Nhật Ký Hạ Phàm Của Nguyệt Lão
Trần Gian.
Trạch A Hạ
2025-03-15 01:51:21
Edit: Mỳ2. Trần Gian.Sau khi nhận được mệnh lệnh của Thiên Đế, Nguyệt Lão và Thần Tài đã vội vã trở về thu dọn đồ đạc để xuống trần gian. Lúc vừa xuống đến nơi, Thần Tài dẫn Nguyệt Lão đến nhà của mình tại thành phố A. Bởi vì gần cả trăm năm qua, nhu cầu về tiền tài của con người cứ liên tục tăng lên. Điều này đã khiến cho Thần Tài thậm chí càng thêm phần bận rộn hơn, y phải liên tục bôn ba giữa trần gian và Tiên Giới, cũng vì thế mà y đã mua hẳn cho mình một căn nhà làm điểm dừng chân lâu dài tại đây.Trên đường đi, hai người đã thay đổi diện mạo. Thần Tài biến thành một doanh nhân đẹp trai, khoác lên mình áo vest bảnh bao, chân đi giày da, trên mặt còn kèm theo cả cặp kính râm. Trong khi Nguyệt Lão lại tự biến bản thân thành một anh chàng đẹp trai tỏa sáng, mái tóc bạc nhưng cách ăn bận thì lại giản dị hơn. Cả hai người họ khi nhìn thấy bộ dạng này của nhau thì không khỏi trêu chọc qua lại.“Chậc chậc chậc, thật không hổ danh là Thần Tài! Bận đồ hệt như tổng giám đốc giàu có và độc đoán nhất trên thế giới vậy!” Nguyệt Lão trêu, giơ ngón tay cái lên.“Nguyệt Lão quá lời rồi. Ta đây còn không nghĩ tới ngài thích biến mình thành trai trẻ đó nha. Trông ngài như thế, dễ hút mấy em dưới trần gian lắm đó. Nói không chừng, ngày nào đó, một lão già như ngài, sẽ tự nối sợi tơ hồng cho bản thân luôn ấy chứ!” Thần Tài nở nụ cười kiêu ngạo, lên tiếng đáp lời.“Ta nói này Thần Tài, ngài nói vậy thì tổn thương ta quá đó. Đây mới đúng là hình dạng thật của ta đấy nhé!” Nguyệt Lão ngạo mạn nhìn Thần Tài.“Đỉnh, đỉnh!” Thần Tài trêu tức đáp.Cả hai người nói chuyện suốt cả chặng đường. Mãi cho đến khi tiến vào một tiểu khu tư nhân, khắp nơi nhìn trông vô cùng cao cấp. Trước mặt cả hai là một toà biệt thự, tuy trông đơn giản thế nhưng lại vô cùng hoành tráng, nói chính xác hơn là khiêm tốn nhưng không kém phần cao quý. Nguyệt Lão ngắm nhìn, hắn không khỏi sốc nặng trước toà kiến trúc trước mắt. Dù sao thì, cũng đã hơn cả trăm năm nay hắn chưa đặt chân xuống dưới trần gian này rồi. Tất cả những gì bản thân biết chỉ là nghe qua, trần gian đã thay đổi rất nhiều.“Thần Tài nhà ta thật đỉnh!” Nguyệt Lão tấm tắc khen ngợi nhìn về phía Thần Tài.Hai người họ tiếp tục đi thẳng vào bên trong biệt thự, tiến lên nghênh đón là một nam và một nữ vô cùng xinh đẹp. Bọn họ là đôi đồng nam, đồng nữ đã đi theo Thần Tài nhiều năm. Hai tiểu tiên này sẽ phụ giúp Thần Tài trông coi nơi ở của y ở dưới trần gian.Sắp xếp phòng cho Nguyệt Lão xong xuôi, Thần Tài đưa hắn đi một vòng quanh biệt thự, nói rõ ràng những chuyện cần chú ý cũng như quy tắc cần phải tuân theo khi ở lại trần gian. Tham quan biệt thự xong, cả hai cùng ngồi trò chuyện bên dưới đại sảnh tầng một, Thần Tài đưa cho Nguyệt Lão một tấm thẻ đen. “Đây gọi là thẻ VIP quyền lực. Ngài có thể dùng nó để mua bất cứ thứ gì ở dưới trần gian này. Nó không có giới hạn!” “Thần Tài, đúng là Thần Tài mà. Chẳng trách trong bảng xếp hạng ngài lại bật hết các chúng tiên còn lại, chễm chệ đứng nhất. Ta ngưỡng mộ ngài cực kỳ luôn á!” Nguyệt Lão ca ngợi Thần Tài không ngớt.“Ngài quá khen rồi!” Thần Tài khiêm tốn cúi đầu đáp lại lời Nguyệt Lão: “Có điều, nhiệm vụ thị sát trần gian ngài phải cố gắng nhiều hơn rồi. Dạo gần đây ta khá là bận, phải quản lý các loại chi tiêu mà con người cần. Nhưng nếu ngài cần gì, cứ việc nói ra, nếu giúp được ta sẽ giúp ngài ngay!”“Nhà tài trợ này hào phóng thật đó. Thần Tài, ngài cứ lo việc của mình đi. Ta biết rồi. Nếu có chuyện gì, ta sẽ ới ngài ngay. Chuyện này vốn dĩ vẫn là do ta phụ trách mà!” Nguyệt Lão thản nhiên vẫy tay với Thần Tài.Sau khi cả hai nói chuyện xong, Thần Tài đã dặn dò tiểu đồng nữ đem hết những vật dụng cần thiết ở trần gian cho Nguyệt Lão. Bao gồm các loại nhu yếu phẩm hằng ngày, thiết bị điện tử, điện thoại di động, đồng hồ, máy tính và hằng hà các món khác nữa. Chuẩn bị xong hết cho Nguyệt Lão, Thần Tài vội vã rời đi để lo công việc. Còn Nguyệt Lão dựa theo lời chỉ dẫn của đôi đồng nam, đồng nữ mà tập làm quen với các món đồ hiện đại.Ngày hôm sau.Trời vừa tờ mờ sáng, khi ánh mặt trời vừa mới chạm những tia nắng đầu tiên xuống mặt đất, Nguyệt Lão đã nhanh chóng vào trong thành phố A. Trên đường đi, xe cộ qua lại tấp nập trong phố thị phồn hoa và hiện đại hoá. Nguyệt Lão nhịn không được, thầm thán phục sự biến hoá của phố thị ngày nay. Ánh đèn neon lấp lánh trên màn hình kỹ thuật số hiển thị những hình ảnh 3D, làm hắn cảm thấy những công nghệ này ở thế giới ngày nay không thua kém gì sử dụng phép thuật.Vừa xúc động lại kèm theo cảm giác tò mò, Nguyệt Lão bắt đầu men theo từng con đường ngõ phố. Tất cả mọi thứ ở trần gian đều khiến hắn thích thú không thôi, điều này cũng đã làm cho ấn tượng của hắn về trần gian thời gian trước thay đổi hoàn toàn. Khoảnh khắc Nguyệt Lão bị cảnh tượng trước mặt làm say đắm, có một cô gái vội vã chạy trên đường rồi đâm thẳng vào hắn rất mạnh. Cũng may là nhờ có phép thuật trong người nên hắn mới không dễ dàng bị cú đâm đó làm ngã sõng soài.Đối với chuyện vừa xảy ra, cô gái nọ dường như không có ý định xin lỗi, vội vàng muốn chạy thẳng về phía trước nên đẩy mạnh Nguyệt Lão ra. Trong lòng hắn có hơi tức giận, vì thế hắn vội giữ chặt tay của cô gái lại. Âu cũng muốn nghe lời giải thích từ cô ta. Tại sao đụng phải tiên mà còn muốn chạy?“Cô bé này thô lỗ thật đấy, đụng người ta mà ngay cả một câu xin lỗi cũng không nói là sao?” Nguyệt Lão nghiêm túc nhìn cô gái trước mặt.“Xin lỗi nhé. Tôi không có cố ý đâu. Tôi muộn giờ làm mất rồi!” Mặt cô gái lộ đầy vẻ lo lắng.“Dù có vội đi chăng nữa thì cũng không nên thô lỗ như vậy chứ…..”“Cẩn thận!”Nguyệt Lão đang nói giữa chừng đã bị cô gái trước mặt đẩy sang bên cạnh. Còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra, đã thấy bên cạnh chân là những mảnh vỡ của bình hoa sứ. Nguyệt Lão hoảng hồn, đang cố gắng sắp xếp lại mọi chuyện thì bị cô gái trước mặt đẩy thêm một lần nữa, lại thêm bình hoa thứ hai rơi xuống trước mặt Nguyệt Lão. Trong nháy mắt, Nguyệt Lão có thể cảm giác được xung quanh mình đang có một nguồn năng lượng xấu toả ra. Thế nhưng nguồn năng lượng xấu đó cũng biến mất rất nhanh, Nguyệt Lão cũng không quá để tâm tới.Có một chuyện Nguyệt Lão biết rất rõ, khi xuống trần gian, lực từ trường ở đây không được tốt lắm, thế nên năng lượng phép thuật để bảo vệ cơ thể cũng vì thế mà trở nên hỗn loạn, không ổn định. Nếu như vừa rồi, cô gái trước mặt không kịp đẩy hắn ra, ắt hẳn bình hoa kia sẽ làm hắn vỡ đầu mất.“Ấy, rồi xong luôn, đến không kịp rồi! Thôi quên đi, cũng chỉ là đến muộn thôi mà!” Cô gái đứng một bên, bất lực thở dài. Sau đó nhìn về phía Nguyệt Lão: “Anh không sao đó chứ? Tôi phải đi rồi!”Vừa dứt câu, cô ấy định rằng sẽ rời đi. Nguyệt Lão vội giữ chặt tay người con gái trước mặt lại: “Cô đã cứu tôi. Vậy tôi cũng sẽ giúp cô hoàn thành một điều ước. Nào, nói cho tôi biết, cô muốn ước điều gì?”Cô gái nọ nghe Nguyệt Lão nói xong, không thể tin được mà nhìn hắn từ trên xuống dưới. Cô cảm thấy người đàn ông này cũng chỉ trạc tuổi mình thôi mà. Nhìn đẹp trai, tuấn tú vậy mà đầu óc không bình thường cho lắm ha? Do đó, cô bày ra vẻ mặt nghi hoặc.“Tôi chỉ tiện tay cứu anh mà thôi. Tôi chẳng cần anh phải làm gì giúp tôi đâu, dù sao tôi cũng đã đụng phải anh mà không xin lỗi còn gì. Nếu như thật sự muốn giúp, làm ơn đừng kiếm chuyện để nói với tôi nữa. Tôi đã trễ giờ làm lắm rồi!” Cô gái nói không nên lời nhìn Nguyệt Lão.“Không được đâu, có ơn là phải báo đáp mà! Tôi để loại số điện thoại cho cô nhé. Nếu cô cần gì thì cứ liên lạc với tôi hay tới tìm tôi cũng được!” Nguyệt Lão đưa tay ra sau lưng, thầm niệm một câu thần chú, trên tay hắn liền xuất hiện ra một tờ giấy có viết số điện thoại trên đó. Nguyệt Lão cầm lấy, đưa cho cô gái.“Được rồi!” Cô gái kinh ngạc nhận lấy tờ giấy, đến khi xoay người chuẩn bị rời đi.“Cô tên gì thế?”“Lộ Thanh Thanh!”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro