Nhật Ký Thú Cưng (P4): Làm Á Thú Nhân Có Gì Không Tốt
Dân bản địa của...
2024-10-22 13:52:58
"Cơ mà các người có phát hiện gì mới ở đó ư?"
"Là có phát hiện."
So với Ivol, biểu hiện của Lealia vẫn vô cùng bình tĩnh, không có đặc biệt chú ý anh bạn thuộc tộc Hổ Đại lớn lên cũng đẹp trai cao to hôi đen này. Nhưng cũng không có nghĩ giành công của Bạch Ly mà chỉ vào cậu nói: "Là Bạch Ly có phát hiện."
"Nếu giờ hai người rảnh thì theo chúng ta đến đó đi."
Hắn sắp gấp không đợi được muốn đi tìm hiểu về giống cây mới này rồi.
"Khu vực đó mặc dù chúng ta chưa thăm dò qua nhưng nó gần bộ lạc. Chúng ta xác định nó không có nguy hiểm gì quá lớn…”
"Khu vực đó mặc dù chúng ta chưa thăm dò qua nhưng nó gần bộ lạc. Chúng ta xác định nó không có nguy hiểm
gi qua lon.…"
Baron nói đến đây thì hơi ngừng, nhìn Ivol: "Ngươi về tìm thêm một người rồi chạy đến đó hội hợp cùng chúng ta."
"Được rồi."
Ivoi ứng một tiếng rồi chạy đi luôn.
Còn Baron thì mang theo hai người Bạch Ly quay lại đường cũ.
Bọn họ không mất bao lâu đã đến được vị trí hai người Bạch Ly từng đứng.
Từ chỗ đó có thể nhìn thấy một mảnh cánh đồng vàng óng, khung cảnh quả thật rất tuyệt vời.
Chỉ thấy Bạch Ly nhìn chằm chằm cánh đồng kia, muốn chảy nước miếng.
Kỳ lạ ta? Sao mình lại có cảm giác rất thích thứ kia?
Mặc dù có một phần lớn nguyên nhân là do tiếng nói từ sâu trong đầu, nhưng mà hình như cậu cũng rất mê thì phải.
Bạch Ly đâu có biết, bản chất của chuột là yêu gạo.
(6)
Bạch Kỳ Thư là một con chuột hamster nhưng đã thành tinh, trước kia cậu cũng sống ở dã ngoại rồi mới vào nhà được người nuôi, còn vì một hạt gạo mà mới thành tinh. Mặc dù đến Thế Thú cái gì cũng kỳ quặc nhưng Bạch Kỳ Thư luôn muốn tìm lại những thứ giống với hiện đại. Đáng tiếc, đến cuối cuộc đời Bạch Kỳ Thư vẫn không tìm
dudc cay lua 6 The Thu.
Thế nhưng chấp niệm của dòng họ nhà chuột đối với lúa gạo vẫn là truyền thừa từ đời này đến đời khác. Chuột với gạo luồn có một cảm xúc còn mãnh liệt hơn bình thường.
"Bạch Ly, nước miếng, nước miếng!"
Theo âm thanh có phần trêu chọc lại y như thật này vang lên, Bạch Ly theo bản năng nâng tay đi lau miệng.
Kết quả... Cái gì cũng không có.
Chuột ta ngốc nghếch quay qua nhìn kẻ vừa nói.
Cai ke xau xa kia, Lealia van dang cudi ngo ngin vi da treu dugc cau. 2)
Bạch Ly nhìn cậu ta mấy giây, sau đó làm bộ đại nhân đại lượng, quyết định không thèm chấp mà quay đầu đi.
Ai biết trong lòng cậu đã giơ lên bốn cái móng nhỏ xíu đâu. 33
Baron đứng ở bên cạnh cậu nhạy bén bắt được cử chỉ nhỏ đến mức khó lòng nhận ra đó, vừa cảm thấy mấy vết cào trên mặt có hơi tê tê, vừa buồn cười.
Lỡ mà lúc nãy không phải Lealia nói câu kia mà là hắn... Khả năng cao trên mặt hắn sẽ có thêm bốn vết cào cho cần xứng.
Nắm lông nhỏ nhà hắn nhìn im im vậy thôi nhưng tính tình đặc biệt lớn. Không ai biết bên dưới thân hình nhỏ xinh kia là một linh hồn vô cùng cá tính.
Baron không nhịn được đưa tay nhéo nhéo má nhỏ của cậu.
Đợi cậu quay đầu nhìn mình thì nói: "Bịt tai lại."
Bạch Ly không hiểu ra sao nhưng vẫn theo bản năng đưa tay lên bịt tai.
Kết quả cậu vừa bịt tai xong trong miệng Baron liền phát ra một tiếng hồ gầm trời long đất lỡ.
Lealia phản ứng cho hơi chậm một bước suýt bị âm thanh kia chấn đến say sẩm mặt mày. C
Tuy rằng nói là bịt tai lại sẽ không khó chịu nhưng Lealia cảm thấy hiệu quả chẳng ra làm sao, chính cậu ta đều cảm thấy đầu ong ong lên. Có cảm giác buồn nôn choáng váng vô cùng mãnh liệt.
Ai biết thời điểm đó Lealia vô tình nhìn thấy khuê mật của mình được một tay thú nhân ôm vào ngực, thêm một tầng giúp cậu che chắn âm thanh kia.
Lealia kiều: "..."
Mình có nên nhanh chóng tìm một thú nhân đến an ủi tâm linh bị người ta tú ân ái làm tổn thương hay không?
Lại nói tới, một tiếng gầm kia của Baron quả thật có hiệu quả cát bay đá chạy.
Một phần của cánh đồng lúa cách đó không xa đều bị sóng âm thanh của hắn thổi đến nghiêng hẳn về phía sau, chèn ép lên nhau phát tội. đ
Mà theo đó, có tiếng động vật nhỏ chạy trốn chui vào tai thú nhân nhạy cảm.
Chỉ là làm sao cũng không nhìn thấy dáng vẻ của chúng, Bạch Ly từ trong lòng Baron chui ra đưa mắt tìm kiếm quay quắc, đến khi nghe Baron nói cậu mới thôi hành động ngốc nghếch này.
"Chúng nó chạy về phía bên kia rồi."
Bạch Ly lập tức hỏi: "'Chúng nó trông thế nào? Có nguy hiểm không?"
Cậu những tưởng, nếu có đám dã thú dựa vào cánh đồng này mà sống thì chúng nó cũng rất đặc thù.
Rốt cuộc sự đặc thù đó đến cỡ nào?
"Muốn anh bắt đến một con cho em xem không?"
"..."
Lealia đứng một bên nghe mà lòng càng chua hơn.
Bởi vì sự sủng ái quá mức kia mà ê cả răng cả lòng.
Trong lúc đó Baron vẫn đi bắt cho Bạch Ly một con dã thú sống trong cánh đồng kia.
Nó quả thật đặc thù như Bạch Ly đã nghĩ.
Nhưng sau khi nhìn thấy nó xong cả ba người đều ngây ra.
"Kia..."
Lealia trầm mặc một đỗi rồi chần chừ quay qua nhìn hai người bên cạnh cũng đang im lặng một cách quỷ dị nói lắp lửng: “Ngưới có thấy nó giống…”
"Là có phát hiện."
So với Ivol, biểu hiện của Lealia vẫn vô cùng bình tĩnh, không có đặc biệt chú ý anh bạn thuộc tộc Hổ Đại lớn lên cũng đẹp trai cao to hôi đen này. Nhưng cũng không có nghĩ giành công của Bạch Ly mà chỉ vào cậu nói: "Là Bạch Ly có phát hiện."
"Nếu giờ hai người rảnh thì theo chúng ta đến đó đi."
Hắn sắp gấp không đợi được muốn đi tìm hiểu về giống cây mới này rồi.
"Khu vực đó mặc dù chúng ta chưa thăm dò qua nhưng nó gần bộ lạc. Chúng ta xác định nó không có nguy hiểm gì quá lớn…”
"Khu vực đó mặc dù chúng ta chưa thăm dò qua nhưng nó gần bộ lạc. Chúng ta xác định nó không có nguy hiểm
gi qua lon.…"
Baron nói đến đây thì hơi ngừng, nhìn Ivol: "Ngươi về tìm thêm một người rồi chạy đến đó hội hợp cùng chúng ta."
"Được rồi."
Ivoi ứng một tiếng rồi chạy đi luôn.
Còn Baron thì mang theo hai người Bạch Ly quay lại đường cũ.
Bọn họ không mất bao lâu đã đến được vị trí hai người Bạch Ly từng đứng.
Từ chỗ đó có thể nhìn thấy một mảnh cánh đồng vàng óng, khung cảnh quả thật rất tuyệt vời.
Chỉ thấy Bạch Ly nhìn chằm chằm cánh đồng kia, muốn chảy nước miếng.
Kỳ lạ ta? Sao mình lại có cảm giác rất thích thứ kia?
Mặc dù có một phần lớn nguyên nhân là do tiếng nói từ sâu trong đầu, nhưng mà hình như cậu cũng rất mê thì phải.
Bạch Ly đâu có biết, bản chất của chuột là yêu gạo.
(6)
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bạch Kỳ Thư là một con chuột hamster nhưng đã thành tinh, trước kia cậu cũng sống ở dã ngoại rồi mới vào nhà được người nuôi, còn vì một hạt gạo mà mới thành tinh. Mặc dù đến Thế Thú cái gì cũng kỳ quặc nhưng Bạch Kỳ Thư luôn muốn tìm lại những thứ giống với hiện đại. Đáng tiếc, đến cuối cuộc đời Bạch Kỳ Thư vẫn không tìm
dudc cay lua 6 The Thu.
Thế nhưng chấp niệm của dòng họ nhà chuột đối với lúa gạo vẫn là truyền thừa từ đời này đến đời khác. Chuột với gạo luồn có một cảm xúc còn mãnh liệt hơn bình thường.
"Bạch Ly, nước miếng, nước miếng!"
Theo âm thanh có phần trêu chọc lại y như thật này vang lên, Bạch Ly theo bản năng nâng tay đi lau miệng.
Kết quả... Cái gì cũng không có.
Chuột ta ngốc nghếch quay qua nhìn kẻ vừa nói.
Cai ke xau xa kia, Lealia van dang cudi ngo ngin vi da treu dugc cau. 2)
Bạch Ly nhìn cậu ta mấy giây, sau đó làm bộ đại nhân đại lượng, quyết định không thèm chấp mà quay đầu đi.
Ai biết trong lòng cậu đã giơ lên bốn cái móng nhỏ xíu đâu. 33
Baron đứng ở bên cạnh cậu nhạy bén bắt được cử chỉ nhỏ đến mức khó lòng nhận ra đó, vừa cảm thấy mấy vết cào trên mặt có hơi tê tê, vừa buồn cười.
Lỡ mà lúc nãy không phải Lealia nói câu kia mà là hắn... Khả năng cao trên mặt hắn sẽ có thêm bốn vết cào cho cần xứng.
Nắm lông nhỏ nhà hắn nhìn im im vậy thôi nhưng tính tình đặc biệt lớn. Không ai biết bên dưới thân hình nhỏ xinh kia là một linh hồn vô cùng cá tính.
Baron không nhịn được đưa tay nhéo nhéo má nhỏ của cậu.
Đợi cậu quay đầu nhìn mình thì nói: "Bịt tai lại."
Bạch Ly không hiểu ra sao nhưng vẫn theo bản năng đưa tay lên bịt tai.
Kết quả cậu vừa bịt tai xong trong miệng Baron liền phát ra một tiếng hồ gầm trời long đất lỡ.
Lealia phản ứng cho hơi chậm một bước suýt bị âm thanh kia chấn đến say sẩm mặt mày. C
Tuy rằng nói là bịt tai lại sẽ không khó chịu nhưng Lealia cảm thấy hiệu quả chẳng ra làm sao, chính cậu ta đều cảm thấy đầu ong ong lên. Có cảm giác buồn nôn choáng váng vô cùng mãnh liệt.
Ai biết thời điểm đó Lealia vô tình nhìn thấy khuê mật của mình được một tay thú nhân ôm vào ngực, thêm một tầng giúp cậu che chắn âm thanh kia.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lealia kiều: "..."
Mình có nên nhanh chóng tìm một thú nhân đến an ủi tâm linh bị người ta tú ân ái làm tổn thương hay không?
Lại nói tới, một tiếng gầm kia của Baron quả thật có hiệu quả cát bay đá chạy.
Một phần của cánh đồng lúa cách đó không xa đều bị sóng âm thanh của hắn thổi đến nghiêng hẳn về phía sau, chèn ép lên nhau phát tội. đ
Mà theo đó, có tiếng động vật nhỏ chạy trốn chui vào tai thú nhân nhạy cảm.
Chỉ là làm sao cũng không nhìn thấy dáng vẻ của chúng, Bạch Ly từ trong lòng Baron chui ra đưa mắt tìm kiếm quay quắc, đến khi nghe Baron nói cậu mới thôi hành động ngốc nghếch này.
"Chúng nó chạy về phía bên kia rồi."
Bạch Ly lập tức hỏi: "'Chúng nó trông thế nào? Có nguy hiểm không?"
Cậu những tưởng, nếu có đám dã thú dựa vào cánh đồng này mà sống thì chúng nó cũng rất đặc thù.
Rốt cuộc sự đặc thù đó đến cỡ nào?
"Muốn anh bắt đến một con cho em xem không?"
"..."
Lealia đứng một bên nghe mà lòng càng chua hơn.
Bởi vì sự sủng ái quá mức kia mà ê cả răng cả lòng.
Trong lúc đó Baron vẫn đi bắt cho Bạch Ly một con dã thú sống trong cánh đồng kia.
Nó quả thật đặc thù như Bạch Ly đã nghĩ.
Nhưng sau khi nhìn thấy nó xong cả ba người đều ngây ra.
"Kia..."
Lealia trầm mặc một đỗi rồi chần chừ quay qua nhìn hai người bên cạnh cũng đang im lặng một cách quỷ dị nói lắp lửng: “Ngưới có thấy nó giống…”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro