Nhật Ký Theo Đuổi Vợ Của Phó Thiếu

Chương 29

2024-11-10 19:11:23

Cô vừa vào phòng đã nghe chuông cửa vang lên, cô không ngờ bạn mình lại đến nhanh như vậy.

 

Mẹ Tô ra mở cửa liền thấy một cô gái có khuôn mặt lai Tây sắc sảo dáng người lại cao mặc một set váy dạ cổ tròn màu đen bên trái bên n.g.ự.c có logo hai C lồng ngược vào nhau.

 

Cô gái xinh đẹp đang tươi cười nhìn bà, cô cúi người xuống ôm bà nói:" Dì, lâu rồi không gặp"

 

Mẹ Tô cong môi cười vuốt lưng cô nói:" đúng vậy, lâu rồi không gặp, con lại xinh đẹp hơn rồi"

 

Lộ Dao ngượng ngùng buông bà ra, nhẹ nhàng nói:" đâu có đâu dì"

 

Mẹ Tô :" con vào nhà đợi con bé đi, nó vừa đi thay đồ rồi"

 

Lộ Dao :" dạ, có cần thay giày không ạ"

 

Mẹ Tô :" không cần đâu, con ngồi đi "

 

Khả Khả tụt xuống sofa chạy lại ôm Lộ Dao, nũng nịu nói :"mẹ nuôi"

 

Lộ Dao đẩy nhẹ Khả Khả ra hôn lên hai bên má đầy thịt của cô bé, nhẹ nhàng nói :" Khả Khả, con có nhớ mẹ nuôi không "

 

Khả Khả :" có ạ, con nhớ mẹ nuôi lắm"

 

Lộ Dao :" mẹ nuôi cũng nhớ con nữa"

 

Mẹ Tô bưng ly nước để xuống cạnh Lộ Dao, ngồi xuống đối diện cô hỏi:" con uống nước đi, dạo này công việc con thế nào rồi?"

 

Lộ Dao ôm Khả Khả ngồi bên cạnh nhìn mẹ Tô, thở dài nói :" công việc con vẫn ổn, chỉ có điều mẹ con lại hối thúc con kết hôn nên hơi bận ạ"

 

Mẹ Tô:" cũng phải thôi, con cũng tới tuổi lập gia đình rồi, không còn trẻ nữa"

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


 

Khả Khả ngơ ngác nhìn Lộ Dao hỏi:" mẹ nuôi, kết hôn là gì ạ?"

 

Lộ Dao :" kết hôn là một nam một nữ tự nguyện sống chung với nhau cho đến già, được gọi là kết hôn, con hiểu chưa"

 

Mẹ Tô :" con có thể hiểu như ông bà kết hôn với nhau rồi sinh con cùng nhau sinh sống được gọi là kết hôn "

 

Khả Khả ngây thơ hỏi:" vậy khi nào mẹ con mới kết hôn hôn ạ?"

 

Mẹ Tô :"..."

 

Lộ Dao :" cái này, mẹ nuôi cũng không biết nữa,"

 

Cô đi ra khỏi phòng với một chiếc đầm xòe cổ vuông tay phồng màu đen khá đơn giản, cô đi ra đã thấy ba người đang ngồi nói chuyện vui vẻ ở phòng khách.

 

Lộ Dao nghe tiếng động phía sau liền quay đầu lại liền nhìn thấy cô đã thay đồ xong đứng ở phía sau, Lộ Dao đứng dậy nói:" cuối cùng cậu cũng chịu đi rồi, tớ còn lo lắng không biết nói thế nào với cậu nữa đó"

 

Mẹ Tô hài lòng nhìn cô:" hai đứa đi đi, chú ý an toàn"

 

Cô hôn tạm biệt Khả Khả rồi ra khỏi cửa cùng với Lộ Dao đến nhà hàng.

 

Lần họp lớp này do lớp trưởng liên hệ với các bạn học, còn nhân vật chính lần này là Phương Tuyết muốn khoe chồng sắp cưới của cô ta nên Lộ Dao mới nhất quyết bằng mọi cách kéo cô đi cho bằng được.

 

Cô xuống xe nhìn tên khách sạn liền đứng hình nhìn chằm chằm vào Rex Hotel ở cửa chính. Cô bất giác nhớ lại dáng vẻ chật vật của mình khi vội vã chạy khỏi đây vào rạng sáng vào năm năm trước.

 

Lộ Dao thấy cô u ám bất động liền kéo tay cô thúc giục nói:" Giản Nhi, đi thôi"

 

Cô chần chừ nắm tay Lộ Dao nói:" Dao Dao, mình thấy hơi mệt, cậu vào đi mình về trước đây"

 

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lộ Dao vội vàng kéo cô lại, nói:" ấy, đâu được đã đến rồi vào một chút đi" nói rồi liến vội vàng kéo cô bước nhanh vào thang máy không cho cô có cơ hội thay đổi ý định rời đi nữa .

 

Cô vào thang máy không thể nào tập trung nghe Lộ Dao nói gì cả, cô luôn nhìn thấy cảnh tượng kinh khủng đó luôn cứ xuất hiện trong đầu cô làm thế nào cũng không thể xóa đi được .

 

Lộ Dao từ khi vào thang máy đã luôn nhắc cô không cần căng thẳng còn nói Phương Tuyết rất kiêu căng này kia nhưng đến khi đến cửa phòng lại không nghe thấy người đáp lại ,liền đánh nhẹ vào cánh tay bên cạnh cau mày hỏi:" Giản Nhi, cậu có nghe tớ nói gì không? "

 

Cô đột nhiên bị đánh liền hoàn hồn, xoa xoa cánh tay ngơ ngác nhìn:" hả? Cậu vừa nói gì vậy?"

 

Lộ Dao :" cậu làm sao vậy? Hồn cứ trên mây ấy"

 

Cô lắc đầu :" không sao chỉ là mình hơi mệt xíu thôi"

 

Lộ Dao gật đầu :" vậy vào ngồi một lát đi mình đưa cậu về"

 

Cô cùng Lộ Dao đẩy cửa bước vào phòng, đã thấy trong phòng có rất nhiều người đang ngồi ở ngoài bàn tròn lớn giữa phòng có khoảng mười mấy người trong số đó cậu nhận ra hai người đó là Phương Tuyết và bạn thân cô ta Kiều Bảo Nghi.

 

Một người đàn ông từ trên ghế đứng dậy vui vẻ hớn hở chạy lại nói:" Tô Giản, Lộ Dao hai người cuối cùng cũng đến rồi, mau mau vào trong đi tôi cố ý để ghế cho hai người rồi"

 

Cô nhìn người đàn ông gật đầu nói :" lớp trưởng, xin lỗi nha chúng tôi đến hơi trễ"

 

Lộ Dao :" đúng vậy, kẹt xe nên đến trễ xíu "

 

Lớp trưởng :" không sao đâu, dù gì chúng tôi cũng mới tới không lâu so với hai người "

 

" tới trễ là phải phạt chứ, hai người cùng uống đi"

 

 

 

 

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Nhật Ký Theo Đuổi Vợ Của Phó Thiếu

Số ký tự: 0