Nhật Ký Độc Thoại Của Anti-fan

Đưa tiền cho cậ...

Tô Phục Linh

2025-03-22 03:29:51

Quần áo trên người bị dính rất nhiều bùn lầy, ở chỗ vai toàn máu tươi. Lại thêm sàn nhà sạch sẽ ở bên dưới tôn lên, cậu nhìn mà giật mình.Trong khu bình luận toàn là meme gào khóc và dấu chấm than, từ những đoạn văn dài ở khu bình luận bọn họ đăng là Lâm Ngư có thể cảm nhận được nước mắt đằng sau.Mối ngờ liên quan đến sự sống chết của Kỷ Sơn Dã không ngừng dậy sóng, fan hâm mộ ra sức mắng từng người nói ra mấy tin không hay.Mãi đến tận mấy tiếng trước, phòng làm việc của Kỷ Sơn Dã đăng thông báo tất cả đều bình an, đừng lo thì các cuộc tranh luận liên quan đến việc Kỷ Sơn Dã bị thương trên mạng mới chầm chậm lắng lại."Sao cậu lại nghịch điện thoại rồi?" Hạ Diệp trở về từ bên ngoài, thu lại điện thoại trong tay cậu, đặt lên tủ: "Cậu còn chưa cắt sốt, đợi khoẻ hẳn rồi hẵng chơi.""Chỉ xem chút thôi." Lâm Ngư đành cười bất đắc dĩ.Cậu hỏi Hạ Diệp: "Anh Kỷ tỉnh chưa?"Hạ Diệp: "Anh ấy tỉnh rồi, cậu yên tâm đi.""Lát nữa tôi có thể đi thăm anh ấy không?""Lúc này khả năng không được. Anh ấy vừa phẫu thuật xong, giờ đang ở trong phòng bệnh chăm sóc đặc biệt, người ngoài không vào được." Hạ Diệp nói: "Mà giờ cậu cũng không được đi đâu, đợi vết thương của cậu đỡ, tôi sẽ dẫn cậu đi gặp anh ấy."Lâm Ngư nằm trên giường, không bị sốt cao nữa nên tinh thần cậu cũng tỉnh táo hơn chút. Buổi chiều, cậu có thể tự chống nạng xuống giường đi lại một lát rồi.Bữa tối là những món ăn dinh dưỡng mà Hạ Diệp đặc biệt chuẩn bị cho cậu. Sau khi cơm nước xong, cậu vịn tường đi lại trong hành lang một lúc, đi tới bên cạnh ban công của bệnh viện lại nghe được loáng thoáng bên dưới có tiếng người ồn ào. Nhìn từ cửa sổ xuống, cậu thấy trước cổng viện có rất nhiều người vây quanh.Phần lớn là các cô gái trẻ tuổi xinh đẹp, có người còn cầm hoa tươi trên tay, hình như còn kéo biểu ngữ, có điều vì khoảng cách quá xa nên Lâm Ngư không thấy rõ trên đó viết chữ gì. Không biết bọn họ đang tranh cãi gì với người khác, còn khóc sướt mướt, mấy người mặc đồ đen trước cửa bệnh viện đang chặn mấy cô đó lại, hình như bên cạnh còn có cảnh sát và bảo vệ nữa.Lâm Ngư không nghĩ nhiều, nhìn một lát rồi về đến phòng bệnh đi ngủ.Hôm sau, lúc rời giường, Hạ Diệp nói với cậu, anh Kỷ phải chuyển viện rồi.Cô ấy nói, fan tìm được bệnh viện của Kỷ Sơn Dã, đang ngồi chực bên dưới. Tuy rằng bọn họ vẫn bố trí bảo vệ nhưng vẫn có người lẻn vào tìm anh. Hôm qua, thậm chí còn có mấy fan cải trang thành bác sĩ, tính lén lẻn vào phòng bệnh của Kỷ Sơn Dã, may mà bị vệ sĩ bắt được, đưa tới đồn cảnh sát rồi.Hiện giờ, đám Tina chuẩn bị chuyển Kỷ Sơn Dã tới bệnh viện tư, bên đó sẽ đảm bảo an toàn hơn ở đây.Lâm Ngư chợt muộn màng nhớ đến cảnh tượng mình thấy tối hôm qua, nghĩ lại, khả năng đó chính là fan của Kỷ Sơn Dã rồi."Cậu nói xem mấy người đó có bị điện không? Anh Kỷ đã như vậy rồi, đang cần phải tĩnh dưỡng. Thế mà mấy cô đó còn đi quấy rầy anh ấy! Còn phiền đến cả những người khác ở bệnh viện!""Cải trang thành bác sĩ, giả thành y tá! Đầu óc mấy cô đó bị sao à?! Tường rằng chỉ cần mặc áo blouse trắng là người ta sẽ để cho bọn họ vào phòng bệnh sao?" Hạ Diệp căm hận nói."Mấy cô đó coi mình là ai chứ?! Tưởng rằng mình là fan thì muốn làm gì thì làm? Thật là bị điên mà!" Hạ Diệp nghiến răng: "Cậu nói xem mấy cô đó có được coi là fan không?""Vết thương của anh Kỷ vốn cần tĩnh dưỡng, giờ bị bọn họ quấy rầy chỉ đành chuyển viện. Tôi thật sự bị mấy cô đó chọc tức chết mất."Thì ra, thật sự có những fan quá khích như vậy, Lâm Ngư hơi kinh ngạc. Có khi, nổi tiếng quá lại không phải chuyện tốt.Nhìn thế này, trước giờ chuyện sầu não của cậu và Kỷ Sơn Dã hẳn là khác nhau hoàn toàn.Sức khỏe của Lâm Ngư hồi phục rất nhanh, vết thương trên cánh tay vừa cắt chỉ, cậu đã không thể chờ nổi muốn xuất viện. Nhưng phía Kỷ Sơn Dã nói gì đó với bệnh viện, cứng rắn muốn cậu nằm viện thêm một tuần nữa, theo dõi khoẻ hẳn rồi mới được đi.Bởi vì đột nhiên xuất hiện sạt lở nên trên đường núi có rất nhiều xe hỏng, máy móc cũng bị trục trặc. Hơn nữa, Kỷ Sơn Dã bị thương, đoàn làm phim chỉ có thể bị ép tạm dừng quay. Lâm Ngư cũng mất việc, chỉ đành nghỉ ngơi trong bệnh viện.Cậu không ngờ người đại diện của Kỷ Sơn Dã - Tina sẽ đặc biệt đến tìm cậu.16.Hôm Tina đến tìm ấy, vì quá nhàm chán, Lâm Ngư đang đi dạo ở hành lang bên ngoài phòng bệnh.Cô ấy vẫy tay với Lâm Ngư từ xa, mặt tươi cười gọi tên cậu.Lâm Ngư quay đầu thì thấy một cô gái trang điểm tinh tế, ăn mặc thời thường. Cô ấy để tóc xoăn dài đẹp đẽ, vì rất biết cách chăm sóc nên không nhìn ra được rốt cuộc là bao nhiêu tuổi."Đã muốn thăm cậu từ sớm nhưng mấy ngày nay bận mãi, đến giờ mới qua đây được." Trông Tina không hề có cảm giác xa cách với người khác, mặc dù bọn họ gặp mặt lần đầu tiên, cô ấy vẫn nói chuyện rất nhiệt tình giống như đã từng gặp bạn rất nhiều lần."Thế nào rồi? Sức khoẻ cậu ổn chưa?" Cô ấy hỏi.Lâm Ngư đi tới: "Ổn lắm rồi." Bọn họ trở lại phòng bệnh: "Thật ra tôi có thể xuất viện rồi, không cần ở lại đây nữa."Tina: "Không sao đâu, cậu cứ yên tâm ở lại đi. Đợi chân khoẻ hơn chút rồi hẵng đi.""Anh Kỷ..." Lâm Ngư do dự hỏi: "Anh Kỷ, anh ấy khoẻ chưa?"Tina: "Cậu ấy cũng ổn. Có điều vết thương trên vai hơi nghiêm trọng, hai hôm nay lại phẫu thuật lần nữa, chắc phải nằm viện thêm một tuần."Lâm Ngư ngồi trên giường bệnh, Tina dựa bên cạnh bệ cửa sổ nhìn cậu với ánh mắt khó hiểu, như cười như không. Lâm Ngư không rõ cô ấy đến tìm mình là có ý gì, thấy hơi lúng túng nên chỉ ngồi yên lặng."Lần này tôi đến đây, chủ yếu là vì đưa cậu cái này." Cô ấy lục túi, lấy từ đó ra một tấm thẻ, để lên bàn."Cậu cứu Kỷ Sơn Dã, tôi cực kỳ cảm kích. Nếu không phải có câu thì chắc chắn tình trạng của Kỷ Sơn Dã còn nguy hiểm hơn bây giờ." Tina nói: "Trong thẻ này có mười vạn tệ, là công gửi cậu."Không khí chợt yên tĩnh giống như bị đóng băng vậy. Lâm Ngư đưa mắt nhìn tấm thẻ kia, nhưng mãi không nói gì. Tina nói thêm: "Thật ra, cậu không cần phải nghĩ nhiều, đây là thứ cậu đáng nhận được."Lâm Ngư vẫn không mở miệng, không có bất cứ động tác nào, yên lặng như một pho tượng."Hay là... cậu cảm thấy tiền ít quá?" Tina nói: "Hoặc nếu cậu cảm thấy bao nhiêu là thích hợp, có thể nói cho tôi biết."Lâm Ngư nở nụ cười, cậu không nhìn nữa mà ngẩng đầu nhìn Tina, bình tĩnh nói: "Không cần, chị cất thẻ đi đi. Tôi không cần thứ này."Tina nói: "Cậu đừng cảm thấy gánh nặng gì trong lòng. Cứu Kỷ Sơn Dã, đây là thứ cậu đáng nhận được. Hơn nữa còn liên luỵ để cậu bị thương nữa."Lâm Ngư: "Mọi người đã trả tiền thuốc men rồi.""Tôi không cần số tiền này, cám ơn tấm lòng của chị."Tina nhìn cậu một hồi rồi nghe theo nói: "Được, vậy tôi tôn trọng cậu. Nhưng nếu cậu đổi ý, có thể liên hệ với tôi bất cứ lúc nào, số tiền này cậu đáng nhận được."Lâm Ngư nhìn cô ấy cầm lấy tấm thẻ, đột nhiên ngẩng đầu hỏi cô ấy: "Đưa tiền cho tôi là ý của Kỷ Sơn Dã sao?"Tina sững người, sau đó lắc đầu: "Không phải.""Đây là ý của ekip chúng tôi.""Ừm." Lâm Ngư cúi đầu, trong lòng như thoáng thở phào nhẹ nhõm.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Nhật Ký Độc Thoại Của Anti-fan

Số ký tự: 0