyên hình một con hồ ly trắng xinh đẹp năm một chỗ với Tư Tư và Bánh Bao mà ngủ.
Sáng sớm tinh mơ. Vì hôm qua Quý Lâm ngủ quên trên giường nên rèm cửa sổ không được kéo lại lúc này từng tia nắng sớm thi nhau bay vào đáp lên mặt anh. Quý Lâm bị chói tỉnh. Chậm ra vươn người dãn cốt xong thì chợt nhớ ra mình đang ôm Tiểu Bạch ngủ từ hôm qua.
Lúc này Quý Lâm mới định hình xong mọi thứ xung quanh thì chu cha mạ ơi. Tiểu Bạch nhỏ nhỏ xinh xinh anh ôm lúc đầu đã không cánh mà bay thay vào đó là anh đang bị một cánh tay to lớn đầy cơ bắp cùng những đường nét quyến rũ ôm lấy. Ôm eo luôn. Cánh tay lớn màu mật như gọng kiềng giữ chặt eo anh.
Quý Lâm sững sờ quay đầu sang thì đập vô mắt anh là cơ ngực săn chắc màu mật bả vai to lớn rộng rãi. Từng đường cơ uốn lượn xinh đẹp cùng với đó là tiếng hô hấp trầm thấp đang phả vào da đầu anh.
Chuyện quái gì vậy a!!!!!!!!!! Anh chỉ ngủ một giấc thôi mà tên trai lạ này sao lại xuất hiện trên giường anh chứ?!?!?!?!?!?!?!?!?! Còn ôn eo?!?!?!?
lâm tử hả? Sao tự nhiên lại nhớ người cha này mà gọi vậy?cha con muốn hỏi về việc hóa hình của Tiểu Bạch.Trái ngược với vẻ ung dung nhàn hạ của Quý Lãng gióng Quý Lâm lúc này tràn đầy lo lắng còn mang theo chút run rẩy mà chính anh cũng không nhận ra.
- con nói sao? Tiểu Bạch hóa hình á?
Quý Lãng bên kia tưởng bản thân già cả lãng tai luôn rồi chứ. Mới có bao lâu mà hóa hình rồi? Yêu quái à? À không người ta đường đường là một trong tứ đại linh thú cơ mà. Tốc độ khác người có thể hiểu được.
- chưa, nhưng nhìn biểu hiện thì sắp rồi Tiểu Cửu nói vậy. Cha xem kì lân hóa hình có cần chuẩn bị gì không chứ nhìn Tiểu Bạch giống như rất đau đớn.
Nghe xon trai nhỏ trình bày lại sự tình Quý Lãng cũng hơi chút trầm tư. Đáng lẽ đối với yêu quái hay linh thú việc hóa hình vốn không quá đau đớn gì nhiều. Có thì cũng chỉ là một chút là xong nào có chuyện giống con trai nhỏ nói chứ.
Thấy lão cha im lặng mãi không nói Quý Lâm càng thêm sốt ruột nhìn Tiểu Bạch đang nằm bẹp dí trên dường kêu ư ử làm ruột gan anh nóng cả lên.
cha à rốt cuộc người biết gì thì mau nói đi chứ, cứ im lặng vậy là sao?à cái này... thực ra.. cha cũng không rõ. Vốn dĩ yêu quái hóa hình không có phản ứng kịch liệt như vậy. Chớp mắt cái là được rồi.Giọng điệu Quý Lãng mang theo chút bất đắc dĩ đầy ái ngại.
- hay con cứ đợi thêm chút nữa xem sao? Tiểu Bạch nó là linh thú muốn sảy ra chuyện cũng không dễ vậy đâu.
Quý Lâm trầm tư xong cũng đành vậy. Hiện giờ ngoài chờ đợi ra anh cũng không làm gì khác được nữa.
Bảo Tiểu Cửu xuống dưới truyền lời rằng tìm thấy Tiểu Bạch rồi để đám Tô Doanh không cần tìm nữa. Xong dặn
thêm Tiểu Cửu giúp anh trong coi phòng khám. Còn mình sẽ ở đây để mắt đến Tiểu Bạch.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tiểu Bạch nằm trên giường đầu dũi vào chăn cứ một chốc lại trở mình lăn qua lại. Bộ lông mượt mà bên ngoài giờ đây cũng ướt đẫm mồ hôi. Quý Lâm ở cạnh dùng Thanh Tẩy quyết giúp nó làm sạch lông.
Linh khí yếu ớt trong không trung dần ngưng tụ thành nhiều đốn sáng li ti rơi trên người Tiểu Bạch. Bộ lông vốn đen tuyền một màu của nó giờ đây trưởng như đang phát sáng. Giống nguyên con đom đóm khổng lô.
Quý Lâm thử vuốt nhẹ lông Tiểu Bạch linh khí bám bên trên vẫn như cũ không thay đổi từng sợi từng sợi bị nó hấp thụ.
- anh..... anh ơi
Tiểu Bạch xu hướng muốn chui vào trong chăn tìm kiếm hơi ấm miệng nhỏ rên rỉ gọi Quý Lâm. Anh nằm xuống bên cạnh đem Tiểu Bạch ôm vào lòng giống như mọi khi vẫn hay ôm nó ngủ.
Một tay ôm một tay vuốt ve dọc sống lưng nhỏ. Tiểu Bạch biết người đang ôm nó là Quý Lâm liền càng ra sức hơn mà chui vào lòng anh.
Không biết đã qua bao lâu Tô Doanh cùng hai người Tư Nhiên đều đã tan làm. Trong phòng khám một mảnh im lặng. Tiểu Cửu đúng nghĩa một bé ngoan lo liệu đâu ra đấy cho đám thu cưng rồi tự vào mở tủ lạnh làm bữa tối cho mình.
Rất tri kỷ không làm phiền Quý Lâm trên kia. Tuy nó không biết nấu cơm nhưng xem Quý Lâm làm mấy lần hâm lại đồ ăn thì vẫn biết. Xong bữa tối Tiểu Cửu cầm đồ đi tắm xong lại chơi cùng đám thú cưng trong phòng khám đến đúng giờ mà Quý Lâm hay kêu tụi nó đi ngủ liền hóa về nguyên hình một con hồ ly trắng xinh đẹp năm một chỗ với Tư Tư và Bánh Bao mà ngủ.
Sáng sớm tinh mơ. Vì hôm qua Quý Lâm ngủ quên trên giường nên rèm cửa sổ không được kéo lại lúc này từng tia nắng sớm thi nhau bay vào đáp lên mặt anh. Quý Lâm bị chói tỉnh. Chậm ra vươn người dãn cốt xong thì chợt nhớ ra mình đang ôm Tiểu Bạch ngủ từ hôm qua.
Lúc này Quý Lâm mới định hình xong mọi thứ xung quanh thì chu cha mạ ơi. Tiểu Bạch nhỏ nhỏ xinh xinh anh ôm lúc đầu đã không cánh mà bay thay vào đó là anh đang bị một cánh tay to lớn đầy cơ bắp cùng những đường nét quyến rũ ôm lấy. Ôm eo luôn. Cánh tay lớn màu mật như gọng kiềng giữ chặt eo anh.
Quý Lâm sững sờ quay đầu sang thì đập vô mắt anh là cơ ngực săn chắc màu mật bả vai to lớn rộng rãi. Từng đường cơ uốn lượn xinh đẹp cùng với đó là tiếng hô hấp trầm thấp đang phả vào da đầu anh.
Chuyện quái gì vậy a!!!!!!!!!! Anh chỉ ngủ một giấc thôi mà tên trai lạ này sao lại xuất hiện trên giường anh chứ?!?!?!?!?!?!?!?!?! Còn ôn eo?!?!?!?
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro