Nhất Kiếm Độc Tôn (Dịch)

Ngươi Thích Ăn...

2024-11-23 21:57:29

- Thế nào?

Bên cạnh Diệp Huyền, Khương Cửu hỏi.

Diệp Huyền thu hồi suy nghĩ, hắn nhìn về phía Khương Cửu:

- Ta có chút việc gấp phải làm, ngươi về trước đi.

Nói xong, hắn xoay người chạy.

Khương Cửu cau lại chân mày, yên lặng một chớp mắt, nàng nhìn qua lão giả ở một bên:

- Bắt kịp hắn, đừng để hắn xảy ra chuyện ngoài ý muốn!

Lão giả khẽ gật đầu, thân hình lóe lên, biến mất tại chỗ.

Thế nhưng cũng không lâu lắm, lão giả lại về tới bên cạnh Khương Cửu, sắc mặt hắn có chút khó coi:

- Điện hạ... Mất dấu!

Khương Cửu híp lại hai mắt:

-Làm sao có thể?

Lão giả trầm giọng nói:

- Không biết, hoàn toàn không có khí tức của hắn, tựa như đã biến mất khỏi thế gian!

Nghe vậy, Khương Cửu nhìn về phía nơi xa, một lát sau, nàng nói khẽ:

- Cái tên này... Rất thần bí a!

Bên ngoài Lưỡng Giới thành, Diệp Huyền một đường chạy như điên, rất nhanh, hắn đã tiến vào trong núi sâu mịt mờ, vừa mới vào núi sâu, hắn đã nghe được tiếng đánh nhau từ trong núi sâu truyền đến!

- Dừng lại!

Thanh âm của nữ tử thần bí đột nhiên vang lên.

Diệp Huyền vội vàng ngừng lại:

- Tiền bối?

Nữ tử thần bí nói:

- Chờ bọn hắn đánh xong!

Diệp Huyền tìm một chỗ ngồi xuống xếp bằng, sau đó trầm giọng nói:

- Tiền bối, rốt cục đạo tắc là cái gì?

Nữ tử thần bí nói:

- Về sau ngươi sẽ biết!

Diệp Huyền khẽ gật đầu, lại nói:

- Tiền bối, tên ở tầng thứ hai đã tỉnh!

- Ta biết!

Nữ tử thần bí nói.

Diệp Huyền vội vàng nói:

- Ngươi có thể đánh hắn một trận hay không?

Ba!

Diệp Huyền trực tiếp bay ra ngoài, vừa bay chính là bay xa mấy chục trượng, còn đụng gãy hai cái cây!

Khi hắn đứng lên, trên má phải có thêm một dấu tay hồng hồng!

Lúc này, nữ tử thần bí đột nhiên nói:

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Ngươi thích ăn đòn!

Diệp Huyền:

- ...

Nữ tử thần bí lại nói:

- Ngươi đừng lo kẻ ở tầng thứ hai, việc cấp bách của ngươi bây giờ là nhanh chóng lấy được một đạo tắc, lúc trước tháp này bị trọng thương vượt quá giới hạn, nếu như không có đạo tắc, ta sợ đến lúc đó sẽ xảy ra vấn đề lớn.

Diệp Huyền vuốt vuốt má phải, sau đó khẽ gật đầu:

- Ta biết, chỉ là kẻ ở tầng thứ hai này...

- Yên tâm, hắn không dám giết ngươi.

Nữ tử thần bí nói:

- Bây giờ ngươi là tháp chủ, một khi ngươi chết, tháp sẽ lâm vào trạng thái vô chủ, lúc đó, hắn phải đối mặt chính là bản thân tháp này, mặc dù tháp này không có đạo tắc, thế nhưng bản năng phản kháng, cũng không phải hắn có thể chống lại, thế nhưng, có ngươi, tháp này sẽ không làm loạn, cho nên, trước khi bọn hắn thoát ra, bọn hắn sẽ không để ngươi chết.

Diệp Huyền có chút im lặng, có hắn, tháp này ngược lại không có uy hiếp gì... Đây là cái quỷ gì!

Oanh!

Đúng lúc này, trong dãy núi nơi xa đột nhiên truyền đến một âm thanh nổ vang kinh thiên, ngay sau đó, vô số dòng điện như ngân xà tán loạn ở cuối chân trời!

Nhìn thấy một màn này, Diệp Huyền nheo mắt:

- Tiền bối, tên kia, quá mạnh a! Ta đuổi theo như vậy... Có nguy hiểm tính mạng hay không?

Nữ tử thần bí lãnh đạm nói:

- Phú quý hiểm trung cầu!

Diệp Huyền:

- ...

Chân trời nơi xa vẫn như cũ có từng tiếng nổ vang lên, không chỉ như thế, Diệp Huyền phát hiện, cây cối cả vùng chung quanh thế mà đều bắt đầu run rẩy!

Đây là cường giả gì?

Vẻ mặt Diệp Huyền vô cùng ngưng trọng!

Đúng lúc này, chân trời nơi xa đột nhiên bình tĩnh lại.

Thanh âm của nữ tử thần bí vang lên:

- Đuổi theo.

Diệp Huyền không do dự, nhanh chóng đuổi tới nơi xa, càng đi về phía trước, hắn càng kinh ngạc, bởi vì dọc đường, rất nhiều cây cối đều biến thành một màu đen kịt, không chỉ như thế, mặt đất càng nứt ra giống như trải qua địa chấn!

Nhìn thấy một màn này, trong lòng Diệp Huyền có chút ngại.

Không thể nghi ngờ, thực lực của người áo đen kia tuyệt đối không phải hắn hiện tại có thể chống lại!

- Có ta ở đây, ngươi sợ cái gì?

- Nữ tử thần bí đột nhiên nói.

Nghe vậy, Diệp Huyền vội vàng nghiêm mặt nói:

- Tiền bối nói câu này, dù bắt ta đơn đấu toàn bộ Túy Tiên lâu, ta cũng không sợ!

Nói xong, hắn tăng nhanh tốc độ!

Rất nhanh, hắn đi tới một sườn núi nhỏ, mà một bên sườn khác, một tòa núi nhỏ đã bị đánh nát, mặt đất thỉnh thoảng vẫn có dòng điện đang quẫy loạn!

Diệp Huyền trầm giọng nói:

- Người áo đen kia đã cường đại như vậy, vì sao còn muốn đoạt võ kỹ địa giai?

Nữ tử thần bí nói:

- Cuốn võ kỹ kia, nằm trong tay người áo đen này, mới có thể phát huy hết uy lực chân chính, nếu có cuốn võ kỹ kia, thực lực của người áo đen có thể tăng lên ít nhất ba đến bốn thành.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nói đến đây, nàng có chút dừng lại, sau đó lại nói:

- Đi qua bên phải, ngoài mấy trăm trượng, chỗ một thác nước!

Diệp Huyền nghe vậy, liên tục chạy về bên phải, rất nhanh, hắn đi tới một chỗ thác nước, khi thấy thác nước này, Diệp Huyền ngây ngẩn cả người!

Đây chính là thác nước trước đây không lâu hắn và Khương Cửu đã ẩn núp!

Diệp Huyền đi tới hố nhỏ trong thác nước, quả nhiên, trong hố nhỏ, một người nằm đó, đúng là người áo đen kia!

Diệp Huyền trầm giọng nói:

- Tiền bối, đạo tắc trên thân người này?

Nữ tử thần bí nói:

- Không có!

Diệp Huyền:

- ...

Nữ tử thần bí lại nói:

- Trên thân người này có khí tức đạo tắc, nói cách khác, khẳng định người này đã tiếp cận đạo tắc ở một nơi nào đó!

Diệp Huyền trầm giọng nói:

- Tên này bây giờ dường như đang hôn mê. Chờ tên này tỉnh lại rồi hỏi sao? Thế này không đúng a, nếu tên này tỉnh lại, đoán chừng ta sẽ bị đánh chết!

Nữ tử thần bí đột nhiên nói:

- Người trước mắt này cũng không có hôn mê.

Diệp Huyền:

- ...

Đúng lúc này, một cỗ uy áp kinh khủng đột nhiên bao phủ Diệp Huyền, cả người Diệp Huyền tựa như bị đại sơn đè ép, căn bản là không thể động đậy!

Trong lòng Diệp Huyền vội vàng kêu: "Tiền bối, mau ra tay!"

Nhưng mà, nữ tử thần bí không nói chuyện.

Vẻ mặt Diệp Huyền trắng bệch: "Tiền bối, ngươi đừng hố ta a!"

Nữ tử thần bí vẫn không nói chuyện.

Đúng lúc này, người áo đen đột nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Huyền, giờ phút này, người áo đen đã bỏ mặt nạ xuống, trường bào màu đen cũng đã nát một mảng lớn, nhờ vậy, Diệp Huyền thấy rõ diện mạo người áo đen.

Khi thấy diện mạo người áo đen, Diệp Huyền ngây ngẩn cả người.

Nữ nhân!

Người áo đen trước mắt này lại là một nữ nhân! Hơn nữa còn là một nữ nhân tuyệt mỹ, hai mắt sáng đẹp, bình tĩnh mà băng lãnh, gương mặt đỏ hồng, vô cùng mịn màng, như một mỹ ngọc óng ánh làm cho người ta mơ màng, ngũ quan tổ hợp cùng một chỗ, có một loại ưu mỹ khó mà miêu tả. Trọng yếu nhất chính là một cặp... To lớn trước ngực... Thực sự quá lớn, nhưng lại không mất cân đối, bởi vì thân hình của nàng vốn đã lả lướt.

Đây là một nữ tử có thể làm cho nam nhân vừa nhìn đã máu nóng sôi trào!

Nhưng giờ phút này, Diệp Huyền không có máu nóng sôi trào, chỉ có toàn thân băng lãnh.

Nữ tử nhìn chằm chằm Diệp Huyền:

- Ngươi là ai!

Diệp Huyền suy nghĩ một chút, sau đó nói:

- Coi như ta chưa từng tới, được không?

----------------

Phóng tác: Hắc Ám Chi Thực

Mời đọc: Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Dịch)

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Nhất Kiếm Độc Tôn (Dịch)

Số ký tự: 0