Nhật Ký Phá Nhà Của Thiên Kim Bị Bỏ Rơi

Chương 7

Lục Tiểu Quy

2025-03-19 05:15:09

"Mày—." Bà ấy ôm trán, ngồi phịch xuống đất, run rẩy, không nói được lời nào. "Con đang giặt dép đây ạ!" Tôi ngọt ngào nói: "Bà ơi, bà xem con ngoan không ạ?" Mặt bà ấy trắng bệch, vịn tường đứng dậy, xông tới định đánh tôi. Tôi ôm dép chạy loạn khắp nhà, thỉnh thoảng quay lại ném cho bà ấy một chiếc dép. Bà ấy đuổi không kịp, tôi lấy dép múc nước hắt vào người bà ấy. "Bà còn muốn dạy tôi quy tắc hả? Quy tắc là các người chỉ có thể nhịn bé cún này thôi! Cho dù có đuổi tôi đến sao Hỏa, tôi cũng sẽ cưỡi phi thuyền quay về phá nhà bà!" Bà ấy trợn mắt, ngất xỉu vì tức giận. Hệ thống chó săn Beagle: "Đi ỉa lên đầu bà ta."Tôi: "...Tôi không làm được." Đây là lần đầu tiên tôi chống lại hệ thống chó săn Beagle, nó đành phải lùi một bước, bảo tôi nặn một cục đất sét hình cục phân, đặt lên đầu bà lão. Tôi đặt xong, hệ thống chó săn Beagle nói: "Ký chủ, cô có tự tin không?" Tôi ngơ ngác hỏi: "Tự tin gì?" Hệ thống chó săn Beagle: "Tự tin đeo bám cả nhà họ như ma, cho đến khi biến tất cả bọn họ thành người nhẫn nhịn!" Tôi tiện tay cầm một chiếc dép ngồi xổm xuống đất giặt điên cuồng, cảm thấy linh hồn mình như được thăng hoa, tôi không còn là tôi của ngày xưa yếu đuối nhạy cảm nữa, thế là tôi vừa giặt vừa lớn tiếng nói: "Có tự tin!" Hệ thống chó săn Beagle: "Cùng tôi gọi, werwerwer~" Tôi: "werwerwer~"Ngất đi một lúc, bà lão từ từ tỉnh lại. Bà ấy nhìn rõ mọi thứ trước mắt, lại ngất đi.Tôi thấy đói quá, mở tủ lạnh lấy hết đồ bên trong ra ăn. Đúng lúc tôi đang ngồi xổm trên sofa ăn Oreo thì có tiếng gõ cửa, tôi nghe thấy giọng mẹ dịu dàng vang lên: "Mẹ? Mẹ ở nhà không ạ?" Tôi ngậm chiếc Oreo mở cửa, chỉ thấy cha mẹ tôi đang đứng ở ngoài. Tình hình nhất thời có chút căng thẳng. Bà nội đang ngất trên sofa cố gắng bò dậy, lội nước đến cửa, ôm n.g.ự.c nói: "Mau đưa con bé c.h.ế.t tiệt này đi, mau đưa đi, mẹ không quản nổi nữa rồi!"Cha tôi ngơ ngác hỏi: "Chuyện gì thế này?" "Còn không phải tại cái con bé c.h.ế.t tiệt này gây ra!" Bà nội tôi khóc nấc lên: "Mẹ chỉ ra ngoài đi dạo một lát thôi mà nó đã phá nhà ra thế này rồi, con mau bảo nó cút đi, từ đâu đến thì cút về đó, nhà chúng ta không chứa nổi cái loại con bé c.h.ế.t tiệt thiếu dạy dỗ như thế này đâu!" Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.Cha tôi xác nhận tình hình trong nhà, giận dữ không kiềm chế được, giơ tay định đánh tôi. Mẹ tôi vội vàng ôm tôi vào lòng, che chở tôi thật chặt. "Em còn che chở nó!" Cha tôi quát lớn: "Xem anh có đánh c.h.ế.t nó không!" Mẹ tôi nói với tôi: "Lê Lê, con nói với mẹ, tại sao con lại phá nhà bà nội ra như thế này?" Tôi nói: "Bà nội bảo con giặt dép, rất nhiều đôi, nói trước khi về nhà mà con chưa giặt xong thì không cho con ăn cơm, huhuhu." Cha tôi tức giận đến phát điên: "Bà nội dạy con quy tắc đấy, con giặt xong dép thì có gì đâu!" Bà nội ở bên cạnh phụ họa: "Con bé c.h.ế.t tiệt này, mang về nhốt lại, bỏ đói vài ngày là biết tay ngay." Mẹ tôi ôm chặt lấy tôi, tôi cảm thấy trong lòng bà ấy thật ấm áp. "Ngôi nhà này con sẽ gọi người đến sửa lại, mẹ đừng giận, những thứ bị hư hỏng con sẽ bồi thường cho mẹ, mẹ đừng chấp trẻ con, con về sẽ dạy dỗ con bé cho tốt." Mẹ nói với bà nội.Bà nội nghe thấy vậy thì tức giận nhảy dựng lên. "Dạy dỗ? Mày dạy dỗ thế nào tao hỏi mày? Cái loại con bé c.h.ế.t tiệt này phải đánh cho chết, đánh cho nó nhớ đời là xong!" 

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Nhật Ký Phá Nhà Của Thiên Kim Bị Bỏ Rơi

Số ký tự: 0