Nhật Ký Thú Cưng (P4): Làm Á Thú Nhân Có Gì Không Tốt
Kế hoạch trước...
2024-10-22 13:52:58
Bạch Ly không hề biết người bên cạnh nghĩ gì, sau một hồi câm nín cậu cũng liền nhận mệnh, biết vậy chứ không thể nói được gì. Chung quy ra đó là quyết định của chính bọn họ. Mà nghĩ thoáng ra thì, cho dù Lia có lựa chọn tùy tiện như vậy nhưng thiết nghĩ nếu đã chọn rồi Lia cũng sẽ nghiêm túc với Ivol. Như vậy cũng không có vấn đề gì.
Ivol là một thú nhân tốt. Lia chọn hắn cũng không sai.
Đến nổi hai á thú nhân muốn đi cùng cậu, chỉ cần họ muốn đi, hai thú nhân kia nhất định sẽ không phản đối mà ngoan ngoãn thác tùng theo. (1)
Bạch Ly vốn không nghĩ chuyến đi này sẽ trở nên đông vui như vậy, nhưng nhiều người cũng có cái tốt của nhiều người, họ có thể chiếu ứng lẫn nhau tốt hơn.
Nồi canh xương hầm nãy giờ đã đổi sang màu trắng ngà, bốc lên mùi thơm ngọt lành, Bạch Ly với lấy cái rổ măng cậu đã cắt khúc lúc nãy đổ vào, tiếp tục hầm. Sau đó cậu đặt mông ngồi lại bên cạnh thú nhân, dựa đầu vào vai hắn lầm bầm: " Vậy cũng thật tốt"
Baron không đáp lại, bởi vì hắn biết bé chuột không cần hắn đáp lại.
Còn tốt cái gì... Cậu cảm thấy tốt là được. Hắn đã hứa sẽ mang cậu đi thì sẽ không nuốt lời. (1,
Cho dù chỉ có hai người họ hắn cũng sẽ bảo hộ cậu chu toàn.
Bên này hai người họ thì thầm với nhau, mấy người kia không biết. Ngồi một đỗi Lia gọi cậu: "Bạch Ly, khoai tây chín rồi này"
Lúc nãy Bạch Ly để Lia nướng mấy củ khoai tây, bây giờ mới xong. Này là do khoai tây quá bự, Bạch Ly đã chọn mấy củ nhỏ rồi mà vẫn thật lâu.
Khoai tây nướng xong phát ra mùi thơm đặc biệt có thể kích thích tuyến nước
bọt. Bạch Ly đem lớp vỏ bên ngoài lột bỏ, để phần thịt bên trong vào một cái tô, dùng muỗng dầm nát ra, quấy đến khi chút nó sánh lại, bỏ vào miệng là tan. Món này cậu làm để ăn kèm với thịt nướng, rất ngon.
Sau khi làm xong cậu chạy qua xem cái nồi cơm tấm.
Cơm tấm mặc dù không ngon bằng cơm bình thường nhưng đối với những người chưa từng ăn như họ, nó ngon khác thường.
Ăn với măng xào thịt lại càng khó lòng kiềm nổi.
"Ngon quá à!"
Lia ăn đến mức mặt dính hạt cơm cũng không tự biết, trong mắt chỉ có ăn thôi.
Bạch Ly cười nói: "Món này có thể làm món chính, ăn rất chắc bụng, tốt hơn nhiều so với khoai tây, khoai lang hay bắp"
"Cơ mà hiện tại chúng ta chỉ có cánh đồng đó, lỡ ăn hết rồi lại không biết kiếm đâu ra mà ăn"
"Chúng ta trồng đi"
Lia reo lên.
Đã có tiền lệ đi trước, đối với việc phải trồng một cái gì đó để có ăn mà không cần phải đi tìm, cư dân của Thế Thú không có gánh nặng tri thức gì nữa. Cứ nghĩ sau này sẽ không có ăn, họ liền nghĩ tới đem nó đi trồng.
Bạch Ly không có phản đối mà nói: " Ta chỉ biết cái yêu cầu để trồng thứ này rất hà khắc, nhưng có thể thử xem"
Có nhiều chuyện Bạch Ly không có nói rõ, mà mấy người kia thật sự chỉ là nghĩ, nó khó thế nào, hiện thực ra sao lại rường rà thế nào họ thật lòng không có để bụng đến vậy. Cùng lắm không có thì họ lại ăn thứ khác, đây vốn là bản chất của thú nhân.
Đối với những thứ mới mẻ thế này, tựa như trái lạ, ăn vui vui là được.
"Vậy cũng phải để đến khi chúng ta trở về mới thử được."
Lealia bỗng nhiên nói.
Mấy người không khỏi ngước mắt lên nhìn Lealia.
Lealia vẫn thản nhiên nói: "Chúng ta còn muốn đi bộ lạc Chim Đại."
"À!"
Lia reo lên. Rõ ràng lời này của Lealia đã nhắc cậu ta.
" Ta nói trước! Ta muốn đi với các ngươi."
Cậu lập tức bày tỏ thái độ, dáng vẻ còn rất kiên quyết, có ý không muốn nghe lời phản đối.
Hai người Bạch Ly Lealia khẽ nhìn nhau, ai nấy đều thấy trong mắt nhau sự bất lực.
Cái á thú nhân này thật tùy hứng. Cậu ta có nhớ mình là người tộc Dực Sư, chỉ đến đây để tham gia lễ tuyển chọn hay không. Chẳng lẽ cậu ta thật sự không nghĩ tới việc trở về cùng người của bộ lạc mình hay sao? Rồi một á thú nhân như cậu ta, nói đi bụi là đi bụi, chẳng sẽ không có ai phản đối?
Ai biết chưa đợi họ nói gì Lia đã quay qua nhìn Ivol, giọng điệu nghiêm túc nói:
"Anh sẽ bảo vệ ta chứ?"
Ivol nhất thời có chút ngây ngốc nhìn cậu ta, giây sau lập tức nói: "Đương nhiên rồi!"
Mấy người còn lại đều không khỏi câm nín nhìn hai người.
Song Lealia lại bỗng nhiên đưa mắt nhìn Megan.
Megan hơi khựng lại một chút, song chưa đợi hắn nói gì Lealia đã quay đầu đi. Không biết sao Megan khẽ buột miệng nói: " Trước đó ta định ra ngoài trải nghiệm một phen. Cũng là đi, hay ta đi cùng mọi người đi"
Lần này đến lượt bọn họ ngước mắt nhìn Megan.
Có điều người sau đối với ánh mắt dò xét của họ vẫn trầm ổn như một, thản nhiên đón nhận mà không có chút biến đổi nào.
Mấy người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, lại chỉ có trong lòng họ biết bản thân mình ấp ủ ý nghĩ gì. Sau cùng vẫn là Bạch Ly lên tiếng chốt lại: "Vậy thì đi chung."
Chuyện cứ thế được quyết định rồi.
" Trước đó chúng ta phải xử lý cánh đồng lúa kia đã"
Bạch Ly vừa nói xong mấy người đều giật mình. Có lẽ họ cũng không nghĩ sẽ phải hái chúng xuống hết một lúc.
Suy cho cùng cũng là do tình huống ở Thế Thú rất đặc thù. Tỷ như bắp cùng khoai lang, hai loại nông sản được người Thế Thú chủ động trồng để ăn, có lẽ là do điều kiện ở Thế Thú khác biệt, chúng không giống như ở thế giới của Bạch Kỳ Thư, đến vụ là thu hoạch. Chúng có thời gian thu hoạch dài đến mấy mùa, cho dù đặc ở trên cây không hái xuống nó cũng không đến mức già cần không ăn được. Bản thân chúng còn chống chọi được với thời tiết khắc nghiệt của Thế Thú, mùa đông chúng vẫn sống nhăn răng chứ không bị đông lạnh chết. Ngược lại chúng chỉ chết vào mùa mưa thôi. Mùa mưa cả Thế Thú như bị nước chiếm đóng, tất cả mọi thứ đều bị nước nhấn chìm, sẽ bị úng chết.
Cho nên tất cả nông sản chỉ cần thu hoạch trước mùa mưa, sau mùa mưa trồng lại là có thể ăn cả năm.
Có lẽ cây lúa kia cũng là có chu kỳ sống như vậy. Cho dù mùa lạnh ở đây có khắc nghiệt cỡ nào chúng vẫn sống được, tồn tại được đến bây giờ.
Bạch Ly chỉ nhìn cũng biết họ nghĩ cái gì, cậu nói: "Nếu chúng ta không hái hết, nó sẽ chui vào bụng đám thú bản địa kia" (1,
"A!"
Đám người nghe xong liền ngộ ra.
Bọn họ vậy mà quên, bọn họ còn có kẻ địch giành ăn.
Vậy thì phải hái xuống hết rồi.
"Cánh đồng đó tạm thời chỉ có chúng ta biết cách xử lý, mà có lẽ trước mắt bộ lạc cũng sẽ không để mắt đến khu vực đó"
Megan rất điềm tỉnh lý trí bày tỏ cái nhìn.
"Chính vì vậy chúng ta càng phải xử lý hết chúng trước khi đi"
Bạch Ly nói: "Chúng ta đem theo một phần để ăn, một phần bảo quản lại để tính tới việc thử trồng nó sau đó. Phần còn lại nên chia cho ai thì chia, nên dùng để đổi cái gì thì đổi"
"Chúng ta cần đổi muối, bột hoa thông, hạt tiêu, những thứ cần thiết dùng để sài trên đường"
Mấy người vừa nghe vừa gật đầu.
"Một cái cối sát trấu có lẽ không đủ, chúng ta cần làm thêm một cái nữa. Hai có lẽ đủ rồi. Chúng ta chia nhau làm, có thể làm xong ngay lúc lễ tuyển chọn kết thúc cũng không chừng.
Bạch Ly đã nhẩm thử trong đầu, tuy rằng cánh đồng kia rộng như vậy nhưng sức lực của thú nhân bọn họ rất lớn, không sợ không xử lý được hết chúng.
Ivol là một thú nhân tốt. Lia chọn hắn cũng không sai.
Đến nổi hai á thú nhân muốn đi cùng cậu, chỉ cần họ muốn đi, hai thú nhân kia nhất định sẽ không phản đối mà ngoan ngoãn thác tùng theo. (1)
Bạch Ly vốn không nghĩ chuyến đi này sẽ trở nên đông vui như vậy, nhưng nhiều người cũng có cái tốt của nhiều người, họ có thể chiếu ứng lẫn nhau tốt hơn.
Nồi canh xương hầm nãy giờ đã đổi sang màu trắng ngà, bốc lên mùi thơm ngọt lành, Bạch Ly với lấy cái rổ măng cậu đã cắt khúc lúc nãy đổ vào, tiếp tục hầm. Sau đó cậu đặt mông ngồi lại bên cạnh thú nhân, dựa đầu vào vai hắn lầm bầm: " Vậy cũng thật tốt"
Baron không đáp lại, bởi vì hắn biết bé chuột không cần hắn đáp lại.
Còn tốt cái gì... Cậu cảm thấy tốt là được. Hắn đã hứa sẽ mang cậu đi thì sẽ không nuốt lời. (1,
Cho dù chỉ có hai người họ hắn cũng sẽ bảo hộ cậu chu toàn.
Bên này hai người họ thì thầm với nhau, mấy người kia không biết. Ngồi một đỗi Lia gọi cậu: "Bạch Ly, khoai tây chín rồi này"
Lúc nãy Bạch Ly để Lia nướng mấy củ khoai tây, bây giờ mới xong. Này là do khoai tây quá bự, Bạch Ly đã chọn mấy củ nhỏ rồi mà vẫn thật lâu.
Khoai tây nướng xong phát ra mùi thơm đặc biệt có thể kích thích tuyến nước
bọt. Bạch Ly đem lớp vỏ bên ngoài lột bỏ, để phần thịt bên trong vào một cái tô, dùng muỗng dầm nát ra, quấy đến khi chút nó sánh lại, bỏ vào miệng là tan. Món này cậu làm để ăn kèm với thịt nướng, rất ngon.
Sau khi làm xong cậu chạy qua xem cái nồi cơm tấm.
Cơm tấm mặc dù không ngon bằng cơm bình thường nhưng đối với những người chưa từng ăn như họ, nó ngon khác thường.
Ăn với măng xào thịt lại càng khó lòng kiềm nổi.
"Ngon quá à!"
Lia ăn đến mức mặt dính hạt cơm cũng không tự biết, trong mắt chỉ có ăn thôi.
Bạch Ly cười nói: "Món này có thể làm món chính, ăn rất chắc bụng, tốt hơn nhiều so với khoai tây, khoai lang hay bắp"
"Cơ mà hiện tại chúng ta chỉ có cánh đồng đó, lỡ ăn hết rồi lại không biết kiếm đâu ra mà ăn"
"Chúng ta trồng đi"
Lia reo lên.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đã có tiền lệ đi trước, đối với việc phải trồng một cái gì đó để có ăn mà không cần phải đi tìm, cư dân của Thế Thú không có gánh nặng tri thức gì nữa. Cứ nghĩ sau này sẽ không có ăn, họ liền nghĩ tới đem nó đi trồng.
Bạch Ly không có phản đối mà nói: " Ta chỉ biết cái yêu cầu để trồng thứ này rất hà khắc, nhưng có thể thử xem"
Có nhiều chuyện Bạch Ly không có nói rõ, mà mấy người kia thật sự chỉ là nghĩ, nó khó thế nào, hiện thực ra sao lại rường rà thế nào họ thật lòng không có để bụng đến vậy. Cùng lắm không có thì họ lại ăn thứ khác, đây vốn là bản chất của thú nhân.
Đối với những thứ mới mẻ thế này, tựa như trái lạ, ăn vui vui là được.
"Vậy cũng phải để đến khi chúng ta trở về mới thử được."
Lealia bỗng nhiên nói.
Mấy người không khỏi ngước mắt lên nhìn Lealia.
Lealia vẫn thản nhiên nói: "Chúng ta còn muốn đi bộ lạc Chim Đại."
"À!"
Lia reo lên. Rõ ràng lời này của Lealia đã nhắc cậu ta.
" Ta nói trước! Ta muốn đi với các ngươi."
Cậu lập tức bày tỏ thái độ, dáng vẻ còn rất kiên quyết, có ý không muốn nghe lời phản đối.
Hai người Bạch Ly Lealia khẽ nhìn nhau, ai nấy đều thấy trong mắt nhau sự bất lực.
Cái á thú nhân này thật tùy hứng. Cậu ta có nhớ mình là người tộc Dực Sư, chỉ đến đây để tham gia lễ tuyển chọn hay không. Chẳng lẽ cậu ta thật sự không nghĩ tới việc trở về cùng người của bộ lạc mình hay sao? Rồi một á thú nhân như cậu ta, nói đi bụi là đi bụi, chẳng sẽ không có ai phản đối?
Ai biết chưa đợi họ nói gì Lia đã quay qua nhìn Ivol, giọng điệu nghiêm túc nói:
"Anh sẽ bảo vệ ta chứ?"
Ivol nhất thời có chút ngây ngốc nhìn cậu ta, giây sau lập tức nói: "Đương nhiên rồi!"
Mấy người còn lại đều không khỏi câm nín nhìn hai người.
Song Lealia lại bỗng nhiên đưa mắt nhìn Megan.
Megan hơi khựng lại một chút, song chưa đợi hắn nói gì Lealia đã quay đầu đi. Không biết sao Megan khẽ buột miệng nói: " Trước đó ta định ra ngoài trải nghiệm một phen. Cũng là đi, hay ta đi cùng mọi người đi"
Lần này đến lượt bọn họ ngước mắt nhìn Megan.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Có điều người sau đối với ánh mắt dò xét của họ vẫn trầm ổn như một, thản nhiên đón nhận mà không có chút biến đổi nào.
Mấy người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, lại chỉ có trong lòng họ biết bản thân mình ấp ủ ý nghĩ gì. Sau cùng vẫn là Bạch Ly lên tiếng chốt lại: "Vậy thì đi chung."
Chuyện cứ thế được quyết định rồi.
" Trước đó chúng ta phải xử lý cánh đồng lúa kia đã"
Bạch Ly vừa nói xong mấy người đều giật mình. Có lẽ họ cũng không nghĩ sẽ phải hái chúng xuống hết một lúc.
Suy cho cùng cũng là do tình huống ở Thế Thú rất đặc thù. Tỷ như bắp cùng khoai lang, hai loại nông sản được người Thế Thú chủ động trồng để ăn, có lẽ là do điều kiện ở Thế Thú khác biệt, chúng không giống như ở thế giới của Bạch Kỳ Thư, đến vụ là thu hoạch. Chúng có thời gian thu hoạch dài đến mấy mùa, cho dù đặc ở trên cây không hái xuống nó cũng không đến mức già cần không ăn được. Bản thân chúng còn chống chọi được với thời tiết khắc nghiệt của Thế Thú, mùa đông chúng vẫn sống nhăn răng chứ không bị đông lạnh chết. Ngược lại chúng chỉ chết vào mùa mưa thôi. Mùa mưa cả Thế Thú như bị nước chiếm đóng, tất cả mọi thứ đều bị nước nhấn chìm, sẽ bị úng chết.
Cho nên tất cả nông sản chỉ cần thu hoạch trước mùa mưa, sau mùa mưa trồng lại là có thể ăn cả năm.
Có lẽ cây lúa kia cũng là có chu kỳ sống như vậy. Cho dù mùa lạnh ở đây có khắc nghiệt cỡ nào chúng vẫn sống được, tồn tại được đến bây giờ.
Bạch Ly chỉ nhìn cũng biết họ nghĩ cái gì, cậu nói: "Nếu chúng ta không hái hết, nó sẽ chui vào bụng đám thú bản địa kia" (1,
"A!"
Đám người nghe xong liền ngộ ra.
Bọn họ vậy mà quên, bọn họ còn có kẻ địch giành ăn.
Vậy thì phải hái xuống hết rồi.
"Cánh đồng đó tạm thời chỉ có chúng ta biết cách xử lý, mà có lẽ trước mắt bộ lạc cũng sẽ không để mắt đến khu vực đó"
Megan rất điềm tỉnh lý trí bày tỏ cái nhìn.
"Chính vì vậy chúng ta càng phải xử lý hết chúng trước khi đi"
Bạch Ly nói: "Chúng ta đem theo một phần để ăn, một phần bảo quản lại để tính tới việc thử trồng nó sau đó. Phần còn lại nên chia cho ai thì chia, nên dùng để đổi cái gì thì đổi"
"Chúng ta cần đổi muối, bột hoa thông, hạt tiêu, những thứ cần thiết dùng để sài trên đường"
Mấy người vừa nghe vừa gật đầu.
"Một cái cối sát trấu có lẽ không đủ, chúng ta cần làm thêm một cái nữa. Hai có lẽ đủ rồi. Chúng ta chia nhau làm, có thể làm xong ngay lúc lễ tuyển chọn kết thúc cũng không chừng.
Bạch Ly đã nhẩm thử trong đầu, tuy rằng cánh đồng kia rộng như vậy nhưng sức lực của thú nhân bọn họ rất lớn, không sợ không xử lý được hết chúng.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro