Nhà 2
Lam Thiên Lam Lam
2024-08-07 19:58:19
Thẩm Thận Hành nói: "Vợ tôi không yếu ớt như vậy, cũng không phải là không nỡ rời xa tôi, chẳng qua lúc này cô ấy mang thai ba, trong nhà còn có hai đứa bé cần phải chăm sóc, cha mẹ tôi không giúp gì được, lúc này nếu không trở về nữa, chắc vợ của tôi sẽ vứt bỏ tôi mất. Sư đoàn trưởng, ngài xem xét giúp đi ạ."
Sư đoàn trưởng Lưu kinh dị nhìn anh, trợn mắt nói: "Chao ôi chao ôi, thằng nhóc cậu còn đến giả bộ với tôi, tôi qua cầu còn nhiều hơn cậu đi đường đó, cậu không vượt qua được tôi đâu, tôi mặc kệ, dù sao không có kỳ nghỉ."
Thẩm Thận Hành nhìn ông ấy một cái: "Không cho thì thôi, nếu vợ tôi không cần tôi nữa, đến lúc đó ngài phải bồi thường một người vợ cho tôi."
Sư đoàn trưởng Lưu giận đến mức bật cười: "Được nha, vợ cậu không cần cậu, tôi giới thiệu cho cậu một người khác." Cũng không tin cậu sẽ đồng ý.
Mặt của Thẩm Thận Hành đã đen nay càng đen hơn, giọng điệu không tốt: "Tôi chỉ cần vợ tôi, ngài có thể bồi thường cho tôi một người vợ giống cô ấy sao?"
Sư đoàn trưởng Lưu cũng biết lời vừa rồi có chút không đúng, nghiêm túc hỏi: "Cậu thật sự muốn xin nghỉ?"
Không muốn xin nghỉ, anh tới chỗ này làm gì? Thẩm Thận Hành nhìn ông ấy một cái.
Sư đoàn trưởng Lưu suy nghĩ một chút, quả thật vợ của Thận Hành mang thai ba cần có người chăm sóc, ông ấy suy nghĩ một chút nói: "Thằng nhóc cậu không tệ, hai thai ôm năm, nếu không cậu đón vợ qua đây? Trình độ chữa bệnh của bộ đội đầy đủ, còn có thể giúp đỡ chăm sóc vợ của cậu, cả việc chăm sóc vợ cậu ở cử, chị dâu cậu cũng có thể.”
Trong lòng Thẩm Thận Hành nói tôi thay vợ cảm ơn ngài rồi, anh nói: "Chờ bọn trẻ lớn một chút thì hãy nói, hơn nữa bây giờ trong bộ đội không có nhà."
Sư đoàn trưởng Lưu suy nghĩ một chút nói: "Không phải Lý Quân đã bị điều đi rồi sao, gia đình cậu đến ở nhà của cậu ta đi. Như vậy đi, cho cậu nghỉ một tuần, cậu nhanh đi về đón vợ đến đây, sau đó lại đi nhận huấn luyện." Nói xong còn khoát tay, bộ dạng phải bận làm việc rồi.
Nghe vậy, cuối cùng Thẩm Thận Hành cũng cười, nhưng anh vẫn nói: "Sư đoàn trưởng, đó là nhà ở quy cách của sư đoàn trưởng, tôi vào ở có phải không thích hợp hay không? Hơn nữa tôi nghe nói sư đoàn phó Trương đã sớm nhìn trúng cái nhà kia, tôi vào ở, anh ta có thể có ý kiến gì không?"
Sư đoàn trưởng Lưu phất tay một cái: "Cậu ta cứ ở nhà của mình cho thật tốt, nhớ nhung căn nhà này làm gì? Bảo cậu vào ở thì cứ vào ở đi."
Ông ấy còn chưa nói, Thẩm Thận Hành cũng chỉ thấp hơn sư đoàn phó Trương kia nửa cấp, tháng tám này cố gắng một chút, chưa chắc được thăng chức, đến lúc đó cùng cấp bậc rồi, còn ai dám nói gì nữa?
Thẩm Thận Hành làm một lễ cảm ơn, lớn tiếng nói: "Vâng, sư đoàn trưởng, lần này trở về tôi sẽ đón vợ và con đến đây."
Ở bộ đội, tài nguyên nhà ở khan hiếm, giống như sư đoàn trưởng Lưu nói, sư đoàn phó Trương có nhà ở rồi, mặc dù nhà nhỏ hơn căn nhà lúc trước của sư đoàn trưởng Lý một chút, nhưng cũng không kém. Lúc đầu bộ đôi chia nhà cho anh, anh đều nhường lại, đó bởi vì những người kia cần nhà. Nếu vợ muốn đến, anh không thể lại nhường nhà ở cho người khác được.
Chợt sư đoàn trưởng Lưu ngẩng đầu nhìn anh một cái, bật cười nói: "Thằng nhóc cậu nói vòng vo như vậy, có phải sớm đã quyết định đón vợ con đến đây rồi không?" Thằng nhóc này là muốn cho ông ấy tiếp nhận oán khí của sư đoàn phó Trương kia.
Bỗng nhiên Thẩm Thận Hành cười một tiếng: "Sư đoàn trưởng, không cần phải để ý những tiểu tiết này. Không phải ngài nói chỗ này của ngài có phiếu sữa bột sao? Dù sao ngài cũng không dùng, vậy cho tôi đi?"
Sư đoàn trưởng Lưu trừng anh một cái, thằng nhóc này được voi đòi tiên, chẳng qua ông ấy vẫn kéo ngăn kéo ra lấy một chồng phiếu đưa cho anh.
Thẩm Thận Hành nhận lấy, thuận tay bỏ vào túi, trước khi đi còn cười nói: “Hết phiếu rồi tôi lại đến tìm ngài nhé."
Nói xong sải bước đi ra ngoài.
Sư đoàn trưởng Lưu lắc đầu một cái, cười mắng: "Thằng nhóc này, khi nào chỗ tôi là nơi bán phiếu vậy?"
Thẩm Thận Hành đi ra khỏi phòng làm việc của sư đoàn trưởng, trước tiên đi nhận cái nhà kia, đồ dùng trong nhà đều là của bộ đội, toàn bộ đều có thể dùng, chỉ cần quét sạch nhà cửa là được, lại mua thêm chén gáo chậu, lại đặt làm lò than đá, sau đó dọn vào là có thể ở được.
Chuyện nhà cửa giao cho lính cần vụ của mình, anh thì đi mua vé, thu dọn đồ đạc, chuẩn bị ngày mai trở về, nghĩ đến lập tức có thể gặp được vợ con, anh không nhịn được bước nhanh hơn.
Sư đoàn trưởng Lưu kinh dị nhìn anh, trợn mắt nói: "Chao ôi chao ôi, thằng nhóc cậu còn đến giả bộ với tôi, tôi qua cầu còn nhiều hơn cậu đi đường đó, cậu không vượt qua được tôi đâu, tôi mặc kệ, dù sao không có kỳ nghỉ."
Thẩm Thận Hành nhìn ông ấy một cái: "Không cho thì thôi, nếu vợ tôi không cần tôi nữa, đến lúc đó ngài phải bồi thường một người vợ cho tôi."
Sư đoàn trưởng Lưu giận đến mức bật cười: "Được nha, vợ cậu không cần cậu, tôi giới thiệu cho cậu một người khác." Cũng không tin cậu sẽ đồng ý.
Mặt của Thẩm Thận Hành đã đen nay càng đen hơn, giọng điệu không tốt: "Tôi chỉ cần vợ tôi, ngài có thể bồi thường cho tôi một người vợ giống cô ấy sao?"
Sư đoàn trưởng Lưu cũng biết lời vừa rồi có chút không đúng, nghiêm túc hỏi: "Cậu thật sự muốn xin nghỉ?"
Không muốn xin nghỉ, anh tới chỗ này làm gì? Thẩm Thận Hành nhìn ông ấy một cái.
Sư đoàn trưởng Lưu suy nghĩ một chút, quả thật vợ của Thận Hành mang thai ba cần có người chăm sóc, ông ấy suy nghĩ một chút nói: "Thằng nhóc cậu không tệ, hai thai ôm năm, nếu không cậu đón vợ qua đây? Trình độ chữa bệnh của bộ đội đầy đủ, còn có thể giúp đỡ chăm sóc vợ của cậu, cả việc chăm sóc vợ cậu ở cử, chị dâu cậu cũng có thể.”
Trong lòng Thẩm Thận Hành nói tôi thay vợ cảm ơn ngài rồi, anh nói: "Chờ bọn trẻ lớn một chút thì hãy nói, hơn nữa bây giờ trong bộ đội không có nhà."
Sư đoàn trưởng Lưu suy nghĩ một chút nói: "Không phải Lý Quân đã bị điều đi rồi sao, gia đình cậu đến ở nhà của cậu ta đi. Như vậy đi, cho cậu nghỉ một tuần, cậu nhanh đi về đón vợ đến đây, sau đó lại đi nhận huấn luyện." Nói xong còn khoát tay, bộ dạng phải bận làm việc rồi.
Nghe vậy, cuối cùng Thẩm Thận Hành cũng cười, nhưng anh vẫn nói: "Sư đoàn trưởng, đó là nhà ở quy cách của sư đoàn trưởng, tôi vào ở có phải không thích hợp hay không? Hơn nữa tôi nghe nói sư đoàn phó Trương đã sớm nhìn trúng cái nhà kia, tôi vào ở, anh ta có thể có ý kiến gì không?"
Sư đoàn trưởng Lưu phất tay một cái: "Cậu ta cứ ở nhà của mình cho thật tốt, nhớ nhung căn nhà này làm gì? Bảo cậu vào ở thì cứ vào ở đi."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ông ấy còn chưa nói, Thẩm Thận Hành cũng chỉ thấp hơn sư đoàn phó Trương kia nửa cấp, tháng tám này cố gắng một chút, chưa chắc được thăng chức, đến lúc đó cùng cấp bậc rồi, còn ai dám nói gì nữa?
Thẩm Thận Hành làm một lễ cảm ơn, lớn tiếng nói: "Vâng, sư đoàn trưởng, lần này trở về tôi sẽ đón vợ và con đến đây."
Ở bộ đội, tài nguyên nhà ở khan hiếm, giống như sư đoàn trưởng Lưu nói, sư đoàn phó Trương có nhà ở rồi, mặc dù nhà nhỏ hơn căn nhà lúc trước của sư đoàn trưởng Lý một chút, nhưng cũng không kém. Lúc đầu bộ đôi chia nhà cho anh, anh đều nhường lại, đó bởi vì những người kia cần nhà. Nếu vợ muốn đến, anh không thể lại nhường nhà ở cho người khác được.
Chợt sư đoàn trưởng Lưu ngẩng đầu nhìn anh một cái, bật cười nói: "Thằng nhóc cậu nói vòng vo như vậy, có phải sớm đã quyết định đón vợ con đến đây rồi không?" Thằng nhóc này là muốn cho ông ấy tiếp nhận oán khí của sư đoàn phó Trương kia.
Bỗng nhiên Thẩm Thận Hành cười một tiếng: "Sư đoàn trưởng, không cần phải để ý những tiểu tiết này. Không phải ngài nói chỗ này của ngài có phiếu sữa bột sao? Dù sao ngài cũng không dùng, vậy cho tôi đi?"
Sư đoàn trưởng Lưu trừng anh một cái, thằng nhóc này được voi đòi tiên, chẳng qua ông ấy vẫn kéo ngăn kéo ra lấy một chồng phiếu đưa cho anh.
Thẩm Thận Hành nhận lấy, thuận tay bỏ vào túi, trước khi đi còn cười nói: “Hết phiếu rồi tôi lại đến tìm ngài nhé."
Nói xong sải bước đi ra ngoài.
Sư đoàn trưởng Lưu lắc đầu một cái, cười mắng: "Thằng nhóc này, khi nào chỗ tôi là nơi bán phiếu vậy?"
Thẩm Thận Hành đi ra khỏi phòng làm việc của sư đoàn trưởng, trước tiên đi nhận cái nhà kia, đồ dùng trong nhà đều là của bộ đội, toàn bộ đều có thể dùng, chỉ cần quét sạch nhà cửa là được, lại mua thêm chén gáo chậu, lại đặt làm lò than đá, sau đó dọn vào là có thể ở được.
Chuyện nhà cửa giao cho lính cần vụ của mình, anh thì đi mua vé, thu dọn đồ đạc, chuẩn bị ngày mai trở về, nghĩ đến lập tức có thể gặp được vợ con, anh không nhịn được bước nhanh hơn.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro